Tác giả:

một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình…

Chương 25: Thằng chuyên ở nhờ!

Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!Tác giả: Hàn Băng*một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình… -Hẳn hoi coi bọn bây!!! - Mệt bọn này thật đó. Nó nói đi nói lại bao lần kịch bản mà bọn diễn viên cứ hết siêu nhân Gao rồi lại cô bé bán diêm, cô bé quàng khăn đỏ, Tấm & Cám,...-Hẳn hoi nãy h rồi mà! Đạo diễn cứ thay đổi kịch bản liên miên thì ai theo kịp? - Nhỏ Hằng lanh lợi nhanh miệng cãi. Cái gì mà thay kịch bản liên tục? Tự nói chính mình hả?-Thôi thôi, mai tập tiếp! H.nay giải tán! - Nó vẫy vẫy tay ý bảo về. Hồi nãy nó đã đi xem qua đạo cụ, mọi chuẩn bị đều rất tốt. Vấn đề lớn chỉ có ở diễn viên.-Yeeeeeeeeee!!!!!!!!!! - Cả bọn "nhiệt tình" đá cửa phóng ra ngoài. Ôi ôi, sao lại đá cửa?30' sau...Kính kong!Ai đến chơi nhà nó vậy? Tối rồi còn làm phiền nữa! Nó uể oải ra mở cửa, tay cầm khư khư cây chổi lau nhà.-Ai vậy? - Nó mở cửa rầm phát, bực tức nói.-Tr... trc hết cậu bỏ cái chổi khỏi mặt mik đi đã! - Một giọng nói rất quen nhưng nó cũng chả quan tâm, tay cũng bỏ chổi lau nhà xuống.-Kiệt nè! - Hắn cười. Tưởng nó vui mừng ôm chầm hắn nhưng trái ngược lại, nó chỉ "Ờ" rồi đóng cửa lên phòng ngủ làm con tim hắn tan nát.-Ê!!!!!!!! Bà bỏ tui đứng trơ vơ ngoài cửa hả????? - Hắn vừa kêu la vừa đập cửa rầm rầm làm nó ko ngủ đc.-Rồi rồi! Mời vào! - Nó bực mik chạy ra mở cửa cái "Rầm!".-Ờ... trc hết cậu hãy bỏ cái chổi trên mặt mik đã! - Hắn khó nhọc nói. Bộ mặt hắn là chỗ để chổi từ tay nó hạ cánh hả?!Khi ngồi đàng hoàng ở phòng khách.Nó chắc chắn Linh Anh khai chỗ nó cho hắn để hắn làm phiền nó. Mày chết với tao, con Linh Anh thối!!! (đúng ko ta?)-Rồi, đến đây chi? - Nó vẫn chưa mở mắt, gật gà gật gù, nghiêng trái nghiêng phải hỏi hắn.-Đến ở nhờ chứ còn gì nữa! - Hắn tỉnh như ruồi nói. Nó mơ mơ màng màng nhưng cũng nghe đc rõ, gật một cái rồi đi thẳng lên phòng ngủ. Hắn thì tí ta tí tởn lon ton chạy vô một phòng gần phòng nó rồi tự nhiên nằm xuống giường ngủ.Sáng...Hắn lại lơ mơ tỉnh dậy, dụi dụi mắt như trẻ con. Đến gương, hắn mở mắt ra...-Á!!!!!!!!!!!!!!!!!

-Hẳn hoi coi bọn bây!!! - Mệt bọn này thật đó. Nó nói đi nói lại bao lần kịch bản mà bọn diễn viên cứ hết siêu nhân Gao rồi lại cô bé bán diêm, cô bé quàng khăn đỏ, Tấm & Cám,...

-Hẳn hoi nãy h rồi mà! Đạo diễn cứ thay đổi kịch bản liên miên thì ai theo kịp? - Nhỏ Hằng lanh lợi nhanh miệng cãi. Cái gì mà thay kịch bản liên tục? Tự nói chính mình hả?

-Thôi thôi, mai tập tiếp! H.nay giải tán! - Nó vẫy vẫy tay ý bảo về. Hồi nãy nó đã đi xem qua đạo cụ, mọi chuẩn bị đều rất tốt. Vấn đề lớn chỉ có ở diễn viên.

-Yeeeeeeeeee!!!!!!!!!! - Cả bọn "nhiệt tình" đá cửa phóng ra ngoài. Ôi ôi, sao lại đá cửa?

30' sau...

Kính kong!

Ai đến chơi nhà nó vậy? Tối rồi còn làm phiền nữa! Nó uể oải ra mở cửa, tay cầm khư khư cây chổi lau nhà.

-Ai vậy? - Nó mở cửa rầm phát, bực tức nói.

-Tr... trc hết cậu bỏ cái chổi khỏi mặt mik đi đã! - Một giọng nói rất quen nhưng nó cũng chả quan tâm, tay cũng bỏ chổi lau nhà xuống.

