Tác giả:

Gắp nghìn con hạt giấy em chỉ mong 1 điếu uớc _là tiếng chuông điện thoại của Nghi...a.lô_ Nghi nghe điện thoại giọng vẫn còn ngáy ngủ - Giờ này mà còn ngủ hả con kia_ đầu dây bên kia hét lên - Còn sớm mà_Nghi trả lời mà mắt vẩn nhắm - Sớm cái con khỉ ấy_đầu dây bên kia tức giận (người này là Nhi đó) - Mới 5h không sớm vậy mấy giờ mấy sớm hả_Nghi - 5 cái đầu heo mấy á bây giờ là 9h rồi_Nhi - Thì đã sao nào giờ là hè mà thức sớm làm gì_Nghi nói rồi tắt điện thoại không cho Nhi nói gì thêm - Trời con này ngon hôm nay giám tắt điện thoại của chị mày hả_Nhi - sao nó chưa thức đúng không_ Phương nhìn thái độ của Nhi nảy giờ cô cũng hiểu - Ừ thôi mình vào nhà kêu nó đi_Nhi - Ơ vào bằng cách nào_ M.Phương ngây thơ hỏi -trời thì bấm chuông_ Nhi nhăn mày vì câu hỏi hết sức ngu của Mai Phương - Vậy sao nãy giờ mầy không nói sớm! làm đứng ngoài nắng vừa nóng mà còn mệt nữa_Phương bực xã cho Nhi 1 tràng - Thôi thôi mầy đừng có nhăn nữa_ Nhi nói rồi đi tới bấm chuông nghe tiếng chuông ông quản gia…

Chương 23: Đau

Thiên Thần Phá PháchTác giả: Triệu DiGắp nghìn con hạt giấy em chỉ mong 1 điếu uớc _là tiếng chuông điện thoại của Nghi...a.lô_ Nghi nghe điện thoại giọng vẫn còn ngáy ngủ - Giờ này mà còn ngủ hả con kia_ đầu dây bên kia hét lên - Còn sớm mà_Nghi trả lời mà mắt vẩn nhắm - Sớm cái con khỉ ấy_đầu dây bên kia tức giận (người này là Nhi đó) - Mới 5h không sớm vậy mấy giờ mấy sớm hả_Nghi - 5 cái đầu heo mấy á bây giờ là 9h rồi_Nhi - Thì đã sao nào giờ là hè mà thức sớm làm gì_Nghi nói rồi tắt điện thoại không cho Nhi nói gì thêm - Trời con này ngon hôm nay giám tắt điện thoại của chị mày hả_Nhi - sao nó chưa thức đúng không_ Phương nhìn thái độ của Nhi nảy giờ cô cũng hiểu - Ừ thôi mình vào nhà kêu nó đi_Nhi - Ơ vào bằng cách nào_ M.Phương ngây thơ hỏi -trời thì bấm chuông_ Nhi nhăn mày vì câu hỏi hết sức ngu của Mai Phương - Vậy sao nãy giờ mầy không nói sớm! làm đứng ngoài nắng vừa nóng mà còn mệt nữa_Phương bực xã cho Nhi 1 tràng - Thôi thôi mầy đừng có nhăn nữa_ Nhi nói rồi đi tới bấm chuông nghe tiếng chuông ông quản gia… Ngày hôm nay nhà họ Trác mở tiệc ra mắt người thừa kế của tập đoàn Trác Thị.Khách của bữa tiệc ngày hôm nay đa số là nhunhững người có tiếng ở thành phố Z.Bên ngoài 2 người con trai với bước vào, phía sau họ còn có 1 đôi nam nữ nữa.Trác Quý nhìn những người vừa đến ông ta liền cười rạng rỡ, ông ta nhanh chân tiến về phía họ.- Phan tổng, Lý tổng, Nguyễn tổng... Rất vui vì mọi người có mặt vào ngày hôm nay- Là vinh hạnh của chúng tôi- Cái này là do Lý tổng nể mặt nên mới nói vậyTrác Quý cùng với họ nói chuyện thì luyến tiếc rời đi vì phải đi tiếp những người khác.Sở dĩ Trác Quý mang tâm trạng tiếc nuối rời đi là ông ta vẫn còn muốn tạo tạo mối quan hệ tốt với họ thêm chút nữa, chung qui ông ta là muốn được hợp tác với 3 người.4 người cùng nhau đến 1 bàn trong góc khuất ngồi nghĩ.Với thân phận của họ thì căn bản không cần phải đi lấy lòng ai.Minh Khánh ngồi đó cứ 5 phút lại nhìn Hạ Nhi 1 lần.Hạ Nhi thấy anh cứ nhìn mình biết anh có chuyện muốn hỏi mình.- Minh Khánh! Cậu có gì muốn hỏi tôi saoMinh Khánh do dự lúc thì lên tiếng- Cô ấy tốt khôngHạ Nhi nghe vậy liền biết " cô ấy " trong lời Minh Khánh là ai.- Rất tốt- ừHạ Nhi thấy Minh Khánh im lặng thì cô cũng không nói gì thêm, bởi nếu Minh Khánh không muốn hỏi cô cũng không muốn nói.Hạ Nhi nhàm chán đưa mắt quan sát nhìn xung quanh, ánh mắt của cô chợt khựng lại hình ảnh của 2 người.Nhật Thiên cảm nhận được sự khác thường của Hạ Nhi, anh đưa mắt nhìn theo ánh mắt cô.- Hoàng Tiểu NghiVừa nghe cái tên Hoàng Tiểu Nghi cả người mạnh Lâm liền cứng đờ.Đã bao lâu rồi anh chưa nghe thấy cái tên này, trong lòng anh khi vừa nghe đến cái tên ấy liền xôn xao, nhiều năm như vậy mà tâm tình anh vẫn bị ảnh hưởng vì người con gái không tim không phổi đó.

