Tác giả:

* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã…

Chương 4: Linh Lan. Rốt cuộc con người cô là như thế nào?

Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… - Chào buổi sáng! Thiên Lộc!- À- ờ- c-c-chào....* Sao chứ? Gì Vậy? Hả? Chuyện này là sao? Cô ta sao vậy?........*Muôn vàn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi, tôi không hề nghĩ sau chuyện hôm qua cô ấy vẫn tươi cười, tự nhiên đến như vậy. Tôi rất ngạc nhiên.Về chuyện mà hôm qua tôi đã kể cho mọi người nghe và họ đang suy nghĩ về vấn đề này và hầu như trong nhóm không một ai biết về chàng trai ngày hôm qua và gần như không một chút thông tin về hắn.Bất giác khuôn mặt của Linh Lan hiện lên ngay sát khuôn mặt tôi.- Nè! Chiều nay cậu có rảnh không?Tình huống lúc này khiến tôi rất bối rối, tôi nhận thấy rõ khuôn mặt tôi đang nóng lên và bắt đầu đổ mồ hôi, khuôn mặt của cô ấy rất sát với khuôn mặt của tôi và ánh mắt màu vàng kim đang nhìn thẳng vào mắt tôi. Cũng khá may vì hôm nay tôi trực lớp cùng cô ta nên xung quanh đây gần như không còn học sinh khác.-T-t-t-tôi rảnh... có gì hả?Một nụ cười tinh ranh xuất hiện trên cô ấy, cô ấy nói:- Chiều nay cậu có thể đi cùng tôi đến lễ hội hóa trang không? Tôi được mời tham gia sự kiện nhưng phải có một người bạn trai đi kèm...- Được thôi... dù gì chiều nay tôi cũng không bận gì...Tôi cũng định từ chối nhưng tôi lại muốn tìm hiểu nhiều hơn về con người tên Linh Lan ấy, nên tối quyết định sẽ đi với cô ấy.- Thật sao? Tốt quá rồi!Lại là nụ cười ấy, tôi lại một phen ngỡ ngàng vì cô ấy.... nhưng song đó...tôi lại tự hỏi..* Linh Lan. Rốt cuộc con người cô là như thế nào? *

- Chào buổi sáng! Thiên Lộc!

- À- ờ- c-c-chào....

* Sao chứ? Gì Vậy? Hả? Chuyện này là sao? Cô ta sao vậy?........*

Muôn vàn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi, tôi không hề nghĩ sau chuyện hôm qua cô ấy vẫn tươi cười, tự nhiên đến như vậy. Tôi rất ngạc nhiên.

Về chuyện mà hôm qua tôi đã kể cho mọi người nghe và họ đang suy nghĩ về vấn đề này và hầu như trong nhóm không một ai biết về chàng trai ngày hôm qua và gần như không một chút thông tin về hắn.Bất giác khuôn mặt của Linh Lan hiện lên ngay sát khuôn mặt tôi.

- Nè! Chiều nay cậu có rảnh không?

Tình huống lúc này khiến tôi rất bối rối, tôi nhận thấy rõ khuôn mặt tôi đang nóng lên và bắt đầu đổ mồ hôi, khuôn mặt của cô ấy rất sát với khuôn mặt của tôi và ánh mắt màu vàng kim đang nhìn thẳng vào mắt tôi. Cũng khá may vì hôm nay tôi trực lớp cùng cô ta nên xung quanh đây gần như không còn học sinh khác.

-T-t-t-tôi rảnh... có gì hả?

Một nụ cười tinh ranh xuất hiện trên cô ấy, cô ấy nói:

- Chiều nay cậu có thể đi cùng tôi đến lễ hội hóa trang không? Tôi được mời tham gia sự kiện nhưng phải có một người bạn trai đi kèm...

- Được thôi... dù gì chiều nay tôi cũng không bận gì...

Tôi cũng định từ chối nhưng tôi lại muốn tìm hiểu nhiều hơn về con người tên Linh Lan ấy, nên tối quyết định sẽ đi với cô ấy.

- Thật sao? Tốt quá rồi!

Lại là nụ cười ấy, tôi lại một phen ngỡ ngàng vì cô ấy.... nhưng song đó...tôi lại tự hỏi..

* Linh Lan. Rốt cuộc con người cô là như thế nào? *

Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… - Chào buổi sáng! Thiên Lộc!- À- ờ- c-c-chào....* Sao chứ? Gì Vậy? Hả? Chuyện này là sao? Cô ta sao vậy?........*Muôn vàn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi, tôi không hề nghĩ sau chuyện hôm qua cô ấy vẫn tươi cười, tự nhiên đến như vậy. Tôi rất ngạc nhiên.Về chuyện mà hôm qua tôi đã kể cho mọi người nghe và họ đang suy nghĩ về vấn đề này và hầu như trong nhóm không một ai biết về chàng trai ngày hôm qua và gần như không một chút thông tin về hắn.Bất giác khuôn mặt của Linh Lan hiện lên ngay sát khuôn mặt tôi.- Nè! Chiều nay cậu có rảnh không?Tình huống lúc này khiến tôi rất bối rối, tôi nhận thấy rõ khuôn mặt tôi đang nóng lên và bắt đầu đổ mồ hôi, khuôn mặt của cô ấy rất sát với khuôn mặt của tôi và ánh mắt màu vàng kim đang nhìn thẳng vào mắt tôi. Cũng khá may vì hôm nay tôi trực lớp cùng cô ta nên xung quanh đây gần như không còn học sinh khác.-T-t-t-tôi rảnh... có gì hả?Một nụ cười tinh ranh xuất hiện trên cô ấy, cô ấy nói:- Chiều nay cậu có thể đi cùng tôi đến lễ hội hóa trang không? Tôi được mời tham gia sự kiện nhưng phải có một người bạn trai đi kèm...- Được thôi... dù gì chiều nay tôi cũng không bận gì...Tôi cũng định từ chối nhưng tôi lại muốn tìm hiểu nhiều hơn về con người tên Linh Lan ấy, nên tối quyết định sẽ đi với cô ấy.- Thật sao? Tốt quá rồi!Lại là nụ cười ấy, tôi lại một phen ngỡ ngàng vì cô ấy.... nhưng song đó...tôi lại tự hỏi..* Linh Lan. Rốt cuộc con người cô là như thế nào? *

Chương 4: Linh Lan. Rốt cuộc con người cô là như thế nào?