Tác giả:

Thật sự phải chết sao, thật buồn cười, Lạc Vô Trần l**m môi, máu tươi theo thái dương chảy xuống mang theo hương vị ngọt ngào, ha hả, hắn là ma vương, là chủ nhân Diễn Phong Sơn Trang uy chấn võ lâm, đám lâu la này có thể lấy được mạng hắn sao, vận một tia nội lực còn sót lại, cuồng phong gào thét, lá cây vần vũ, kẻ vây đánh mang theo nỗi sợ hãi tử vong rơi vào cõi chết. Nụ cười vẫn vắt trên mặt nam nhân, sinh mệnh, quả nhiên không chịu nổi một kích. “Ca ca.” Lạc Vấn Tâm vân đạm phong thanh xuất hiện trước mắt hắn, trên mặt cũng mang theo ý cười, trường bào thuần bạch phất phới bay trong gió, tựa trích tiên phiêu dật xuất trần. “Ca ca, ngươi luôn làm người ta bất ngờ như vậy.” Y cười nho nhã khiêm tốn, “Ta nghĩ ngươi hẳn đã kiệt sức.” “A, ha hả, thật không hổ danh là đệ đệ của ta......” Lạc Vô Trần tận lực đứng thẳng thân mình, mãnh hổ này do hắn một tay bồi dưỡng, rốt cuộc lộ ra bản tính, nhưng y còn tham lam, thâm hiểm hơn so với hắn tưởng tượng, không hổ là đệ đệ của ma vương,…

