Cánh cổng tòa biệt thự từ từ mở ra cho chiếc xe sang trọng tiến vào trong. trên xe một cô gái buớc xuống với Cai vali to ụ cô mệt nhọc đưa tay lau mồ hôi rồi kéo vali vào trong. Mọi nguời nhìn thấy cô thì cúi đầu chào cô mỉm cuời đáp lại.tới giữa nhà thì cô vứt luôn cái vali xuống chạy thẳng vào nhà ăn để tìm nuớc vì cô khát sắp chết rôi. Thấy cô uông không ngừng bà quản gia mỉm cuời nói - tiểu thư uống từ từ thôi không sặc -cháu đã nói bà rồi đừng gọi cháu là tiểu thư gọi cháu là bảo ngọc được rồi Nghe nhỏ nói xong bà chỉ cuời chợt nhớ ra việc gì quan trọng nhỏ Liên àk lên - bà ơi thiên băng có nhà không -cô chủ đang ở trên phòng Nghe bà qủan gia nói xong nhỏ đã phóng nhanh lên phòng nó.đứng truớc cửa phòng nó nhỏ gõ cửa mà chả lên tiếng bực mình nhỏ đạp một phát cánh cửa bung ra. Vừa nhìn thấy nó ngồi cạnh cửa sổ nhỏ bực mình quát -con kia tao gõ cửa sao mày không lên tiếng Nó thì đang nhìn vào khoảng không vô định nào đó nhàn nhạt đáp -ra ngoài gõ cửa rồi vào -mày...mày... Mày Nhỏ…
Chương 25
Cô Nàng Cố ChấpTác giả: Heo ConCánh cổng tòa biệt thự từ từ mở ra cho chiếc xe sang trọng tiến vào trong. trên xe một cô gái buớc xuống với Cai vali to ụ cô mệt nhọc đưa tay lau mồ hôi rồi kéo vali vào trong. Mọi nguời nhìn thấy cô thì cúi đầu chào cô mỉm cuời đáp lại.tới giữa nhà thì cô vứt luôn cái vali xuống chạy thẳng vào nhà ăn để tìm nuớc vì cô khát sắp chết rôi. Thấy cô uông không ngừng bà quản gia mỉm cuời nói - tiểu thư uống từ từ thôi không sặc -cháu đã nói bà rồi đừng gọi cháu là tiểu thư gọi cháu là bảo ngọc được rồi Nghe nhỏ nói xong bà chỉ cuời chợt nhớ ra việc gì quan trọng nhỏ Liên àk lên - bà ơi thiên băng có nhà không -cô chủ đang ở trên phòng Nghe bà qủan gia nói xong nhỏ đã phóng nhanh lên phòng nó.đứng truớc cửa phòng nó nhỏ gõ cửa mà chả lên tiếng bực mình nhỏ đạp một phát cánh cửa bung ra. Vừa nhìn thấy nó ngồi cạnh cửa sổ nhỏ bực mình quát -con kia tao gõ cửa sao mày không lên tiếng Nó thì đang nhìn vào khoảng không vô định nào đó nhàn nhạt đáp -ra ngoài gõ cửa rồi vào -mày...mày... Mày Nhỏ… Căng tinCó một bàn ở trong góc tách biệt với các bàn khác hôm nay nói chuyện khá vui vẻ, nhưng trong số đó vẫn có hai người mặt lạnh như tìên.- em đã đi đâu trong suốt thời gian qua vậyPhong lo lắng hỏi thiên di cô nàng vui vẻ nói- em đi qua mĩ mà thôi trả phải bây giờ em về rồi saoThiên di không muốn nhắc tới chuyện qúa khứ của mình.- anh huy àk sao anh lạnh lùng vậy em xin lỗi mà bây giờ em về rồi em sẽ không đi nữa anh cười với em điThiên di nói giọng hối lỗi buồn bã khíên cho phong nhìn thấy cũng xót nhưng nào có để ý tới quỳnh chi có lẽ chỉ có cô yêu đơn phương.Hắn nhìn thẳng vào mắt thiên tim hắn đã không cùng đập chung nhịp với thiên di nữa rồi hắn phải làm sao đây.