Hey, các bạn có biết tôi crush ai không? chắc chắn là không rồi, vì tôi đã nói ra đâu:v. Hẳn các bạn sẽ nghĩ rằng, tôi crush cậu ấy vì cậu ấy đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu...v...v. Tôi không phủ nhận những mặt tốt của cậu ấy, nhưng đơn giản tôi mến cậu vì tôi thích cậu, vậy thôi. Tôi có rất nhiều, rất nhiều sở thích nhưng thứ mà tôi hay dùng nhất đó là... ngắm cậu ấy, nghe khờ khạo quá nhỉ? tôi chưa bao giờ giám tưởng tượng, cậu ấy sẽ quay đầu lại nhìn tôi và nở nụ cười trìu mến, nhưng cái sự thật đau lòng nhất là tôi chuyên ra nghĩ rằng, một lần nào đó, cậu quay xuống, bắt gặp ánh mắt của tôi đang nhìn cậu, cậu sẽ ghét tôi mất... tôi không dám nghĩ nữa. Cậu ấy á? lạnh lùng kinh khủng, bao nhiêu lá thư tỏ tình, bao nhiêu lời khen ngợi cậu ấy chỉ ừ hửm cho qua một cách hờ hững, chẳng đoái hoài đến. Cậu ấy lạnh như băng vậy thì tôi nào có cơ hội, nhưng điều đó làm tôi rất vui, vì cậu chưa có người yêu. Tôi vẫn có thể ngắm cậu, thích thầm cậu. Cậu ấy học giỏi kinh khủng khiếp, là học…
Chương 3: Cậu được hoa khôi tỏ tình
Ngỡ Là Đơn PhươngTác giả: •ĐTTH•Hey, các bạn có biết tôi crush ai không? chắc chắn là không rồi, vì tôi đã nói ra đâu:v. Hẳn các bạn sẽ nghĩ rằng, tôi crush cậu ấy vì cậu ấy đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu...v...v. Tôi không phủ nhận những mặt tốt của cậu ấy, nhưng đơn giản tôi mến cậu vì tôi thích cậu, vậy thôi. Tôi có rất nhiều, rất nhiều sở thích nhưng thứ mà tôi hay dùng nhất đó là... ngắm cậu ấy, nghe khờ khạo quá nhỉ? tôi chưa bao giờ giám tưởng tượng, cậu ấy sẽ quay đầu lại nhìn tôi và nở nụ cười trìu mến, nhưng cái sự thật đau lòng nhất là tôi chuyên ra nghĩ rằng, một lần nào đó, cậu quay xuống, bắt gặp ánh mắt của tôi đang nhìn cậu, cậu sẽ ghét tôi mất... tôi không dám nghĩ nữa. Cậu ấy á? lạnh lùng kinh khủng, bao nhiêu lá thư tỏ tình, bao nhiêu lời khen ngợi cậu ấy chỉ ừ hửm cho qua một cách hờ hững, chẳng đoái hoài đến. Cậu ấy lạnh như băng vậy thì tôi nào có cơ hội, nhưng điều đó làm tôi rất vui, vì cậu chưa có người yêu. Tôi vẫn có thể ngắm cậu, thích thầm cậu. Cậu ấy học giỏi kinh khủng khiếp, là học… Cậu... cậu... cậu ấy vừa nói cái gì vậy???? tôi không nghe lầm chứ, cậu ấy bảo sẽ phụ đạo cho tôi đó. Tôi tái xanh cả mặt....