Tối... Tối quá! Ở đây tối lắm, lại rất lạnh nữa! Mẹ ơi, mẹ nỡ rời bỏ con mà đi sao? Đừng đi mẹ ơi... Đừng bỏ con lại... Thiếu mẹ rồi thì con phải sống làm sao đây? Ba ơi, ba tỉnh lại đi! Ba về với con đi... Đừng bỏ con lại một mình! Con sợ lắm! Con sợ cô đơn... con sợ phải đối mặt với cảm giác này... Bứt rứt... đau đớn... Ruột gan con như muốn tự xé tung ra. Xé tung ra, có khi còn dễ chịu hơn... hơn nhiều lắm, so với nỗi đau mất người thân. Một mình trong căn nhà này, sống như một cái bóng mờ nhạt. Hằng ngày, hằng giờ, nhìn thấy những khung cảnh mà con cùng ba mẹ đã từng sống hạnh phúc với nhau khi xưa, con ước... những gì con đã trải qua chỉ là một giấc mơ... Một cơn ác mộng, của đời con! Khó chịu quá... đừng giày xéo tôi nữa. Tôi chết mất! Tôi đau lắm... Tôi chịu không nổi nữa... Chết mất. Liệu chết rồi, thì tôi có thoát ra khỏi cơn ác mộng này không? Hay là tôi sẽ trở thành một linh hồn tội nghiệp ôm nỗi buồn thiên thu này đến mãn kiếp? Không, không tốt chút nào! Tôi không muốn như…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...