Chương 37

Ma Vương Ta Muốn Công NgươiTác giả: Quỷ Thiên TàiTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnThật sự phải chết sao, thật buồn cười, Lạc Vô Trần l**m môi, máu tươi theo thái dương chảy xuống mang theo hương vị ngọt ngào, ha hả, hắn là ma vương, là chủ nhân Diễn Phong Sơn Trang uy chấn võ lâm, đám lâu la này có thể lấy được mạng hắn sao, vận một tia nội lực còn sót lại, cuồng phong gào thét, lá cây vần vũ, kẻ vây đánh mang theo nỗi sợ hãi tử vong rơi vào cõi chết. Nụ cười vẫn vắt trên mặt nam nhân, sinh mệnh, quả nhiên không chịu nổi một kích. “Ca ca.” Lạc Vấn Tâm vân đạm phong thanh xuất hiện trước mắt hắn, trên mặt cũng mang theo ý cười, trường bào thuần bạch phất phới bay trong gió, tựa trích tiên phiêu dật xuất trần. “Ca ca, ngươi luôn làm người ta bất ngờ như vậy.” Y cười nho nhã khiêm tốn, “Ta nghĩ ngươi hẳn đã kiệt sức.” “A, ha hả, thật không hổ danh là đệ đệ của ta......” Lạc Vô Trần tận lực đứng thẳng thân mình, mãnh hổ này do hắn một tay bồi dưỡng, rốt cuộc lộ ra bản tính, nhưng y còn tham lam, thâm hiểm hơn so với hắn tưởng tượng, không hổ là đệ đệ của ma vương,… Chuyện xưa nhắc lại.Thiên nhai ở trong tâm?Đó là chỗ gì? Có yêu ma quỷ quái không, có sài lang hổ báo không? Hay có núi đao biển lửa, có vạn kiếp bất phục?Không, nơi đó cái gì cũng không có, chỉ có bóng tối yên tĩnh tịch mịch cắn nuốt mọi thứ.Tâm người, vốn tạo thành từ những thứ đó.Trong thời gian, liên tục điền vào, liên tục biến hóa.Có thể xán lạn quang huy phồn hoa một mảnh.Hoặc là tối tăm ẩm ướt mục nát băng lãnh.Tâm, do người mà định. Nhưng lúc ban đầu, đều là một mảnh bóng tối yên tĩnh.” Ngươi là nói ta phải vào trong tâm hắn?”Lạc Vô Trần dừng lại, vào tâm Liễu Sinh Hương, lục lọi hết thảy sao?” Tâm người, luôn tràn ngập đủ loại d*c v*ng, ngươi chỉ có thể vào tâm hắn, tiêu diệt tất cả d*c v*ng của hắn, cuối cùng thành tiên.”” Thành tiên…”” Đúng vậy, vô dục vô cầu, mới có thể biến thành người không có nhược điểm, không có nhược điểm, chính là thành tiên.”” Vậy… Ngươi làm sao để Trầm Ngọc thành tiên?”Trầm lặng, Huyết Ma cúi đầu, đó là hồi ức không thể quên đi, là vết thương mà gã cùng nàng vĩnh viễn đều không thể xoa dịu.” Ta giết chính mình ở trong tâm của nàng.”d*c v*ng của Trầm Ngọc chính là ở cùng Huyết Ma, nhưng gã tự tay b*p ch*t mong ước của nàng, tự tay đem một mặt tàn khốc nhất, máu chảy đầm đìa phơi bày trước mặt nàng.Cái gọi là thiên nhai, chính là điểm cuối của thiên, điểm cuối hy vọng tử vong, sinh mệnh sống lại.Lạc Vô Trần sẽ đối mặt với một cái tâm thế nào, sẽ gặp phải những thứ gì đây?Trời hơi lạnh, trên đường không chút ánh đèn, trong bóng đêm yên tĩnh, có một con mèo đen, ẩn trong bóng đêm dày đặc, chỉ có cặp song mâu kia, lóe ra hào quang đoạt phách, mắt mèo chẳng phải đều đoạt nhân tâm như vậy hay sao?Nhưng có một người, hắn cũng mở to mắt, đôi mắt so với mèo càng thêm đoạt phách, càng thêm lãnh liệt.