Tác giả:

Trong căn phòng có một cô gái xinh đẹp như thiên sứ đang yên giấc ở trên chiếc giường, bỗng cô gái ấy khẽ mở mắt để lộ đôi đồng tử màu tím huyền bí "Ưm"cô khẽ mở mắc thì đập vào mắt là trần nhà màu hồng, khẽ liếc xung quanh thì thấy cả bốn bức tường đều màu hồng "Quái,mình nhớ mình đang làm nhiệm vụ thì thấy một đứa bé đang băng qua đường mà bên đường đang có một chiếc xe chạy với tốc độ nhanh nên mình đã đẩy bé đó nhưng mình thì không thoát kịp nên chiếc xe đó đã tông mình" cô gái trong căn phòng màu hồng đó là cô. Cô đang nhớ lại chuyện cô bị xe tông thì độc nhiên có dòng kí ức như thứ phim cứ xuất hiện trong đầu cô "Aaaaaaaa... mình xuyên không rồi! Xuyên vào ai không xuyên lại xuyên vào nữ phụ có kết cục bi thảm nhất truyện mà mình đọc tối hôm trước" thì ra cô không chết mà cô xuyên vào quyển truyện cẩu huyết mà cô đã đọc. Haiz.... nếu ông trời đã cho mình cơ hội sống lần nữa thì mình sẽ sống thật tốt. Theo như những gì cô biết thì đây mới là chương đầu của truyện nên cô sẽ thay…

