một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình…
Chương 14: Nơi đất khách!
Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!Tác giả: Hàn Băng*một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình… ...Trên máy bay.-Em đi theo chị làm gì? - Nó đưa mặt "ko cảm xúc" ra nhìn đứa ngồi bên cạnh mình.-Sao đâu chị! Nghe nói chị đi một mình chắc buồn lắm! Em đi theo chung cho vui! - Vũ cười híp mắt nhìn nó.-Ủa, chị tưởng em đang học ở chỗ ba mẹ chỉ thị mà - Nó khó hiểu hỏi.-Xùy xùy, chán bỏ xừ! Đi theo chị còn vui hơn! - Vũ nhăn mặt.-Ba mẹ có cho phép ko? - Nó lo sợ hỏi, nhỡ thằng em này bỏ trốn đi theo chị thì mình cũng liên quan.-Ko có vụ bỏ trốn ở đây đâu! Em đường đường chính chính xin ba mẹ ấy nha! - Vũ vỗ ngực tự hào khoe. Nó ko nói gì, nhìn thằng em bằng ánh mắt nghi hoặc.-Chị nhìn em bằng ánh mắt đấy là có ý gì? - Vũ nhìn nó.-Ko có gì! - Nó ngoảnh mặt ra phía khác.-Hừm... - Thằng em vẫn nhìn chằm chằm nó.Hơn 1h sau. Hai người họ đã đặt chân trên đất nc mặt trời mọc-Nhật Bản.Khò khò~~~-Hừ! Ngủ quên thế này đấy! - Vũ bực dọc nhìn cái người nó gọi là "Chị" đang ngủ khò khò trên lưng cậu.-Haizzz! Taxi! -Vũ thở dài rồi gọi một chiếc taxi đến ngôi nhà mà cậu đã mua trc đó.Căn nhà đẹp tuyệt vời! *Lười tả* Nhóc Vũ cõng người chị thân yêu đi vô nhà.Sau khi xác định hai phòng trên lầu 2 là phòng của chị và mình, Vũ cõng chị vô phòng. Để chị nằm trên giường xong, Vũ vươn vai đầy mệt mỏi.-Ưm ư,... cảm ơn em! - Nó nói mớ. Vũ bỗng dừng lại, quay lại nhìn người chị thân yêu, mỉm cười.Ở nhà nó~~~"Gửi KiệtTui đi sang nc bn theo chỉ định của ba mẹ. Ở nhà nhớ dọn dẹp ngăn nắp, tỏ tình với Linh Anh, cấm vào phòng tui! Thức ăn tự lo!Hẹn ngày gặp lại ha!"Một bức thư ngắn ngủi =_=Đọc xong bức thư, dường như máu dồn lên đến não. Ko chịu viết mình đi đến nc nào, bao h về, dặn dò thế thôi á! Trời ạ! Viết thư đi xa cũng lười nữa! *Nó lười và ngại nhất chuyện viết thư*
...
Trên máy bay.
-Em đi theo chị làm gì? - Nó đưa mặt "ko cảm xúc" ra nhìn đứa ngồi bên cạnh mình.
-Sao đâu chị! Nghe nói chị đi một mình chắc buồn lắm! Em đi theo chung cho vui! - Vũ cười híp mắt nhìn nó.
-Ủa, chị tưởng em đang học ở chỗ ba mẹ chỉ thị mà - Nó khó hiểu hỏi.
-Xùy xùy, chán bỏ xừ! Đi theo chị còn vui hơn! - Vũ nhăn mặt.
-Ba mẹ có cho phép ko? - Nó lo sợ hỏi, nhỡ thằng em này bỏ trốn đi theo chị thì mình cũng liên quan.
-Ko có vụ bỏ trốn ở đây đâu! Em đường đường chính chính xin ba mẹ ấy nha! - Vũ vỗ ngực tự hào khoe. Nó ko nói gì, nhìn thằng em bằng ánh mắt nghi hoặc.
-Chị nhìn em bằng ánh mắt đấy là có ý gì? - Vũ nhìn nó.
-Ko có gì! - Nó ngoảnh mặt ra phía khác.
-Hừm... - Thằng em vẫn nhìn chằm chằm nó.
Hơn 1h sau. Hai người họ đã đặt chân trên đất nc mặt trời mọc-Nhật Bản.