Đường phố vắng vẻ, xuân phong ẩn nấp trong cánh của nó, chỉ nhường cái lạnh ngày đông bao phủ mọi thứ, mùa đông vốn là khách quý đêm tối, mà ánh nắng, chỉ thuộc về xuân sắc xán lạn mà thôi.Nơi này là một tiểu viện bình thường, bình thường đến làm người ta dễ dàng xem nhẹ, nhưng trong bóng đêm tịch liêu, nơi này vẫn phát ra ánh đèn mông lung, lúc sáng lúc tối.” Trúc tiên sinh, người đã đến.”Thanh âm cung kính sùng bái, đó là tử sĩ của hắn.Hai năm trước, sự kiện Phong Vân trang, võ lâm Trung Nguyên nguyên khí đại thương, nếu không phải Trúc Lục Sinh liên kết một nhóm bang thủ. Dùng tay khôi phục sức mạnh võ lâm bạch đạo, hiện tại chỉ sợ vẫn năm bè bảy mảng. Trúc Lục Sinh đã trở thành lá cờ mà tâm người giang hồ hướng tới. Dòng chảy ngầm bắt đầu lưu động, người này dễ dàng nắm giữ sức mạnh chủ chốt nhất trên giang hồ.Tựa hồ trở lại Phong Vân trang, chỉ là tất cả cung kính đều dành cho thanh y nam tử chính giữa, Trúc Lục Sinh hắn hoàn toàn xứng đáng tiếp nhận sự tôn kính cùng tín nhiệm của mọi người.” Khục khục.”Bất an cùng hưng phấn trong không khí nháy mắt nguội lại, Trúc Lục Sinh đưa mắt nhìn bốn phía, trong đó còn có rất nhiều người quen thuộc, hắn cúi đầu mỉm cười với họ, khúm núm, hiện tại, tựa hồ cảm giác không tồi nhỉ.” Hôm nay ta đến cùng mọi người chính là muốn tuyên bố một chuyện rất quan trọng.”Tiếng thì thầm thấp thấp, cực kỳ giống năm đó.” Lực lượng chúng ta hai năm trước đã bị thiệt hại nghiêm trọng, nguyên nhân là tà đạo Diễn Phong sơn trang cấu kết ngoại tặc, hủy gia viên của ta, hiện giờ, Diễn Phong Sơn càng điên cuồng ngang ngược, mọi người cũng biết tại sao chứ?”” Mọi người không có cơ trí của tiên sinh, thỉnh tiên sinh nói rõ.”Hồng bào lão giả gương mặt sung huyết, thanh âm lại cung kính không ngừng.” Ha ha, Lạc Hồng lão nhân nói thế.”Khóe miệng câu một cung, Trúc Lục Sinh cười trong sáng.” Chỉ vì chúng ta có một gian tế.”Một mảnh ồ lên, gian tế, đây là nguyên nhân thất bại hay sao?” Lần đối chiến trước, bên đó đã sớm đoán được chúng ta muốn diệt trừ Diễn Phong Sơn, cho nên tiên hạ thủ vi cường, nhưng thử hỏi, địch nhân trên vạn binh mã, như thế nào vô thanh vô tức tới gần Phong Vân trang mà không bị phát hiện?”Tạm dừng một chút, Trúc Lục Sinh thoả mãn nhìn đám người lặng lẽ yên tĩnh, tiếp tục nói.” Hàng loạt quân mã như thế, phải thông qua bao nhiêu trạm gác ngầm, muốn ngăn chặn bấy nhiêu tin tức đó, ngẫm lại thật không thể sao?”Đám người bắt đầu xôn xao, trong Phong Vân trang, có thể làm nhiều người như vậy biến thành miệng hồ lô, người có thể làm như thế, có lẽ chỉ có một: Vương Mộng Lâu. 

