Tác giả:

---Sau khi tan trường--- Vẫn như mọi ngày, sau tiếng trống trường nó lại lết về nhà với con bạn thân.Về cũng không yên với nhỏ.Nhỏ cứ vừa đi vừa kể về mấy anh trai Hàn trai Trung gì gì đó,còn nó cứ ngáp ngắn ngáp dài.Nó không phải đứa mê trai Hàn trai Trung như mấy đứa con gái khác,nó chỉ mê game thôi. *Nguyễn Hoàng Thiên Nhi(nó):15 tuổi chẳng mê trai như mấy đứa con gái khác.Nói trung là nó rất hoàn hảo nhưng cái tính như con trai,mê game của nó khiến bama của nó lúc nào cũng cằn nhằn.Con gái giám đốc tập đoàn kinh doanh lớn nhất Mỹ. *Hạ Linh Anh(nhỏ):15 tuổi bạn thân của Thiên Nhi.Tính cách mê trai Hàn trai Trung,nữ tính khác hẳn con bạn thân.Con gái giám đốc tập đoàn trang sức lớn nhất Hàn Quốc. --Vào truyện tiếp-- Nhỏ đang say sưa kể truyện về mấy anh trai Hàn,Trung đẹp trai,nhảy đẹp gì gì đó. -Thôi đi!Cậu định kể đến khi nào?-Nó ngán -Bà không biết gì hết mấy ảnh đẹp trai lồng lộng vậy mà bà không cảm xúc hay sao?!-Nhỏ nói -Không!-Nó nói giọng tỉnh bơ -Kệ bà!-Nhỏ dỗi -Ừ!-Nó vẫn…

