Tác giả:

Tại một nơi nào đó ở Nhật Bản. - Yuki, quân ta đang có lợi thế. Thừa thắng xông lên chứ? - Một cô gái có mái tóc dài đến hông, dựa lưng vào tường vừa nhìn đống giấy tờ vừa nói. - Giết! – Tiếng nói đó phát ra từ một cô gái mặc trên mình toàn quần áo màu đen, mắt chăm chú nhìn khẩu súng trong tay. - Rõ! – Một đám người mặc toàn quần áo màu đen đang đánh nhau với một đám khác trông rất hỗn loạn đồng thanh. Sau hơn 6 phút, đám người mặc quần áo đen nghe mệnh lệnh rồi đi về. Để lại những người vừa chiến đấu với họ nằm rải rác khắp sàn với những vũng máu đỏ chót. Băng Băng (tên Nhật: Yuki) lên chiếc xe máy của mình rồi phóng vèo đi chỉ để lại những vệt khói mờ. Còn Phương Nhi (tên Nhật: Yoko - bạn thân của Băng) chỉ lắc nhẹ đầu rồi phóng xe theo đứa bạn. Về đến nhà. Căn biệt thự của tụi nó thật sự rất to. Cánh cửa sắt được sơn màu trắng, cong cong như cầu vồng, chiều cao là 2 mét rưỡi. Hàng rào quanh căn biệt thự cùng màu trắng được các cây leo chọn là địa điểm sinh sống. Từ cổng vào đến…

Chương 26: Lột bỏ mặt nạ

Tomboy Lạnh Lùng - Băng GiáTác giả: Hàn BăngTại một nơi nào đó ở Nhật Bản. - Yuki, quân ta đang có lợi thế. Thừa thắng xông lên chứ? - Một cô gái có mái tóc dài đến hông, dựa lưng vào tường vừa nhìn đống giấy tờ vừa nói. - Giết! – Tiếng nói đó phát ra từ một cô gái mặc trên mình toàn quần áo màu đen, mắt chăm chú nhìn khẩu súng trong tay. - Rõ! – Một đám người mặc toàn quần áo màu đen đang đánh nhau với một đám khác trông rất hỗn loạn đồng thanh. Sau hơn 6 phút, đám người mặc quần áo đen nghe mệnh lệnh rồi đi về. Để lại những người vừa chiến đấu với họ nằm rải rác khắp sàn với những vũng máu đỏ chót. Băng Băng (tên Nhật: Yuki) lên chiếc xe máy của mình rồi phóng vèo đi chỉ để lại những vệt khói mờ. Còn Phương Nhi (tên Nhật: Yoko - bạn thân của Băng) chỉ lắc nhẹ đầu rồi phóng xe theo đứa bạn. Về đến nhà. Căn biệt thự của tụi nó thật sự rất to. Cánh cửa sắt được sơn màu trắng, cong cong như cầu vồng, chiều cao là 2 mét rưỡi. Hàng rào quanh căn biệt thự cùng màu trắng được các cây leo chọn là địa điểm sinh sống. Từ cổng vào đến… - Nè… rốt cuộc hai người đến đây làm gì? – Hắc Khiêm cầm ly café trên tay, khuấy khuấy với giọng điệu bực bội.- Hửm? Chúng tôi làm gì thì có liên quan đến cậu không? – Rồi Nghiệt Hàm quay qua nhân viên đứng kế bên: - Cho tôi 1 ly café đen và một ly cam ép- Tôi uống café – Băng vội nói trước khi người nhân viên đó rời đi. Nghiệt Hàm nhìn Băng, khẽ lắc đầu thở dài: - Ít nhất cô cũng phải ra dáng con gái một chút chứ, tôi đã cố ý gọi cam ép rồi mà.- Ha, ngươi đúng là không hiểu ý Băng – Hắc Khiêm xen vô. Nghiệt Hàm lập tức quay qua trừng mắt với hắn. Băng nhìn hai tên như chó với mèo trước mặt, làm lơ gọi điện bàn chuyện với Nhi.Nghiệt Hàm thấy vậy, liền tóm lấy chiếc điện thoại trên tay Băng, bấm bấm một hồi rồi ngẩng lên cười khì khì nhìn khuôn mặt của Băng ngày một đen dần.- Đây là số điện thoại của tôi, nếu tôi gọi trong vòng 3 giây nhất định phải bắt máy. Nếu không chuyện trao đổi kia, chấm dứt luôn đi! – Nghiệt Hàm cao lãnh nhếch mép cười, giơ chiếc điện thoại trước mặt Băng. Hắn biết là cô rất quan tâm về người đã sinh ra mình a.- Nghĩ Băng sẽ dễ dàng nghe lời ngươi v… - Hắc Khiêm lại lắm mồm chen vô, Băng đã cắt lời: - Được, nếu tôi bận sẽ gọi lại sau.Hắc Khiêm ngơ ngác nhìn Băng, kiểu như “Không tin nổi, đây là Băng sao? Trái đất sắp tận thế rồi à? Mặt trời mọc ở đằng Tây ư? Chuyện quái gì vừa xảy ra trước mặt tôi vầy nè???”- Vậy quyết định thế đi! – Nghiệt Hàm cười hài lòng, nhìn qua phía Hắc Khiêm nháy mắt một cái làm hắn tức sôi bụng. Sao Băng lạ thế nhỉ? Hình như hắn có nói về cái trao đổi gì đó…Hiện tại 3 người bọn họ, theo một lý lẽ nào đó thì họ là kẻ thù của nhau. Để tranh dành ngôi vị, người muốn lên ngôi phải tiêu diệt hai người còn lại. Mà Boos từ lâu đã thay đổi luật này, chỉ cần ai có thể khiến cho những người tranh giành ngôi vị cùng mình tâm phục nể phục là thắng. Không từ bất kỳ thủ đoạn nào nhưng không được giết họ vì Boos xưa nay rất chú trọng nhân tài. Nếu có ai bị đối phương giết, kẻ giết người kia sẽ bị tước quyền tranh đoạt.Việc này, Boos không thông báo cho bất kì ai.Mà với Nghiệt Hàm, cái chuyện này hắn đã rõ từ lâu. Đối với Băng Băng, Nghiệt Hàm đã sớm nghĩ ra đối sách. Chỉ cần thông tin liên quan đến bố mẹ cô, sẽ khơi dậy cho cô sự tò mò vô hình, dù đó là thông tin giả mạo đi chăng nữa. Đối phó Hắc Khiêm, hắn tạm thời dẹp cậu ra, dù sao trong mắt hắn, cậu chỉ là một tên nóng tính, dễ để lộ cảm xúc, không khống chế được bản thân và quá mù quáng vào tình yêu. Người như vậy, hắn không thèm để ý.Nhưng Băng thì ngược lại, cô giỏi che giấu cảm xúc, thống minh, biết suy nghĩ, tính toán chi li. Hắn đánh giá rất cao về Băng. Một người như vậy, rất đe dọa đến vị trí của hắn. Cần phải thu phục dưới trướng trước!