Chuyện xưa nhắc lại.

Thiên nhai ở trong tâm?

Đó là chỗ gì? Có yêu ma quỷ quái không, có sài lang hổ báo không? Hay có núi đao biển lửa, có vạn kiếp bất phục?

Không, nơi đó cái gì cũng không có, chỉ có bóng tối yên tĩnh tịch mịch cắn nuốt mọi thứ.

Tâm người, vốn tạo thành từ những thứ đó.

Trong thời gian, liên tục điền vào, liên tục biến hóa.

Có thể xán lạn quang huy phồn hoa một mảnh.

Hoặc là tối tăm ẩm ướt mục nát băng lãnh.

Tâm, do người mà định. Nhưng lúc ban đầu, đều là một mảnh bóng tối yên tĩnh.

” Ngươi là nói ta phải vào trong tâm hắn?”

Lạc Vô Trần dừng lại, vào tâm Liễu Sinh Hương, lục lọi hết thảy sao?

” Tâm người, luôn tràn ngập đủ loại d*c v*ng, ngươi chỉ có thể vào tâm hắn, tiêu diệt tất cả d*c v*ng của hắn, cuối cùng thành tiên.”

” Thành tiên…”

” Đúng vậy, vô dục vô cầu, mới có thể biến thành người không có nhược điểm, không có nhược điểm, chính là thành tiên.”

” Vậy… Ngươi làm sao để Trầm Ngọc thành tiên?”

Trầm lặng, Huyết Ma cúi đầu, đó là hồi ức không thể quên đi, là vết thương mà gã cùng nàng vĩnh viễn đều không thể xoa dịu.

” Ta giết chính mình ở trong tâm của nàng.”

d*c v*ng của Trầm Ngọc chính là ở cùng Huyết Ma, nhưng gã tự tay b*p ch*t mong ước của nàng, tự tay đem một mặt tàn khốc nhất, máu chảy đầm đìa phơi bày trước mặt nàng.

Cái gọi là thiên nhai, chính là điểm cuối của thiên, điểm cuối hy vọng tử vong, sinh mệnh sống lại.

Lạc Vô Trần sẽ đối mặt với một cái tâm thế nào, sẽ gặp phải những thứ gì đây?

Trời hơi lạnh, trên đường không chút ánh đèn, trong bóng đêm yên tĩnh, có một con mèo đen, ẩn trong bóng đêm dày đặc, chỉ có cặp song mâu kia, lóe ra hào quang đoạt phách, mắt mèo chẳng phải đều đoạt nhân tâm như vậy hay sao?

