“ Đông Phương Kỳ, cậu ra sân bay đón Thiên Ngạo đi, chắc thằng bé cũng sắp xuống máy bay rồi!” “ Dạ, phu nhân” Sân bay thành phố S Một bóng dáng cao lớn xuất hiện, cao ngạo lạnh lùng mà tiến về phía trước. Theo sau anh chính là Nam Bá Hoa - công công cao cấp của Thiên Ngạo thiếu gia. Anh ta cùng thiếu gia đi sang nước ngoài từ nhỏ nên anh là người hiểu tính tình của hắn nhất. Chỉ dùng 4 chữ để hình dung: Mưa nắng thất thường “ Nam Bá Hoa, cậu đi thu mua lại cho tôi tập đoàn Lý thị và Diệp thị” Hắn lạnh giọng ra lệnh Lý thị và Diệp thị chẳng phải là công ty giải trí sao! Ặc, sếp muốn tiến quân vào giới giải trí á!!!! “ Sếp, anh muốn đầu tư vào làng giải trí ạ” Nam Bá Hoa lo lắng hỏi. Vừa mới về nước mà lại thu mua nhanh thế cơ á! “ Châu Phi đang chờ cậu” Một câu ngắn gọn nhưng cũng đủ để vị công công này ngưng hỏi. Sếp của anh là ai chứ, thèm trả lời nghi vấn của anh chắc Chu Thiên Ngạo là ai chứ, là một thằng đàn ông vô cùng lãnh khốc, thủ đoạn vô tình, chọc ai thì chọc chứ đừng gây…
Chương 12: Ghen
Ông Xã, Em Chơi Anh Tới CùngTác giả: Mãn Nguyệt Khuynh Thành“ Đông Phương Kỳ, cậu ra sân bay đón Thiên Ngạo đi, chắc thằng bé cũng sắp xuống máy bay rồi!” “ Dạ, phu nhân” Sân bay thành phố S Một bóng dáng cao lớn xuất hiện, cao ngạo lạnh lùng mà tiến về phía trước. Theo sau anh chính là Nam Bá Hoa - công công cao cấp của Thiên Ngạo thiếu gia. Anh ta cùng thiếu gia đi sang nước ngoài từ nhỏ nên anh là người hiểu tính tình của hắn nhất. Chỉ dùng 4 chữ để hình dung: Mưa nắng thất thường “ Nam Bá Hoa, cậu đi thu mua lại cho tôi tập đoàn Lý thị và Diệp thị” Hắn lạnh giọng ra lệnh Lý thị và Diệp thị chẳng phải là công ty giải trí sao! Ặc, sếp muốn tiến quân vào giới giải trí á!!!! “ Sếp, anh muốn đầu tư vào làng giải trí ạ” Nam Bá Hoa lo lắng hỏi. Vừa mới về nước mà lại thu mua nhanh thế cơ á! “ Châu Phi đang chờ cậu” Một câu ngắn gọn nhưng cũng đủ để vị công công này ngưng hỏi. Sếp của anh là ai chứ, thèm trả lời nghi vấn của anh chắc Chu Thiên Ngạo là ai chứ, là một thằng đàn ông vô cùng lãnh khốc, thủ đoạn vô tình, chọc ai thì chọc chứ đừng gây… Cô mở cửa ra, Chu Thiên Ngạo đi vào, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sô pha“ Cho tôi cốc nước”Cô lườm anh vài phát rồi đi vào bếp rót ly nước cho anh“ Không đến công ty thì chạy qua Khả gia mà an ủi Đông Vy bé nhỏ của anh đi, qua đây làm gì?”Cô đương nhiên biết Khả Đông Vy có cảm tình với Chu Thiên Ngạo, nhìn ánh mắt là biết. HừAnh buông ly nước xuống, đưa mặt lại sáp gần vào mặt cô khoảng cách gần đến mức hai người có thể hôn nhau, anh nói“ Em ghen à”“ Ghen tổ sư cha nhà anh, tôi thèm. Không phải cô ta thích anh sao, còn hơn cả thích. Có khi yêu rồi đấy chứ” Thanh Mẫn nóiCái bộ dáng dễ thương như thiên thần mà còn giận hờn nữa thì đáng yêu chịu không nổi. Chu Thiên Ngạo mỉm cười nhìn cô rồi hôn một cái chụt vào môi cô. Thanh Mẫn đứng phắt dậy, nói to“ Anh... anh cướp nụ hôn đầu của tôi rồi”“ Xì, nụ hôn đầu. Chẳng phải nụ hôn đầu của em đã mất từ hồi em mười lăm tuổi sao”Anh đè ép cô vào tường nóiThanh Mẫn xấu hổ đến mức muốn độn thổ.Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên nhìn chằm chằm vật nhỏ đối diện, mặt cô bây giờ chả khác nào quả cà chua chín mọng cả! Anh buông cô ra nói“ Đi thay đồ đi! Anh dẫn em tới nơi này!”Tống Thanh Mẫn nheo mắt nguyu hiểm nhìn anh, trong đầu chợt lóe lên nhưng sau đó rồi tắt điKhông nên nghĩ bậy bạ như vậy nha!