Hắn và nó được coi là thanh mai trúc mã với nhau từ nhỏ.Bố mẹ hắn và nó đều là đội trưởng trong những cuộc chiến đấu.Bố mẹ hắn và nó còn là họ hàng thân thiết bởi hai nhà họ cạnh nhau. __________Năm nó 5 tuổi,hắn 8 tuổi_________ " Nè!Tôi hơi bị thích anh rồi đó!Làm chồng tôi đi,tôi hứa mỗi ngày anh đều có một bữa ăn ngon miệng^^ " -Một cô bé xinh xắn với hai má phúng phính hồng hồng đang đứng trước mặt Vương Thiên Ưng nói với giọng đầy khí chất. Hắn bất ngờ khi nó nói và bật cười to: " Haha,nhóc có biết chồng nghĩa là gì không vậy " " Biết chứ!Chồng nghĩa là yêu thương mình suốt đời,đánh mình khi tức giận và chôn sống mình khi chết " -Nó trả lời một cách hồn nhiên mà không biết hắn đang cười đến nỗi người khác nhìn vào tưởng hắn bị điên " Haha ai dạy em nói như vậy " Nó nói: " Bạn tui đó.Từ bây giờ anh sẽ là chồng của tôi " " Nè!Nhóc đừng tự ý quyết định như vậy chứ " -Hắn phản bác lại " Không biết,từ giờ anh là chồng của tôi " ________Năm nó 10 tuổi,hắn 13 tuổi_________ -" Thiên Ưng…
Chương 6: Sự cố trong căng-tin
Anh Sai Rồi! Xin Đừng Rời Xa AnhTác giả: Nguyễn Thu GiangHắn và nó được coi là thanh mai trúc mã với nhau từ nhỏ.Bố mẹ hắn và nó đều là đội trưởng trong những cuộc chiến đấu.Bố mẹ hắn và nó còn là họ hàng thân thiết bởi hai nhà họ cạnh nhau. __________Năm nó 5 tuổi,hắn 8 tuổi_________ " Nè!Tôi hơi bị thích anh rồi đó!Làm chồng tôi đi,tôi hứa mỗi ngày anh đều có một bữa ăn ngon miệng^^ " -Một cô bé xinh xắn với hai má phúng phính hồng hồng đang đứng trước mặt Vương Thiên Ưng nói với giọng đầy khí chất. Hắn bất ngờ khi nó nói và bật cười to: " Haha,nhóc có biết chồng nghĩa là gì không vậy " " Biết chứ!Chồng nghĩa là yêu thương mình suốt đời,đánh mình khi tức giận và chôn sống mình khi chết " -Nó trả lời một cách hồn nhiên mà không biết hắn đang cười đến nỗi người khác nhìn vào tưởng hắn bị điên " Haha ai dạy em nói như vậy " Nó nói: " Bạn tui đó.Từ bây giờ anh sẽ là chồng của tôi " " Nè!Nhóc đừng tự ý quyết định như vậy chứ " -Hắn phản bác lại " Không biết,từ giờ anh là chồng của tôi " ________Năm nó 10 tuổi,hắn 13 tuổi_________ -" Thiên Ưng… Cậu ngồi yên vị trên cái ghế và nói với nó:" Chào bạn,mình là Triệu Tử Long,rất vui được làm quen với bạn "cậu đưa đôi tay để trước mặt nó tỏ ý muốn làm quenNó quay sang cậu và tươi cười nói:" Chào bạn,mình là Nguyễn Ngọc Giang Nhi,rất vui được làm quen "-nó cũng bắt tay cậu~~~~~~~~Ta là giải phân cách~~~~~~~~~5 tiết học cũng trôi qua nhanh chóng,nhỏ tí tởn chạy xuống bàn nó và nói:" Mày sướng nha,được ngồi cùng trai đẹp,không bù cho tao,haizz "" Nè cô nói thế là có ý gì hả? "-anh bạn ngồi cùng bàn nhỏ khó chịu lên tiếngNhỏ cũng đáp lại:" Tôi nói anh đó,làm sao "" Cô....cô....hừ "-anh bạn tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống nhỏ vậy" Thôi thôi,đi