Tác giả:

* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã…

Chương 24: Rèn luyện

Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… Xtttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt!!!!!!!!!- Quá yếu kém! Mau đứng dậy.Một cây giáo đang chỉ thẳng vào mắt của Hương. Hai thanh kiếm của cô đều bị hất tung bởi thanh giáo ấy. Chỉ mới thoáng chốc thôi mà hai thanh kiếm đã bị hất đi. Trước mắt cô chính là một người đàn ông có thân hình đạt chuẩn của vị thiếu niên nhưng lại rất điêu luyện về việc sử dụng giáo.Cầm lại thanh kiếm trên tay, Hương nghĩ rằng:* Phải cố gắng hơn nữa! *--------------------------------------------------------------------------------------------------- Nếu cậu chuyên về ma pháp băng thì hãy tìm cách đến đây đi nào! * cười *Với ngọn lửa trên tay, chàng trai cười mỉm nói với Hoàng. Hoàn cảnh của Hoàng hiện tại là đang ở một chốn đầy nhung nham. Không khí ở đây rất là nóng, nóng đến độ cậu gần như đã toát hết mồ hôi xung quanh.* Mình phải mạnh hơn.... để bạo vệ cô ấy! *--------------------------------------------------------------------------------------------------- Nào! Hãy dùng chính quyền năng của mình để tìm ra lối thoát đi nào!Một thế giới khép kính. Xung quanh gần như chỉ có mỗi màu trắng. Một nàng tiên nhỏ bé đang khích lệ Ánh Dương thoát khỏi thế giới ấy.* Phải làm sao đây? *--------------------------------------------------------------------------------------------------- Dùng chính trí óc mà phá hết những tản đá này đi!Cô gái bay ở chốn hoang mạc đầy nhưng cục đá to lớn. Nhiệm vụ của Hải Đăng chính là phá vỡ tất cả các tảng đá ấy.* Dùng nhiều sức mạnh hơn nữa! *--------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Lộc, hãy tạo ra mưa đi!Một mệnh lệnh khó khăn được ban đến cho Thiên Lộc. Cậu phải tạo ra mưa nhưng sức mạnh của cậu là sấm sét mà!--------------------------------------------------------------------------------------------------- Hạo Thiên! Ngươi nhất định không được thua tên Thiên Lộc đâu đấy. Ngươi nhất định phải chiếm được trái tim của Butterfly.

Xtttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt!!!!!!!!!

- Quá yếu kém! Mau đứng dậy.

Một cây giáo đang chỉ thẳng vào mắt của Hương. Hai thanh kiếm của cô đều bị hất tung bởi thanh giáo ấy. Chỉ mới thoáng chốc thôi mà hai thanh kiếm đã bị hất đi. Trước mắt cô chính là một người đàn ông có thân hình đạt chuẩn của vị thiếu niên nhưng lại rất điêu luyện về việc sử dụng giáo.

Cầm lại thanh kiếm trên tay, Hương nghĩ rằng:

* Phải cố gắng hơn nữa! *

--------------------------------------------------------------------------------------------------

- Nếu cậu chuyên về ma pháp băng thì hãy tìm cách đến đây đi nào! * cười *

Với ngọn lửa trên tay, chàng trai cười mỉm nói với Hoàng. Hoàn cảnh của Hoàng hiện tại là đang ở một chốn đầy nhung nham. Không khí ở đây rất là nóng, nóng đến độ cậu gần như đã toát hết mồ hôi xung quanh.

* Mình phải mạnh hơn.... để bạo vệ cô ấy! *

--------------------------------------------------------------------------------------------------

- Nào! Hãy dùng chính quyền năng của mình để tìm ra lối thoát đi nào!

Một thế giới khép kính. Xung quanh gần như chỉ có mỗi màu trắng. Một nàng tiên nhỏ bé đang khích lệ Ánh Dương thoát khỏi thế giới ấy.

* Phải làm sao đây? *

--------------------------------------------------------------------------------------------------

- Dùng chính trí óc mà phá hết những tản đá này đi!

Cô gái bay ở chốn hoang mạc đầy nhưng cục đá to lớn. Nhiệm vụ của Hải Đăng chính là phá vỡ tất cả các tảng đá ấy.

* Dùng nhiều sức mạnh hơn nữa! *

--------------------------------------------------------------------------------------------------

- Thiên Lộc, hãy tạo ra mưa đi!

