Tác giả:

* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã…

Chương 14: Hai nhân vật mới

Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… * Trên tivi *- Này hỡi! Cánh hoa nhỏ xinh ơi! [ đang hát ]- Tại sao lại ta lại ở đây, chốn tù giam chăng...... [ vẫn đang hát ].................................................................Bỗng nước mắt rơi trên khuôn mặt Linh Lan." Tại sao? "-------------------------------------------------------------------------" Nè! Cậu! "" Ơ, cậu là...? Hương..... "Không biết một lí do gì đó nhưng ngay sau giờ tan học Hương đã mời Linh Lan đi chơi một chút. Nhưng vẫn còn một câu chuyện của người khác là Hoàng.Sau giờ tan học, Hoàng đang trên đường về nhà thì gặp bọn côn đồ đang bắt nạt một cậu con trai, bọn chúng có vẻ cố tình gây sự với cậu ấy, thấy thế, Hoàng đã ra tay giúp đỡ cậu. Hoàng đã mời cậu đi ăn uống một chút vì cậu thấy cậu ta khá là thú bị, cậu ta cũng đồng ý." Nè! Sao lúc nãy cậu lại bị mấy tên đó bắt nạt vậy? "Hoàng hỏi cậu ta, nhưng cậu ta lại im lặng, khoảng một lúc sau thì cậu ta mới đáp lại:" Ban nãy tôi định cho bọn chúng một trận rồi vậy mà cậu lại xuất hiện. "Lời nói của cậu ta giống như nói Hoàng phiền phức vậy, cậu hơi ngạc nhiên với câu trả lời ấy. Rồi hỏi cậu con trai đó tiếp:" Uể.... trông cậu như đang có chuyện buồn ấy nhỉ? "Người con trai kì lạ ấy liếc mắt nhìn Hoàng, rồi hắn ta đáp lại:" Bộ trông tôi giống đang buồn lắm hả? "Bổng cảm giác bối rối bắt đầu xuất hiện trong người Hoàng." À- ờ- ukm- không phải sao... "Bổng ánh mắt cậu ta nháy lên sự buồn bã:" Mà có lẽ.. đúng đấy."---" Cậu nghĩ sao nếu như người cậu thích bị người khác lợi dụng? "" Hả- à- tôi..... tôi không biết... 'Khá bất ngờ với câu hỏi của người con trai lạ ấy, Hoàng không biết trả lời sao nhưng trong đầu cậu vừa loáng thoáng một bí mật gì đó. Bỗng có tiếng mở cửa bước vào quán, đó là Hương và Linh Lan.Hoàng khá ngạc nhiên vì sự trùng hợp này, cậu con trai lạ nhìn về phía hai người họ rồi hỏi cậu:" Người cậu thích à? "" À- không.. không phải... người quen thôi. "Hoàng ngoảnh mặt quay đi, người con trai ấy nhìn mặt cậu là biết cậu đang nói dối rồi. Còn về phần Linh Lan, sau một hồi nói chuyện lặt vặt trong lớp với Hương thì cô đã ra về. Bổng một cô gái xuất hiện trước mắt cô, cô ta nói:- Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi rồi. Linh Lan!

* Trên tivi *

- Này hỡi! Cánh hoa nhỏ xinh ơi! [ đang hát ]

- Tại sao lại ta lại ở đây, chốn tù giam chăng...... [ vẫn đang hát ]

.................................................................

Bỗng nước mắt rơi trên khuôn mặt Linh Lan.

" Tại sao? "

-------------------------------------------------------------------------

" Nè! Cậu! "

" Ơ, cậu là...? Hương..... "

Không biết một lí do gì đó nhưng ngay sau giờ tan học Hương đã mời Linh Lan đi chơi một chút. Nhưng vẫn còn một câu chuyện của người khác là Hoàng.

Sau giờ tan học, Hoàng đang trên đường về nhà thì gặp bọn côn đồ đang bắt nạt một cậu con trai, bọn chúng có vẻ cố tình gây sự với cậu ấy, thấy thế, Hoàng đã ra tay giúp đỡ cậu. Hoàng đã mời cậu đi ăn uống một chút vì cậu thấy cậu ta khá là thú bị, cậu ta cũng đồng ý.

" Nè! Sao lúc nãy cậu lại bị mấy tên đó bắt nạt vậy? "

Hoàng hỏi cậu ta, nhưng cậu ta lại im lặng, khoảng một lúc sau thì cậu ta mới đáp lại:

" Ban nãy tôi định cho bọn chúng một trận rồi vậy mà cậu lại xuất hiện. "

Lời nói của cậu ta giống như nói Hoàng phiền phức vậy, cậu hơi ngạc nhiên với câu trả lời ấy. Rồi hỏi cậu con trai đó tiếp:

" Uể.... trông cậu như đang có chuyện buồn ấy nhỉ? "

Người con trai kì lạ ấy liếc mắt nhìn Hoàng, rồi hắn ta đáp lại:

" Bộ trông tôi giống đang buồn lắm hả? "

Bổng cảm giác bối rối bắt đầu xuất hiện trong người Hoàng.

