Tác giả:

một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình…

Chương 34: Chị chủ quán!

Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!Tác giả: Hàn Băng*một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình… -Ch... chuyện này là sao? - Nó khẽ ns. Liếc nhìn hắn.-Bà ra đây! Đứng đó nguy hiểm lắm! - Hắn ns to, m.n xung quanh bắt đầu xì xào - Chủ quán đâu?! - Hắn hét. Một ng phụ nữ tầm hơn 20 chạy ra.-Xin lỗi quý khách! Tôi thực sự ko biết! - Ng phụ nữ đó rối rít xin lỗi. Rất trẻ, lại mới mở cửa hàng nữa. Bỗng nó thấy tội cho chị đó.-À ko sao đâu chị! Dù sao cũng có ai bị gì đâu! - Nó đằng sau hắn thò đầu ra cười trừ ns. Hắn dù rất tức giận nhưng nó ns thế thì đành thôi. Mà khoan! Hắn bắt đầu nghi ngờ một ng...-------Trên đường về nhà-Dạo phố đêm-Phù! May mà ông ko nổi khùng lên đấy! - Nó líu lo bài ca muôn thuở tự mik chế tác "Con ruồi ngoài bãi rác".-Nổi khùng gì chứ! À, ngày mai tui có việc nên bà ko cần nấu cơm cho tui đâu! - Ns như chồng ns với vợ. Hai ng này gọi là quá giống vợ chồng son đi!-Uh! Vĩnh biệt! - Nó mặt ngơ ngơ ns. Hắn mặt cũng ngơ ngơ theo-Gì mà vĩnh biệt! Tui đi có khi còn chưa tới 1 ngày ấy! - Hắn nổi đóa! Hắn rất ghét vĩnh biệt nó dù ns mồm.-Ừm ừm! - Nó gật gật rồi phóng như bay về nhà.---Sáng hôm sau----Hắn đã đi "làm việc" nên h chỉ còn nó và chị Nguyệt ở nhà. Mà nó thuộc dạng ko ngồi yên một chỗ nên nó nhanh chóng đến chỗ quán mà nó suýt bị chết đó.-Xin chào Linh Anh! Chị chủ quán có đây ko? - Vừa vào đã ngắm khuôn mặt ngọc ngà son phấn của Linh Anh, nó ns.-À, chị ấy ở bên trong đấy! - Linh Anh nghĩ ngợi gì đó rồi chỉ cho nó.-Cảm ơn nha! - Nó nhanh chóng chạy đến chỗ chị chủ quán - Ủa? Chị làm gì vậy? - Trc mặt nó, chị chủ quán đang mặc tạp dề nấu nướng.-À, em hôm bữa đó hả? Chị làm chủ quán kiêm đầu bếp luôn! - Chị mỉm cười - À, chị tên Trang! Em cứ gọi chị Trang chứ gọi chị chủ quán nghe kì lắm!-Vâng! Em tên Chi! Chị Trang làm món gì ngon thế?! Cho em thử đc ko? - Nó nhìn thèm thuồng. Mùi hương ngào ngạt xông thẳng vô hai lỗ mũi đang mở cửa to của nó.-Đây! - Chị gắp một miếng thị to, mềm thổi thổi rồi chìa trc miệng nó.Ngoạp!-Ngon quá! Chị nấu đúng ngon luôn! - Nó giơ ngón cả lên.-Cảm ơn... em! - Chị Trang ns, nó bỗng ngã xuống - Ê Chi! Chi! Em bị gì vậy? M.n ơi! Lại giúp với! - Chị Trang lay lay nó hò hét.-Đáng đời lắm! Nhưng vẫn chưa xong đâu! - Ở một góc tối, có một con ng đang tự kỉ nhếc mép khoe răng.

-Ch... chuyện này là sao? - Nó khẽ ns. Liếc nhìn hắn.

-Bà ra đây! Đứng đó nguy hiểm lắm! - Hắn ns to, m.n xung quanh bắt đầu xì xào - Chủ quán đâu?! - Hắn hét. Một ng phụ nữ tầm hơn 20 chạy ra.

-Xin lỗi quý khách! Tôi thực sự ko biết! - Ng phụ nữ đó rối rít xin lỗi. Rất trẻ, lại mới mở cửa hàng nữa. Bỗng nó thấy tội cho chị đó.

