Tác giả:

Gắp nghìn con hạt giấy em chỉ mong 1 điếu uớc _là tiếng chuông điện thoại của Nghi...a.lô_ Nghi nghe điện thoại giọng vẫn còn ngáy ngủ - Giờ này mà còn ngủ hả con kia_ đầu dây bên kia hét lên - Còn sớm mà_Nghi trả lời mà mắt vẩn nhắm - Sớm cái con khỉ ấy_đầu dây bên kia tức giận (người này là Nhi đó) - Mới 5h không sớm vậy mấy giờ mấy sớm hả_Nghi - 5 cái đầu heo mấy á bây giờ là 9h rồi_Nhi - Thì đã sao nào giờ là hè mà thức sớm làm gì_Nghi nói rồi tắt điện thoại không cho Nhi nói gì thêm - Trời con này ngon hôm nay giám tắt điện thoại của chị mày hả_Nhi - sao nó chưa thức đúng không_ Phương nhìn thái độ của Nhi nảy giờ cô cũng hiểu - Ừ thôi mình vào nhà kêu nó đi_Nhi - Ơ vào bằng cách nào_ M.Phương ngây thơ hỏi -trời thì bấm chuông_ Nhi nhăn mày vì câu hỏi hết sức ngu của Mai Phương - Vậy sao nãy giờ mầy không nói sớm! làm đứng ngoài nắng vừa nóng mà còn mệt nữa_Phương bực xã cho Nhi 1 tràng - Thôi thôi mầy đừng có nhăn nữa_ Nhi nói rồi đi tới bấm chuông nghe tiếng chuông ông quản gia…

Chương 8: Nhớ

Thiên Thần Phá PháchTác giả: Triệu DiGắp nghìn con hạt giấy em chỉ mong 1 điếu uớc _là tiếng chuông điện thoại của Nghi...a.lô_ Nghi nghe điện thoại giọng vẫn còn ngáy ngủ - Giờ này mà còn ngủ hả con kia_ đầu dây bên kia hét lên - Còn sớm mà_Nghi trả lời mà mắt vẩn nhắm - Sớm cái con khỉ ấy_đầu dây bên kia tức giận (người này là Nhi đó) - Mới 5h không sớm vậy mấy giờ mấy sớm hả_Nghi - 5 cái đầu heo mấy á bây giờ là 9h rồi_Nhi - Thì đã sao nào giờ là hè mà thức sớm làm gì_Nghi nói rồi tắt điện thoại không cho Nhi nói gì thêm - Trời con này ngon hôm nay giám tắt điện thoại của chị mày hả_Nhi - sao nó chưa thức đúng không_ Phương nhìn thái độ của Nhi nảy giờ cô cũng hiểu - Ừ thôi mình vào nhà kêu nó đi_Nhi - Ơ vào bằng cách nào_ M.Phương ngây thơ hỏi -trời thì bấm chuông_ Nhi nhăn mày vì câu hỏi hết sức ngu của Mai Phương - Vậy sao nãy giờ mầy không nói sớm! làm đứng ngoài nắng vừa nóng mà còn mệt nữa_Phương bực xã cho Nhi 1 tràng - Thôi thôi mầy đừng có nhăn nữa_ Nhi nói rồi đi tới bấm chuông nghe tiếng chuông ông quản gia… Hôm nay vừa vào lớp tụi hắn liền có cảm giác lạ lạ, dường như là thiếu cái gì thì phải, tụi hắn nghĩ mãi mà cũng không biết là thiếu cái gì.Khánh nghĩ mãi không ra chán nản quay xuống hai thằng bạn hỏi- ê tụi bây thấy hôm nay có gì lạ không- Ừ tao thấy nó thiếu thiếu cái gì thì phải_ Lâm gật gù- Tao thấy hôm nay hơi tẻ nhạt thì phải_ Thiên nhíu màyKhánh còn định nói thêm gì nữa thì GVCN bước vào- Lớp trưởng báo cáo sĩ số lớp hôm nay đi em- Dạ lớp hôm nay vắng 3 bạn_ Lớp trưởng đứng vậy nhìn quanh lớp rồi báo cáo- Ừ em ngồi xuống điỞ dưới khi nghe lớp trưởng báo cáo sĩ số xong thì có 3 thằng ngồi bàn cuối tụm lại bàn tán.- Ra là 3 bà chằn đó hôm nay nghĩ_ Lâm chán nản- ừ thì ra cảm giác là lạ sáng giờ là do thiếu mấy nhỏ đó_ Khánh giọng buồn buồn mà cũng không nhận ra là mình đang buồnThiên nghe nói tụi nó nghĩ thì liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho Nhi" Sao nay không đi học "Tin nhắn vừa gửi đi liền có tin nhắn trả lời" Ai vậy???? "" Thiên "" à... hôm nay con Phương bị bệnh nên tụi này nghĩ "" Ừ vậy giờ Phương khỏe chưa? "" khỏe rồi.. cảm ơn anh...mà thôi nha giờ tôi phải đi xem Phương cái đã"- Hôm nay Phương bị bệnh nên mấy nhỏ kia nghĩ ở nhà chăm người bệnh rồi_ Thiên khi dừng nhắn tin với Nhi liền quay qua nói với hai thằng kia- Hả bệnh có nặng không_ Khánh nghe Phương bệnh liền lo lắng- Bị sốt giờ cũng đỡ rồiNghe Thiên nói rồi thì hai thằng kia cũng không hỏi gì thêm.Hôm nay tụi nó không đi học làm tụi hắn thấy buồn chán.Nhưng tụi hắn nào có nghĩ hôm nay tâm trạng không được vui của tụi hắn là do vắng tụi nó.Tụi hắn nào biết tâm trạng của hắn hôm nay được gọi là nhớ.