- chị thiên di cho tụi em rồi chung vớiThiên thiên đứng trước mặt chị của mình mỉm cười cùng với cô bạn yến nhi của mình.- cô thua rồi chị tôi đã vềThiên thiên đi lại gần nó nói thầm sự khinh bỉ hiện lên rõ ràng rồi nhếch mép ngồi xuống. Nó vẫn mắc kệ tiếp tục ăn phần ăn của mình nhưng trong lòng chẳng hề vui tẹo nào cứ như mất mát thứ gì đó vậy.Quỳnh chi do qúa buồn nên cũng đã xin lên lớp trước, còn nhỏ thì do muốn khiêu kích ả Yen nhi nên cứ thân mật với cậu.Khiến ả cứ lườm nhỏ, nhỏ thừa bíêt ả là người nhốt nhỏ chỉ là nhỏ đang muốn chơi trò mèo vườn chuột với ả thôi, bùa chú kia sao nó đã cho cô xem video ả tới lớp cô để vào bàn rồi, được cơ hội nên nhỏ trọc tức ả cho hả dạ, nó ăn hết phần ăn rồi cũng rời khỏi nó không thích nơi ồn ào với tự dưng trong lòng nó thấy khó chịu. Nhỏ thấy nó đi thì định chạy theo thì nó kêu ở lại lại ngồi xuống nói chuyện với họ.- duy người yêu cậu àkThiên di chỉ tay về phía nhỏ mỉm cười bí hỉêm, bỗng nhỏ quay qua cậu xem cậu nói gì.- không nhỏ này đanh đá lắm sao làm người yêu tớ được.Nghe vậy cậu dựng nhảy người lên phản bác, nhưng trong lòng thì muốn nhỏ làm người yêu cậu lắm.- Hứ anh tưởng anh đẹp trai lắm hả tôi không thèmTuyên bố xong nhỏ hùng hổ bỏ đi ai kia nghĩ thầm thôi xong chưa lấy được điểm mà bây giờ đã có đỉêm trừ rồi cậu chỉ buộc miệng nói vậy thôi chứ.- đợi... Tôi... VớiThấy vậy cậu cũng nhanh chóng bỏ đi bỏ lại hắn với 3 người con gái, hắn vẫn im lặng lòng rối bời hắn nên làm gì đây.- chị thiên di 2 người ngồi tâm sự đi nhá em với bạn em đi đâyNói xong thiên thiên kéo cô bạn của mình đi, trong bàn lại là sự im lăng không khí khá căng thẳng.- em có mua qùa cho anh đóThiên thiên háo hức kể hắn vẫn ngồi nghe mà chả nói gì có lẽ lạnh lùng qúa lâu mà bây giờ thiên di về cũng chẳng làm hắn gỡ bỏ lớp vỏ lạnh lùng đó.- tại sao bây giờ em mới về mà không phải trước kiaHắn đứng dậy giọng nói lạnh lùng trả quan tâm đến cô gái bên cạnh đang mở to mắt vì ngạc nhiên giọng nói lạnh lùng này hôm nay lại dành cho cô sao, cô định nói gì đó thi hắn đã bỏ đi rồi cô cũng không muốn đuổi theo nữa vì có nói gì hắn cũng không nghe cô chỉ còn cách hàn gắn lại tình cảm của cô và hắn thôi.*****Sân thượngNó ngồi bệt xuống sàn gạch lạnh giá, tay cầm cây đàn đánh những nốt nhạc buồn như tâm trạng của nó vậy trong đầu nó cứ vẩn vơ nhưng câu hỏi không có hồi đáp. Nó đang buồn vì chuyện gì, hoá sợ thiên di xiất hiện sao, hay là nó sợ nó đã yêu hắn rồi. Những suy nghĩ cứ đeo bám nó suốt tới nỗi hắn đứng đằng sau từ bao giờ nó cũng không biết.