Tác giả:

*Bạch Dương - Bạch Dương là một cô gái năng động,tự tin, hoạt bát... Bla.. Bla.. Nhưng tất cả chỉ là quá khứ.Cô vốn đã thay đổi hoàn toàn từ 1 ngày đen tối của quá khứ. Từ đó thế giới trong mắt bạch Dương cũng xám xịt như vậy. Cô nhận ra trên đời này vốn dĩ hai từ hạnh phúc không bao giờ dành cho cô. " Chuyện đó... có liên quan đến tôi không? Nếu không thì đừng nói, Tôi không quan tâm đâu." *Kim Ngưu -Trâu điên rất ư là hờ hững, nàng ta dường như không hề để ý đến bất cứ thứ gì ngoài lũ idol nhiều như sao trên trời. Thực chất Kim Ngưu vốn là người rất thân thiện, có trách nhiệm, tốt bụng, can đảm. Cô luôn che giấu con người thật của mình bằng vẻ cứng cỏi, lạnh lùng. " Toàn người quen không à, giả vờ làm gì cho mệt. Nhạt quá. " * Song Tử - lúc nào anh cũng tỏ ra mình là một người thờ ơ, vô cảm với mọi thứ. Chính thái độ cợt nhã đó mà mọi người ai cũng nhận ra vẻ nguy hiểm ẩn dấu bên trong. Song Tử lúc nào cũng tỏ ra rằng:Chẳng có bất cứ ai hay bất cứ thứ gì có thể làm anh bị ảnh hưởng…

Chương 9

[12 Chòm Sao] Chiếc Mặt Nạ Cảm XúcTác giả: Hisomi*Bạch Dương - Bạch Dương là một cô gái năng động,tự tin, hoạt bát... Bla.. Bla.. Nhưng tất cả chỉ là quá khứ.Cô vốn đã thay đổi hoàn toàn từ 1 ngày đen tối của quá khứ. Từ đó thế giới trong mắt bạch Dương cũng xám xịt như vậy. Cô nhận ra trên đời này vốn dĩ hai từ hạnh phúc không bao giờ dành cho cô. " Chuyện đó... có liên quan đến tôi không? Nếu không thì đừng nói, Tôi không quan tâm đâu." *Kim Ngưu -Trâu điên rất ư là hờ hững, nàng ta dường như không hề để ý đến bất cứ thứ gì ngoài lũ idol nhiều như sao trên trời. Thực chất Kim Ngưu vốn là người rất thân thiện, có trách nhiệm, tốt bụng, can đảm. Cô luôn che giấu con người thật của mình bằng vẻ cứng cỏi, lạnh lùng. " Toàn người quen không à, giả vờ làm gì cho mệt. Nhạt quá. " * Song Tử - lúc nào anh cũng tỏ ra mình là một người thờ ơ, vô cảm với mọi thứ. Chính thái độ cợt nhã đó mà mọi người ai cũng nhận ra vẻ nguy hiểm ẩn dấu bên trong. Song Tử lúc nào cũng tỏ ra rằng:Chẳng có bất cứ ai hay bất cứ thứ gì có thể làm anh bị ảnh hưởng… ~~Hii đã quay lại sau thời gian dài "lặn" mất tăm r đấy!!!~•~•~•~•~••~•~•~•~•~•~••~••~•Xà Phu không trả lời ngay,cứ bình thản nhịp tay xuống bàn,đưa mắt nhìn đám học trò "thân yêu".Đúng rồi,như vậy đấy,cái phản ứng mà anh muốn nhìn thấy ở chúng chính là như vậy.Khóe miệng anh cong lên thành một nụ cười hòa nhã nhưng trong mắt các chòm sao thì nó cực kì đểu,lên tiếng:- Tôi sao??chỉ là một thằng thầy giáo bình thường, việc để các em lưu ban sẽ gây ảnh hưởng đến thành tích của tôi.Hơn nữa chính các em cũng thu được lợi ích từ sự hợp tác này mà,và lợi ích đó là gì thì chắc tôi đã ghi rõ trong lời phê rồi nhỉ!?Cả lớp lại chìm vào im lặng,Song Ngư cầm bút vẽ vài nét vô nghĩa trên mặt bàn rồi giương đôi mắt lạnh lẽo không điểm cuối nhìn chằm chằm vào Xà Phu,đưa tay đỡ cằm,cô mở miệng hỏi:- Nói cho cùng thì thầy đây không có ý định tiết lộ mục đích của bản thân đúng chứ?Vậy em có thể tự mình điều tra lấy chứ thầy??Xà Phu nhún vai,điều chỉnh lại tư thế ngồi,cũng bắt chước Song Ngư chống cằm,làm ra vẻ sẽ trả lời câu hỏi của Song Ngư nhưng ánh mắt lại nhắm vào Song Tử,treo lên môi nụ cười thâm ý,anh lên tiếng:- Cứ tự nhiên, em có quyền làm mọi thứ mà e muốn tất nhiên bao gồm cả việc điều tra tôi.Cũng giống như sẽ chẳng có ai bắt tôi vì tội "nhìn"thấy thi thể của kẻ theo dõi mình đâu.- Tóm lại,dù là thầy hay tất cả tụi em,mỗi người đều có mục đích riêng và để hoàn thành nó chúng ta có quyền lợi dụng cũng như đối phó lẫn nhau, phải không thầy!?Song Tử đứng bật dậy,giọng điệu và cử chỉ của cậu hoàn toàn lơ đễnh như không hề chú tâm vào nội dung chính mình đang nói.Cậu là vậy,lúc nào cũng lơ tỏ ra không quan tâm nhưng thực chất cậu sắp bị tính tò mò của em gái bức điên rồi.Nếu là trước đây cậu khẳng định sẽ đem cái kẻ dám đe dọa Song Ngư thẳng tay tiêu diệt, nhưng hiện tại thì không,cái mùi nguy hiểm toát ra từ vị thầy giáo đứng trên bục giảng khiến cậu e ngại,vẻ cợt nhã,vô dụng kia đích thực là cái vỏ khá hoàn mỹ để che đậy bản chất của loài săn mồi.Cậu và hắn chính là loại người như thế.Cự Giải phát hiện bầu không khí này đang có xu hướng chuyển biến xấu liền tìm cách đánh lái sang chuyện khác,cậu chán ngấy cái việc ngồi nhìn cái lớp này nói chuyện với nhau qua cái lớp vỏ bọc giả tạo nhạt nhẽo.Cậu nhận ra thứ thú vị hơn cái vẻ cao ngạo xa cách chính là con người thật mà bản thân họ đang cất công che đậy.