“ Sao thế. Em nghĩ anh muốn dẫn em tới khách sạn tình thú à?” Anh nói“ Haha! Không hề nhé! Tôi đi thay đồ”Nói xong kiền chạy thẳng vào phòng đóng cửa một cái rõ toKhu trung tâm mua sắm Phương thịTuấn nam mỹ nữ tiến vào khu trung tâm liền thu hút ánh mắt của bao người, không phải vì họ mặc đồ hiệu mà là do khí chất vương giả và cường đại của hai người liền khiến người khác không nhìn cũng khóVì Thanh Mẫn là nghệ sĩ nên phải dùng kính râm để che mất một nửa gương mặt nên cũng không dễ dàng nhận ra cô“ Đã lâu bổn tiểu thư đã không đi mua sắm rồi! Cảm ơn Chu tổng đã nghỉ làm bồi tôi đi chơi” Cô mở kính râm ra để lộ đôi mắt to tròn đầy khiêu khích nhìn Chu Thiên NgạoAnh cười, nói“ Bồi phu nhân đi chơi nghỉ một bữa làm thì đã sao. Mất vài tỷ có thể khiến phu nhân vui vẻ là được!”“ Ai là phu nhân của anh”Thanh Mẫn không nói chuyện với anh nữa, chứ nếu còn nói tiếp cô sợ mình sẽ hộc máu ngay tại chỗ mất. Lực sát thương của hắn cực mạnh nhưng lực phòng ngự của mình yếu đến thê thảm ra
Cô mở cửa ra, Chu Thiên Ngạo đi vào, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sô pha
“ Cho tôi cốc nước”
Cô lườm anh vài phát rồi đi vào bếp rót ly nước cho anh
“ Không đến công ty thì chạy qua Khả gia mà an ủi Đông Vy bé nhỏ của anh đi, qua đây làm gì?”
Cô đương nhiên biết Khả Đông Vy có cảm tình với Chu Thiên Ngạo, nhìn ánh mắt là biết. Hừ
Anh buông ly nước xuống, đưa mặt lại sáp gần vào mặt cô khoảng cách gần đến mức hai người có thể hôn nhau, anh nói
“ Em ghen à”
“ Ghen tổ sư cha nhà anh, tôi thèm. Không phải cô ta thích anh sao, còn hơn cả thích. Có khi yêu rồi đấy chứ” Thanh Mẫn nói
Cái bộ dáng dễ thương như thiên thần mà còn giận hờn nữa thì đáng yêu chịu không nổi. Chu Thiên Ngạo mỉm cười nhìn cô rồi hôn một cái chụt vào môi cô. Thanh Mẫn đứng phắt dậy, nói to
“ Anh... anh cướp nụ hôn đầu của tôi rồi”
“ Xì, nụ hôn đầu. Chẳng phải nụ hôn đầu của em đã mất từ hồi em mười lăm tuổi sao”
Anh đè ép cô vào tường nói
Thanh Mẫn xấu hổ đến mức muốn độn thổ.
Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên nhìn chằm chằm vật nhỏ đối diện, mặt cô bây giờ chả khác nào quả cà chua chín mọng cả! Anh buông cô ra nói
“ Đi thay đồ đi! Anh dẫn em tới nơi này!”
Tống Thanh Mẫn nheo mắt nguyu hiểm nhìn anh, trong đầu chợt lóe lên nhưng sau đó rồi tắt đi
Không nên nghĩ bậy bạ như vậy nha!
“ Sao thế. Em nghĩ anh muốn dẫn em tới khách sạn tình thú à?” Anh nói
“ Haha! Không hề nhé! Tôi đi thay đồ”
Nói xong kiền chạy thẳng vào phòng đóng cửa một cái rõ to
Khu trung tâm mua sắm Phương thị
Tuấn nam mỹ nữ tiến vào khu trung tâm liền thu hút ánh mắt của bao người, không phải vì họ mặc đồ hiệu mà là do khí chất vương giả và cường đại của hai người liền khiến người khác không nhìn cũng khó
Vì Thanh Mẫn là nghệ sĩ nên phải dùng kính râm để che mất một nửa gương mặt nên cũng không dễ dàng nhận ra cô
“ Đã lâu bổn tiểu thư đã không đi mua sắm rồi! Cảm ơn Chu tổng đã nghỉ làm bồi tôi đi chơi” Cô mở kính râm ra để lộ đôi mắt to tròn đầy khiêu khích nhìn Chu Thiên Ngạo
Anh cười, nói
“ Bồi phu nhân đi chơi nghỉ một bữa làm thì đã sao. Mất vài tỷ có thể khiến phu nhân vui vẻ là được!”