Chương 40

Yêu Em! Nữ PhụTác giả: tú-anhhTruyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngTrong căn phòng có một cô gái xinh đẹp như thiên sứ đang yên giấc ở trên chiếc giường, bỗng cô gái ấy khẽ mở mắt để lộ đôi đồng tử màu tím huyền bí "Ưm"cô khẽ mở mắc thì đập vào mắt là trần nhà màu hồng, khẽ liếc xung quanh thì thấy cả bốn bức tường đều màu hồng "Quái,mình nhớ mình đang làm nhiệm vụ thì thấy một đứa bé đang băng qua đường mà bên đường đang có một chiếc xe chạy với tốc độ nhanh nên mình đã đẩy bé đó nhưng mình thì không thoát kịp nên chiếc xe đó đã tông mình" cô gái trong căn phòng màu hồng đó là cô. Cô đang nhớ lại chuyện cô bị xe tông thì độc nhiên có dòng kí ức như thứ phim cứ xuất hiện trong đầu cô "Aaaaaaaa... mình xuyên không rồi! Xuyên vào ai không xuyên lại xuyên vào nữ phụ có kết cục bi thảm nhất truyện mà mình đọc tối hôm trước" thì ra cô không chết mà cô xuyên vào quyển truyện cẩu huyết mà cô đã đọc. Haiz.... nếu ông trời đã cho mình cơ hội sống lần nữa thì mình sẽ sống thật tốt. Theo như những gì cô biết thì đây mới là chương đầu của truyện nên cô sẽ thay… Mặc dù Hoàng Quốc Bảo rất muốn ở cùng với cô nhiều hơn nhưng phải đi trò chuyện với đám tai to mặt lớn khác nên anh và cô mỗi người một hướng mà điỞ ban công, cô dựa lưng vào lang cang nhắm mắt dưỡng thần, được yên tĩnh một chút thì có kẻ không biết sống chết lại dám đến bắt chuyện với côMở mắt ra, cô muốn xem ai to gan thế.À! Thì ra là Ngọc Thiên MinhKhi xác định là hắn thì ánh mắt cô chợt lóe rồi trở lại bình thường, lãm đạm,."Hàn tiểu thư có nhã hứng xem trăng sao?" Nếu không phải hắn nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của cô thì hắn đã cho rằng cô là một tiểu thư cao quý, dễ gần (...)"Phải thì sao, còn không phải thì thế nào?" Không trả lời hắn mà còn hỏi ngược lại hắn nữa chứ."Nếu là phải thì tôi cùng ngắm trăng với tiểu thư, còn không phải..." nói đến đây, ánh mắt khẽ đảo quanh cô rồi mờ ám nói:"Nếu không phải, tôi sẽ cùng em tâm sự đêm khuya"Cố ý phớt lờ ý mập mờ trong câu nói của hắn. Cô chuyển sang đề tài khác, xua tan bầu không khí mập mờ này"Hôm nay Ngọc tổng lại rảnh rỗi ở đây trò chuyện với tôi à? Hình như Những cô tiểu thư kia đang kiếm anh đó" cô cười nhẹ làm hắn nghiến răng.Nếu không nghe ra những lời tiễn khách của cô thì hắn không phải là Ngọc Thiên Minh rồi"À.. mặt dù phải từ bỏ những cô gái ấy, tôi rất tiếc,nhưng vì được trò chuyện với tiểu thư đây thì tôi cũng cảm thấy may mắn rồi.À mà cô đã nghe qua câu nói này chưa?""Câu gì?" Bất giác, cô lại bật thốt lên tiếng"Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu!" Nói xong còn chạm ly với cô nữa"Anh..." đúng là một tên đào hoa mà, trong tình huống nào vẫn có thể thả thính được."Tôi có thể làm bạn với cô không? " cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình rồi. Nảy giờ hắn cứ vòng vo làm cho cô cảm thấy nhức đầu"Tất nhiên rồi! Làm bạn với Ngọc tổng đây là vinh hạnh của tôi".Làm bạn với nam chính? Ý kiến không tồi. Thay vì lúc nào cũng đề phòng họ thì cô sẽ tiếp cận và làm cho họ tin tưởng mình.Cho dù biết đó là nguy hiểm nhưng không vào hang hổ sao bắt được hổ con?. Hơn nữa, cô sẽ đảm bảo được tính mạng của ba mẹ Hàn, mặt dù trong sách không có nói rõ cuộc sống sao này của ba mẹ hàn nhưng cô nghĩ cô ta sẽ không bỏ qua cho họ đâu.- ----Minh ca: tại sao ta vẫn ở thế bị động, câu nói "làm bạn với Ngọc tổng là vinh hạnh của tôi" đáng lẽ là ta nói mới đúng màBăng tỷ: nhưng ta thích ở thế chủ động, ngươi muốn chết àMinh ca: không, anh nghĩ lại rồi, em ở thế chủ động mới hợp, anh thích thế bị động hơnDàn hậu cung: lật mặt còn hơn lật sách- --------Sở Hàn đứng một góc nhìn mọi chuyện sảy ra, từ việc khiêu vũ đến việc trò chuyện với Ngọc Thiên Minh. Tất cả, hắn đều nhìn thấy hết.Mặt dù thấy hắn là người trầm tĩnh, ít nói, khi mà nữ chính có nhiều nam nhân, hắn vẫn dung túng, nhưng khi tiếp xúc với hắn rồi bạn sẽ biết độ chiếm hữu của hắn cực cao.Có thể là Sở Hàn không yêu nữ chính, chỉ là đùa bỡn thôi.Cũng có thể là hắn quá yêu nữ chính nên mới một mắt nhắm, một mắt mở để nữ chính câu dẫn nam nhân khác.Nhưng lúc này đây, thuộc hạ của hắn nếu thấy mặt này của hắn thì sẽ thầm đổ mồ hôi và rủa không ổn.Vì khi hắn càng bình tĩnh, thì bạn xác định rồi đấy. Hắn đang có một kế hoạch khiến cho bạn phải run rẫy- --Cô cảm thấy một ánh mắt cứ nhìn mình như con mồi của thợ săn vậy, khi nhìn vào trong thì thấy Sở Hàn đang giơ ly rượu lên và cười nhạt.Mặc dù cảm thấy kì quái nhưng xuất phát theo lịch sự. Cô cũng giơ ly cười nhẹ với hắn mà không biết mình đã trở thành con mồi của ai đó.- --------你好你好吗?Có ai dạo này mê ông này k ta?https://www.youtube.com/watch?v=mcrNxXanGXY

Mặc dù Hoàng Quốc Bảo rất muốn ở cùng với cô nhiều hơn nhưng phải đi trò chuyện với đám tai to mặt lớn khác nên anh và cô mỗi người một hướng mà đi

Ở ban công, cô dựa lưng vào lang cang nhắm mắt dưỡng thần, được yên tĩnh một chút thì có kẻ không biết sống chết lại dám đến bắt chuyện với cô

Mở mắt ra, cô muốn xem ai to gan thế.

