Tác giả:

Một buổi sáng giống như những buổi khác, nó thường dọn dẹp nhà cửa rồi đợi nhỏ My tới chở đi học đó là thói wuen của nó. Hôm nay cũng vậy nhưng chỉ khác là thay vì nhỏ My chở thì là mẹ nó chở bởi vì nó và nhỏ xảy ra 1 số chuyện không hài lòng. -" Duyên à! Đi học thôi con. Nếu không trễ giờ của con thì mẹ cũng bị trễ đấy" mẹ nó nhắc nhở -"Dạ mẹ con ra ngay đây " nó đáp lại. Nó lấy cặp chạy vèo ra chỗ mẹ nó và ngồi lên xe, mẹ nó rồ ga phóng đi. Trong chốc lát cũng đã tới trường, mẹ bỏ nó xuống và nói:"chiều con tự về nhá, mẹ làm tăng giờ không đón con được" nói xong mẹ đi luôn không đợi con gái mình nói j hết. Mặt nó thơ thẩn nhưng cũng không lâu. Nó lặng lẽ bước vào cổng trường.. -" Á!" Nó như va trúng gì đó nêm thét lên. Nó lụi cụi phủi đất cát dính trên người mình và tìm.nguyên nhân vì sao mình lại bị té thì nó thấy 1 chàng trai dáng người cao, sống mũi thẳng tắp, cặp mắt thì đẹp đến mê hoặc người khác...A thì ra đây là nguyên nhân làm cho nó té đây mà. Nó dẹp suy nghĩ về chàng trai…

Chương 4: Ngồi cùng chỗ

Bao Lâu Em Cũng Đợi Anh!Tác giả: Khánh ThươngMột buổi sáng giống như những buổi khác, nó thường dọn dẹp nhà cửa rồi đợi nhỏ My tới chở đi học đó là thói wuen của nó. Hôm nay cũng vậy nhưng chỉ khác là thay vì nhỏ My chở thì là mẹ nó chở bởi vì nó và nhỏ xảy ra 1 số chuyện không hài lòng. -" Duyên à! Đi học thôi con. Nếu không trễ giờ của con thì mẹ cũng bị trễ đấy" mẹ nó nhắc nhở -"Dạ mẹ con ra ngay đây " nó đáp lại. Nó lấy cặp chạy vèo ra chỗ mẹ nó và ngồi lên xe, mẹ nó rồ ga phóng đi. Trong chốc lát cũng đã tới trường, mẹ bỏ nó xuống và nói:"chiều con tự về nhá, mẹ làm tăng giờ không đón con được" nói xong mẹ đi luôn không đợi con gái mình nói j hết. Mặt nó thơ thẩn nhưng cũng không lâu. Nó lặng lẽ bước vào cổng trường.. -" Á!" Nó như va trúng gì đó nêm thét lên. Nó lụi cụi phủi đất cát dính trên người mình và tìm.nguyên nhân vì sao mình lại bị té thì nó thấy 1 chàng trai dáng người cao, sống mũi thẳng tắp, cặp mắt thì đẹp đến mê hoặc người khác...A thì ra đây là nguyên nhân làm cho nó té đây mà. Nó dẹp suy nghĩ về chàng trai… -"Hai em vào đây " cô Hạnh nóiNó bước vào thấy cậu vẫn còn đứng đó nên lắc nhẹ người cậu. Cậu hoàng hồn quay lại nhìn, cậu hiểu ý nó nên bước vào cùng.-"Duyên, về chỗ ngồi của mình đi, còn em giới thiệu về bản thân mình đi." Cô nói.Nó bước về chỗ ngồi gần bên cửa sổ cuối lớp. Gió thoang thoảng lộng vào khiến tóc nó phất phới thật đẹp.-"Phạm Minh Hải" cậu chỉ giới thiệu về tên mình không nói thêm lời nào nữa.Ở dưới lớp mọi người bàn tán xôn xao về cậu nhưng cậu chỉ làm ngơ.-"Tôi phải ngồi chỗ nào" cậu lên tiếng hỏi cô.Cô nhòn khoảng trống bên cạnh Duyên nói:-"Em ngồi cạnh Kiều Duyên "Cậu nhìm xuống cuối lớp theo cánh tay cô chỉ bắt gặp ánh mắt không vui của nó cậu cười thầm (cô ta thú vị thật đấy)Thế là bao nhiêu cặp mắt ngó ngang ngó dọc liếc trừng với Kiều Duyên. Nó khôg thích mọi người nhìn nó như vậy nên đứng lên nói:-" Thưa cô em...."Cô Hạnh khôg để nó nói hết liền quát:-"Em ngồi im nếu không cô sẽ cho em ra ngoài"-"Hải mau về chỗ của em đi" cô nói.Cậu bước xuống bao nhiêu cặp mắt ngưỡng mộ của các nữ sinh.có người còn lên tiếng nói:-" cậu ấy đẹp trai thật."..."....."Rất nhiều tiếng nói vang lên.Rồi 2 người ngồi cạnh nhau, không 1 ai lên tiếng hỏi han ai, cứ thế mà học."TÙNG, TÙNG, TÙNG" tiếng trống trường vang lênMọi người đều ra về, nó và cậu cũng vậy.

-"Hai em vào đây " cô Hạnh nói

Nó bước vào thấy cậu vẫn còn đứng đó nên lắc nhẹ người cậu. Cậu hoàng hồn quay lại nhìn, cậu hiểu ý nó nên bước vào cùng.