-Tốt lắm, Duy Khánh, thầy trông chờ về em - thầy nở một nụ cười, Khánh là học sinh giỏi cỉa thầy mà lị.Tốt cho thầy thôi, chứ em sắp chết rồi này - tôi vừa nghĩ vừa nuốt nước mắt.Duy Khánh không nói gì, cậu cũng không dám chắc là có thể giúp được cô bé tên Nhi này hay không, vì cậu đã phụ đạo ai bao giờ đâu.Tôi quay sang nhìn cậu, mong cậu sẽ từ chối thầy, đúng lúc ấy, cậu cũng quay đầu lại nhìn tôi, tôi ngượng nên cúi gằm mặt xuống. Trời, lúc nào nhìn cậu mặt tôi cũng đỏ bừng...Tôi mải suy nghĩ mà chả biết cậu đã đứng trước bàn tôi từ lúc nào, nếu không có tiếng nói của cậu:-Hôm nào cậu rảnh???-vẫn thái độ lạnh lùng ấy.Biết sao đây, nếu từ chối thì tôi sẽ trái ý thầy, còn nếu đồng ý, cậu sẽ gặp thêm nhiều phiền phức là tôi....Mải suy nghĩ lâu quá, mà tôi vẫn chưa trả lời Khánh, cậu có vẻ bực bội:-Cậu không có buổi nào rảnh à?-Ờ... ờ-"hôm nào tôi cũng rảnh ấy chứ"-chiều thứ 5.(Dấu" biểu thị ý nghĩ của nhân vật)-Hôm đấy tôi cũng không có lịch học thêm, cũng được -Khánh gật đầu.Tôi vừa gặm ổ bánh mì lúc đi học về, bực cái ông thầy đấy đếu chịu được, Duy Khánh mà giúp tôi phụ đạo chắc là cậu ấy bực bội lắm, sức học của tôi, tôi biết, học 10 thầy cô gia sư giỏi, họ cũng bó tay, có phải tại tôi lười học đâu, tại khi sinh ra IQ của tôi thấp quá nên mới khổ ấy chứ... hazzz-Cậu có thể nhận hộp quà này của mình được không???Tôi đi qua hàng ghế đá, chậc chậc, cô bé này là hot girl khối 11 bọn tôi đây, xinh xắn, dễ thương, đáng yêu..bla...bla, nghe mấy thằng con trai lớp tôi kể thế, mà lần này tôi mới nghe tiếng nói của nhỏ, ờm, thì cũng xinh đấy, nhưng cái giọng ngọt quá, thảo nào thằng con trai nào cũng mê như điêu đổ, chỉ con trai thôi, chứ con gái, bao gồm cả tôi, cũng chả ưa nhỏ,mới tiếp xúc một lần mà cũng thấy giả nai kinh người. Mà nhỏ đang tỏ tình ai đấy nhỉ??? chắc cũng hot boy cũng chả chơi... tôi nghĩ thế.Nếu như bình thường, tôi sẽ bỏ đi với màn tỏ tình sến súa của hot girl này, vì nghĩ, chắc ai cũng đồng ý thôi, nhỏ xinh thế cơ mà.Nhưng....... tôi phải khựng lại khi thầy giáng người quen thuộc..........là cậu.....Cậu......... đang được tỏ tình...... bởi hot girl khối 11......-------------Liệu Khánh có đồng ý???, xem chương sau nhé ❤Cmt nào ❤^3^
Cậu... cậu... cậu ấy vừa nói cái gì vậy???? tôi không nghe lầm chứ, cậu ấy bảo sẽ phụ đạo cho tôi đó. Tôi tái xanh cả mặt....
-Tốt lắm, Duy Khánh, thầy trông chờ về em - thầy nở một nụ cười, Khánh là học sinh giỏi cỉa thầy mà lị.
Tốt cho thầy thôi, chứ em sắp chết rồi này - tôi vừa nghĩ vừa nuốt nước mắt.
Duy Khánh không nói gì, cậu cũng không dám chắc là có thể giúp được cô bé tên Nhi này hay không, vì cậu đã phụ đạo ai bao giờ đâu.
Tôi quay sang nhìn cậu, mong cậu sẽ từ chối thầy, đúng lúc ấy, cậu cũng quay đầu lại nhìn tôi, tôi ngượng nên cúi gằm mặt xuống. Trời, lúc nào nhìn cậu mặt tôi cũng đỏ bừng...