À! Thì ra là Ngọc Thiên Minh

Khi xác định là hắn thì ánh mắt cô chợt lóe rồi trở lại bình thường, lãm đạm,.

"Hàn tiểu thư có nhã hứng xem trăng sao?" Nếu không phải hắn nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của cô thì hắn đã cho rằng cô là một tiểu thư cao quý, dễ gần (...)

"Phải thì sao, còn không phải thì thế nào?" Không trả lời hắn mà còn hỏi ngược lại hắn nữa chứ.

"Nếu là phải thì tôi cùng ngắm trăng với tiểu thư, còn không phải..." nói đến đây, ánh mắt khẽ đảo quanh cô rồi mờ ám nói:

"Nếu không phải, tôi sẽ cùng em tâm sự đêm khuya"

Cố ý phớt lờ ý mập mờ trong câu nói của hắn. Cô chuyển sang đề tài khác, xua tan bầu không khí mập mờ này

"Hôm nay Ngọc tổng lại rảnh rỗi ở đây trò chuyện với tôi à? Hình như Những cô tiểu thư kia đang kiếm anh đó" cô cười nhẹ làm hắn nghiến răng.

Nếu không nghe ra những lời tiễn khách của cô thì hắn không phải là Ngọc Thiên Minh rồi

"À.. mặt dù phải từ bỏ những cô gái ấy, tôi rất tiếc,nhưng vì được trò chuyện với tiểu thư đây thì tôi cũng cảm thấy may mắn rồi.

À mà cô đã nghe qua câu nói này chưa?"

"Câu gì?" Bất giác, cô lại bật thốt lên tiếng

"Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu!" Nói xong còn chạm ly với cô nữa

"Anh..." đúng là một tên đào hoa mà, trong tình huống nào vẫn có thể thả thính được.

"Tôi có thể làm bạn với cô không? " cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình rồi. Nảy giờ hắn cứ vòng vo làm cho cô cảm thấy nhức đầu

"Tất nhiên rồi! Làm bạn với Ngọc tổng đây là vinh hạnh của tôi".

Làm bạn với nam chính? Ý kiến không tồi. Thay vì lúc nào cũng đề phòng họ thì cô sẽ tiếp cận và làm cho họ tin tưởng mình.

Cho dù biết đó là nguy hiểm nhưng không vào hang hổ sao bắt được hổ con?. Hơn nữa, cô sẽ đảm bảo được tính mạng của ba mẹ Hàn, mặt dù trong sách không có nói rõ cuộc sống sao này của ba mẹ hàn nhưng cô nghĩ cô ta sẽ không bỏ qua cho họ đâu.

- ----

Minh ca: tại sao ta vẫn ở thế bị động, câu nói "làm bạn với Ngọc tổng là vinh hạnh của tôi" đáng lẽ là ta nói mới đúng mà

Băng tỷ: nhưng ta thích ở thế chủ động, ngươi muốn chết à

Minh ca: không, anh nghĩ lại rồi, em ở thế chủ động mới hợp, anh thích thế bị động hơn

Dàn hậu cung: lật mặt còn hơn lật sách

- --------

Sở Hàn đứng một góc nhìn mọi chuyện sảy ra, từ việc khiêu vũ đến việc trò chuyện với Ngọc Thiên Minh. Tất cả, hắn đều nhìn thấy hết.

