một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình…
Chương 18: Hắn sang lôi nó về
Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!Tác giả: Hàn Băng*một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình… Ngoáp~~~Trời xám, mây đen, ko khí thật mát lạnh. Nó đang đi đến ngôi trường mới trong trạng thái uể oải. Chả là thế này, mới sáng thằng em nó kéo lê thê nó từ lầu 2 xuống phòng ăn. Sau khi ăn xong thì lại lôi xềnh xệch lên phòng nó ở lầu 2 bắt thay quần áo. Haizzz, nó học cách lôi ng này ở đâu vậy?Tóch!Mưa.Trong khi m.n đang chạy đôn chạy đáo chú mưa thì vẫn có cái kẻ đi trên đường bình thản như trời ko có mưa.Và thế là, cả ng nó ướt nhẹp khi tới trường.-Thiệt là! Buồn ngủ đến mức ko biết trời mưa nữa cơ! Thua bà luôn!... - Cái giọng trách móc của Kim vang lên trong đt. Nó ko biết làm sao để lau khô quần áo nên gọi nhỏ - Mày tự thân lo liệu đi! - Hả? Có đùa ko vậy? Mắng cho đã rồi hỏi tới thì chỉ phun ra 6 chữ rồi tắt máy bỏ mặc bn bè vầy hả? Cái con bn thúi! Nó lại tiếp tục gọi Vũ. Lại nghe một bài trách móc gần 20' nhưng có vẻ sự hi sinh lần này của nó khá đáng.-Em sẽ mang khăn và quần áo thay cho chị. Chị chịu khó ở bộ dạng ướt nhẹp thế trong 30' nhé! - Rồi tắt máy luôn.Ye! Cứu tinh đến rồi cứu tinh đến rồi! Ơ mà... 25' nữa vô lớp rồi mà! Vắng mặt 5' mới ngày đầu đi học ư? Thôi chết!Nó đang vò đầu bứt tai suy nghĩ như con điên trên hành lang. Bỗng...-Em làm gì ở đây vậy Chi? - Cô giáo chủ nhiệm đi qua nói.-Ơ, à, cô giúp em chút nha! Chả là... - Chi ns, cô thấy cũng đúng nên đồng ý. Ôi trời! Thần may mắn hôm nay mỉm cười với cô à? Hí hí.Nhưng ở một nơi nào đó trên trái đất.-Hừ, con nhỏ đó! Nh thì chắc là Nhật rồi. Nhỏ luôn miệng thik đi thăm quan nc đấy mà! Nhất định mik phải lôi cổ con nhỏ đó về! - Hắn bực mik nói. Tuy ko chắc nhưng hắn và Vũ giống nhau cái khoản "lôi nó" nhỉ?.Chỗ nó.-Rừ. Sao cảm thấy lạnh xương sống vậy ta? - Nó bỗng run lên một hồi rồi lại trở về bình thường.-Có chuyện gì vậy chị? - Vũ đang lau đầu thấy nó hơi run lo lắng hỏi.-Ko có gì đâu! - Nó nói. Vũ lại tiếp tục lau mớ tóc của chị mik.
Ngoáp~~~
Trời xám, mây đen, ko khí thật mát lạnh. Nó đang đi đến ngôi trường mới trong trạng thái uể oải. Chả là thế này, mới sáng thằng em nó kéo lê thê nó từ lầu 2 xuống phòng ăn. Sau khi ăn xong thì lại lôi xềnh xệch lên phòng nó ở lầu 2 bắt thay quần áo. Haizzz, nó học cách lôi ng này ở đâu vậy?
Tóch!
Mưa.
Trong khi m.n đang chạy đôn chạy đáo chú mưa thì vẫn có cái kẻ đi trên đường bình thản như trời ko có mưa.
Và thế là, cả ng nó ướt nhẹp khi tới trường.
-Thiệt là! Buồn ngủ đến mức ko biết trời mưa nữa cơ! Thua bà luôn!... - Cái giọng trách móc của Kim vang lên trong đt. Nó ko biết làm sao để lau khô quần áo nên gọi nhỏ - Mày tự thân lo liệu đi! - Hả? Có đùa ko vậy? Mắng cho đã rồi hỏi tới thì chỉ phun ra 6 chữ rồi tắt máy bỏ mặc bn bè vầy hả? Cái con bn thúi! Nó lại tiếp tục gọi Vũ. Lại nghe một bài trách móc gần 20' nhưng có vẻ sự hi sinh lần này của nó khá đáng.