-À ko sao đâu chị! Dù sao cũng có ai bị gì đâu! - Nó đằng sau hắn thò đầu ra cười trừ ns. Hắn dù rất tức giận nhưng nó ns thế thì đành thôi. Mà khoan! Hắn bắt đầu nghi ngờ một ng...

-------Trên đường về nhà-Dạo phố đêm

-Phù! May mà ông ko nổi khùng lên đấy! - Nó líu lo bài ca muôn thuở tự mik chế tác "Con ruồi ngoài bãi rác".

-Nổi khùng gì chứ! À, ngày mai tui có việc nên bà ko cần nấu cơm cho tui đâu! - Ns như chồng ns với vợ. Hai ng này gọi là quá giống vợ chồng son đi!

-Uh! Vĩnh biệt! - Nó mặt ngơ ngơ ns. Hắn mặt cũng ngơ ngơ theo

-Gì mà vĩnh biệt! Tui đi có khi còn chưa tới 1 ngày ấy! - Hắn nổi đóa! Hắn rất ghét vĩnh biệt nó dù ns mồm.

-Ừm ừm! - Nó gật gật rồi phóng như bay về nhà.

---Sáng hôm sau----

Hắn đã đi "làm việc" nên h chỉ còn nó và chị Nguyệt ở nhà. Mà nó thuộc dạng ko ngồi yên một chỗ nên nó nhanh chóng đến chỗ quán mà nó suýt bị chết đó.

-Xin chào Linh Anh! Chị chủ quán có đây ko? - Vừa vào đã ngắm khuôn mặt ngọc ngà son phấn của Linh Anh, nó ns.

-À, chị ấy ở bên trong đấy! - Linh Anh nghĩ ngợi gì đó rồi chỉ cho nó.

-Cảm ơn nha! - Nó nhanh chóng chạy đến chỗ chị chủ quán - Ủa? Chị làm gì vậy? - Trc mặt nó, chị chủ quán đang mặc tạp dề nấu nướng.

-À, em hôm bữa đó hả? Chị làm chủ quán kiêm đầu bếp luôn! - Chị mỉm cười - À, chị tên Trang! Em cứ gọi chị Trang chứ gọi chị chủ quán nghe kì lắm!

-Vâng! Em tên Chi! Chị Trang làm món gì ngon thế?! Cho em thử đc ko? - Nó nhìn thèm thuồng. Mùi hương ngào ngạt xông thẳng vô hai lỗ mũi đang mở cửa to của nó.

-Đây! - Chị gắp một miếng thị to, mềm thổi thổi rồi chìa trc miệng nó.

Ngoạp!

-Ngon quá! Chị nấu đúng ngon luôn! - Nó giơ ngón cả lên.

-Cảm ơn... em! - Chị Trang ns, nó bỗng ngã xuống - Ê Chi! Chi! Em bị gì vậy? M.n ơi! Lại giúp với! - Chị Trang lay lay nó hò hét.

-Đáng đời lắm! Nhưng vẫn chưa xong đâu! - Ở một góc tối, có một con ng đang tự kỉ nhếc mép khoe răng.