Chương 3: Người bạn thân của Thiên Nhi

Dịch Dương Thiên Tỉ Cậu Là Tia Nắng Ấm Áp Nhất Đối Với Tôi!Tác giả: nhok cherry---Sau khi tan trường--- Vẫn như mọi ngày, sau tiếng trống trường nó lại lết về nhà với con bạn thân.Về cũng không yên với nhỏ.Nhỏ cứ vừa đi vừa kể về mấy anh trai Hàn trai Trung gì gì đó,còn nó cứ ngáp ngắn ngáp dài.Nó không phải đứa mê trai Hàn trai Trung như mấy đứa con gái khác,nó chỉ mê game thôi. *Nguyễn Hoàng Thiên Nhi(nó):15 tuổi chẳng mê trai như mấy đứa con gái khác.Nói trung là nó rất hoàn hảo nhưng cái tính như con trai,mê game của nó khiến bama của nó lúc nào cũng cằn nhằn.Con gái giám đốc tập đoàn kinh doanh lớn nhất Mỹ. *Hạ Linh Anh(nhỏ):15 tuổi bạn thân của Thiên Nhi.Tính cách mê trai Hàn trai Trung,nữ tính khác hẳn con bạn thân.Con gái giám đốc tập đoàn trang sức lớn nhất Hàn Quốc. --Vào truyện tiếp-- Nhỏ đang say sưa kể truyện về mấy anh trai Hàn,Trung đẹp trai,nhảy đẹp gì gì đó. -Thôi đi!Cậu định kể đến khi nào?-Nó ngán -Bà không biết gì hết mấy ảnh đẹp trai lồng lộng vậy mà bà không cảm xúc hay sao?!-Nhỏ nói -Không!-Nó nói giọng tỉnh bơ -Kệ bà!-Nhỏ dỗi -Ừ!-Nó vẫn… Sau 3 tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay nó mệt mỏi bước ra khỏi máy bay để đi lấy hành lí.Anh nó đang tiếp quản công ty bên Mỹ. Hôm nay,bạn thân của nó sẽ ra đón nó.Bỗng có 1 chàng trai mặc cả cây đen đi về phía nó làm nó giật mình tưởng ăn cướp hay kh*ng b* chứ ai ngờ...-Thiên Nhi!Lâu ngày không gặp cậu xinh hơn hẳn đấy!-Chàng trai đó nói.Nghe thấy giọng nói cô ôm lấy chàng trai.-Vương Nguyên cậu gầy đi nhiều quá!-Cô vừa ôm vừa nói-Ừ-Nguyên Nguyên cười.Nguyên đưa Nhi về nhà mình.(Ba nó nhờ Nguyên,2 đứa chơi thân với nhau từ nhỏ.2 ông bố hay lên nhà nhau chơi dẫn theo 2 đứa.2 đứa quý nhau lắm,sau nó chuyển sang Việt thì nghỉ hè vẫn sang chơi với cậu nhưng lần này sang lâu hơn).Trên đường về nhà,2 đứa cứ nói chuyện tíu tít cả.---Nhà Nguyên---Nó vừa bước vào nhà đã gặp papa của Nguyên đang đọc báo.-Con chào ba!-Nó chạy đến ôm cổ ông Vương.-A chào con gái!Con có mệt không?-Ba Nguyên-Dạ cũng bình thường ba!-Nó lễ phép.*Ba Nguyên nhận nó là con nuôi á-Thôi!Nguyên con đưa Nhi lên phòng dọn đồ đi!-Ông vui vẻ-Vâng!-Nguyên nói rồi cùng nó đi lên phòng.Phòng nó có tông màu chủ đạo là màu vàng nhạt.Đồ vật thì đủ các màu.Ảnh thì toàn ảnh nó với Nguyên,nó với gia đình chụp chung.Nó vốn không thích con trai mà.Nếu là con trai nó chỉ thân thiết với ba nó,ba Nguyên(ba nuôi),anh hai nó và Nguyên Nguyên thôi.Nó vào phòng dọn đồ xong thì lấy đồ đi tắm.Cái tủ đồ toàn quần với áo không có bóng 1 chiếc váy nào.Ngày trước,ở Việt Nam thì mẹ nó bắt mặc váy trong lúc cần thiết chứ giờ ở đây thì nó khỏi cần váy.Đỡ vướng víu.Nó thả mình trong bồn tắm,nhắm mắt lại nó nhớ bama và đặc biệt là tập thể lớp cũ.-Sao lâu vậy mà cậu chưa tắm xong thế?Mình đợi 1 tiếng rồi đấy!Mình chơi được mấy ván game rồi này!-Tiếng Nguyên than vãn bên ngoài phòng tắm.-Ừm!-Thoát khỏi suy nghĩ nó trả lời Nguyên Nguyên.15 phút sau nó bước ra.Nhẹ nhàng đi đến phía chỗ nguyên đang chơi game.Rất nhẹ...-Game gì đây?-Nó hỏi Nguyên-Liên quân đấy!-Nguyên vẫn nhìn màn hình điện thoại.-Gà thế mang đây!-Nó tức,cướp lấy điện thoại của Nguyên.-Ơ...Này cậu có chơi được không thế?-Nguyên lo-An tâm đi!-Nó cười5 phút sau...-Xong rồi!-Nó nói đưa máy cho Nguyên.Nó đạt bậc cao nhất.Nó cười lớn khi thấy Nguyên há hốc mồm nhìn điện thoại.-Chú em còn non lắm!-Nó nói-Uk!-Nguyên đã hết đơ-2 đứa xuống ăn cơm!-Ba Nguyên nói vọng lên từ tầng 1.-VÂNG!-Tụi nó hét,chạy xuống tầng 1.Thấy bóng mẹ Nguyên Nguyên(cũng là mẹ nuôi nó)nó chạy đến ôm lấy bà.-Con chào mẹ!-Nó cười tươi-Ừ!Chào con gái,ta mới đi siêu thị với bà hàng xóm về có mua mấy món đồ ăn vặt con và Nguyên Nguyên thích đấy!-Bà cười hiền nhìn nó.-Year!-Nó với Nguyên nhảy lên đập tay với nhau.Bà lắc đầu nhìn 2 đứa. Rồi 4 người đi vào trong bếp ăn tối.Bữa tối hôm nay rất vui có lẽ vì có thêm nó.

Sau 3 tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay nó mệt mỏi bước ra khỏi máy bay để đi lấy hành lí.Anh nó đang tiếp quản công ty bên Mỹ. Hôm nay,bạn thân của nó sẽ ra đón nó.Bỗng có 1 chàng trai mặc cả cây đen đi về phía nó làm nó giật mình tưởng ăn cướp hay kh*ng b* chứ ai ngờ...

-Thiên Nhi!Lâu ngày không gặp cậu xinh hơn hẳn đấy!-Chàng trai đó nói.

Nghe thấy giọng nói cô ôm lấy chàng trai.

-Vương Nguyên cậu gầy đi nhiều quá!-Cô vừa ôm vừa nói

-Ừ-Nguyên Nguyên cười.

Nguyên đưa Nhi về nhà mình.(Ba nó nhờ Nguyên,2 đứa chơi thân với nhau từ nhỏ.2 ông bố hay lên nhà nhau chơi dẫn theo 2 đứa.2 đứa quý nhau lắm,sau nó chuyển sang Việt thì nghỉ hè vẫn sang chơi với cậu nhưng lần này sang lâu hơn).Trên đường về nhà,2 đứa cứ nói chuyện tíu tít cả.

---Nhà Nguyên---

Nó vừa bước vào nhà đã gặp papa của Nguyên đang đọc báo.

-Con chào ba!-Nó chạy đến ôm cổ ông Vương.

-A chào con gái!Con có mệt không?-Ba Nguyên

-Dạ cũng bình thường ba!-Nó lễ phép.

