* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã…
Chương 2: Nụ Cười Tuyệt Vời
Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… - AAAAAAAAAAA!!!!! Cuối cùng cũng đến giờ giải lao rồi!Lòng tôi cảm thấy thoải mái vì hết tiết học, tôi tựa đầu vào bàn học và xem nó như một chiếc gối vậy, lòng tôi như muốn được ngủ vậy á! Bất chợt tôi nhớ tới cô bạn học sinh mới tên là Linh Lan, cô ấy ngồi kế tôi nhưng tôi vẫn không hề biết một chút gì về cô ấy, vì vậy đầu tôi dự định sẽ làm quen, nói chuyện với cô ấy xem sao. Nhưng nghĩ mãi mà tôi vẫn không biết phải nói như thế nào, bất giác một bàn tay chạm nhẹ vào tôi và khiến tôi quay lại.Người đó chính là Linh Lam..- Cậu.. tên là Thiên Lộc phải không?-À-ừ-phải, mình tên là Thiên Lộc...-Oh ra là vậy! Mình tên là Linh Lan.. à.. ừ.. thì.. xin lỗi chuyện hôm qua nha, tại mình chạy nhanh quá nên không để ý...-À chuyện đó hả? Không sao không sao, mình không quan tâm đâu.-Vậy sao? Cảm ơn cậu nhé! Như vậy thì mình không cảm thấy tội lỗi nữa rồi... haha!Mắt tôi xoe tròn, miệng tôi như bị đóng băng, cô gái Linh Lan ấy có một nụ cười thật tuyệt vời, nụ cười ấy khiến trái tim tôi xao xuyến và trông như nó có gì đó khá là mới mẻ.
- AAAAAAAAAAA!!!!! Cuối cùng cũng đến giờ giải lao rồi!
Lòng tôi cảm thấy thoải mái vì hết tiết học, tôi tựa đầu vào bàn học và xem nó như một chiếc gối vậy, lòng tôi như muốn được ngủ vậy á! Bất chợt tôi nhớ tới cô bạn học sinh mới tên là Linh Lan, cô ấy ngồi kế tôi nhưng tôi vẫn không hề biết một chút gì về cô ấy, vì vậy đầu tôi dự định sẽ làm quen, nói chuyện với cô ấy xem sao. Nhưng nghĩ mãi mà tôi vẫn không biết phải nói như thế nào, bất giác một bàn tay chạm nhẹ vào tôi và khiến tôi quay lại.Người đó chính là Linh Lam..
- Cậu.. tên là Thiên Lộc phải không?
-À-ừ-phải, mình tên là Thiên Lộc...
-Oh ra là vậy! Mình tên là Linh Lan.. à.. ừ.. thì.. xin lỗi chuyện hôm qua nha, tại mình chạy nhanh quá nên không để ý...
-À chuyện đó hả? Không sao không sao, mình không quan tâm đâu.
-Vậy sao? Cảm ơn cậu nhé! Như vậy thì mình không cảm thấy tội lỗi nữa rồi... haha!
Mắt tôi xoe tròn, miệng tôi như bị đóng băng, cô gái Linh Lan ấy có một nụ cười thật tuyệt vời, nụ cười ấy khiến trái tim tôi xao xuyến và trông như nó có gì đó khá là mới mẻ.
Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… - AAAAAAAAAAA!!!!! Cuối cùng cũng đến giờ giải lao rồi!Lòng tôi cảm thấy thoải mái vì hết tiết học, tôi tựa đầu vào bàn học và xem nó như một chiếc gối vậy, lòng tôi như muốn được ngủ vậy á! Bất chợt tôi nhớ tới cô bạn học sinh mới tên là Linh Lan, cô ấy ngồi kế tôi nhưng tôi vẫn không hề biết một chút gì về cô ấy, vì vậy đầu tôi dự định sẽ làm quen, nói chuyện với cô ấy xem sao. Nhưng nghĩ mãi mà tôi vẫn không biết phải nói như thế nào, bất giác một bàn tay chạm nhẹ vào tôi và khiến tôi quay lại.Người đó chính là Linh Lam..- Cậu.. tên là Thiên Lộc phải không?-À-ừ-phải, mình tên là Thiên Lộc...-Oh ra là vậy! Mình tên là Linh Lan.. à.. ừ.. thì.. xin lỗi chuyện hôm qua nha, tại mình chạy nhanh quá nên không để ý...-À chuyện đó hả? Không sao không sao, mình không quan tâm đâu.-Vậy sao? Cảm ơn cậu nhé! Như vậy thì mình không cảm thấy tội lỗi nữa rồi... haha!Mắt tôi xoe tròn, miệng tôi như bị đóng băng, cô gái Linh Lan ấy có một nụ cười thật tuyệt vời, nụ cười ấy khiến trái tim tôi xao xuyến và trông như nó có gì đó khá là mới mẻ.