Nhưng có một người, hắn cũng mở to mắt, đôi mắt so với mèo càng thêm đoạt phách, càng thêm lãnh liệt.

Đường phố vắng vẻ, xuân phong ẩn nấp trong cánh của nó, chỉ nhường cái lạnh ngày đông bao phủ mọi thứ, mùa đông vốn là khách quý đêm tối, mà ánh nắng, chỉ thuộc về xuân sắc xán lạn mà thôi.

Nơi này là một tiểu viện bình thường, bình thường đến làm người ta dễ dàng xem nhẹ, nhưng trong bóng đêm tịch liêu, nơi này vẫn phát ra ánh đèn mông lung, lúc sáng lúc tối.

” Trúc tiên sinh, người đã đến.”

Thanh âm cung kính sùng bái, đó là tử sĩ của hắn.

Hai năm trước, sự kiện Phong Vân trang, võ lâm Trung Nguyên nguyên khí đại thương, nếu không phải Trúc Lục Sinh liên kết một nhóm bang thủ. Dùng tay khôi phục sức mạnh võ lâm bạch đạo, hiện tại chỉ sợ vẫn năm bè bảy mảng. Trúc Lục Sinh đã trở thành lá cờ mà tâm người giang hồ hướng tới. Dòng chảy ngầm bắt đầu lưu động, người này dễ dàng nắm giữ sức mạnh chủ chốt nhất trên giang hồ.

Tựa hồ trở lại Phong Vân trang, chỉ là tất cả cung kính đều dành cho thanh y nam tử chính giữa, Trúc Lục Sinh hắn hoàn toàn xứng đáng tiếp nhận sự tôn kính cùng tín nhiệm của mọi người.

” Khục khục.”

Bất an cùng hưng phấn trong không khí nháy mắt nguội lại, Trúc Lục Sinh đưa mắt nhìn bốn phía, trong đó còn có rất nhiều người quen thuộc, hắn cúi đầu mỉm cười với họ, khúm núm, hiện tại, tựa hồ cảm giác không tồi nhỉ.

” Hôm nay ta đến cùng mọi người chính là muốn tuyên bố một chuyện rất quan trọng.”

Tiếng thì thầm thấp thấp, cực kỳ giống năm đó.

” Lực lượng chúng ta hai năm trước đã bị thiệt hại nghiêm trọng, nguyên nhân là tà đạo Diễn Phong sơn trang cấu kết ngoại tặc, hủy gia viên của ta, hiện giờ, Diễn Phong Sơn càng điên cuồng ngang ngược, mọi người cũng biết tại sao chứ?”

” Mọi người không có cơ trí của tiên sinh, thỉnh tiên sinh nói rõ.”

Hồng bào lão giả gương mặt sung huyết, thanh âm lại cung kính không ngừng.

” Ha ha, Lạc Hồng lão nhân nói thế.”

Khóe miệng câu một cung, Trúc Lục Sinh cười trong sáng.

” Chỉ vì chúng ta có một gian tế.”

Một mảnh ồ lên, gian tế, đây là nguyên nhân thất bại hay sao?

” Lần đối chiến trước, bên đó đã sớm đoán được chúng ta muốn diệt trừ Diễn Phong Sơn, cho nên tiên hạ thủ vi cường, nhưng thử hỏi, địch nhân trên vạn binh mã, như thế nào vô thanh vô tức tới gần Phong Vân trang mà không bị phát hiện?”

Tạm dừng một chút, Trúc Lục Sinh thoả mãn nhìn đám người lặng lẽ yên tĩnh, tiếp tục nói.

” Hàng loạt quân mã như thế, phải thông qua bao nhiêu trạm gác ngầm, muốn ngăn chặn bấy nhiêu tin tức đó, ngẫm lại thật không thể sao?”

Đám người bắt đầu xôn xao, trong Phong Vân trang, có thể làm nhiều người như vậy biến thành miệng hồ lô, người có thể làm như thế, có lẽ chỉ có một: Vương Mộng Lâu.