Một mệnh lệnh khó khăn được ban đến cho Thiên Lộc. Cậu phải tạo ra mưa nhưng sức mạnh của cậu là sấm sét mà!

--------------------------------------------------------------------------------------------------

- Hạo Thiên! Ngươi nhất định không được thua tên Thiên Lộc đâu đấy. Ngươi nhất định phải chiếm được trái tim của Butterfly.

Sức Mạnh Vô TậnTác giả: KarHelen* Tại sao phải đi học? * Suy nghĩ ấy cứ lẩn quẩn trong đầu tôi. Nói trắng ra tôi nghĩ như vậy vì tôi đang trễ học và đương nhiên tôi đang cố gắng chạy thật nhanh đến lớp trong sân trường. Thật ra tôi đã tự nhắc bản thân là phải dậy thật sớm. Và khi đồng hồ reo vào sáu giờ, tôi cứ lim dim trong cơn ngủ và cứ nằm lăn lóc trên cái giường êm ái của mình. Rồi hậu quả tệ hại như bây giờ đây. - Haizzzz Tôi thở dài trong chán nản. Tôi chỉ mong rằng mình sẽ không bị ăn năm hay mười roi từ thầy giám hiệu đáng kính của trường tôi. Mà khoan đã… hình như dây dài tôi bị tuột rồi. Dù đang vội thật nhưng nếu tôi vấp phải và té thì sao?? Chẳng phải tình hình sẽ tồi tệ hơn sao? Nghĩ vậy nên tôi đành dành chút thời gian ngồi quỵ xuống để cột dây dài. Trong lúc đang cột dây, bổng nhiên từ đằng xa có một cái bóng bắt đầu chạy đến với vận tốc rất nhanh. - Aaaaaaaaaaa!!! -TRÁNH RA!!!!!!!!!!! Vì đang ngồi quỵ xuống nên tôi không thể né tránh được cái bóng người bí ẩn ấy. Thấy vậy thì… - Hơ………. Cái bóng ấy đã… Xtttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt!!!!!!!!!- Quá yếu kém! Mau đứng dậy.Một cây giáo đang chỉ thẳng vào mắt của Hương. Hai thanh kiếm của cô đều bị hất tung bởi thanh giáo ấy. Chỉ mới thoáng chốc thôi mà hai thanh kiếm đã bị hất đi. Trước mắt cô chính là một người đàn ông có thân hình đạt chuẩn của vị thiếu niên nhưng lại rất điêu luyện về việc sử dụng giáo.Cầm lại thanh kiếm trên tay, Hương nghĩ rằng:* Phải cố gắng hơn nữa! *--------------------------------------------------------------------------------------------------- Nếu cậu chuyên về ma pháp băng thì hãy tìm cách đến đây đi nào! * cười *Với ngọn lửa trên tay, chàng trai cười mỉm nói với Hoàng. Hoàn cảnh của Hoàng hiện tại là đang ở một chốn đầy nhung nham. Không khí ở đây rất là nóng, nóng đến độ cậu gần như đã toát hết mồ hôi xung quanh.* Mình phải mạnh hơn.... để bạo vệ cô ấy! *--------------------------------------------------------------------------------------------------- Nào! Hãy dùng chính quyền năng của mình để tìm ra lối thoát đi nào!Một thế giới khép kính. Xung quanh gần như chỉ có mỗi màu trắng. Một nàng tiên nhỏ bé đang khích lệ Ánh Dương thoát khỏi thế giới ấy.* Phải làm sao đây? *--------------------------------------------------------------------------------------------------- Dùng chính trí óc mà phá hết những tản đá này đi!Cô gái bay ở chốn hoang mạc đầy nhưng cục đá to lớn. Nhiệm vụ của Hải Đăng chính là phá vỡ tất cả các tảng đá ấy.* Dùng nhiều sức mạnh hơn nữa! *--------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Lộc, hãy tạo ra mưa đi!Một mệnh lệnh khó khăn được ban đến cho Thiên Lộc. Cậu phải tạo ra mưa nhưng sức mạnh của cậu là sấm sét mà!--------------------------------------------------------------------------------------------------- Hạo Thiên! Ngươi nhất định không được thua tên Thiên Lộc đâu đấy. Ngươi nhất định phải chiếm được trái tim của Butterfly.

Chương 24: Rèn luyện