" À- ờ- ukm- không phải sao... "

Bổng ánh mắt cậu ta nháy lên sự buồn bã:

" Mà có lẽ.. đúng đấy."

---

" Cậu nghĩ sao nếu như người cậu thích bị người khác lợi dụng? "

" Hả- à- tôi..... tôi không biết... '

Khá bất ngờ với câu hỏi của người con trai lạ ấy, Hoàng không biết trả lời sao nhưng trong đầu cậu vừa loáng thoáng một bí mật gì đó. Bỗng có tiếng mở cửa bước vào quán, đó là Hương và Linh Lan.

Hoàng khá ngạc nhiên vì sự trùng hợp này, cậu con trai lạ nhìn về phía hai người họ rồi hỏi cậu:

" Người cậu thích à? "

" À- không.. không phải... người quen thôi. "

Hoàng ngoảnh mặt quay đi, người con trai ấy nhìn mặt cậu là biết cậu đang nói dối rồi. Còn về phần Linh Lan, sau một hồi nói chuyện lặt vặt trong lớp với Hương thì cô đã ra về. Bổng một cô gái xuất hiện trước mắt cô, cô ta nói:

- Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi rồi. Linh Lan!

Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… * Trên tivi *- Này hỡi! Cánh hoa nhỏ xinh ơi! [ đang hát ]- Tại sao lại ta lại ở đây, chốn tù giam chăng...... [ vẫn đang hát ].................................................................Bỗng nước mắt rơi trên khuôn mặt Linh Lan." Tại sao? "-------------------------------------------------------------------------" Nè! Cậu! "" Ơ, cậu là...? Hương..... "Không biết một lí do gì đó nhưng ngay sau giờ tan học Hương đã mời Linh Lan đi chơi một chút. Nhưng vẫn còn một câu chuyện của người khác là Hoàng.Sau giờ tan học, Hoàng đang trên đường về nhà thì gặp bọn côn đồ đang bắt nạt một cậu con trai, bọn chúng có vẻ cố tình gây sự với cậu ấy, thấy thế, Hoàng đã ra tay giúp đỡ cậu. Hoàng đã mời cậu đi ăn uống một chút vì cậu thấy cậu ta khá là thú bị, cậu ta cũng đồng ý." Nè! Sao lúc nãy cậu lại bị mấy tên đó bắt nạt vậy? "Hoàng hỏi cậu ta, nhưng cậu ta lại im lặng, khoảng một lúc sau thì cậu ta mới đáp lại:" Ban nãy tôi định cho bọn chúng một trận rồi vậy mà cậu lại xuất hiện. "Lời nói của cậu ta giống như nói Hoàng phiền phức vậy, cậu hơi ngạc nhiên với câu trả lời ấy. Rồi hỏi cậu con trai đó tiếp:" Uể.... trông cậu như đang có chuyện buồn ấy nhỉ? "Người con trai kì lạ ấy liếc mắt nhìn Hoàng, rồi hắn ta đáp lại:" Bộ trông tôi giống đang buồn lắm hả? "Bổng cảm giác bối rối bắt đầu xuất hiện trong người Hoàng." À- ờ- ukm- không phải sao... "Bổng ánh mắt cậu ta nháy lên sự buồn bã:" Mà có lẽ.. đúng đấy."---" Cậu nghĩ sao nếu như người cậu thích bị người khác lợi dụng? "" Hả- à- tôi..... tôi không biết... 'Khá bất ngờ với câu hỏi của người con trai lạ ấy, Hoàng không biết trả lời sao nhưng trong đầu cậu vừa loáng thoáng một bí mật gì đó. Bỗng có tiếng mở cửa bước vào quán, đó là Hương và Linh Lan.Hoàng khá ngạc nhiên vì sự trùng hợp này, cậu con trai lạ nhìn về phía hai người họ rồi hỏi cậu:" Người cậu thích à? "" À- không.. không phải... người quen thôi. "Hoàng ngoảnh mặt quay đi, người con trai ấy nhìn mặt cậu là biết cậu đang nói dối rồi. Còn về phần Linh Lan, sau một hồi nói chuyện lặt vặt trong lớp với Hương thì cô đã ra về. Bổng một cô gái xuất hiện trước mắt cô, cô ta nói:- Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi rồi. Linh Lan!

Chương 14: Hai nhân vật mới