Mặt dù thấy hắn là người trầm tĩnh, ít nói, khi mà nữ chính có nhiều nam nhân, hắn vẫn dung túng, nhưng khi tiếp xúc với hắn rồi bạn sẽ biết độ chiếm hữu của hắn cực cao.

Có thể là Sở Hàn không yêu nữ chính, chỉ là đùa bỡn thôi.

Cũng có thể là hắn quá yêu nữ chính nên mới một mắt nhắm, một mắt mở để nữ chính câu dẫn nam nhân khác.

Nhưng lúc này đây, thuộc hạ của hắn nếu thấy mặt này của hắn thì sẽ thầm đổ mồ hôi và rủa không ổn.

Vì khi hắn càng bình tĩnh, thì bạn xác định rồi đấy. Hắn đang có một kế hoạch khiến cho bạn phải run rẫy

- --

Cô cảm thấy một ánh mắt cứ nhìn mình như con mồi của thợ săn vậy, khi nhìn vào trong thì thấy Sở Hàn đang giơ ly rượu lên và cười nhạt.

Mặc dù cảm thấy kì quái nhưng xuất phát theo lịch sự. Cô cũng giơ ly cười nhẹ với hắn mà không biết mình đã trở thành con mồi của ai đó.

- --------

你好

你好吗?

Có ai dạo này mê ông này k ta?