-Em sẽ mang khăn và quần áo thay cho chị. Chị chịu khó ở bộ dạng ướt nhẹp thế trong 30' nhé! - Rồi tắt máy luôn.
Ye! Cứu tinh đến rồi cứu tinh đến rồi! Ơ mà... 25' nữa vô lớp rồi mà! Vắng mặt 5' mới ngày đầu đi học ư? Thôi chết!
Nó đang vò đầu bứt tai suy nghĩ như con điên trên hành lang. Bỗng...
-Em làm gì ở đây vậy Chi? - Cô giáo chủ nhiệm đi qua nói.
-Ơ, à, cô giúp em chút nha! Chả là... - Chi ns, cô thấy cũng đúng nên đồng ý. Ôi trời! Thần may mắn hôm nay mỉm cười với cô à? Hí hí.
Nhưng ở một nơi nào đó trên trái đất.
-Hừ, con nhỏ đó! Nh thì chắc là Nhật rồi. Nhỏ luôn miệng thik đi thăm quan nc đấy mà! Nhất định mik phải lôi cổ con nhỏ đó về! - Hắn bực mik nói. Tuy ko chắc nhưng hắn và Vũ giống nhau cái khoản "lôi nó" nhỉ?.
Chỗ nó.
-Rừ. Sao cảm thấy lạnh xương sống vậy ta? - Nó bỗng run lên một hồi rồi lại trở về bình thường.
-Có chuyện gì vậy chị? - Vũ đang lau đầu thấy nó hơi run lo lắng hỏi.
-Ko có gì đâu! - Nó nói. Vũ lại tiếp tục lau mớ tóc của chị mik.
Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!Tác giả: Hàn Băng*một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình… Ngoáp~~~Trời xám, mây đen, ko khí thật mát lạnh. Nó đang đi đến ngôi trường mới trong trạng thái uể oải. Chả là thế này, mới sáng thằng em nó kéo lê thê nó từ lầu 2 xuống phòng ăn. Sau khi ăn xong thì lại lôi xềnh xệch lên phòng nó ở lầu 2 bắt thay quần áo. Haizzz, nó học cách lôi ng này ở đâu vậy?Tóch!Mưa.Trong khi m.n đang chạy đôn chạy đáo chú mưa thì vẫn có cái kẻ đi trên đường bình thản như trời ko có mưa.Và thế là, cả ng nó ướt nhẹp khi tới trường.-Thiệt là! Buồn ngủ đến mức ko biết trời mưa nữa cơ! Thua bà luôn!... - Cái giọng trách móc của Kim vang lên trong đt. Nó ko biết làm sao để lau khô quần áo nên gọi nhỏ - Mày tự thân lo liệu đi! - Hả? Có đùa ko vậy? Mắng cho đã rồi hỏi tới thì chỉ phun ra 6 chữ rồi tắt máy bỏ mặc bn bè vầy hả? Cái con bn thúi! Nó lại tiếp tục gọi Vũ. Lại nghe một bài trách móc gần 20' nhưng có vẻ sự hi sinh lần này của nó khá đáng.-Em sẽ mang khăn và quần áo thay cho chị. Chị chịu khó ở bộ dạng ướt nhẹp thế trong 30' nhé! - Rồi tắt máy luôn.Ye! Cứu tinh đến rồi cứu tinh đến rồi! Ơ mà... 25' nữa vô lớp rồi mà! Vắng mặt 5' mới ngày đầu đi học ư? Thôi chết!Nó đang vò đầu bứt tai suy nghĩ như con điên trên hành lang. Bỗng...-Em làm gì ở đây vậy Chi? - Cô giáo chủ nhiệm đi qua nói.-Ơ, à, cô giúp em chút nha! Chả là... - Chi ns, cô thấy cũng đúng nên đồng ý. Ôi trời! Thần may mắn hôm nay mỉm cười với cô à? Hí hí.Nhưng ở một nơi nào đó trên trái đất.-Hừ, con nhỏ đó! Nh thì chắc là Nhật rồi. Nhỏ luôn miệng thik đi thăm quan nc đấy mà! Nhất định mik phải lôi cổ con nhỏ đó về! - Hắn bực mik nói. Tuy ko chắc nhưng hắn và Vũ giống nhau cái khoản "lôi nó" nhỉ?.Chỗ nó.-Rừ. Sao cảm thấy lạnh xương sống vậy ta? - Nó bỗng run lên một hồi rồi lại trở về bình thường.-Có chuyện gì vậy chị? - Vũ đang lau đầu thấy nó hơi run lo lắng hỏi.-Ko có gì đâu! - Nó nói. Vũ lại tiếp tục lau mớ tóc của chị mik.