Cậu Mới Là Người Tôi Thích, Không Phải Cô Ta!Tác giả: Hàn Băng*một buổi sáng đẹp trời, có hai cô gái đang hì hục chạy đua với thời gian. Hai cô đạp xe với“ tốc độ bàn thờ” làm người đi đường chỉ cảm nhận được một làn gió mạnh chứ không thể biết sự xuất hiện của hai cô. Sau một lúc đạp xe mệt phờ người, hai cô gái của chúng ta cũng đã đến trường. Nhìn chiếc cổng sắt cao 2 mét, hai cô nàng nuốt cái“ ực” rồi bắt đầu trèo. Cô thứ nhất có mái tóc dài, màu hồng tươi, buông thõng xuống. Đôi mắt màu tím đẹp mê người với thân hình chuẩn( Kim) than: - Haizzz, mới vào trường mà đã bị trễ giờ học rùi, sau này tao còn ấn tượng tốt nào mà đi tán trai chứ? - Cô vừa trèo vừa than vãn với con bạn thân nghe. - Mày im dùm tao đi! Cố mà trèo nhanh lên không“ mụ phù thủy”( ý chỉ cô giám thị) mà thấy thì chỉ có nước ngồi ngoài hành lang mà ngắm mây với cỏ. – Một cô gái có mái tóc ngắn đến ngang vai, bên phải còn buộc một mớ tóc nhìn rất dễ thương, màu xanh dương nhạt. Cô có đôi mắt màu xanh lá rất đẹp. Đôi môi nhỏ nhắn màu anh đào rất mĩ lệ ( Chi) nghe cô bạn mình… -Ch... chuyện này là sao? - Nó khẽ ns. Liếc nhìn hắn.-Bà ra đây! Đứng đó nguy hiểm lắm! - Hắn ns to, m.n xung quanh bắt đầu xì xào - Chủ quán đâu?! - Hắn hét. Một ng phụ nữ tầm hơn 20 chạy ra.-Xin lỗi quý khách! Tôi thực sự ko biết! - Ng phụ nữ đó rối rít xin lỗi. Rất trẻ, lại mới mở cửa hàng nữa. Bỗng nó thấy tội cho chị đó.-À ko sao đâu chị! Dù sao cũng có ai bị gì đâu! - Nó đằng sau hắn thò đầu ra cười trừ ns. Hắn dù rất tức giận nhưng nó ns thế thì đành thôi. Mà khoan! Hắn bắt đầu nghi ngờ một ng...-------Trên đường về nhà-Dạo phố đêm-Phù! May mà ông ko nổi khùng lên đấy! - Nó líu lo bài ca muôn thuở tự mik chế tác "Con ruồi ngoài bãi rác".-Nổi khùng gì chứ! À, ngày mai tui có việc nên bà ko cần nấu cơm cho tui đâu! - Ns như chồng ns với vợ. Hai ng này gọi là quá giống vợ chồng son đi!-Uh! Vĩnh biệt! - Nó mặt ngơ ngơ ns. Hắn mặt cũng ngơ ngơ theo-Gì mà vĩnh biệt! Tui đi có khi còn chưa tới 1 ngày ấy! - Hắn nổi đóa! Hắn rất ghét vĩnh biệt nó dù ns mồm.-Ừm ừm! - Nó gật gật rồi phóng như bay về nhà.---Sáng hôm sau----Hắn đã đi "làm việc" nên h chỉ còn nó và chị Nguyệt ở nhà. Mà nó thuộc dạng ko ngồi yên một chỗ nên nó nhanh chóng đến chỗ quán mà nó suýt bị chết đó.-Xin chào Linh Anh! Chị chủ quán có đây ko? - Vừa vào đã ngắm khuôn mặt ngọc ngà son phấn của Linh Anh, nó ns.-À, chị ấy ở bên trong đấy! - Linh Anh nghĩ ngợi gì đó rồi chỉ cho nó.-Cảm ơn nha! - Nó nhanh chóng chạy đến chỗ chị chủ quán - Ủa? Chị làm gì vậy? - Trc mặt nó, chị chủ quán đang mặc tạp dề nấu nướng.-À, em hôm bữa đó hả? Chị làm chủ quán kiêm đầu bếp luôn! - Chị mỉm cười - À, chị tên Trang! Em cứ gọi chị Trang chứ gọi chị chủ quán nghe kì lắm!-Vâng! Em tên Chi! Chị Trang làm món gì ngon thế?! Cho em thử đc ko? - Nó nhìn thèm thuồng. Mùi hương ngào ngạt xông thẳng vô hai lỗ mũi đang mở cửa to của nó.-Đây! - Chị gắp một miếng thị to, mềm thổi thổi rồi chìa trc miệng nó.Ngoạp!-Ngon quá! Chị nấu đúng ngon luôn! - Nó giơ ngón cả lên.-Cảm ơn... em! - Chị Trang ns, nó bỗng ngã xuống - Ê Chi! Chi! Em bị gì vậy? M.n ơi! Lại giúp với! - Chị Trang lay lay nó hò hét.-Đáng đời lắm! Nhưng vẫn chưa xong đâu! - Ở một góc tối, có một con ng đang tự kỉ nhếc mép khoe răng.

Chương 34: Chị chủ quán!