*Ba Nguyên nhận nó là con nuôi á

-Thôi!Nguyên con đưa Nhi lên phòng dọn đồ đi!-Ông vui vẻ

-Vâng!-Nguyên nói rồi cùng nó đi lên phòng.

Phòng nó có tông màu chủ đạo là màu vàng nhạt.Đồ vật thì đủ các màu.Ảnh thì toàn ảnh nó với Nguyên,nó với gia đình chụp chung.Nó vốn không thích con trai mà.Nếu là con trai nó chỉ thân thiết với ba nó,ba Nguyên(ba nuôi),anh hai nó và Nguyên Nguyên thôi.Nó vào phòng dọn đồ xong thì lấy đồ đi tắm.Cái tủ đồ toàn quần với áo không có bóng 1 chiếc váy nào.Ngày trước,ở Việt Nam thì mẹ nó bắt mặc váy trong lúc cần thiết chứ giờ ở đây thì nó khỏi cần váy.Đỡ vướng víu.Nó thả mình trong bồn tắm,nhắm mắt lại nó nhớ bama và đặc biệt là tập thể lớp cũ.

-Sao lâu vậy mà cậu chưa tắm xong thế?Mình đợi 1 tiếng rồi đấy!Mình chơi được mấy ván game rồi này!-Tiếng Nguyên than vãn bên ngoài phòng tắm.

-Ừm!-Thoát khỏi suy nghĩ nó trả lời Nguyên Nguyên.

15 phút sau nó bước ra.Nhẹ nhàng đi đến phía chỗ nguyên đang chơi game.Rất nhẹ...

-Game gì đây?-Nó hỏi Nguyên

-Liên quân đấy!-Nguyên vẫn nhìn màn hình điện thoại.

-Gà thế mang đây!-Nó tức,cướp lấy điện thoại của Nguyên.

-Ơ...Này cậu có chơi được không thế?-Nguyên lo

-An tâm đi!-Nó cười

5 phút sau...

-Xong rồi!-Nó nói đưa máy cho Nguyên.

Nó đạt bậc cao nhất.Nó cười lớn khi thấy Nguyên há hốc mồm nhìn điện thoại.

-Chú em còn non lắm!-Nó nói

-Uk!-Nguyên đã hết đơ

-2 đứa xuống ăn cơm!-Ba Nguyên nói vọng lên từ tầng 1.

-VÂNG!-Tụi nó hét,chạy xuống tầng 1.

Thấy bóng mẹ Nguyên Nguyên(cũng là mẹ nuôi nó)nó chạy đến ôm lấy bà.

-Con chào mẹ!-Nó cười tươi

-Ừ!Chào con gái,ta mới đi siêu thị với bà hàng xóm về có mua mấy món đồ ăn vặt con và Nguyên Nguyên thích đấy!-Bà cười hiền nhìn nó.

-Year!-Nó với Nguyên nhảy lên đập tay với nhau.

Bà lắc đầu nhìn 2 đứa. Rồi 4 người đi vào trong bếp ăn tối.Bữa tối hôm nay rất vui có lẽ vì có thêm nó.