Tôi mải suy nghĩ mà chả biết cậu đã đứng trước bàn tôi từ lúc nào, nếu không có tiếng nói của cậu:
-Hôm nào cậu rảnh???-vẫn thái độ lạnh lùng ấy.
Biết sao đây, nếu từ chối thì tôi sẽ trái ý thầy, còn nếu đồng ý, cậu sẽ gặp thêm nhiều phiền phức là tôi....
Mải suy nghĩ lâu quá, mà tôi vẫn chưa trả lời Khánh, cậu có vẻ bực bội:
-Cậu không có buổi nào rảnh à?
-Ờ... ờ-"hôm nào tôi cũng rảnh ấy chứ"-chiều thứ 5.
(Dấu" biểu thị ý nghĩ của nhân vật)
-Hôm đấy tôi cũng không có lịch học thêm, cũng được -Khánh gật đầu.
Tôi vừa gặm ổ bánh mì lúc đi học về, bực cái ông thầy đấy đếu chịu được, Duy Khánh mà giúp tôi phụ đạo chắc là cậu ấy bực bội lắm, sức học của tôi, tôi biết, học 10 thầy cô gia sư giỏi, họ cũng bó tay, có phải tại tôi lười học đâu, tại khi sinh ra IQ của tôi thấp quá nên mới khổ ấy chứ... hazzz
-Cậu có thể nhận hộp quà này của mình được không???
Tôi đi qua hàng ghế đá, chậc chậc, cô bé này là hot girl khối 11 bọn tôi đây, xinh xắn, dễ thương, đáng yêu..bla...bla, nghe mấy thằng con trai lớp tôi kể thế, mà lần này tôi mới nghe tiếng nói của nhỏ, ờm, thì cũng xinh đấy, nhưng cái giọng ngọt quá, thảo nào thằng con trai nào cũng mê như điêu đổ, chỉ con trai thôi, chứ con gái, bao gồm cả tôi, cũng chả ưa nhỏ,mới tiếp xúc một lần mà cũng thấy giả nai kinh người. Mà nhỏ đang tỏ tình ai đấy nhỉ??? chắc cũng hot boy cũng chả chơi... tôi nghĩ thế.
Nếu như bình thường, tôi sẽ bỏ đi với màn tỏ tình sến súa của hot girl này, vì nghĩ, chắc ai cũng đồng ý thôi, nhỏ xinh thế cơ mà.
Nhưng....... tôi phải khựng lại khi thầy giáng người quen thuộc.....
.....là cậu.....
Cậu......... đang được tỏ tình...... bởi hot girl khối 11......
-------------
Liệu Khánh có đồng ý???, xem chương sau nhé ❤
Cmt nào ❤^3^
Ngỡ Là Đơn PhươngTác giả: •ĐTTH•Hey, các bạn có biết tôi crush ai không? chắc chắn là không rồi, vì tôi đã nói ra đâu:v. Hẳn các bạn sẽ nghĩ rằng, tôi crush cậu ấy vì cậu ấy đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu...v...v. Tôi không phủ nhận những mặt tốt của cậu ấy, nhưng đơn giản tôi mến cậu vì tôi thích cậu, vậy thôi. Tôi có rất nhiều, rất nhiều sở thích nhưng thứ mà tôi hay dùng nhất đó là... ngắm cậu ấy, nghe khờ khạo quá nhỉ? tôi chưa bao giờ giám tưởng tượng, cậu ấy sẽ quay đầu lại nhìn tôi và nở nụ cười trìu mến, nhưng cái sự thật đau lòng nhất là tôi chuyên ra nghĩ rằng, một lần nào đó, cậu quay xuống, bắt gặp ánh mắt của tôi đang nhìn cậu, cậu sẽ ghét tôi mất... tôi không dám nghĩ nữa. Cậu ấy á? lạnh lùng kinh khủng, bao nhiêu lá thư tỏ tình, bao nhiêu lời khen ngợi cậu ấy chỉ ừ hửm cho qua một cách hờ hững, chẳng đoái hoài đến. Cậu ấy lạnh như băng vậy thì tôi nào có cơ hội, nhưng điều đó làm tôi rất vui, vì cậu chưa có người yêu. Tôi vẫn có thể ngắm cậu, thích thầm cậu. Cậu ấy học giỏi kinh khủng khiếp, là học… Cậu... cậu... cậu ấy vừa nói cái gì vậy???? tôi không nghe lầm chứ, cậu ấy bảo sẽ phụ đạo cho tôi đó. Tôi tái xanh cả mặt....