Năm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________
Chương 12: Ân nhân
Lần Cuối Gọi Tên Em!!!Tác giả: Hữu NhânNăm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________ Hắn mỉm cười nhìn cô. Đôi mắt ánh lên sự khó chịu vì hành động nũng nịu quá đà:- Cô diễn giỏi lắm. Dám sai cả tôi. Xong tiệc thì biết tay tôi.Đôi bàn tay hắn nắm lấy tay cô tự khi nào. Khuôn mặt đầy sát khí khi nãy đã thay thế bằng nụ cười ấm áp. Rồi hắn buông tay cô ra rồi đi đến bàn thức ăn. Tay cầm đĩa rồi gắp mỗi thứ một món cho gọn vào trong. Không quên cầm lấy một ly rượu trái cây đi đến trước mặt nâng ly rượu tỏ ý muốn cô cầm lấy. Một tay bưng đĩa đồ ăn, hắn đút từng miếng đưa lên môi cô.- Tiểu Hạ, em nói " A " đi nàoCô gượng gạo nhìn sang hướng khác.- Tô..i...[ à không ]..em tự ăn được mà. [ Nội tâm ] " Hắn còn lố hơn cả mình. Quỷ tha ma bắt hắn đi!! Sến súa hết phần thiên hạ rồi. "Bất chợt có một giọng nói từ phía xa. Một chàng trai trạng tuổi hắn trong chiếc áo sơmi cùng quần âu sẫm màu đơn giản bước đến dang tay ôm lấy vai hắn vỗ mạnh.- Người anh em, lâu quá không gặp. Dạo này tôi bận quá chẳng có thời gian rep gmail cho cậu. Ơ...cô này là??Hắn cười với chàng trai kia rồi nhìn sang cô với ánh mắt lạnh nhạt 3s rồi trả lời:- Bạn gái tôi. Cậu xem, có xứng với tôi không chứ?________________
Hắn mỉm cười nhìn cô. Đôi mắt ánh lên sự khó chịu vì hành động nũng nịu quá đà:
- Cô diễn giỏi lắm. Dám sai cả tôi. Xong tiệc thì biết tay tôi.
Đôi bàn tay hắn nắm lấy tay cô tự khi nào. Khuôn mặt đầy sát khí khi nãy đã thay thế bằng nụ cười ấm áp. Rồi hắn buông tay cô ra rồi đi đến bàn thức ăn. Tay cầm đĩa rồi gắp mỗi thứ một món cho gọn vào trong. Không quên cầm lấy một ly rượu trái cây đi đến trước mặt nâng ly rượu tỏ ý muốn cô cầm lấy. Một tay bưng đĩa đồ ăn, hắn đút từng miếng đưa lên môi cô.
- Tiểu Hạ, em nói " A " đi nào
Cô gượng gạo nhìn sang hướng khác.
- Tô..i...[ à không ]..em tự ăn được mà. [ Nội tâm ] " Hắn còn lố hơn cả mình. Quỷ tha ma bắt hắn đi!! Sến súa hết phần thiên hạ rồi. "
Bất chợt có một giọng nói từ phía xa. Một chàng trai trạng tuổi hắn trong chiếc áo sơmi cùng quần âu sẫm màu đơn giản bước đến dang tay ôm lấy vai hắn vỗ mạnh.
- Người anh em, lâu quá không gặp. Dạo này tôi bận quá chẳng có thời gian rep gmail cho cậu. Ơ...cô này là??
Hắn cười với chàng trai kia rồi nhìn sang cô với ánh mắt lạnh nhạt 3s rồi trả lời:
- Bạn gái tôi. Cậu xem, có xứng với tôi không chứ?
________________
Lần Cuối Gọi Tên Em!!!Tác giả: Hữu NhânNăm ấy là mùa hạ, cái nắng oi ả c*̀ng tiếng ve sầu kêu inh ỏi làm người ta khó chịu. Có một cô gái tay cầm smartphone đang nhấn số để gọi điện cho ai đó, cô vừa đi vừa tìm bóng râm để vào tránh nắng. Bên đầu dây kia nhấc máy,là một giọng nam trầm. - Alo, chuyện gì nữa đây?! - Bên kia giọng điệu tỏ vẻ khó chịu - Nàyyyy!!! Lấy xe em chạy về mà còn nói giọng điệu đó hả!? Mau trả xe - Cô quát lớn, đôi mắt lóe lên vẻ tức giận - Đang lười, mai trả - Giọng điệu bất cần đời phát lên rồi c*́p máy ngang - Yaaa...Đồ đáng ghét!!! - Cô nắm chặt điện thoại, hét to giữa con đường oi bức _______________ Hắn mỉm cười nhìn cô. Đôi mắt ánh lên sự khó chịu vì hành động nũng nịu quá đà:- Cô diễn giỏi lắm. Dám sai cả tôi. Xong tiệc thì biết tay tôi.Đôi bàn tay hắn nắm lấy tay cô tự khi nào. Khuôn mặt đầy sát khí khi nãy đã thay thế bằng nụ cười ấm áp. Rồi hắn buông tay cô ra rồi đi đến bàn thức ăn. Tay cầm đĩa rồi gắp mỗi thứ một món cho gọn vào trong. Không quên cầm lấy một ly rượu trái cây đi đến trước mặt nâng ly rượu tỏ ý muốn cô cầm lấy. Một tay bưng đĩa đồ ăn, hắn đút từng miếng đưa lên môi cô.- Tiểu Hạ, em nói " A " đi nàoCô gượng gạo nhìn sang hướng khác.- Tô..i...[ à không ]..em tự ăn được mà. [ Nội tâm ] " Hắn còn lố hơn cả mình. Quỷ tha ma bắt hắn đi!! Sến súa hết phần thiên hạ rồi. "Bất chợt có một giọng nói từ phía xa. Một chàng trai trạng tuổi hắn trong chiếc áo sơmi cùng quần âu sẫm màu đơn giản bước đến dang tay ôm lấy vai hắn vỗ mạnh.- Người anh em, lâu quá không gặp. Dạo này tôi bận quá chẳng có thời gian rep gmail cho cậu. Ơ...cô này là??Hắn cười với chàng trai kia rồi nhìn sang cô với ánh mắt lạnh nhạt 3s rồi trả lời:- Bạn gái tôi. Cậu xem, có xứng với tôi không chứ?________________