Tác giả:

Không khí trong lotte nhộn nhịp người ra ra vào vào thế mà vẫn thật nổi bật với nhóm người từ phía xa xa kia. Phía thấp thoáng đằng xa một nhóm thanh niên gồm 5 chành trai đang dạo bước xung quang ngắm cảnh khiến cho tốp nữ sinh mặc đồng phục, các chị nhân viên tiếp thị, những em bé chập chững biết đi hay phụ nữ có chồng đều phải ngước nhìn phải trầm trồ phải la hét lên -"Ai vậy sao đẹp trai quá vậy,anh ơi nhìn..nhìn bên này..bên này" -"Ôi giời người đâu mà đẹp thế, tượng à??? cho em xin tấm hình đi ạ" -"I love you....you" -"Này các cô tránh ra cho tôi nhìn mấy ảnh coi..tránh ra Thế là một đám hỗn độn dây dưa la hét um xùm náo loạn cả khi mua sắm lotte Các mỹ nhân của ta thì thế còn các nam nhân thì đứng ngoài trễ môi khinh bỉ nhưng chỉ ngoài mặt thôi còn trong lòng thì gào thét dữ dội"người gì đâu cơ săn da mịn còn trắng mặt như tạc, sao ông trời không cho mình được như thế chứ,bất công thật là bất công" Trong khi các cô gái đang thi nhau ầm ĩ thì các mỹ nam xuất thế của chúng ta…

Chương 20: Xem mắt

Thương Vợ NgốcTác giả: Thiên MinhKhông khí trong lotte nhộn nhịp người ra ra vào vào thế mà vẫn thật nổi bật với nhóm người từ phía xa xa kia. Phía thấp thoáng đằng xa một nhóm thanh niên gồm 5 chành trai đang dạo bước xung quang ngắm cảnh khiến cho tốp nữ sinh mặc đồng phục, các chị nhân viên tiếp thị, những em bé chập chững biết đi hay phụ nữ có chồng đều phải ngước nhìn phải trầm trồ phải la hét lên -"Ai vậy sao đẹp trai quá vậy,anh ơi nhìn..nhìn bên này..bên này" -"Ôi giời người đâu mà đẹp thế, tượng à??? cho em xin tấm hình đi ạ" -"I love you....you" -"Này các cô tránh ra cho tôi nhìn mấy ảnh coi..tránh ra Thế là một đám hỗn độn dây dưa la hét um xùm náo loạn cả khi mua sắm lotte Các mỹ nhân của ta thì thế còn các nam nhân thì đứng ngoài trễ môi khinh bỉ nhưng chỉ ngoài mặt thôi còn trong lòng thì gào thét dữ dội"người gì đâu cơ săn da mịn còn trắng mặt như tạc, sao ông trời không cho mình được như thế chứ,bất công thật là bất công" Trong khi các cô gái đang thi nhau ầm ĩ thì các mỹ nam xuất thế của chúng ta… Lâu rồi không gặp cô tự nhiên anh thấy nhớ sao sao ấy. Từ hôm ăn cơm cùng cô đến nay cũng đã 1 tuần rồi anh không hiểu sao mà như cứ thông ngừng nhớ đến lúc cô gọi tên mình. Một chữ "Phong" từ miệng của cô làm anh thấy vui vẻ và ấm cả lòng.-"Phong, ăn cơm đi con sao ngồi ngây ngốc thế" Thấy anh thẩn thờ mẹ vội vàng nhắc nhở-"Vâng, con ăn đây" mẹ làm anh giật cả mình-"Phong à, hôm nay con nhớ đến sớm, đừng để gia đình người ta chờ" Ba anh lên tiếng dặn dò-" Con không muốn bị sắp đặt" anh lạnh lùng lên tiếng. Vốn dĩ từ nhỏ ông ấy lúc nào cũng nghiêm khắc với anh chưa bao giờ ông ấy cười với anh dù chỉ một lần vì thế tình cảm mà anh dành cho ông chỉ vỏn vẹn là con số không.-"Phong à bà con rất mong vào chuyện này" mẹ anh lên tiếng khuyên giải bà vốn từ lâu đã nhận ra tâm ý của con trai-"Con chỉ đi gặp còn việc đồng ý thì chưa biết" nhắc đến bà là lòng anh lại ấm áp-"Nếu không chấp nhận thì khỏi cần vào nhà, cũng đừng gọi tôi là ba" ba anh sắc lạnh đe dọa-"Kìa, anh..." mẹ anh kéo tay baAnh buông đũa bước ra khỏi bàn ăn đi về phía cửa chính-"Nếu đó là đều ba muốn, con có người thương rồi" anh nói vọng lại khi đã bước ra khỏi ngôi biệt thự--------------------------------------"Mặc Uyên à, hôm nay đi xem mắt nha con, ăn mặc cho đẹp vào nhá!!" Bà nội cô yêu chìu lên tiếng-"Cho con mặc như bình thường đi mà" cô nũng nịu năn nỉ-"Không được đâu, nhà người ta cũng danh giá đàng hoàng đấy con. Nào ngoan ngoãn thay đồ đi con" lần này là bà ngoại nhắc nhở-"Cái này con không có biết mặc mà. Đi mà ông nội ông ngoại ba mẹ......" Cô ôm tay ông nội lắc qua lắc lại-"Không được" cả nhà đồng thanh như nhau-"Anh hai...."-"Con thấy hay..." Anh hai cô định bênh vực cô thì-"Con im" cả nhà ngắt lời anh-" Con..."-"Con mặc là được chứ gì" cô giận dỗi dậm chân đi lên lầu-"Cả nhà thấy vậy có ổn không???" Anh ba cô e ngại hỏi-"Ta nghĩ con bé ngay cả xem mắt là gì còn chưa biết nữa" ông ngoại lên tiếng-"Ổn thôi mà, gia đình chúng ta có giao tình rất tốt, cậu ấy cũng rất vừa ý ta. Nào mẹ nó lên xem thế nào rồi" ba cô bảo mẹ cô lên xem tình hình của cô-"Con xuống luôn rồi..." Cô bước xuống trong chiếc váy trắng và mái tóc dài xóa bung ra.-"Ồ...Ồ.."

