* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã…
Chương 6: \" Bạn Trai \"
Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… Sau bữa tiệc ấy, tôi lúc nào cũng suy nghĩ về cái người tên là Hạo Thiên nhưng song đó tôi cũng nghĩ đến về việc mà hắn nói... quá khứ của Linh Lan.Tôi tự hỏi, trước khi chuyển trường Linh Lan là người như thế nào? Tại sao hắn lại nói như vậy? Chuyện này.. rốt cuộc là sao?... Nghĩ thế tôi quay sang nhìn cô ấy... nhưng rồi quay lại... hơi gượng một tí...Đến giờ tan học, tôi bỗng thấy Linh Lan không về mà đi ra sân thượng. Tôi thắc mắc cô ấy lên đó làm gì nên tôi quyết định đi theo. Lên đến sân thượng, tôi thấy một người con trai đang đứng đó chừ Linh Lan, tôi biết hắn. Hắn nổi tiếng là tên đào hoa nhất trường, gần như gái trong trường này đều qua tay hắn ( trừ những người trong CLB của tôi). Tôi có vẻ đã hình dung được hắn định làm gì.Cầm bó hoa trên tay, hắn đưa trước mặt Linh Lan, giọng hắn nói rõ to:" Anh tên là Bảo Minh! Em đồng ý làm bạn gái anh chứ? "Hắn nói xong, mặt Linh Lan trở nên đỏ bừng lên. * Trông dễ thương phết *Tôi nghĩ rồi cười mỉm, dù vậy xong Linh Lan vẫn nói:" Xin lỗi anh, Bảo Minh.. nhưng tôi....."" Nhưng em làm sao? Em không muốn có bạn trai à? "" Không hẳn! Nhưng tôi có bạn trai rồi! "Như một tiếng sét đánh ngang, tôi sững sờ trước câu nói của Linh Lan. Cô ấy đã có bạn trai rồi sao?Tên kia hắn cũng sửng sốt đến độ làm rơi luôn cả bó hoa trên tay, rồi Linh Lan ngoảnh mặt đi. Linh Lan đã bắt gặp tôi ngay phía sau cánh cửa, thấy tôi, cô ấy cũng không có gì ngạc nhiên mấy, rồi bảo tôi đi về chung.Trong suốt quản đường đi, tôi bất chợt hỏi Linh Lan:" Cô...đã có bạn trai rồi à? "Linh Lan nhìn tôi, nở một nụ cười gượng rồi đáp:" Cũng không hẳn là vậy. "" Không hẳn? "" Quả thật tôi đã có bạn trai.. nhưng... chúng tôi đã chia tay rồi? "" Hả? Tại sao? "" Ơ-um... thì... mà thôi! Tôi không muốn nhắc nhiều về nó đâu.... "" Ùm.. vậy xin lỗi vì tôi đã nhiều chuyện.. "Trong đầu tôi lúc này bắt đầu rối bời, " bạn trai " của Linh Lan à nhầm... " bạn trai cũ" chứ! Là ai?
Sau bữa tiệc ấy, tôi lúc nào cũng suy nghĩ về cái người tên là Hạo Thiên nhưng song đó tôi cũng nghĩ đến về việc mà hắn nói... quá khứ của Linh Lan.
Tôi tự hỏi, trước khi chuyển trường Linh Lan là người như thế nào? Tại sao hắn lại nói như vậy? Chuyện này.. rốt cuộc là sao?... Nghĩ thế tôi quay sang nhìn cô ấy... nhưng rồi quay lại... hơi gượng một tí...
Đến giờ tan học, tôi bỗng thấy Linh Lan không về mà đi ra sân thượng. Tôi thắc mắc cô ấy lên đó làm gì nên tôi quyết định đi theo. Lên đến sân thượng, tôi thấy một người con trai đang đứng đó chừ Linh Lan, tôi biết hắn. Hắn nổi tiếng là tên đào hoa nhất trường, gần như gái trong trường này đều qua tay hắn ( trừ những người trong CLB của tôi). Tôi có vẻ đã hình dung được hắn định làm gì.
Cầm bó hoa trên tay, hắn đưa trước mặt Linh Lan, giọng hắn nói rõ to:
" Anh tên là Bảo Minh! Em đồng ý làm bạn gái anh chứ? "
Hắn nói xong, mặt Linh Lan trở nên đỏ bừng lên.