https://www.youtube.com/watch?v=mcrNxXanGXY

Yêu Em! Nữ PhụTác giả: tú-anhhTruyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngTrong căn phòng có một cô gái xinh đẹp như thiên sứ đang yên giấc ở trên chiếc giường, bỗng cô gái ấy khẽ mở mắt để lộ đôi đồng tử màu tím huyền bí "Ưm"cô khẽ mở mắc thì đập vào mắt là trần nhà màu hồng, khẽ liếc xung quanh thì thấy cả bốn bức tường đều màu hồng "Quái,mình nhớ mình đang làm nhiệm vụ thì thấy một đứa bé đang băng qua đường mà bên đường đang có một chiếc xe chạy với tốc độ nhanh nên mình đã đẩy bé đó nhưng mình thì không thoát kịp nên chiếc xe đó đã tông mình" cô gái trong căn phòng màu hồng đó là cô. Cô đang nhớ lại chuyện cô bị xe tông thì độc nhiên có dòng kí ức như thứ phim cứ xuất hiện trong đầu cô "Aaaaaaaa... mình xuyên không rồi! Xuyên vào ai không xuyên lại xuyên vào nữ phụ có kết cục bi thảm nhất truyện mà mình đọc tối hôm trước" thì ra cô không chết mà cô xuyên vào quyển truyện cẩu huyết mà cô đã đọc. Haiz.... nếu ông trời đã cho mình cơ hội sống lần nữa thì mình sẽ sống thật tốt. Theo như những gì cô biết thì đây mới là chương đầu của truyện nên cô sẽ thay… Mặc dù Hoàng Quốc Bảo rất muốn ở cùng với cô nhiều hơn nhưng phải đi trò chuyện với đám tai to mặt lớn khác nên anh và cô mỗi người một hướng mà điỞ ban công, cô dựa lưng vào lang cang nhắm mắt dưỡng thần, được yên tĩnh một chút thì có kẻ không biết sống chết lại dám đến bắt chuyện với côMở mắt ra, cô muốn xem ai to gan thế.À! Thì ra là Ngọc Thiên MinhKhi xác định là hắn thì ánh mắt cô chợt lóe rồi trở lại bình thường, lãm đạm,."Hàn tiểu thư có nhã hứng xem trăng sao?" Nếu không phải hắn nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của cô thì hắn đã cho rằng cô là một tiểu thư cao quý, dễ gần (...)"Phải thì sao, còn không phải thì thế nào?" Không trả lời hắn mà còn hỏi ngược lại hắn nữa chứ."Nếu là phải thì tôi cùng ngắm trăng với tiểu thư, còn không phải..." nói đến đây, ánh mắt khẽ đảo quanh cô rồi mờ ám nói:"Nếu không phải, tôi sẽ cùng em tâm sự đêm khuya"Cố ý phớt lờ ý mập mờ trong câu nói của hắn. Cô chuyển sang đề tài khác, xua tan bầu không khí mập mờ này"Hôm nay Ngọc tổng lại rảnh rỗi ở đây trò chuyện với tôi à? Hình như Những cô tiểu thư kia đang kiếm anh đó" cô cười nhẹ làm hắn nghiến răng.Nếu không nghe ra những lời tiễn khách của cô thì hắn không phải là Ngọc Thiên Minh rồi"À.. mặt dù phải từ bỏ những cô gái ấy, tôi rất tiếc,nhưng vì được trò chuyện với tiểu thư đây thì tôi cũng cảm thấy may mắn rồi.À mà cô đã nghe qua câu nói này chưa?""Câu gì?" Bất giác, cô lại bật thốt lên tiếng"Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu!" Nói xong còn chạm ly với cô nữa"Anh..." đúng là một tên đào hoa mà, trong tình huống nào vẫn có thể thả thính được."Tôi có thể làm bạn với cô không? " cuối cùng cũng nói ra mục đích của mình rồi. Nảy giờ hắn cứ vòng vo làm cho cô cảm thấy nhức đầu"Tất nhiên rồi! Làm bạn với Ngọc tổng đây là vinh hạnh của tôi".Làm bạn với nam chính? Ý kiến không tồi. Thay vì lúc nào cũng đề phòng họ thì cô sẽ tiếp cận và làm cho họ tin tưởng mình.Cho dù biết đó là nguy hiểm nhưng không vào hang hổ sao bắt được hổ con?. Hơn nữa, cô sẽ đảm bảo được tính mạng của ba mẹ Hàn, mặt dù trong sách không có nói rõ cuộc sống sao này của ba mẹ hàn nhưng cô nghĩ cô ta sẽ không bỏ qua cho họ đâu.- ----Minh ca: tại sao ta vẫn ở thế bị động, câu nói "làm bạn với Ngọc tổng là vinh hạnh của tôi" đáng lẽ là ta nói mới đúng màBăng tỷ: nhưng ta thích ở thế chủ động, ngươi muốn chết àMinh ca: không, anh nghĩ lại rồi, em ở thế chủ động mới hợp, anh thích thế bị động hơnDàn hậu cung: lật mặt còn hơn lật sách- --------Sở Hàn đứng một góc nhìn mọi chuyện sảy ra, từ việc khiêu vũ đến việc trò chuyện với Ngọc Thiên Minh. Tất cả, hắn đều nhìn thấy hết.Mặt dù thấy hắn là người trầm tĩnh, ít nói, khi mà nữ chính có nhiều nam nhân, hắn vẫn dung túng, nhưng khi tiếp xúc với hắn rồi bạn sẽ biết độ chiếm hữu của hắn cực cao.Có thể là Sở Hàn không yêu nữ chính, chỉ là đùa bỡn thôi.Cũng có thể là hắn quá yêu nữ chính nên mới một mắt nhắm, một mắt mở để nữ chính câu dẫn nam nhân khác.Nhưng lúc này đây, thuộc hạ của hắn nếu thấy mặt này của hắn thì sẽ thầm đổ mồ hôi và rủa không ổn.Vì khi hắn càng bình tĩnh, thì bạn xác định rồi đấy. Hắn đang có một kế hoạch khiến cho bạn phải run rẫy- --Cô cảm thấy một ánh mắt cứ nhìn mình như con mồi của thợ săn vậy, khi nhìn vào trong thì thấy Sở Hàn đang giơ ly rượu lên và cười nhạt.Mặc dù cảm thấy kì quái nhưng xuất phát theo lịch sự. Cô cũng giơ ly cười nhẹ với hắn mà không biết mình đã trở thành con mồi của ai đó.- --------你好你好吗?Có ai dạo này mê ông này k ta?https://www.youtube.com/watch?v=mcrNxXanGXY

Chương 40