Hôm nay vừa vào lớp tụi hắn liền có cảm giác lạ lạ, dường như là thiếu cái gì thì phải, tụi hắn nghĩ mãi mà cũng không biết là thiếu cái gì.

Khánh nghĩ mãi không ra chán nản quay xuống hai thằng bạn hỏi

- ê tụi bây thấy hôm nay có gì lạ không

- Ừ tao thấy nó thiếu thiếu cái gì thì phải_ Lâm gật gù

- Tao thấy hôm nay hơi tẻ nhạt thì phải_ Thiên nhíu mày

Khánh còn định nói thêm gì nữa thì GVCN bước vào

- Lớp trưởng báo cáo sĩ số lớp hôm nay đi em

- Dạ lớp hôm nay vắng 3 bạn_ Lớp trưởng đứng vậy nhìn quanh lớp rồi báo cáo

- Ừ em ngồi xuống đi

Ở dưới khi nghe lớp trưởng báo cáo sĩ số xong thì có 3 thằng ngồi bàn cuối tụm lại bàn tán.

- Ra là 3 bà chằn đó hôm nay nghĩ_ Lâm chán nản

- ừ thì ra cảm giác là lạ sáng giờ là do thiếu mấy nhỏ đó_ Khánh giọng buồn buồn mà cũng không nhận ra là mình đang buồn

Thiên nghe nói tụi nó nghĩ thì liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho Nhi

" Sao nay không đi học "

Tin nhắn vừa gửi đi liền có tin nhắn trả lời

" Ai vậy???? "

" Thiên "

" à... hôm nay con Phương bị bệnh nên tụi này nghĩ "

" Ừ vậy giờ Phương khỏe chưa? "

" khỏe rồi.. cảm ơn anh...mà thôi nha giờ tôi phải đi xem Phương cái đã"

- Hôm nay Phương bị bệnh nên mấy nhỏ kia nghĩ ở nhà chăm người bệnh rồi_ Thiên khi dừng nhắn tin với Nhi liền quay qua nói với hai thằng kia

- Hả bệnh có nặng không_ Khánh nghe Phương bệnh liền lo lắng

- Bị sốt giờ cũng đỡ rồi

Nghe Thiên nói rồi thì hai thằng kia cũng không hỏi gì thêm.

Hôm nay tụi nó không đi học làm tụi hắn thấy buồn chán.

Nhưng tụi hắn nào có nghĩ hôm nay tâm trạng không được vui của tụi hắn là do vắng tụi nó.

Tụi hắn nào biết tâm trạng của hắn hôm nay được gọi là nhớ.