Lâu rồi không gặp cô tự nhiên anh thấy nhớ sao sao ấy. Từ hôm ăn cơm cùng cô đến nay cũng đã 1 tuần rồi anh không hiểu sao mà như cứ thông ngừng nhớ đến lúc cô gọi tên mình. Một chữ "Phong" từ miệng của cô làm anh thấy vui vẻ và ấm cả lòng.

-"Phong, ăn cơm đi con sao ngồi ngây ngốc thế" Thấy anh thẩn thờ mẹ vội vàng nhắc nhở

-"Vâng, con ăn đây" mẹ làm anh giật cả mình

-"Phong à, hôm nay con nhớ đến sớm, đừng để gia đình người ta chờ" Ba anh lên tiếng dặn dò

-" Con không muốn bị sắp đặt" anh lạnh lùng lên tiếng. Vốn dĩ từ nhỏ ông ấy lúc nào cũng nghiêm khắc với anh chưa bao giờ ông ấy cười với anh dù chỉ một lần vì thế tình cảm mà anh dành cho ông chỉ vỏn vẹn là con số không.

-"Phong à bà con rất mong vào chuyện này" mẹ anh lên tiếng khuyên giải bà vốn từ lâu đã nhận ra tâm ý của con trai

-"Con chỉ đi gặp còn việc đồng ý thì chưa biết" nhắc đến bà là lòng anh lại ấm áp

-"Nếu không chấp nhận thì khỏi cần vào nhà, cũng đừng gọi tôi là ba" ba anh sắc lạnh đe dọa

-"Kìa, anh..." mẹ anh kéo tay ba

Anh buông đũa bước ra khỏi bàn ăn đi về phía cửa chính

-"Nếu đó là đều ba muốn, con có người thương rồi" anh nói vọng lại khi đã bước ra khỏi ngôi biệt thự

-------------------------------------

-"Mặc Uyên à, hôm nay đi xem mắt nha con, ăn mặc cho đẹp vào nhá!!" Bà nội cô yêu chìu lên tiếng

-"Cho con mặc như bình thường đi mà" cô nũng nịu năn nỉ

-"Không được đâu, nhà người ta cũng danh giá đàng hoàng đấy con. Nào ngoan ngoãn thay đồ đi con" lần này là bà ngoại nhắc nhở

-"Cái này con không có biết mặc mà. Đi mà ông nội ông ngoại ba mẹ......" Cô ôm tay ông nội lắc qua lắc lại

-"Không được" cả nhà đồng thanh như nhau

-"Anh hai...."

-"Con thấy hay..." Anh hai cô định bênh vực cô thì

-"Con im" cả nhà ngắt lời anh

-" Con..."

-"Con mặc là được chứ gì" cô giận dỗi dậm chân đi lên lầu

-"Cả nhà thấy vậy có ổn không???" Anh ba cô e ngại hỏi

-"Ta nghĩ con bé ngay cả xem mắt là gì còn chưa biết nữa" ông ngoại lên tiếng

-"Ổn thôi mà, gia đình chúng ta có giao tình rất tốt, cậu ấy cũng rất vừa ý ta. Nào mẹ nó lên xem thế nào rồi" ba cô bảo mẹ cô lên xem tình hình của cô

-"Con xuống luôn rồi..." Cô bước xuống trong chiếc váy trắng và mái tóc dài xóa bung ra.

-"Ồ...Ồ.."