Khò khò~~~
-Hừ! Ngủ quên thế này đấy! - Vũ bực dọc nhìn cái người nó gọi là "Chị" đang ngủ khò khò trên lưng cậu.
-Haizzz! Taxi! -Vũ thở dài rồi gọi một chiếc taxi đến ngôi nhà mà cậu đã mua trc đó.
Căn nhà đẹp tuyệt vời! *Lười tả* Nhóc Vũ cõng người chị thân yêu đi vô nhà.
Sau khi xác định hai phòng trên lầu 2 là phòng của chị và mình, Vũ cõng chị vô phòng. Để chị nằm trên giường xong, Vũ vươn vai đầy mệt mỏi.
-Ưm ư,... cảm ơn em! - Nó nói mớ. Vũ bỗng dừng lại, quay lại nhìn người chị thân yêu, mỉm cười.
Ở nhà nó~~~
"Gửi Kiệt
Tui đi sang nc bn theo chỉ định của ba mẹ. Ở nhà nhớ dọn dẹp ngăn nắp, tỏ tình với Linh Anh, cấm vào phòng tui! Thức ăn tự lo!
Hẹn ngày gặp lại ha!"
Một bức thư ngắn ngủi =_=
Đọc xong bức thư, dường như máu dồn lên đến não. Ko chịu viết mình đi đến nc nào, bao h về, dặn dò thế thôi á! Trời ạ! Viết thư đi xa cũng lười nữa! *Nó lười và ngại nhất chuyện viết thư*
Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!Tác giả: Hàn Băng*một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình… ...Trên máy bay.-Em đi theo chị làm gì? - Nó đưa mặt "ko cảm xúc" ra nhìn đứa ngồi bên cạnh mình.-Sao đâu chị! Nghe nói chị đi một mình chắc buồn lắm! Em đi theo chung cho vui! - Vũ cười híp mắt nhìn nó.-Ủa, chị tưởng em đang học ở chỗ ba mẹ chỉ thị mà - Nó khó hiểu hỏi.-Xùy xùy, chán bỏ xừ! Đi theo chị còn vui hơn! - Vũ nhăn mặt.-Ba mẹ có cho phép ko? - Nó lo sợ hỏi, nhỡ thằng em này bỏ trốn đi theo chị thì mình cũng liên quan.-Ko có vụ bỏ trốn ở đây đâu! Em đường đường chính chính xin ba mẹ ấy nha! - Vũ vỗ ngực tự hào khoe. Nó ko nói gì, nhìn thằng em bằng ánh mắt nghi hoặc.-Chị nhìn em bằng ánh mắt đấy là có ý gì? - Vũ nhìn nó.-Ko có gì! - Nó ngoảnh mặt ra phía khác.-Hừm... - Thằng em vẫn nhìn chằm chằm nó.Hơn 1h sau. Hai người họ đã đặt chân trên đất nc mặt trời mọc-Nhật Bản.Khò khò~~~-Hừ! Ngủ quên thế này đấy! - Vũ bực dọc nhìn cái người nó gọi là "Chị" đang ngủ khò khò trên lưng cậu.-Haizzz! Taxi! -Vũ thở dài rồi gọi một chiếc taxi đến ngôi nhà mà cậu đã mua trc đó.Căn nhà đẹp tuyệt vời! *Lười tả* Nhóc Vũ cõng người chị thân yêu đi vô nhà.Sau khi xác định hai phòng trên lầu 2 là phòng của chị và mình, Vũ cõng chị vô phòng. Để chị nằm trên giường xong, Vũ vươn vai đầy mệt mỏi.-Ưm ư,... cảm ơn em! - Nó nói mớ. Vũ bỗng dừng lại, quay lại nhìn người chị thân yêu, mỉm cười.Ở nhà nó~~~"Gửi KiệtTui đi sang nc bn theo chỉ định của ba mẹ. Ở nhà nhớ dọn dẹp ngăn nắp, tỏ tình với Linh Anh, cấm vào phòng tui! Thức ăn tự lo!Hẹn ngày gặp lại ha!"Một bức thư ngắn ngủi =_=Đọc xong bức thư, dường như máu dồn lên đến não. Ko chịu viết mình đi đến nc nào, bao h về, dặn dò thế thôi á! Trời ạ! Viết thư đi xa cũng lười nữa! *Nó lười và ngại nhất chuyện viết thư*