- đánh lệch hết rồi mà em còn đánh nữa saoGiọng nói dịu dàng của hắn, làm nó Ngạc nhiên thóat khỏi mớ suy nghĩ phức tạp đó ánh mắt khó hiểu nhìn hắn- sao anh lại lên đâyGiọng nói lạnh lùng nhưng trong lòng nó cứ xao sao khi thấy hắn.- tình cờ thôiHắn ngồi xuống cạnh nó, thật ra hắn định lên lớp nhưng không hiểu sao tâm trí của hắn cứ muốn lên sân thượng đơn giản vì hắn biêt nó ở đó, nó không nói gì chỉ gật đầu, rồi nó lại ngạc nhiên hơn hắn đang tựa đầu vào vai nó tự nhiên nó thóp tim run run.- một lát thôi cho tôi dựa vào vai em, tôi thật mệt mỏi qúaNó cũng chả có phản ứng gì để cho hắn tựa vào, mùi hương sen thơm ngát quen thuộc trên người nó, thể hiện sự thanh cao tao nhã khiến người ta chỉ muốn làm đám bùn đen để được hoa sen tỏa hương ở đó. Thật sự mùi hương này hắn thấy thật dễ chịu.- cô ấy đã trở vềNó buột miệng nói ra, hắn vẫn nhắm mắt rồi gật đầu.- anh với cô ấy.....Câu nói chưa hòan thiện hắn đã đưa tay lên gia hiệu cho nó im lặng, nó cũng trả hỏi gì nữa cũng tựa vào đầu hắn cảm giác bình yên này Có lẽ không phải dành cho nó rồi, nó chỉ là người tới sau dù gì nó chỉ là bị cảm nắng nhẹ thôi hãy trở về chính mình đi.***************************************Bãi xe- tôi xe đưa em vềKhi nghe tiếng chuông báo hắn với nó bèn tỉnh dậy không Hiê ü sáo họ lại có thể ngủ được nó chỉ gật đầu.- anh huy đưa em về nháThiên thiên thấy hắn đi với nó trong lòng tức giận bèn chạy qua chỗ hắn lay lay tay làm nũng, trong tình huống này hắn thấy khó xử qúa không bíêt nên kèm ai về.- xe của em đâuHắn lạnh lùng nói- sáng nay bác tài kèm em- thế để bác ấy đónHắn vẫn lạnh lùng như vậy.- thôi anh kèm em đi em muốn đi chung với anhThiên thiên vẫn làm nung với hắn, nó nhíu mày với thái độ của thiên thiên trả quan tâm tới họ nữa phí thời gian còn làm mọi người chú ý, nó lấy xe của nhỏ lái về để lại nhỏ cho cậu trở Về nhỏ ấm ức đành lên xe rồi đi về, hắn nhìn theo xe nó mà thấy thất vọng rồi cũng cùng thiên thiên đi về
Căng tin
Có một bàn ở trong góc tách biệt với các bàn khác hôm nay nói chuyện khá vui vẻ, nhưng trong số đó vẫn có hai người mặt lạnh như tìên.
- em đã đi đâu trong suốt thời gian qua vậy
Phong lo lắng hỏi thiên di cô nàng vui vẻ nói
- em đi qua mĩ mà thôi trả phải bây giờ em về rồi sao
Thiên di không muốn nhắc tới chuyện qúa khứ của mình.
- anh huy àk sao anh lạnh lùng vậy em xin lỗi mà bây giờ em về rồi em sẽ không đi nữa anh cười với em đi
Thiên di nói giọng hối lỗi buồn bã khíên cho phong nhìn thấy cũng xót nhưng nào có để ý tới quỳnh chi có lẽ chỉ có cô yêu đơn phương.
Hắn nhìn thẳng vào mắt thiên tim hắn đã không cùng đập chung nhịp với thiên di nữa rồi hắn phải làm sao đây.
- chị thiên di cho tụi em rồi chung với
Thiên thiên đứng trước mặt chị của mình mỉm cười cùng với cô bạn yến nhi của mình.