~~Hii đã quay lại sau thời gian dài "lặn" mất tăm r đấy!!!

~•~•~•~•~••~•~•~•~•~•~••~••~•

Xà Phu không trả lời ngay,cứ bình thản nhịp tay xuống bàn,đưa mắt nhìn đám học trò "thân yêu".Đúng rồi,như vậy đấy,cái phản ứng mà anh muốn nhìn thấy ở chúng chính là như vậy.Khóe miệng anh cong lên thành một nụ cười hòa nhã nhưng trong mắt các chòm sao thì nó cực kì đểu,lên tiếng:

- Tôi sao??chỉ là một thằng thầy giáo bình thường, việc để các em lưu ban sẽ gây ảnh hưởng đến thành tích của tôi.Hơn nữa chính các em cũng thu được lợi ích từ sự hợp tác này mà,và lợi ích đó là gì thì chắc tôi đã ghi rõ trong lời phê rồi nhỉ!?

Cả lớp lại chìm vào im lặng,Song Ngư cầm bút vẽ vài nét vô nghĩa trên mặt bàn rồi giương đôi mắt lạnh lẽo không điểm cuối nhìn chằm chằm vào Xà Phu,đưa tay đỡ cằm,cô mở miệng hỏi:

- Nói cho cùng thì thầy đây không có ý định tiết lộ mục đích của bản thân đúng chứ?Vậy em có thể tự mình điều tra lấy chứ thầy??

Xà Phu nhún vai,điều chỉnh lại tư thế ngồi,cũng bắt chước Song Ngư chống cằm,làm ra vẻ sẽ trả lời câu hỏi của Song Ngư nhưng ánh mắt lại nhắm vào Song Tử,treo lên môi nụ cười thâm ý,anh lên tiếng:

- Cứ tự nhiên, em có quyền làm mọi thứ mà e muốn tất nhiên bao gồm cả việc điều tra tôi.Cũng giống như sẽ chẳng có ai bắt tôi vì tội "nhìn"thấy thi thể của kẻ theo dõi mình đâu.

- Tóm lại,dù là thầy hay tất cả tụi em,mỗi người đều có mục đích riêng và để hoàn thành nó chúng ta có quyền lợi dụng cũng như đối phó lẫn nhau, phải không thầy!?

Song Tử đứng bật dậy,giọng điệu và cử chỉ của cậu hoàn toàn lơ đễnh như không hề chú tâm vào nội dung chính mình đang nói.Cậu là vậy,lúc nào cũng lơ tỏ ra không quan tâm nhưng thực chất cậu sắp bị tính tò mò của em gái bức điên rồi.Nếu là trước đây cậu khẳng định sẽ đem cái kẻ dám đe dọa Song Ngư thẳng tay tiêu diệt, nhưng hiện tại thì không,cái mùi nguy hiểm toát ra từ vị thầy giáo đứng trên bục giảng khiến cậu e ngại,vẻ cợt nhã,vô dụng kia đích thực là cái vỏ khá hoàn mỹ để che đậy bản chất của loài săn mồi.Cậu và hắn chính là loại người như thế.

Cự Giải phát hiện bầu không khí này đang có xu hướng chuyển biến xấu liền tìm cách đánh lái sang chuyện khác,cậu chán ngấy cái việc ngồi nhìn cái lớp này nói chuyện với nhau qua cái lớp vỏ bọc giả tạo nhạt nhẽo.Cậu nhận ra thứ thú vị hơn cái vẻ cao ngạo xa cách chính là con người thật mà bản thân họ đang cất công che đậy.