Ngày hôm nay nhà họ Trác mở tiệc ra mắt người thừa kế của tập đoàn Trác Thị.

Khách của bữa tiệc ngày hôm nay đa số là nhunhững người có tiếng ở thành phố Z.

Bên ngoài 2 người con trai với bước vào, phía sau họ còn có 1 đôi nam nữ nữa.

Trác Quý nhìn những người vừa đến ông ta liền cười rạng rỡ, ông ta nhanh chân tiến về phía họ.

- Phan tổng, Lý tổng, Nguyễn tổng... Rất vui vì mọi người có mặt vào ngày hôm nay

- Là vinh hạnh của chúng tôi

- Cái này là do Lý tổng nể mặt nên mới nói vậy

Trác Quý cùng với họ nói chuyện thì luyến tiếc rời đi vì phải đi tiếp những người khác.

Sở dĩ Trác Quý mang tâm trạng tiếc nuối rời đi là ông ta vẫn còn muốn tạo tạo mối quan hệ tốt với họ thêm chút nữa, chung qui ông ta là muốn được hợp tác với 3 người.

4 người cùng nhau đến 1 bàn trong góc khuất ngồi nghĩ.

Với thân phận của họ thì căn bản không cần phải đi lấy lòng ai.

Minh Khánh ngồi đó cứ 5 phút lại nhìn Hạ Nhi 1 lần.

Hạ Nhi thấy anh cứ nhìn mình biết anh có chuyện muốn hỏi mình.

- Minh Khánh! Cậu có gì muốn hỏi tôi sao

Minh Khánh do dự lúc thì lên tiếng

- Cô ấy tốt không

Hạ Nhi nghe vậy liền biết " cô ấy " trong lời Minh Khánh là ai.

- Rất tốt

- ừ

Hạ Nhi thấy Minh Khánh im lặng thì cô cũng không nói gì thêm, bởi nếu Minh Khánh không muốn hỏi cô cũng không muốn nói.

Hạ Nhi nhàm chán đưa mắt quan sát nhìn xung quanh, ánh mắt của cô chợt khựng lại hình ảnh của 2 người.

Nhật Thiên cảm nhận được sự khác thường của Hạ Nhi, anh đưa mắt nhìn theo ánh mắt cô.

- Hoàng Tiểu Nghi

Vừa nghe cái tên Hoàng Tiểu Nghi cả người mạnh Lâm liền cứng đờ.

Đã bao lâu rồi anh chưa nghe thấy cái tên này, trong lòng anh khi vừa nghe đến cái tên ấy liền xôn xao, nhiều năm như vậy mà tâm tình anh vẫn bị ảnh hưởng vì người con gái không tim không phổi đó.