Thương Vợ NgốcTác giả: Thiên MinhKhông khí trong lotte nhộn nhịp người ra ra vào vào thế mà vẫn thật nổi bật với nhóm người từ phía xa xa kia. Phía thấp thoáng đằng xa một nhóm thanh niên gồm 5 chành trai đang dạo bước xung quang ngắm cảnh khiến cho tốp nữ sinh mặc đồng phục, các chị nhân viên tiếp thị, những em bé chập chững biết đi hay phụ nữ có chồng đều phải ngước nhìn phải trầm trồ phải la hét lên -"Ai vậy sao đẹp trai quá vậy,anh ơi nhìn..nhìn bên này..bên này" -"Ôi giời người đâu mà đẹp thế, tượng à??? cho em xin tấm hình đi ạ" -"I love you....you" -"Này các cô tránh ra cho tôi nhìn mấy ảnh coi..tránh ra Thế là một đám hỗn độn dây dưa la hét um xùm náo loạn cả khi mua sắm lotte Các mỹ nhân của ta thì thế còn các nam nhân thì đứng ngoài trễ môi khinh bỉ nhưng chỉ ngoài mặt thôi còn trong lòng thì gào thét dữ dội"người gì đâu cơ săn da mịn còn trắng mặt như tạc, sao ông trời không cho mình được như thế chứ,bất công thật là bất công" Trong khi các cô gái đang thi nhau ầm ĩ thì các mỹ nam xuất thế của chúng ta… Lâu rồi không gặp cô tự nhiên anh thấy nhớ sao sao ấy. Từ hôm ăn cơm cùng cô đến nay cũng đã 1 tuần rồi anh không hiểu sao mà như cứ thông ngừng nhớ đến lúc cô gọi tên mình. Một chữ "Phong" từ miệng của cô làm anh thấy vui vẻ và ấm cả lòng.-"Phong, ăn cơm đi con sao ngồi ngây ngốc thế" Thấy anh thẩn thờ mẹ vội vàng nhắc nhở-"Vâng, con ăn đây" mẹ làm anh giật cả mình-"Phong à, hôm nay con nhớ đến sớm, đừng để gia đình người ta chờ" Ba anh lên tiếng dặn dò-" Con không muốn bị sắp đặt" anh lạnh lùng lên tiếng. Vốn dĩ từ nhỏ ông ấy lúc nào cũng nghiêm khắc với anh chưa bao giờ ông ấy cười với anh dù chỉ một lần vì thế tình cảm mà anh dành cho ông chỉ vỏn vẹn là con số không.-"Phong à bà con rất mong vào chuyện này" mẹ anh lên tiếng khuyên giải bà vốn từ lâu đã nhận ra tâm ý của con trai-"Con chỉ đi gặp còn việc đồng ý thì chưa biết" nhắc đến bà là lòng anh lại ấm áp-"Nếu không chấp nhận thì khỏi cần vào nhà, cũng đừng gọi tôi là ba" ba anh sắc lạnh đe dọa-"Kìa, anh..." mẹ anh kéo tay baAnh buông đũa bước ra khỏi bàn ăn đi về phía cửa chính-"Nếu đó là đều ba muốn, con có người thương rồi" anh nói vọng lại khi đã bước ra khỏi ngôi biệt thự--------------------------------------"Mặc Uyên à, hôm nay đi xem mắt nha con, ăn mặc cho đẹp vào nhá!!" Bà nội cô yêu chìu lên tiếng-"Cho con mặc như bình thường đi mà" cô nũng nịu năn nỉ-"Không được đâu, nhà người ta cũng danh giá đàng hoàng đấy con. Nào ngoan ngoãn thay đồ đi con" lần này là bà ngoại nhắc nhở-"Cái này con không có biết mặc mà. Đi mà ông nội ông ngoại ba mẹ......" Cô ôm tay ông nội lắc qua lắc lại-"Không được" cả nhà đồng thanh như nhau-"Anh hai...."-"Con thấy hay..." Anh hai cô định bênh vực cô thì-"Con im" cả nhà ngắt lời anh-" Con..."-"Con mặc là được chứ gì" cô giận dỗi dậm chân đi lên lầu-"Cả nhà thấy vậy có ổn không???" Anh ba cô e ngại hỏi-"Ta nghĩ con bé ngay cả xem mắt là gì còn chưa biết nữa" ông ngoại lên tiếng-"Ổn thôi mà, gia đình chúng ta có giao tình rất tốt, cậu ấy cũng rất vừa ý ta. Nào mẹ nó lên xem thế nào rồi" ba cô bảo mẹ cô lên xem tình hình của cô-"Con xuống luôn rồi..." Cô bước xuống trong chiếc váy trắng và mái tóc dài xóa bung ra.-"Ồ...Ồ.."

Chương 20: Xem mắt