Dịch Dương Thiên Tỉ Cậu Là Tia Nắng Ấm Áp Nhất Đối Với Tôi!Tác giả: nhok cherry---Sau khi tan trường--- Vẫn như mọi ngày, sau tiếng trống trường nó lại lết về nhà với con bạn thân.Về cũng không yên với nhỏ.Nhỏ cứ vừa đi vừa kể về mấy anh trai Hàn trai Trung gì gì đó,còn nó cứ ngáp ngắn ngáp dài.Nó không phải đứa mê trai Hàn trai Trung như mấy đứa con gái khác,nó chỉ mê game thôi. *Nguyễn Hoàng Thiên Nhi(nó):15 tuổi chẳng mê trai như mấy đứa con gái khác.Nói trung là nó rất hoàn hảo nhưng cái tính như con trai,mê game của nó khiến bama của nó lúc nào cũng cằn nhằn.Con gái giám đốc tập đoàn kinh doanh lớn nhất Mỹ. *Hạ Linh Anh(nhỏ):15 tuổi bạn thân của Thiên Nhi.Tính cách mê trai Hàn trai Trung,nữ tính khác hẳn con bạn thân.Con gái giám đốc tập đoàn trang sức lớn nhất Hàn Quốc. --Vào truyện tiếp-- Nhỏ đang say sưa kể truyện về mấy anh trai Hàn,Trung đẹp trai,nhảy đẹp gì gì đó. -Thôi đi!Cậu định kể đến khi nào?-Nó ngán -Bà không biết gì hết mấy ảnh đẹp trai lồng lộng vậy mà bà không cảm xúc hay sao?!-Nhỏ nói -Không!-Nó nói giọng tỉnh bơ -Kệ bà!-Nhỏ dỗi -Ừ!-Nó vẫn… Sau 3 tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay nó mệt mỏi bước ra khỏi máy bay để đi lấy hành lí.Anh nó đang tiếp quản công ty bên Mỹ. Hôm nay,bạn thân của nó sẽ ra đón nó.Bỗng có 1 chàng trai mặc cả cây đen đi về phía nó làm nó giật mình tưởng ăn cướp hay kh*ng b* chứ ai ngờ...-Thiên Nhi!Lâu ngày không gặp cậu xinh hơn hẳn đấy!-Chàng trai đó nói.Nghe thấy giọng nói cô ôm lấy chàng trai.-Vương Nguyên cậu gầy đi nhiều quá!-Cô vừa ôm vừa nói-Ừ-Nguyên Nguyên cười.Nguyên đưa Nhi về nhà mình.(Ba nó nhờ Nguyên,2 đứa chơi thân với nhau từ nhỏ.2 ông bố hay lên nhà nhau chơi dẫn theo 2 đứa.2 đứa quý nhau lắm,sau nó chuyển sang Việt thì nghỉ hè vẫn sang chơi với cậu nhưng lần này sang lâu hơn).Trên đường về nhà,2 đứa cứ nói chuyện tíu tít cả.---Nhà Nguyên---Nó vừa bước vào nhà đã gặp papa của Nguyên đang đọc báo.-Con chào ba!-Nó chạy đến ôm cổ ông Vương.-A chào con gái!Con có mệt không?-Ba Nguyên-Dạ cũng bình thường ba!-Nó lễ phép.*Ba Nguyên nhận nó là con nuôi á-Thôi!Nguyên con đưa Nhi lên phòng dọn đồ đi!-Ông vui vẻ-Vâng!-Nguyên nói rồi cùng nó đi lên phòng.Phòng nó có tông màu chủ đạo là màu vàng nhạt.Đồ vật thì đủ các màu.Ảnh thì toàn ảnh nó với Nguyên,nó với gia đình chụp chung.Nó vốn không thích con trai mà.Nếu là con trai nó chỉ thân thiết với ba nó,ba Nguyên(ba nuôi),anh hai nó và Nguyên Nguyên thôi.Nó vào phòng dọn đồ xong thì lấy đồ đi tắm.Cái tủ đồ toàn quần với áo không có bóng 1 chiếc váy nào.Ngày trước,ở Việt Nam thì mẹ nó bắt mặc váy trong lúc cần thiết chứ giờ ở đây thì nó khỏi cần váy.Đỡ vướng víu.Nó thả mình trong bồn tắm,nhắm mắt lại nó nhớ bama và đặc biệt là tập thể lớp cũ.-Sao lâu vậy mà cậu chưa tắm xong thế?Mình đợi 1 tiếng rồi đấy!Mình chơi được mấy ván game rồi này!-Tiếng Nguyên than vãn bên ngoài phòng tắm.-Ừm!-Thoát khỏi suy nghĩ nó trả lời Nguyên Nguyên.15 phút sau nó bước ra.Nhẹ nhàng đi đến phía chỗ nguyên đang chơi game.Rất nhẹ...-Game gì đây?-Nó hỏi Nguyên-Liên quân đấy!-Nguyên vẫn nhìn màn hình điện thoại.-Gà thế mang đây!-Nó tức,cướp lấy điện thoại của Nguyên.-Ơ...Này cậu có chơi được không thế?-Nguyên lo-An tâm đi!-Nó cười5 phút sau...-Xong rồi!-Nó nói đưa máy cho Nguyên.Nó đạt bậc cao nhất.Nó cười lớn khi thấy Nguyên há hốc mồm nhìn điện thoại.-Chú em còn non lắm!-Nó nói-Uk!-Nguyên đã hết đơ-2 đứa xuống ăn cơm!-Ba Nguyên nói vọng lên từ tầng 1.-VÂNG!-Tụi nó hét,chạy xuống tầng 1.Thấy bóng mẹ Nguyên Nguyên(cũng là mẹ nuôi nó)nó chạy đến ôm lấy bà.-Con chào mẹ!-Nó cười tươi-Ừ!Chào con gái,ta mới đi siêu thị với bà hàng xóm về có mua mấy món đồ ăn vặt con và Nguyên Nguyên thích đấy!-Bà cười hiền nhìn nó.-Year!-Nó với Nguyên nhảy lên đập tay với nhau.Bà lắc đầu nhìn 2 đứa. Rồi 4 người đi vào trong bếp ăn tối.Bữa tối hôm nay rất vui có lẽ vì có thêm nó.

Chương 3: Người bạn thân của Thiên Nhi