- cô thua rồi chị tôi đã về
Thiên thiên đi lại gần nó nói thầm sự khinh bỉ hiện lên rõ ràng rồi nhếch mép ngồi xuống. Nó vẫn mắc kệ tiếp tục ăn phần ăn của mình nhưng trong lòng chẳng hề vui tẹo nào cứ như mất mát thứ gì đó vậy.
Quỳnh chi do qúa buồn nên cũng đã xin lên lớp trước, còn nhỏ thì do muốn khiêu kích ả Yen nhi nên cứ thân mật với cậu.
Khiến ả cứ lườm nhỏ, nhỏ thừa bíêt ả là người nhốt nhỏ chỉ là nhỏ đang muốn chơi trò mèo vườn chuột với ả thôi, bùa chú kia sao nó đã cho cô xem video ả tới lớp cô để vào bàn rồi, được cơ hội nên nhỏ trọc tức ả cho hả dạ, nó ăn hết phần ăn rồi cũng rời khỏi nó không thích nơi ồn ào với tự dưng trong lòng nó thấy khó chịu. Nhỏ thấy nó đi thì định chạy theo thì nó kêu ở lại lại ngồi xuống nói chuyện với họ.
- duy người yêu cậu àk
Thiên di chỉ tay về phía nhỏ mỉm cười bí hỉêm, bỗng nhỏ quay qua cậu xem cậu nói gì.
- không nhỏ này đanh đá lắm sao làm người yêu tớ được.
Nghe vậy cậu dựng nhảy người lên phản bác, nhưng trong lòng thì muốn nhỏ làm người yêu cậu lắm.
- Hứ anh tưởng anh đẹp trai lắm hả tôi không thèm
Tuyên bố xong nhỏ hùng hổ bỏ đi ai kia nghĩ thầm thôi xong chưa lấy được điểm mà bây giờ đã có đỉêm trừ rồi cậu chỉ buộc miệng nói vậy thôi chứ.
- đợi... Tôi... Với
Thấy vậy cậu cũng nhanh chóng bỏ đi bỏ lại hắn với 3 người con gái, hắn vẫn im lặng lòng rối bời hắn nên làm gì đây.
- chị thiên di 2 người ngồi tâm sự đi nhá em với bạn em đi đây
Nói xong thiên thiên kéo cô bạn của mình đi, trong bàn lại là sự im lăng không khí khá căng thẳng.
- em có mua qùa cho anh đó
Thiên thiên háo hức kể hắn vẫn ngồi nghe mà chả nói gì có lẽ lạnh lùng qúa lâu mà bây giờ thiên di về cũng chẳng làm hắn gỡ bỏ lớp vỏ lạnh lùng đó.
- tại sao bây giờ em mới về mà không phải trước kia
Hắn đứng dậy giọng nói lạnh lùng trả quan tâm đến cô gái bên cạnh đang mở to mắt vì ngạc nhiên giọng nói lạnh lùng này hôm nay lại dành cho cô sao, cô định nói gì đó thi hắn đã bỏ đi rồi cô cũng không muốn đuổi theo nữa vì có nói gì hắn cũng không nghe cô chỉ còn cách hàn gắn lại tình cảm của cô và hắn thôi.
*****
Sân thượng
Nó ngồi bệt xuống sàn gạch lạnh giá, tay cầm cây đàn đánh những nốt nhạc buồn như tâm trạng của nó vậy trong đầu nó cứ vẩn vơ nhưng câu hỏi không có hồi đáp. Nó đang buồn vì chuyện gì, hoá sợ thiên di xiất hiện sao, hay là nó sợ nó đã yêu hắn rồi. Những suy nghĩ cứ đeo bám nó suốt tới nỗi hắn đứng đằng sau từ bao giờ nó cũng không biết.
- đánh lệch hết rồi mà em còn đánh nữa sao
Giọng nói dịu dàng của hắn, làm nó Ngạc nhiên thóat khỏi mớ suy nghĩ phức tạp đó ánh mắt khó hiểu nhìn hắn
- sao anh lại lên đây
Giọng nói lạnh lùng nhưng trong lòng nó cứ xao sao khi thấy hắn.