xuống ăn "-nó giải hòa cho hai người" Ừm,mình đi thôi,tao không rảnh đi cãi nhau với loại người này "-" Ê cậu muốn đi ăn cùng bọn tôi không "-nhỏ quay phắt sang cậu nói" Được thôi "-cậu vui vẻ đáp lạiXuống đến căng-tin,bọn nó chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ vì chỗ đó rất thoáng mát,không ngột ngạt." Mọi người ăn gì để tui đi lấy cho "-nó hí hửng đòi đi lấy đồ ăn" Vậy cho mình một cốc capuchino,một cái bánh mì và một cái hamburger nhé "-cậu nhìn thực đơn và trả lời" Cho tao một cốc trà đào,hai đĩa khoai tây chiên và một cốc xoài dầm nha "Nó ghi chép rồi đi lấy đồ ăn,một hàng dài dằng dặc đang chờ mua đồ,nó đành phải xuống cuối đợi.Cuối cùng cũng đến lượt nó,nó lấy rồi đi về chỗ ngồi,tay nó bê rất nhiều đồ ăn bỗng dưng có người ngáng chân nó làm đồ ăn rơi hết ra người nó.Nhỏ và cậu chạy đến đỡ nó dậy,nhỏ hét vào mặt một cô sinh viên:" Nè,cô không thấy cậu ấy mang rất nhiều đồ ăn sao mà còn ngáng chân cậu ấy "" Tại cô ta đi đứng không cẩn thận đó chứ,tôi cũng đâu cố ý "-cô ta lên giọng khinh bỉ" Không cố ý sao,bớt diễn đi má,tôi nhìn thấy cô cố tình ngáng chân cậu ấy đó "-nhỏ cũng không phải dạng vừa nên cũng cãi lại cô ta" Thôi,không phải cãi nhau với hạng người như cô ta đâu,CÔ TA KHÔNG XỨNG "-nó cố tình nhấn mạnh bốn chữ cuối
Cậu ngồi yên vị trên cái ghế và nói với nó:" Chào bạn,mình là Triệu Tử Long,rất vui được làm quen với bạn "cậu đưa đôi tay để trước mặt nó tỏ ý muốn làm quen
Nó quay sang cậu và tươi cười nói:" Chào bạn,mình là Nguyễn Ngọc Giang Nhi,rất vui được làm quen "-nó cũng bắt tay cậu
~~~~~~~~Ta là giải phân cách~~~~~~~~~
5 tiết học cũng trôi qua nhanh chóng,nhỏ tí tởn chạy xuống bàn nó và nói:" Mày sướng nha,được ngồi cùng trai đẹp,không bù cho tao,haizz "
" Nè cô nói thế là có ý gì hả? "-anh bạn ngồi cùng bàn nhỏ khó chịu lên tiếng
Nhỏ cũng đáp lại:" Tôi nói anh đó,làm sao "
" Cô....cô....hừ "-anh bạn tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống nhỏ vậy
" Thôi thôi,đi xuống ăn "-nó giải hòa cho hai người
" Ừm,mình đi thôi,tao không rảnh đi cãi nhau với loại người này "-" Ê cậu muốn đi ăn cùng bọn tôi không "-nhỏ quay phắt sang cậu nói
" Được thôi "-cậu vui vẻ đáp lại
Xuống đến căng-tin,bọn nó chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ vì chỗ đó rất thoáng mát,không ngột ngạt.
" Mọi người ăn gì để tui đi lấy cho "-nó hí hửng đòi đi lấy đồ ăn
" Vậy cho mình một cốc capuchino,một cái bánh mì và một cái hamburger nhé "-cậu nhìn thực đơn và trả lời
" Cho tao một cốc trà đào,hai đĩa khoai tây chiên và một cốc xoài dầm nha "
Nó ghi chép rồi đi lấy đồ ăn,một hàng dài dằng dặc đang chờ mua đồ,nó đành phải xuống cuối đợi.Cuối cùng cũng đến lượt nó,nó lấy rồi đi về chỗ ngồi,tay nó bê rất nhiều đồ ăn bỗng dưng có người ngáng chân nó làm đồ ăn rơi hết ra người nó.