Thiên Thần Phá PháchTác giả: Triệu DiGắp nghìn con hạt giấy em chỉ mong 1 điếu uớc _là tiếng chuông điện thoại của Nghi...a.lô_ Nghi nghe điện thoại giọng vẫn còn ngáy ngủ - Giờ này mà còn ngủ hả con kia_ đầu dây bên kia hét lên - Còn sớm mà_Nghi trả lời mà mắt vẩn nhắm - Sớm cái con khỉ ấy_đầu dây bên kia tức giận (người này là Nhi đó) - Mới 5h không sớm vậy mấy giờ mấy sớm hả_Nghi - 5 cái đầu heo mấy á bây giờ là 9h rồi_Nhi - Thì đã sao nào giờ là hè mà thức sớm làm gì_Nghi nói rồi tắt điện thoại không cho Nhi nói gì thêm - Trời con này ngon hôm nay giám tắt điện thoại của chị mày hả_Nhi - sao nó chưa thức đúng không_ Phương nhìn thái độ của Nhi nảy giờ cô cũng hiểu - Ừ thôi mình vào nhà kêu nó đi_Nhi - Ơ vào bằng cách nào_ M.Phương ngây thơ hỏi -trời thì bấm chuông_ Nhi nhăn mày vì câu hỏi hết sức ngu của Mai Phương - Vậy sao nãy giờ mầy không nói sớm! làm đứng ngoài nắng vừa nóng mà còn mệt nữa_Phương bực xã cho Nhi 1 tràng - Thôi thôi mầy đừng có nhăn nữa_ Nhi nói rồi đi tới bấm chuông nghe tiếng chuông ông quản gia… Hôm nay vừa vào lớp tụi hắn liền có cảm giác lạ lạ, dường như là thiếu cái gì thì phải, tụi hắn nghĩ mãi mà cũng không biết là thiếu cái gì.Khánh nghĩ mãi không ra chán nản quay xuống hai thằng bạn hỏi- ê tụi bây thấy hôm nay có gì lạ không- Ừ tao thấy nó thiếu thiếu cái gì thì phải_ Lâm gật gù- Tao thấy hôm nay hơi tẻ nhạt thì phải_ Thiên nhíu màyKhánh còn định nói thêm gì nữa thì GVCN bước vào- Lớp trưởng báo cáo sĩ số lớp hôm nay đi em- Dạ lớp hôm nay vắng 3 bạn_ Lớp trưởng đứng vậy nhìn quanh lớp rồi báo cáo- Ừ em ngồi xuống điỞ dưới khi nghe lớp trưởng báo cáo sĩ số xong thì có 3 thằng ngồi bàn cuối tụm lại bàn tán.- Ra là 3 bà chằn đó hôm nay nghĩ_ Lâm chán nản- ừ thì ra cảm giác là lạ sáng giờ là do thiếu mấy nhỏ đó_ Khánh giọng buồn buồn mà cũng không nhận ra là mình đang buồnThiên nghe nói tụi nó nghĩ thì liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho Nhi" Sao nay không đi học "Tin nhắn vừa gửi đi liền có tin nhắn trả lời" Ai vậy???? "" Thiên "" à... hôm nay con Phương bị bệnh nên tụi này nghĩ "" Ừ vậy giờ Phương khỏe chưa? "" khỏe rồi.. cảm ơn anh...mà thôi nha giờ tôi phải đi xem Phương cái đã"- Hôm nay Phương bị bệnh nên mấy nhỏ kia nghĩ ở nhà chăm người bệnh rồi_ Thiên khi dừng nhắn tin với Nhi liền quay qua nói với hai thằng kia- Hả bệnh có nặng không_ Khánh nghe Phương bệnh liền lo lắng- Bị sốt giờ cũng đỡ rồiNghe Thiên nói rồi thì hai thằng kia cũng không hỏi gì thêm.Hôm nay tụi nó không đi học làm tụi hắn thấy buồn chán.Nhưng tụi hắn nào có nghĩ hôm nay tâm trạng không được vui của tụi hắn là do vắng tụi nó.Tụi hắn nào biết tâm trạng của hắn hôm nay được gọi là nhớ.

Chương 8: Nhớ