- tình cờ thôi
Hắn ngồi xuống cạnh nó, thật ra hắn định lên lớp nhưng không hiểu sao tâm trí của hắn cứ muốn lên sân thượng đơn giản vì hắn biêt nó ở đó, nó không nói gì chỉ gật đầu, rồi nó lại ngạc nhiên hơn hắn đang tựa đầu vào vai nó tự nhiên nó thóp tim run run.
- một lát thôi cho tôi dựa vào vai em, tôi thật mệt mỏi qúa
Nó cũng chả có phản ứng gì để cho hắn tựa vào, mùi hương sen thơm ngát quen thuộc trên người nó, thể hiện sự thanh cao tao nhã khiến người ta chỉ muốn làm đám bùn đen để được hoa sen tỏa hương ở đó. Thật sự mùi hương này hắn thấy thật dễ chịu.
- cô ấy đã trở về
Nó buột miệng nói ra, hắn vẫn nhắm mắt rồi gật đầu.
- anh với cô ấy.....
Câu nói chưa hòan thiện hắn đã đưa tay lên gia hiệu cho nó im lặng, nó cũng trả hỏi gì nữa cũng tựa vào đầu hắn cảm giác bình yên này Có lẽ không phải dành cho nó rồi, nó chỉ là người tới sau dù gì nó chỉ là bị cảm nắng nhẹ thôi hãy trở về chính mình đi.
****************
**************
*********
Bãi xe
- tôi xe đưa em về
Khi nghe tiếng chuông báo hắn với nó bèn tỉnh dậy không Hiê ü sáo họ lại có thể ngủ được nó chỉ gật đầu.
- anh huy đưa em về nhá
Thiên thiên thấy hắn đi với nó trong lòng tức giận bèn chạy qua chỗ hắn lay lay tay làm nũng, trong tình huống này hắn thấy khó xử qúa không bíêt nên kèm ai về.
- xe của em đâu
Hắn lạnh lùng nói
- sáng nay bác tài kèm em
- thế để bác ấy đón
Hắn vẫn lạnh lùng như vậy.
- thôi anh kèm em đi em muốn đi chung với anh
Thiên thiên vẫn làm nung với hắn, nó nhíu mày với thái độ của thiên thiên trả quan tâm tới họ nữa phí thời gian còn làm mọi người chú ý, nó lấy xe của nhỏ lái về để lại nhỏ cho cậu trở Về nhỏ ấm ức đành lên xe rồi đi về, hắn nhìn theo xe nó mà thấy thất vọng rồi cũng cùng thiên thiên đi về
Cô Nàng Cố ChấpTác giả: Heo ConCánh cổng tòa biệt thự từ từ mở ra cho chiếc xe sang trọng tiến vào trong. trên xe một cô gái buớc xuống với Cai vali to ụ cô mệt nhọc đưa tay lau mồ hôi rồi kéo vali vào trong. Mọi nguời nhìn thấy cô thì cúi đầu chào cô mỉm cuời đáp lại.tới giữa nhà thì cô vứt luôn cái vali xuống chạy thẳng vào nhà ăn để tìm nuớc vì cô khát sắp chết rôi. Thấy cô uông không ngừng bà quản gia mỉm cuời nói - tiểu thư uống từ từ thôi không sặc -cháu đã nói bà rồi đừng gọi cháu là tiểu thư gọi cháu là bảo ngọc được rồi Nghe nhỏ nói xong bà chỉ cuời chợt nhớ ra việc gì quan trọng nhỏ Liên àk lên - bà ơi thiên băng có nhà không -cô chủ đang ở trên phòng Nghe bà qủan gia nói xong nhỏ đã phóng nhanh lên phòng nó.