-Kiệt nè! - Hắn cười. Tưởng nó vui mừng ôm chầm hắn nhưng trái ngược lại, nó chỉ "Ờ" rồi đóng cửa lên phòng ngủ làm con tim hắn tan nát.

-Ê!!!!!!!! Bà bỏ tui đứng trơ vơ ngoài cửa hả????? - Hắn vừa kêu la vừa đập cửa rầm rầm làm nó ko ngủ đc.

-Rồi rồi! Mời vào! - Nó bực mik chạy ra mở cửa cái "Rầm!".

-Ờ... trc hết cậu hãy bỏ cái chổi trên mặt mik đã! - Hắn khó nhọc nói. Bộ mặt hắn là chỗ để chổi từ tay nó hạ cánh hả?!

Khi ngồi đàng hoàng ở phòng khách.

Nó chắc chắn Linh Anh khai chỗ nó cho hắn để hắn làm phiền nó. Mày chết với tao, con Linh Anh thối!!! (đúng ko ta?)

-Rồi, đến đây chi? - Nó vẫn chưa mở mắt, gật gà gật gù, nghiêng trái nghiêng phải hỏi hắn.

-Đến ở nhờ chứ còn gì nữa! - Hắn tỉnh như ruồi nói. Nó mơ mơ màng màng nhưng cũng nghe đc rõ, gật một cái rồi đi thẳng lên phòng ngủ. Hắn thì tí ta tí tởn lon ton chạy vô một phòng gần phòng nó rồi tự nhiên nằm xuống giường ngủ.

Sáng...

Hắn lại lơ mơ tỉnh dậy, dụi dụi mắt như trẻ con. Đến gương, hắn mở mắt ra...

-Á!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!Tác giả: Hàn Băng*một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình… -Hẳn hoi coi bọn bây!!! - Mệt bọn này thật đó. Nó nói đi nói lại bao lần kịch bản mà bọn diễn viên cứ hết siêu nhân Gao rồi lại cô bé bán diêm, cô bé quàng khăn đỏ, Tấm & Cám,...-Hẳn hoi nãy h rồi mà! Đạo diễn cứ thay đổi kịch bản liên miên thì ai theo kịp? - Nhỏ Hằng lanh lợi nhanh miệng cãi. Cái gì mà thay kịch bản liên tục? Tự nói chính mình hả?-Thôi thôi, mai tập tiếp! H.nay giải tán! - Nó vẫy vẫy tay ý bảo về. Hồi nãy nó đã đi xem qua đạo cụ, mọi chuẩn bị đều rất tốt. Vấn đề lớn chỉ có ở diễn viên.-Yeeeeeeeeee!!!!!!!!!! - Cả bọn "nhiệt tình" đá cửa phóng ra ngoài. Ôi ôi, sao lại đá cửa?30' sau...Kính kong!Ai đến chơi nhà nó vậy? Tối rồi còn làm phiền nữa! Nó uể oải ra mở cửa, tay cầm khư khư cây chổi lau nhà.-Ai vậy? - Nó mở cửa rầm phát, bực tức nói.-Tr... trc hết cậu bỏ cái chổi khỏi mặt mik đi đã! - Một giọng nói rất quen nhưng nó cũng chả quan tâm, tay cũng bỏ chổi lau nhà xuống.-Kiệt nè! - Hắn cười. Tưởng nó vui mừng ôm chầm hắn nhưng trái ngược lại, nó chỉ "Ờ" rồi đóng cửa lên phòng ngủ làm con tim hắn tan nát.-Ê!!!!!!!! Bà bỏ tui đứng trơ vơ ngoài cửa hả????? - Hắn vừa kêu la vừa đập cửa rầm rầm làm nó ko ngủ đc.-Rồi rồi! Mời vào! - Nó bực mik chạy ra mở cửa cái "Rầm!".-Ờ... trc hết cậu hãy bỏ cái chổi trên mặt mik đã! - Hắn khó nhọc nói. Bộ mặt hắn là chỗ để chổi từ tay nó hạ cánh hả?!Khi ngồi đàng hoàng ở phòng khách.Nó chắc chắn Linh Anh khai chỗ nó cho hắn để hắn làm phiền nó. Mày chết với tao, con Linh Anh thối!!! (đúng ko ta?)-Rồi, đến đây chi? - Nó vẫn chưa mở mắt, gật gà gật gù, nghiêng trái nghiêng phải hỏi hắn.-Đến ở nhờ chứ còn gì nữa! - Hắn tỉnh như ruồi nói. Nó mơ mơ màng màng nhưng cũng nghe đc rõ, gật một cái rồi đi thẳng lên phòng ngủ. Hắn thì tí ta tí tởn lon ton chạy vô một phòng gần phòng nó rồi tự nhiên nằm xuống giường ngủ.Sáng...Hắn lại lơ mơ tỉnh dậy, dụi dụi mắt như trẻ con. Đến gương, hắn mở mắt ra...-Á!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chương 25: Thằng chuyên ở nhờ!