“ Ai là phu nhân của anh”
Thanh Mẫn không nói chuyện với anh nữa, chứ nếu còn nói tiếp cô sợ mình sẽ hộc máu ngay tại chỗ mất. Lực sát thương của hắn cực mạnh nhưng lực phòng ngự của mình yếu đến thê thảm ra
Ông Xã, Em Chơi Anh Tới CùngTác giả: Mãn Nguyệt Khuynh Thành“ Đông Phương Kỳ, cậu ra sân bay đón Thiên Ngạo đi, chắc thằng bé cũng sắp xuống máy bay rồi!” “ Dạ, phu nhân” Sân bay thành phố S Một bóng dáng cao lớn xuất hiện, cao ngạo lạnh lùng mà tiến về phía trước. Theo sau anh chính là Nam Bá Hoa - công công cao cấp của Thiên Ngạo thiếu gia. Anh ta cùng thiếu gia đi sang nước ngoài từ nhỏ nên anh là người hiểu tính tình của hắn nhất. Chỉ dùng 4 chữ để hình dung: Mưa nắng thất thường “ Nam Bá Hoa, cậu đi thu mua lại cho tôi tập đoàn Lý thị và Diệp thị” Hắn lạnh giọng ra lệnh Lý thị và Diệp thị chẳng phải là công ty giải trí sao! Ặc, sếp muốn tiến quân vào giới giải trí á!!!! “ Sếp, anh muốn đầu tư vào làng giải trí ạ” Nam Bá Hoa lo lắng hỏi. Vừa mới về nước mà lại thu mua nhanh thế cơ á! “ Châu Phi đang chờ cậu” Một câu ngắn gọn nhưng cũng đủ để vị công công này ngưng hỏi. Sếp của anh là ai chứ, thèm trả lời nghi vấn của anh chắc Chu Thiên Ngạo là ai chứ, là một thằng đàn ông vô cùng lãnh khốc, thủ đoạn vô tình, chọc ai thì chọc chứ đừng gây… Cô mở cửa ra, Chu Thiên Ngạo đi vào, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sô pha“ Cho tôi cốc nước”Cô lườm anh vài phát rồi đi vào bếp rót ly nước cho anh“ Không đến công ty thì chạy qua Khả gia mà an ủi Đông Vy bé nhỏ của anh đi, qua đây làm gì?”Cô đương nhiên biết Khả Đông Vy có cảm tình với Chu Thiên Ngạo, nhìn ánh mắt là biết. HừAnh buông ly nước xuống, đưa mặt lại sáp gần vào mặt cô khoảng cách gần đến mức hai người có thể hôn nhau, anh nói“ Em ghen à”“ Ghen tổ sư cha nhà anh, tôi thèm. Không phải cô ta thích anh sao, còn hơn cả thích. Có khi yêu rồi đấy chứ” Thanh Mẫn nóiCái bộ dáng dễ thương như thiên thần mà còn giận hờn nữa thì đáng yêu chịu không nổi. Chu Thiên Ngạo mỉm cười nhìn cô rồi hôn một cái chụt vào môi cô. Thanh Mẫn đứng phắt dậy, nói to“ Anh... anh cướp nụ hôn đầu của tôi rồi”“ Xì, nụ hôn đầu. Chẳng phải nụ hôn đầu của em đã mất từ hồi em mười lăm tuổi sao”Anh đè ép cô vào tường nóiThanh Mẫn xấu hổ đến mức muốn độn thổ.Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên nhìn chằm chằm vật nhỏ đối diện, mặt cô bây giờ chả khác nào quả cà chua chín mọng cả! Anh buông cô ra nói“ Đi thay đồ đi! Anh dẫn em tới nơi này!”Tống Thanh Mẫn nheo mắt nguyu hiểm nhìn anh, trong đầu chợt lóe lên nhưng sau đó rồi tắt điKhông nên nghĩ bậy bạ như vậy nha!“ Sao thế. Em nghĩ anh muốn dẫn em tới khách sạn tình thú à?” Anh nói“ Haha! Không hề nhé! Tôi đi thay đồ”Nói xong kiền chạy thẳng vào phòng đóng cửa một cái rõ toKhu trung tâm mua sắm Phương thịTuấn nam mỹ nữ tiến vào khu trung tâm liền thu hút ánh mắt của bao người, không phải vì họ mặc đồ hiệu mà là do khí chất vương giả và cường đại của hai người liền khiến người khác không nhìn cũng khóVì Thanh Mẫn là nghệ sĩ nên phải dùng kính râm để che mất một nửa gương mặt nên cũng không dễ dàng nhận ra cô“ Đã lâu bổn tiểu thư đã không đi mua sắm rồi! Cảm ơn Chu tổng đã nghỉ làm bồi tôi đi chơi” Cô mở kính râm ra để lộ đôi mắt to tròn đầy khiêu khích nhìn Chu Thiên NgạoAnh cười, nói“ Bồi phu nhân đi chơi nghỉ một bữa làm thì đã sao. Mất vài tỷ có thể khiến phu nhân vui vẻ là được!”“ Ai là phu nhân của anh”Thanh Mẫn không nói chuyện với anh nữa, chứ nếu còn nói tiếp cô sợ mình sẽ hộc máu ngay tại chỗ mất. Lực sát thương của hắn cực mạnh nhưng lực phòng ngự của mình yếu đến thê thảm ra