Thiên Thần Phá PháchTác giả: Triệu DiGắp nghìn con hạt giấy em chỉ mong 1 điếu uớc _là tiếng chuông điện thoại của Nghi...a.lô_ Nghi nghe điện thoại giọng vẫn còn ngáy ngủ - Giờ này mà còn ngủ hả con kia_ đầu dây bên kia hét lên - Còn sớm mà_Nghi trả lời mà mắt vẩn nhắm - Sớm cái con khỉ ấy_đầu dây bên kia tức giận (người này là Nhi đó) - Mới 5h không sớm vậy mấy giờ mấy sớm hả_Nghi - 5 cái đầu heo mấy á bây giờ là 9h rồi_Nhi - Thì đã sao nào giờ là hè mà thức sớm làm gì_Nghi nói rồi tắt điện thoại không cho Nhi nói gì thêm - Trời con này ngon hôm nay giám tắt điện thoại của chị mày hả_Nhi - sao nó chưa thức đúng không_ Phương nhìn thái độ của Nhi nảy giờ cô cũng hiểu - Ừ thôi mình vào nhà kêu nó đi_Nhi - Ơ vào bằng cách nào_ M.Phương ngây thơ hỏi -trời thì bấm chuông_ Nhi nhăn mày vì câu hỏi hết sức ngu của Mai Phương - Vậy sao nãy giờ mầy không nói sớm! làm đứng ngoài nắng vừa nóng mà còn mệt nữa_Phương bực xã cho Nhi 1 tràng - Thôi thôi mầy đừng có nhăn nữa_ Nhi nói rồi đi tới bấm chuông nghe tiếng chuông ông quản gia… Ngày hôm nay nhà họ Trác mở tiệc ra mắt người thừa kế của tập đoàn Trác Thị.Khách của bữa tiệc ngày hôm nay đa số là nhunhững người có tiếng ở thành phố Z.Bên ngoài 2 người con trai với bước vào, phía sau họ còn có 1 đôi nam nữ nữa.Trác Quý nhìn những người vừa đến ông ta liền cười rạng rỡ, ông ta nhanh chân tiến về phía họ.- Phan tổng, Lý tổng, Nguyễn tổng... Rất vui vì mọi người có mặt vào ngày hôm nay- Là vinh hạnh của chúng tôi- Cái này là do Lý tổng nể mặt nên mới nói vậyTrác Quý cùng với họ nói chuyện thì luyến tiếc rời đi vì phải đi tiếp những người khác.Sở dĩ Trác Quý mang tâm trạng tiếc nuối rời đi là ông ta vẫn còn muốn tạo tạo mối quan hệ tốt với họ thêm chút nữa, chung qui ông ta là muốn được hợp tác với 3 người.4 người cùng nhau đến 1 bàn trong góc khuất ngồi nghĩ.Với thân phận của họ thì căn bản không cần phải đi lấy lòng ai.Minh Khánh ngồi đó cứ 5 phút lại nhìn Hạ Nhi 1 lần.Hạ Nhi thấy anh cứ nhìn mình biết anh có chuyện muốn hỏi mình.- Minh Khánh! Cậu có gì muốn hỏi tôi saoMinh Khánh do dự lúc thì lên tiếng- Cô ấy tốt khôngHạ Nhi nghe vậy liền biết " cô ấy " trong lời Minh Khánh là ai.- Rất tốt- ừHạ Nhi thấy Minh Khánh im lặng thì cô cũng không nói gì thêm, bởi nếu Minh Khánh không muốn hỏi cô cũng không muốn nói.Hạ Nhi nhàm chán đưa mắt quan sát nhìn xung quanh, ánh mắt của cô chợt khựng lại hình ảnh của 2 người.Nhật Thiên cảm nhận được sự khác thường của Hạ Nhi, anh đưa mắt nhìn theo ánh mắt cô.- Hoàng Tiểu NghiVừa nghe cái tên Hoàng Tiểu Nghi cả người mạnh Lâm liền cứng đờ.Đã bao lâu rồi anh chưa nghe thấy cái tên này, trong lòng anh khi vừa nghe đến cái tên ấy liền xôn xao, nhiều năm như vậy mà tâm tình anh vẫn bị ảnh hưởng vì người con gái không tim không phổi đó.

Chương 23: Đau