Nhỏ và cậu chạy đến đỡ nó dậy,nhỏ hét vào mặt một cô sinh viên:" Nè,cô không thấy cậu ấy mang rất nhiều đồ ăn sao mà còn ngáng chân cậu ấy "
" Tại cô ta đi đứng không cẩn thận đó chứ,tôi cũng đâu cố ý "-cô ta lên giọng khinh bỉ
" Không cố ý sao,bớt diễn đi má,tôi nhìn thấy cô cố tình ngáng chân cậu ấy đó "-nhỏ cũng không phải dạng vừa nên cũng cãi lại cô ta
" Thôi,không phải cãi nhau với hạng người như cô ta đâu,CÔ TA KHÔNG XỨNG "-nó cố tình nhấn mạnh bốn chữ cuối
Anh Sai Rồi! Xin Đừng Rời Xa AnhTác giả: Nguyễn Thu GiangHắn và nó được coi là thanh mai trúc mã với nhau từ nhỏ.Bố mẹ hắn và nó đều là đội trưởng trong những cuộc chiến đấu.Bố mẹ hắn và nó còn là họ hàng thân thiết bởi hai nhà họ cạnh nhau. __________Năm nó 5 tuổi,hắn 8 tuổi_________ " Nè!Tôi hơi bị thích anh rồi đó!Làm chồng tôi đi,tôi hứa mỗi ngày anh đều có một bữa ăn ngon miệng^^ " -Một cô bé xinh xắn với hai má phúng phính hồng hồng đang đứng trước mặt Vương Thiên Ưng nói với giọng đầy khí chất. Hắn bất ngờ khi nó nói và bật cười to: " Haha,nhóc có biết chồng nghĩa là gì không vậy " " Biết chứ!Chồng nghĩa là yêu thương mình suốt đời,đánh mình khi tức giận và chôn sống mình khi chết " -Nó trả lời một cách hồn nhiên mà không biết hắn đang cười đến nỗi người khác nhìn vào tưởng hắn bị điên " Haha ai dạy em nói như vậy " Nó nói: " Bạn tui đó.Từ bây giờ anh sẽ là chồng của tôi " " Nè!Nhóc đừng tự ý quyết định như vậy chứ " -Hắn phản bác lại " Không biết,từ giờ anh là chồng của tôi " ________Năm nó 10 tuổi,hắn 13 tuổi_________ -" Thiên Ưng… Cậu ngồi yên vị trên cái ghế và nói với nó:" Chào bạn,mình là Triệu Tử Long,rất vui được làm quen với bạn "cậu đưa đôi tay để trước mặt nó tỏ ý muốn làm quenNó quay sang cậu và tươi cười nói:" Chào bạn,mình là Nguyễn Ngọc Giang Nhi,rất vui được làm quen "-nó cũng bắt tay cậu~~~~~~~~Ta là giải phân cách~~~~~~~~~5 tiết học cũng trôi qua nhanh chóng,nhỏ tí tởn chạy xuống bàn nó và nói:" Mày sướng nha,được ngồi cùng trai đẹp,không bù cho tao,haizz "" Nè cô nói thế là có ý gì hả? "-anh bạn ngồi cùng bàn nhỏ khó chịu lên tiếngNhỏ cũng đáp lại:" Tôi nói anh đó,làm sao "" Cô....cô....hừ "-anh bạn tức giận như muốn ăn tươi nuốt sống nhỏ vậy" Thôi thôi,đi xuống ăn "-nó giải hòa cho hai người" Ừm,mình đi thôi,tao không rảnh đi cãi nhau với loại người này "-" Ê cậu muốn đi ăn cùng bọn tôi không "-nhỏ quay phắt sang cậu nói" Được thôi "-cậu vui vẻ đáp lạiXuống đến căng-tin,bọn nó chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ vì chỗ đó rất thoáng mát,không ngột ngạt." Mọi người ăn gì để tui đi lấy cho "-nó hí hửng đòi đi lấy đồ ăn" Vậy cho mình một cốc capuchino,một cái bánh mì và một cái hamburger nhé "-cậu nhìn thực đơn và trả lời" Cho tao một cốc trà đào,hai đĩa khoai tây chiên và một cốc xoài dầm nha "Nó ghi chép rồi đi lấy đồ ăn,một hàng dài dằng dặc đang chờ mua đồ,nó đành phải xuống cuối đợi.Cuối cùng cũng đến lượt nó,nó lấy rồi đi về chỗ ngồi,tay nó bê rất nhiều đồ ăn bỗng dưng có người ngáng chân nó làm đồ ăn rơi hết ra người nó.Nhỏ và cậu chạy đến đỡ nó dậy,nhỏ hét vào mặt một cô sinh viên:" Nè,cô không thấy cậu ấy mang rất nhiều đồ ăn sao mà còn ngáng chân cậu ấy "" Tại cô ta đi đứng không cẩn thận đó chứ,tôi cũng đâu cố ý "-cô ta lên giọng khinh bỉ" Không cố ý sao,bớt diễn đi má,tôi nhìn thấy cô cố tình ngáng chân cậu ấy đó "-nhỏ cũng không phải dạng vừa nên cũng cãi lại cô ta" Thôi,không phải cãi nhau với hạng người như cô ta đâu,CÔ TA KHÔNG XỨNG "-nó cố tình nhấn mạnh bốn chữ cuối