* Trông dễ thương phết *
Tôi nghĩ rồi cười mỉm, dù vậy xong Linh Lan vẫn nói:
" Xin lỗi anh, Bảo Minh.. nhưng tôi....."
" Nhưng em làm sao? Em không muốn có bạn trai à? "
" Không hẳn! Nhưng tôi có bạn trai rồi! "
Như một tiếng sét đánh ngang, tôi sững sờ trước câu nói của Linh Lan. Cô ấy đã có bạn trai rồi sao?
Tên kia hắn cũng sửng sốt đến độ làm rơi luôn cả bó hoa trên tay, rồi Linh Lan ngoảnh mặt đi. Linh Lan đã bắt gặp tôi ngay phía sau cánh cửa, thấy tôi, cô ấy cũng không có gì ngạc nhiên mấy, rồi bảo tôi đi về chung.
Trong suốt quản đường đi, tôi bất chợt hỏi Linh Lan:
" Cô...đã có bạn trai rồi à? "
Linh Lan nhìn tôi, nở một nụ cười gượng rồi đáp:
" Cũng không hẳn là vậy. "
" Không hẳn? "
" Quả thật tôi đã có bạn trai.. nhưng... chúng tôi đã chia tay rồi? "
" Hả? Tại sao? "
" Ơ-um... thì... mà thôi! Tôi không muốn nhắc nhiều về nó đâu.... "
" Ùm.. vậy xin lỗi vì tôi đã nhiều chuyện.. "
Trong đầu tôi lúc này bắt đầu rối bời, " bạn trai " của Linh Lan à nhầm... " bạn trai cũ" chứ! Là ai?
Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… Sau bữa tiệc ấy, tôi lúc nào cũng suy nghĩ về cái người tên là Hạo Thiên nhưng song đó tôi cũng nghĩ đến về việc mà hắn nói... quá khứ của Linh Lan.Tôi tự hỏi, trước khi chuyển trường Linh Lan là người như thế nào? Tại sao hắn lại nói như vậy? Chuyện này.. rốt cuộc là sao?... Nghĩ thế tôi quay sang nhìn cô ấy... nhưng rồi quay lại... hơi gượng một tí...Đến giờ tan học, tôi bỗng thấy Linh Lan không về mà đi ra sân thượng. Tôi thắc mắc cô ấy lên đó làm gì nên tôi quyết định đi theo. Lên đến sân thượng, tôi thấy một người con trai đang đứng đó chừ Linh Lan, tôi biết hắn. Hắn nổi tiếng là tên đào hoa nhất trường, gần như gái trong trường này đều qua tay hắn ( trừ những người trong CLB của tôi). Tôi có vẻ đã hình dung được hắn định làm gì.Cầm bó hoa trên tay, hắn đưa trước mặt Linh Lan, giọng hắn nói rõ to:" Anh tên là Bảo Minh! Em đồng ý làm bạn gái anh chứ? "Hắn nói xong, mặt Linh Lan trở nên đỏ bừng lên. * Trông dễ thương phết *Tôi nghĩ rồi cười mỉm, dù vậy xong Linh Lan vẫn nói:" Xin lỗi anh, Bảo Minh.. nhưng tôi....."" Nhưng em làm sao? Em không muốn có bạn trai à? "" Không hẳn! Nhưng tôi có bạn trai rồi! "Như một tiếng sét đánh ngang, tôi sững sờ trước câu nói của Linh Lan. Cô ấy đã có bạn trai rồi sao?Tên kia hắn cũng sửng sốt đến độ làm rơi luôn cả bó hoa trên tay, rồi Linh Lan ngoảnh mặt đi. Linh Lan đã bắt gặp tôi ngay phía sau cánh cửa, thấy tôi, cô ấy cũng không có gì ngạc nhiên mấy, rồi bảo tôi đi về chung.Trong suốt quản đường đi, tôi bất chợt hỏi Linh Lan:" Cô...đã có bạn trai rồi à? "Linh Lan nhìn tôi, nở một nụ cười gượng rồi đáp:" Cũng không hẳn là vậy. "" Không hẳn? "" Quả thật tôi đã có bạn trai.. nhưng... chúng tôi đã chia tay rồi? "" Hả? Tại sao? "" Ơ-um... thì... mà thôi! Tôi không muốn nhắc nhiều về nó đâu.... "" Ùm.. vậy xin lỗi vì tôi đã nhiều chuyện.. "Trong đầu tôi lúc này bắt đầu rối bời, " bạn trai " của Linh Lan à nhầm... " bạn trai cũ" chứ! Là ai?