Ma Vương Ta Muốn Công NgươiTác giả: Quỷ Thiên TàiTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnThật sự phải chết sao, thật buồn cười, Lạc Vô Trần l**m môi, máu tươi theo thái dương chảy xuống mang theo hương vị ngọt ngào, ha hả, hắn là ma vương, là chủ nhân Diễn Phong Sơn Trang uy chấn võ lâm, đám lâu la này có thể lấy được mạng hắn sao, vận một tia nội lực còn sót lại, cuồng phong gào thét, lá cây vần vũ, kẻ vây đánh mang theo nỗi sợ hãi tử vong rơi vào cõi chết. Nụ cười vẫn vắt trên mặt nam nhân, sinh mệnh, quả nhiên không chịu nổi một kích. “Ca ca.” Lạc Vấn Tâm vân đạm phong thanh xuất hiện trước mắt hắn, trên mặt cũng mang theo ý cười, trường bào thuần bạch phất phới bay trong gió, tựa trích tiên phiêu dật xuất trần. “Ca ca, ngươi luôn làm người ta bất ngờ như vậy.” Y cười nho nhã khiêm tốn, “Ta nghĩ ngươi hẳn đã kiệt sức.” “A, ha hả, thật không hổ danh là đệ đệ của ta......” Lạc Vô Trần tận lực đứng thẳng thân mình, mãnh hổ này do hắn một tay bồi dưỡng, rốt cuộc lộ ra bản tính, nhưng y còn tham lam, thâm hiểm hơn so với hắn tưởng tượng, không hổ là đệ đệ của ma vương,… Chuyện xưa nhắc lại.Thiên nhai ở trong tâm?Đó là chỗ gì? Có yêu ma quỷ quái không, có sài lang hổ báo không? Hay có núi đao biển lửa, có vạn kiếp bất phục?Không, nơi đó cái gì cũng không có, chỉ có bóng tối yên tĩnh tịch mịch cắn nuốt mọi thứ.Tâm người, vốn tạo thành từ những thứ đó.Trong thời gian, liên tục điền vào, liên tục biến hóa.Có thể xán lạn quang huy phồn hoa một mảnh.Hoặc là tối tăm ẩm ướt mục nát băng lãnh.Tâm, do người mà định. Nhưng lúc ban đầu, đều là một mảnh bóng tối yên tĩnh.” Ngươi là nói ta phải vào trong tâm hắn?”Lạc Vô Trần dừng lại, vào tâm Liễu Sinh Hương, lục lọi hết thảy sao?” Tâm người, luôn tràn ngập đủ loại d*c v*ng, ngươi chỉ có thể vào tâm hắn, tiêu diệt tất cả d*c v*ng của hắn, cuối cùng thành tiên.”” Thành tiên…”” Đúng vậy, vô dục vô cầu, mới có thể biến thành người không có nhược điểm, không có nhược điểm, chính là thành tiên.”” Vậy… Ngươi làm sao để Trầm Ngọc thành tiên?”Trầm lặng, Huyết Ma cúi đầu, đó là hồi ức không thể quên đi, là vết thương mà gã cùng nàng vĩnh viễn đều không thể xoa dịu.” Ta giết chính mình ở trong tâm của nàng.”d*c v*ng của Trầm Ngọc chính là ở cùng Huyết Ma, nhưng gã tự tay b*p ch*t mong ước của nàng, tự tay đem một mặt tàn khốc nhất, máu chảy đầm đìa phơi bày trước mặt nàng.Cái gọi là thiên nhai, chính là điểm cuối của thiên, điểm cuối hy vọng tử vong, sinh mệnh sống lại.Lạc Vô Trần sẽ đối mặt với một cái tâm thế nào, sẽ gặp phải những thứ gì đây?Trời hơi lạnh, trên đường không chút ánh đèn, trong bóng đêm yên tĩnh, có một con mèo đen, ẩn trong bóng đêm dày đặc, chỉ có cặp song mâu kia, lóe ra hào quang đoạt phách, mắt mèo chẳng phải đều đoạt nhân tâm như vậy hay sao?Nhưng có một người, hắn cũng mở to mắt, đôi mắt so với mèo càng thêm đoạt phách, càng thêm lãnh liệt.Đường phố vắng vẻ, xuân phong ẩn nấp trong cánh của nó, chỉ nhường cái lạnh ngày đông bao phủ mọi thứ, mùa đông vốn là khách quý đêm tối, mà ánh nắng, chỉ thuộc về xuân sắc xán lạn mà thôi.Nơi này là một tiểu viện bình thường, bình thường đến làm người ta dễ dàng xem nhẹ, nhưng trong bóng đêm tịch liêu, nơi này vẫn phát ra ánh đèn mông lung, lúc sáng lúc tối.” Trúc tiên sinh, người đã đến.”Thanh âm cung kính sùng bái, đó là tử sĩ của hắn.Hai năm trước, sự kiện Phong Vân trang, võ lâm Trung Nguyên nguyên khí đại thương, nếu không phải Trúc Lục Sinh liên kết một nhóm bang thủ. Dùng tay khôi phục sức mạnh võ lâm bạch đạo, hiện tại chỉ sợ vẫn năm bè bảy mảng. Trúc Lục Sinh đã trở thành lá cờ mà tâm người giang hồ hướng tới. Dòng chảy ngầm bắt đầu lưu động, người này dễ dàng nắm giữ sức mạnh chủ chốt nhất trên giang hồ.Tựa hồ trở lại Phong Vân trang, chỉ là tất cả cung kính đều dành cho thanh y nam tử chính giữa, Trúc Lục Sinh hắn hoàn toàn xứng đáng tiếp nhận sự tôn kính cùng tín nhiệm của mọi người.” Khục khục.”Bất an cùng hưng phấn trong không khí nháy mắt nguội lại, Trúc Lục Sinh đưa mắt nhìn bốn phía, trong đó còn có rất nhiều người quen thuộc, hắn cúi đầu mỉm cười với họ, khúm núm, hiện tại, tựa hồ cảm giác không tồi nhỉ.” Hôm nay ta đến cùng mọi người chính là muốn tuyên bố một chuyện rất quan trọng.”Tiếng thì thầm thấp thấp, cực kỳ giống năm đó.” Lực lượng chúng ta hai năm trước đã bị thiệt hại nghiêm trọng, nguyên nhân là tà đạo Diễn Phong sơn trang cấu kết ngoại tặc, hủy gia viên của ta, hiện giờ, Diễn Phong Sơn càng điên cuồng ngang ngược, mọi người cũng biết tại sao chứ?”” Mọi người không có cơ trí của tiên sinh, thỉnh tiên sinh nói rõ.”Hồng bào lão giả gương mặt sung huyết, thanh âm lại cung kính không ngừng.” Ha ha, Lạc Hồng lão nhân nói thế.”Khóe miệng câu một cung, Trúc Lục Sinh cười trong sáng.” Chỉ vì chúng ta có một gian tế.”Một mảnh ồ lên, gian tế, đây là nguyên nhân thất bại hay sao?” Lần đối chiến trước, bên đó đã sớm đoán được chúng ta muốn diệt trừ Diễn Phong Sơn, cho nên tiên hạ thủ vi cường, nhưng thử hỏi, địch nhân trên vạn binh mã, như thế nào vô thanh vô tức tới gần Phong Vân trang mà không bị phát hiện?”Tạm dừng một chút, Trúc Lục Sinh thoả mãn nhìn đám người lặng lẽ yên tĩnh, tiếp tục nói.” Hàng loạt quân mã như thế, phải thông qua bao nhiêu trạm gác ngầm, muốn ngăn chặn bấy nhiêu tin tức đó, ngẫm lại thật không thể sao?”Đám người bắt đầu xôn xao, trong Phong Vân trang, có thể làm nhiều người như vậy biến thành miệng hồ lô, người có thể làm như thế, có lẽ chỉ có một: Vương Mộng Lâu. 

Chương 37