[12 Chòm Sao] Chiếc Mặt Nạ Cảm XúcTác giả: Hisomi*Bạch Dương - Bạch Dương là một cô gái năng động,tự tin, hoạt bát... Bla.. Bla.. Nhưng tất cả chỉ là quá khứ.Cô vốn đã thay đổi hoàn toàn từ 1 ngày đen tối của quá khứ. Từ đó thế giới trong mắt bạch Dương cũng xám xịt như vậy. Cô nhận ra trên đời này vốn dĩ hai từ hạnh phúc không bao giờ dành cho cô. " Chuyện đó... có liên quan đến tôi không? Nếu không thì đừng nói, Tôi không quan tâm đâu." *Kim Ngưu -Trâu điên rất ư là hờ hững, nàng ta dường như không hề để ý đến bất cứ thứ gì ngoài lũ idol nhiều như sao trên trời. Thực chất Kim Ngưu vốn là người rất thân thiện, có trách nhiệm, tốt bụng, can đảm. Cô luôn che giấu con người thật của mình bằng vẻ cứng cỏi, lạnh lùng. " Toàn người quen không à, giả vờ làm gì cho mệt. Nhạt quá. " * Song Tử - lúc nào anh cũng tỏ ra mình là một người thờ ơ, vô cảm với mọi thứ. Chính thái độ cợt nhã đó mà mọi người ai cũng nhận ra vẻ nguy hiểm ẩn dấu bên trong. Song Tử lúc nào cũng tỏ ra rằng:Chẳng có bất cứ ai hay bất cứ thứ gì có thể làm anh bị ảnh hưởng… ~~Hii đã quay lại sau thời gian dài "lặn" mất tăm r đấy!!!~•~•~•~•~••~•~•~•~•~•~••~••~•Xà Phu không trả lời ngay,cứ bình thản nhịp tay xuống bàn,đưa mắt nhìn đám học trò "thân yêu".Đúng rồi,như vậy đấy,cái phản ứng mà anh muốn nhìn thấy ở chúng chính là như vậy.Khóe miệng anh cong lên thành một nụ cười hòa nhã nhưng trong mắt các chòm sao thì nó cực kì đểu,lên tiếng:- Tôi sao??chỉ là một thằng thầy giáo bình thường, việc để các em lưu ban sẽ gây ảnh hưởng đến thành tích của tôi.Hơn nữa chính các em cũng thu được lợi ích từ sự hợp tác này mà,và lợi ích đó là gì thì chắc tôi đã ghi rõ trong lời phê rồi nhỉ!?Cả lớp lại chìm vào im lặng,Song Ngư cầm bút vẽ vài nét vô nghĩa trên mặt bàn rồi giương đôi mắt lạnh lẽo không điểm cuối nhìn chằm chằm vào Xà Phu,đưa tay đỡ cằm,cô mở miệng hỏi:- Nói cho cùng thì thầy đây không có ý định tiết lộ mục đích của bản thân đúng chứ?Vậy em có thể tự mình điều tra lấy chứ thầy??Xà Phu nhún vai,điều chỉnh lại tư thế ngồi,cũng bắt chước Song Ngư chống cằm,làm ra vẻ sẽ trả lời câu hỏi của Song Ngư nhưng ánh mắt lại nhắm vào Song Tử,treo lên môi nụ cười thâm ý,anh lên tiếng:- Cứ tự nhiên, em có quyền làm mọi thứ mà e muốn tất nhiên bao gồm cả việc điều tra tôi.Cũng giống như sẽ chẳng có ai bắt tôi vì tội "nhìn"thấy thi thể của kẻ theo dõi mình đâu.- Tóm lại,dù là thầy hay tất cả tụi em,mỗi người đều có mục đích riêng và để hoàn thành nó chúng ta có quyền lợi dụng cũng như đối phó lẫn nhau, phải không thầy!?Song Tử đứng bật dậy,giọng điệu và cử chỉ của cậu hoàn toàn lơ đễnh như không hề chú tâm vào nội dung chính mình đang nói.Cậu là vậy,lúc nào cũng lơ tỏ ra không quan tâm nhưng thực chất cậu sắp bị tính tò mò của em gái bức điên rồi.Nếu là trước đây cậu khẳng định sẽ đem cái kẻ dám đe dọa Song Ngư thẳng tay tiêu diệt, nhưng hiện tại thì không,cái mùi nguy hiểm toát ra từ vị thầy giáo đứng trên bục giảng khiến cậu e ngại,vẻ cợt nhã,vô dụng kia đích thực là cái vỏ khá hoàn mỹ để che đậy bản chất của loài săn mồi.Cậu và hắn chính là loại người như thế.Cự Giải phát hiện bầu không khí này đang có xu hướng chuyển biến xấu liền tìm cách đánh lái sang chuyện khác,cậu chán ngấy cái việc ngồi nhìn cái lớp này nói chuyện với nhau qua cái lớp vỏ bọc giả tạo nhạt nhẽo.Cậu nhận ra thứ thú vị hơn cái vẻ cao ngạo xa cách chính là con người thật mà bản thân họ đang cất công che đậy.

Chương 9