đứng truớc cửa phòng nó nhỏ gõ cửa mà chả lên tiếng bực mình nhỏ đạp một phát cánh cửa bung ra. Vừa nhìn thấy nó ngồi cạnh cửa sổ nhỏ bực mình quát -con kia tao gõ cửa sao mày không lên tiếng Nó thì đang nhìn vào khoảng không vô định nào đó nhàn nhạt đáp -ra ngoài gõ cửa rồi vào -mày...mày... Mày Nhỏ… Căng tinCó một bàn ở trong góc tách biệt với các bàn khác hôm nay nói chuyện khá vui vẻ, nhưng trong số đó vẫn có hai người mặt lạnh như tìên.- em đã đi đâu trong suốt thời gian qua vậyPhong lo lắng hỏi thiên di cô nàng vui vẻ nói- em đi qua mĩ mà thôi trả phải bây giờ em về rồi saoThiên di không muốn nhắc tới chuyện qúa khứ của mình.- anh huy àk sao anh lạnh lùng vậy em xin lỗi mà bây giờ em về rồi em sẽ không đi nữa anh cười với em điThiên di nói giọng hối lỗi buồn bã khíên cho phong nhìn thấy cũng xót nhưng nào có để ý tới quỳnh chi có lẽ chỉ có cô yêu đơn phương.Hắn nhìn thẳng vào mắt thiên tim hắn đã không cùng đập chung nhịp với thiên di nữa rồi hắn phải làm sao đây.- chị thiên di cho tụi em rồi chung vớiThiên thiên đứng trước mặt chị của mình mỉm cười cùng với cô bạn yến nhi của mình.- cô thua rồi chị tôi đã vềThiên thiên đi lại gần nó nói thầm sự khinh bỉ hiện lên rõ ràng rồi nhếch mép ngồi xuống. Nó vẫn mắc kệ tiếp tục ăn phần ăn của mình nhưng trong lòng chẳng hề vui tẹo nào cứ như mất mát thứ gì đó vậy.Quỳnh chi do qúa buồn nên cũng đã xin lên lớp trước, còn nhỏ thì do muốn khiêu kích ả Yen nhi nên cứ thân mật với cậu.Khiến ả cứ lườm nhỏ, nhỏ thừa bíêt ả là người nhốt nhỏ chỉ là nhỏ đang muốn chơi trò mèo vườn chuột với ả thôi, bùa chú kia sao nó đã cho cô xem video ả tới lớp cô để vào bàn rồi, được cơ hội nên nhỏ trọc tức ả cho hả dạ, nó ăn hết phần ăn rồi cũng rời khỏi nó không thích nơi ồn ào với tự dưng trong lòng nó thấy khó chịu. Nhỏ thấy nó đi thì định chạy theo thì nó kêu ở lại lại ngồi xuống nói chuyện với họ.- duy người yêu cậu àkThiên di chỉ tay về phía nhỏ mỉm cười bí hỉêm, bỗng nhỏ quay qua cậu xem cậu nói gì.- không nhỏ này đanh đá lắm sao làm người yêu tớ được.Nghe vậy cậu dựng nhảy người lên phản bác, nhưng trong lòng thì muốn nhỏ làm người yêu cậu lắm.- Hứ anh tưởng anh đẹp trai lắm hả tôi không thèmTuyên bố xong nhỏ hùng hổ bỏ đi ai kia nghĩ thầm thôi xong chưa lấy được điểm mà bây giờ đã có đỉêm trừ rồi cậu chỉ buộc miệng nói vậy thôi chứ.- đợi... Tôi... VớiThấy vậy cậu cũng nhanh chóng bỏ đi bỏ lại hắn với 3 người con gái, hắn vẫn im lặng lòng rối bời hắn nên làm gì đây.- chị thiên di 2 người ngồi tâm sự đi nhá em với bạn em đi đâyNói xong thiên thiên kéo cô bạn của mình đi, trong bàn lại là sự im lăng không khí khá căng thẳng.- em có mua qùa cho anh đóThiên thiên háo hức kể hắn vẫn ngồi nghe mà chả nói gì có lẽ lạnh lùng qúa lâu mà bây giờ thiên di về cũng chẳng làm hắn gỡ bỏ lớp vỏ lạnh lùng đó.