Tác giả:

Một buổi sáng giống như những buổi khác, nó thường dọn dẹp nhà cửa rồi đợi nhỏ My tới chở đi học đó là thói wuen của nó. Hôm nay cũng vậy nhưng chỉ khác là thay vì nhỏ My chở thì là mẹ nó chở bởi vì nó và nhỏ xảy ra 1 số chuyện không hài lòng. -" Duyên à! Đi học thôi con. Nếu không trễ giờ của con thì mẹ cũng bị trễ đấy" mẹ nó nhắc nhở -"Dạ mẹ con ra ngay đây " nó đáp lại. Nó lấy cặp chạy vèo ra chỗ mẹ nó và ngồi lên xe, mẹ nó rồ ga phóng đi. Trong chốc lát cũng đã tới trường, mẹ bỏ nó xuống và nói:"chiều con tự về nhá, mẹ làm tăng giờ không đón con được" nói xong mẹ đi luôn không đợi con gái mình nói j hết. Mặt nó thơ thẩn nhưng cũng không lâu. Nó lặng lẽ bước vào cổng trường.. -" Á!" Nó như va trúng gì đó nêm thét lên. Nó lụi cụi phủi đất cát dính trên người mình và tìm.nguyên nhân vì sao mình lại bị té thì nó thấy 1 chàng trai dáng người cao, sống mũi thẳng tắp, cặp mắt thì đẹp đến mê hoặc người khác...A thì ra đây là nguyên nhân làm cho nó té đây mà. Nó dẹp suy nghĩ về chàng trai…

Chương 7: Ở nhà 1 mình

Bao Lâu Em Cũng Đợi Anh!Tác giả: Khánh ThươngMột buổi sáng giống như những buổi khác, nó thường dọn dẹp nhà cửa rồi đợi nhỏ My tới chở đi học đó là thói wuen của nó. Hôm nay cũng vậy nhưng chỉ khác là thay vì nhỏ My chở thì là mẹ nó chở bởi vì nó và nhỏ xảy ra 1 số chuyện không hài lòng. -" Duyên à! Đi học thôi con. Nếu không trễ giờ của con thì mẹ cũng bị trễ đấy" mẹ nó nhắc nhở -"Dạ mẹ con ra ngay đây " nó đáp lại. Nó lấy cặp chạy vèo ra chỗ mẹ nó và ngồi lên xe, mẹ nó rồ ga phóng đi. Trong chốc lát cũng đã tới trường, mẹ bỏ nó xuống và nói:"chiều con tự về nhá, mẹ làm tăng giờ không đón con được" nói xong mẹ đi luôn không đợi con gái mình nói j hết. Mặt nó thơ thẩn nhưng cũng không lâu. Nó lặng lẽ bước vào cổng trường.. -" Á!" Nó như va trúng gì đó nêm thét lên. Nó lụi cụi phủi đất cát dính trên người mình và tìm.nguyên nhân vì sao mình lại bị té thì nó thấy 1 chàng trai dáng người cao, sống mũi thẳng tắp, cặp mắt thì đẹp đến mê hoặc người khác...A thì ra đây là nguyên nhân làm cho nó té đây mà. Nó dẹp suy nghĩ về chàng trai… Hết 5 tiết học nó trở ề nhà.Về tới nhà, nó chào mẹ rồi về phòng. Mai là bửa học cuối cùng của tuần và chủ nhật là ngày mẹ và nó sẽ đi chơi nên bây giờ nó phải nhanh chóng học bài và đề ra kế hoạch đi chơi nữa.-"Duyên, xuống đây mẹ bảo " mẹ kiu nó.Nghe tiếng mẹ nó, nó bước ra khỏi phòng đi xuống.Mẹ thấy nó nên nói:-" mẹ phải đi công tác ở Anh khoảng 1 tháng, con ở nhà nhớ ngoan cần j thì kiu Dì Tâm nha, con ngủ đi mẹ thu xếp đồ rồi đi mgay trong đêm." -"Mẹ ơi còn chuyến đi chơi thì sao mẹ?" Nó hỏi mẹ -" khi nào mẹ về rồi đi " -"Vâng ạ!" Nó chào mẹ rồi đi lên phòng. Vẻ mặt buồn bã.Mẹ nó biết nó muốn có xe đạp nên mua cho nó cây xe để nó đi học.Mẹ nó để cây xe đạp ở trước sân rồi điSáng, nó dậy sớm hơn mọi lần thấy xe đạp để đó là biết mẹ để cho nó. Vậy là nó không cần vội vàng để đi học nữa nhưng cũng không được chậm trễ

Hết 5 tiết học nó trở ề nhà.