-Tốt lắm, Duy Khánh, thầy trông chờ về em - thầy nở một nụ cười, Khánh là học sinh giỏi cỉa thầy mà lị.Tốt cho thầy thôi, chứ em sắp chết rồi này - tôi vừa nghĩ vừa nuốt nước mắt.Duy Khánh không nói gì, cậu cũng không dám chắc là có thể giúp được cô bé tên Nhi này hay không, vì cậu đã phụ đạo ai bao giờ đâu.Tôi quay sang nhìn cậu, mong cậu sẽ từ chối thầy, đúng lúc ấy, cậu cũng quay đầu lại nhìn tôi, tôi ngượng nên cúi gằm mặt xuống. Trời, lúc nào nhìn cậu mặt tôi cũng đỏ bừng...Tôi mải suy nghĩ mà chả biết cậu đã đứng trước bàn tôi từ lúc nào, nếu không có tiếng nói của cậu:-Hôm nào cậu rảnh???-vẫn thái độ lạnh lùng ấy.Biết sao đây, nếu từ chối thì tôi sẽ trái ý thầy, còn nếu đồng ý, cậu sẽ gặp thêm nhiều phiền phức là tôi....Mải suy nghĩ lâu quá, mà tôi vẫn chưa trả lời Khánh, cậu có vẻ bực bội:-Cậu không có buổi nào rảnh à?-Ờ... ờ-"hôm nào tôi cũng rảnh ấy chứ"-chiều thứ 5.(Dấu" biểu thị ý nghĩ của nhân vật)-Hôm đấy tôi cũng không có lịch học thêm, cũng được -Khánh gật đầu.Tôi vừa gặm ổ bánh mì lúc đi học về, bực cái ông thầy đấy đếu chịu được, Duy Khánh mà giúp tôi phụ đạo chắc là cậu ấy bực bội lắm, sức học của tôi, tôi biết, học 10 thầy cô gia sư giỏi, họ cũng bó tay, có phải tại tôi lười học đâu, tại khi sinh ra IQ của tôi thấp quá nên mới khổ ấy chứ... hazzz-Cậu có thể nhận hộp quà này của mình được không???Tôi đi qua hàng ghế đá, chậc chậc, cô bé này là hot girl khối 11 bọn tôi đây, xinh xắn, dễ thương, đáng yêu..bla...bla, nghe mấy thằng con trai lớp tôi kể thế, mà lần này tôi mới nghe tiếng nói của nhỏ, ờm, thì cũng xinh đấy, nhưng cái giọng ngọt quá, thảo nào thằng con trai nào cũng mê như điêu đổ, chỉ con trai thôi, chứ con gái, bao gồm cả tôi, cũng chả ưa nhỏ,mới tiếp xúc một lần mà cũng thấy giả nai kinh người. Mà nhỏ đang tỏ tình ai đấy nhỉ??? chắc cũng hot boy cũng chả chơi... tôi nghĩ thế.Nếu như bình thường, tôi sẽ bỏ đi với màn tỏ tình sến súa của hot girl này, vì nghĩ, chắc ai cũng đồng ý thôi, nhỏ xinh thế cơ mà.Nhưng....... tôi phải khựng lại khi thầy giáng người quen thuộc..........là cậu.....Cậu......... đang được tỏ tình...... bởi hot girl khối 11......-------------Liệu Khánh có đồng ý???, xem chương sau nhé ❤Cmt nào ❤^3^