-"Duyên, về chỗ ngồi của mình đi, còn em giới thiệu về bản thân mình đi." Cô nói.

Nó bước về chỗ ngồi gần bên cửa sổ cuối lớp. Gió thoang thoảng lộng vào khiến tóc nó phất phới thật đẹp.

-"Phạm Minh Hải" cậu chỉ giới thiệu về tên mình không nói thêm lời nào nữa.

Ở dưới lớp mọi người bàn tán xôn xao về cậu nhưng cậu chỉ làm ngơ.

-"Tôi phải ngồi chỗ nào" cậu lên tiếng hỏi cô.

Cô nhòn khoảng trống bên cạnh Duyên nói:-"Em ngồi cạnh Kiều Duyên "

Cậu nhìm xuống cuối lớp theo cánh tay cô chỉ bắt gặp ánh mắt không vui của nó cậu cười thầm (cô ta thú vị thật đấy)

Thế là bao nhiêu cặp mắt ngó ngang ngó dọc liếc trừng với Kiều Duyên. Nó khôg thích mọi người nhìn nó như vậy nên đứng lên nói:-" Thưa cô em...."

Cô Hạnh khôg để nó nói hết liền quát:-"Em ngồi im nếu không cô sẽ cho em ra ngoài"

-"Hải mau về chỗ của em đi" cô nói.

Cậu bước xuống bao nhiêu cặp mắt ngưỡng mộ của các nữ sinh.có người còn lên tiếng nói:-" cậu ấy đẹp trai thật."

...

"....."

Rất nhiều tiếng nói vang lên.

Rồi 2 người ngồi cạnh nhau, không 1 ai lên tiếng hỏi han ai, cứ thế mà học.

"TÙNG, TÙNG, TÙNG" tiếng trống trường vang lên

Mọi người đều ra về, nó và cậu cũng vậy.

Bao Lâu Em Cũng Đợi Anh!Tác giả: Khánh ThươngMột buổi sáng giống như những buổi khác, nó thường dọn dẹp nhà cửa rồi đợi nhỏ My tới chở đi học đó là thói wuen của nó. Hôm nay cũng vậy nhưng chỉ khác là thay vì nhỏ My chở thì là mẹ nó chở bởi vì nó và nhỏ xảy ra 1 số chuyện không hài lòng. -" Duyên à! Đi học thôi con. Nếu không trễ giờ của con thì mẹ cũng bị trễ đấy" mẹ nó nhắc nhở -"Dạ mẹ con ra ngay đây " nó đáp lại. Nó lấy cặp chạy vèo ra chỗ mẹ nó và ngồi lên xe, mẹ nó rồ ga phóng đi. Trong chốc lát cũng đã tới trường, mẹ bỏ nó xuống và nói:"chiều con tự về nhá, mẹ làm tăng giờ không đón con được" nói xong mẹ đi luôn không đợi con gái mình nói j hết. Mặt nó thơ thẩn nhưng cũng không lâu. Nó lặng lẽ bước vào cổng trường.. -" Á!" Nó như va trúng gì đó nêm thét lên. Nó lụi cụi phủi đất cát dính trên người mình và tìm.nguyên nhân vì sao mình lại bị té thì nó thấy 1 chàng trai dáng người cao, sống mũi thẳng tắp, cặp mắt thì đẹp đến mê hoặc người khác...A thì ra đây là nguyên nhân làm cho nó té đây mà. Nó dẹp suy nghĩ về chàng trai… -"Hai em vào đây " cô Hạnh nóiNó bước vào thấy cậu vẫn còn đứng đó nên lắc nhẹ người cậu. Cậu hoàng hồn quay lại nhìn, cậu hiểu ý nó nên bước vào cùng.-"Duyên, về chỗ ngồi của mình đi, còn em giới thiệu về bản thân mình đi." Cô nói.Nó bước về chỗ ngồi gần bên cửa sổ cuối lớp. Gió thoang thoảng lộng vào khiến tóc nó phất phới thật đẹp.-"Phạm Minh Hải" cậu chỉ giới thiệu về tên mình không nói thêm lời nào nữa.Ở dưới lớp mọi người bàn tán xôn xao về cậu nhưng cậu chỉ làm ngơ.-"Tôi phải ngồi chỗ nào" cậu lên tiếng hỏi cô.Cô nhòn khoảng trống bên cạnh Duyên nói:-"Em ngồi cạnh Kiều Duyên "Cậu nhìm xuống cuối lớp theo cánh tay cô chỉ bắt gặp ánh mắt không vui của nó cậu cười thầm (cô ta thú vị thật đấy)Thế là bao nhiêu cặp mắt ngó ngang ngó dọc liếc trừng với Kiều Duyên. Nó khôg thích mọi người nhìn nó như vậy nên đứng lên nói:-" Thưa cô em...."Cô Hạnh khôg để nó nói hết liền quát:-"Em ngồi im nếu không cô sẽ cho em ra ngoài"-"Hải mau về chỗ của em đi" cô nói.Cậu bước xuống bao nhiêu cặp mắt ngưỡng mộ của các nữ sinh.có người còn lên tiếng nói:-" cậu ấy đẹp trai thật."..."....."Rất nhiều tiếng nói vang lên.Rồi 2 người ngồi cạnh nhau, không 1 ai lên tiếng hỏi han ai, cứ thế mà học."TÙNG, TÙNG, TÙNG" tiếng trống trường vang lênMọi người đều ra về, nó và cậu cũng vậy.

Chương 4: Ngồi cùng chỗ