Về tới nhà, nó chào mẹ rồi về phòng. Mai là bửa học cuối cùng của tuần và chủ nhật là ngày mẹ và nó sẽ đi chơi nên bây giờ nó phải nhanh chóng học bài và đề ra kế hoạch đi chơi nữa.

-"Duyên, xuống đây mẹ bảo " mẹ kiu nó.

Nghe tiếng mẹ nó, nó bước ra khỏi phòng đi xuống.

Mẹ thấy nó nên nói:-" mẹ phải đi công tác ở Anh khoảng 1 tháng, con ở nhà nhớ ngoan cần j thì kiu Dì Tâm nha, con ngủ đi mẹ thu xếp đồ rồi đi mgay trong đêm." 

-"Mẹ ơi còn chuyến đi chơi thì sao mẹ?" Nó hỏi mẹ 

-" khi nào mẹ về rồi đi " 

-"Vâng ạ!" Nó chào mẹ rồi đi lên phòng. Vẻ mặt buồn bã.

Mẹ nó biết nó muốn có xe đạp nên mua cho nó cây xe để nó đi học.

Mẹ nó để cây xe đạp ở trước sân rồi đi

Sáng, nó dậy sớm hơn mọi lần thấy xe đạp để đó là biết mẹ để cho nó. Vậy là nó không cần vội vàng để đi học nữa nhưng cũng không được chậm trễ

Bao Lâu Em Cũng Đợi Anh!Tác giả: Khánh ThươngMột buổi sáng giống như những buổi khác, nó thường dọn dẹp nhà cửa rồi đợi nhỏ My tới chở đi học đó là thói wuen của nó. Hôm nay cũng vậy nhưng chỉ khác là thay vì nhỏ My chở thì là mẹ nó chở bởi vì nó và nhỏ xảy ra 1 số chuyện không hài lòng. -" Duyên à! Đi học thôi con. Nếu không trễ giờ của con thì mẹ cũng bị trễ đấy" mẹ nó nhắc nhở -"Dạ mẹ con ra ngay đây " nó đáp lại. Nó lấy cặp chạy vèo ra chỗ mẹ nó và ngồi lên xe, mẹ nó rồ ga phóng đi. Trong chốc lát cũng đã tới trường, mẹ bỏ nó xuống và nói:"chiều con tự về nhá, mẹ làm tăng giờ không đón con được" nói xong mẹ đi luôn không đợi con gái mình nói j hết. Mặt nó thơ thẩn nhưng cũng không lâu. Nó lặng lẽ bước vào cổng trường.. -" Á!" Nó như va trúng gì đó nêm thét lên. Nó lụi cụi phủi đất cát dính trên người mình và tìm.nguyên nhân vì sao mình lại bị té thì nó thấy 1 chàng trai dáng người cao, sống mũi thẳng tắp, cặp mắt thì đẹp đến mê hoặc người khác...A thì ra đây là nguyên nhân làm cho nó té đây mà. Nó dẹp suy nghĩ về chàng trai… Hết 5 tiết học nó trở ề nhà.Về tới nhà, nó chào mẹ rồi về phòng. Mai là bửa học cuối cùng của tuần và chủ nhật là ngày mẹ và nó sẽ đi chơi nên bây giờ nó phải nhanh chóng học bài và đề ra kế hoạch đi chơi nữa.-"Duyên, xuống đây mẹ bảo " mẹ kiu nó.Nghe tiếng mẹ nó, nó bước ra khỏi phòng đi xuống.Mẹ thấy nó nên nói:-" mẹ phải đi công tác ở Anh khoảng 1 tháng, con ở nhà nhớ ngoan cần j thì kiu Dì Tâm nha, con ngủ đi mẹ thu xếp đồ rồi đi mgay trong đêm." -"Mẹ ơi còn chuyến đi chơi thì sao mẹ?" Nó hỏi mẹ -" khi nào mẹ về rồi đi " -"Vâng ạ!" Nó chào mẹ rồi đi lên phòng. Vẻ mặt buồn bã.Mẹ nó biết nó muốn có xe đạp nên mua cho nó cây xe để nó đi học.Mẹ nó để cây xe đạp ở trước sân rồi điSáng, nó dậy sớm hơn mọi lần thấy xe đạp để đó là biết mẹ để cho nó. Vậy là nó không cần vội vàng để đi học nữa nhưng cũng không được chậm trễ

Chương 7: Ở nhà 1 mình