- tại sao bây giờ em mới về mà không phải trước kiaHắn đứng dậy giọng nói lạnh lùng trả quan tâm đến cô gái bên cạnh đang mở to mắt vì ngạc nhiên giọng nói lạnh lùng này hôm nay lại dành cho cô sao, cô định nói gì đó thi hắn đã bỏ đi rồi cô cũng không muốn đuổi theo nữa vì có nói gì hắn cũng không nghe cô chỉ còn cách hàn gắn lại tình cảm của cô và hắn thôi.*****Sân thượngNó ngồi bệt xuống sàn gạch lạnh giá, tay cầm cây đàn đánh những nốt nhạc buồn như tâm trạng của nó vậy trong đầu nó cứ vẩn vơ nhưng câu hỏi không có hồi đáp. Nó đang buồn vì chuyện gì, hoá sợ thiên di xiất hiện sao, hay là nó sợ nó đã yêu hắn rồi. Những suy nghĩ cứ đeo bám nó suốt tới nỗi hắn đứng đằng sau từ bao giờ nó cũng không biết.- đánh lệch hết rồi mà em còn đánh nữa saoGiọng nói dịu dàng của hắn, làm nó Ngạc nhiên thóat khỏi mớ suy nghĩ phức tạp đó ánh mắt khó hiểu nhìn hắn- sao anh lại lên đâyGiọng nói lạnh lùng nhưng trong lòng nó cứ xao sao khi thấy hắn.- tình cờ thôiHắn ngồi xuống cạnh nó, thật ra hắn định lên lớp nhưng không hiểu sao tâm trí của hắn cứ muốn lên sân thượng đơn giản vì hắn biêt nó ở đó, nó không nói gì chỉ gật đầu, rồi nó lại ngạc nhiên hơn hắn đang tựa đầu vào vai nó tự nhiên nó thóp tim run run.- một lát thôi cho tôi dựa vào vai em, tôi thật mệt mỏi qúaNó cũng chả có phản ứng gì để cho hắn tựa vào, mùi hương sen thơm ngát quen thuộc trên người nó, thể hiện sự thanh cao tao nhã khiến người ta chỉ muốn làm đám bùn đen để được hoa sen tỏa hương ở đó. Thật sự mùi hương này hắn thấy thật dễ chịu.- cô ấy đã trở vềNó buột miệng nói ra, hắn vẫn nhắm mắt rồi gật đầu.- anh với cô ấy.....Câu nói chưa hòan thiện hắn đã đưa tay lên gia hiệu cho nó im lặng, nó cũng trả hỏi gì nữa cũng tựa vào đầu hắn cảm giác bình yên này Có lẽ không phải dành cho nó rồi, nó chỉ là người tới sau dù gì nó chỉ là bị cảm nắng nhẹ thôi hãy trở về chính mình đi.***************************************Bãi xe- tôi xe đưa em vềKhi nghe tiếng chuông báo hắn với nó bèn tỉnh dậy không Hiê ü sáo họ lại có thể ngủ được nó chỉ gật đầu.- anh huy đưa em về nháThiên thiên thấy hắn đi với nó trong lòng tức giận bèn chạy qua chỗ hắn lay lay tay làm nũng, trong tình huống này hắn thấy khó xử qúa không bíêt nên kèm ai về.- xe của em đâuHắn lạnh lùng nói- sáng nay bác tài kèm em- thế để bác ấy đónHắn vẫn lạnh lùng như vậy.- thôi anh kèm em đi em muốn đi chung với anhThiên thiên vẫn làm nung với hắn, nó nhíu mày với thái độ của thiên thiên trả quan tâm tới họ nữa phí thời gian còn làm mọi người chú ý, nó lấy xe của nhỏ lái về để lại nhỏ cho cậu trở Về nhỏ ấm ức đành lên xe rồi đi về, hắn nhìn theo xe nó mà thấy thất vọng rồi cũng cùng thiên thiên đi về