- Nè… rốt cuộc hai người đến đây làm gì? – Hắc Khiêm cầm ly café trên tay, khuấy khuấy với giọng điệu bực bội.

- Hửm? Chúng tôi làm gì thì có liên quan đến cậu không? – Rồi Nghiệt Hàm quay qua nhân viên đứng kế bên: - Cho tôi 1 ly café đen và một ly cam ép

- Tôi uống café – Băng vội nói trước khi người nhân viên đó rời đi. Nghiệt Hàm nhìn Băng, khẽ lắc đầu thở dài: - Ít nhất cô cũng phải ra dáng con gái một chút chứ, tôi đã cố ý gọi cam ép rồi mà.

- Ha, ngươi đúng là không hiểu ý Băng – Hắc Khiêm xen vô. Nghiệt Hàm lập tức quay qua trừng mắt với hắn. Băng nhìn hai tên như chó với mèo trước mặt, làm lơ gọi điện bàn chuyện với Nhi.

Nghiệt Hàm thấy vậy, liền tóm lấy chiếc điện thoại trên tay Băng, bấm bấm một hồi rồi ngẩng lên cười khì khì nhìn khuôn mặt của Băng ngày một đen dần.

- Đây là số điện thoại của tôi, nếu tôi gọi trong vòng 3 giây nhất định phải bắt máy. Nếu không chuyện trao đổi kia, chấm dứt luôn đi! – Nghiệt Hàm cao lãnh nhếch mép cười, giơ chiếc điện thoại trước mặt Băng. Hắn biết là cô rất quan tâm về người đã sinh ra mình a.

- Nghĩ Băng sẽ dễ dàng nghe lời ngươi v… - Hắc Khiêm lại lắm mồm chen vô, Băng đã cắt lời: - Được, nếu tôi bận sẽ gọi lại sau.

Hắc Khiêm ngơ ngác nhìn Băng, kiểu như “Không tin nổi, đây là Băng sao? Trái đất sắp tận thế rồi à? Mặt trời mọc ở đằng Tây ư? Chuyện quái gì vừa xảy ra trước mặt tôi vầy nè???”

- Vậy quyết định thế đi! – Nghiệt Hàm cười hài lòng, nhìn qua phía Hắc Khiêm nháy mắt một cái làm hắn tức sôi bụng. Sao Băng lạ thế nhỉ? Hình như hắn có nói về cái trao đổi gì đó…

Hiện tại 3 người bọn họ, theo một lý lẽ nào đó thì họ là kẻ thù của nhau. Để tranh dành ngôi vị, người muốn lên ngôi phải tiêu diệt hai người còn lại. Mà Boos từ lâu đã thay đổi luật này, chỉ cần ai có thể khiến cho những người tranh giành ngôi vị cùng mình tâm phục nể phục là thắng. Không từ bất kỳ thủ đoạn nào nhưng không được giết họ vì Boos xưa nay rất chú trọng nhân tài. Nếu có ai bị đối phương giết, kẻ giết người kia sẽ bị tước quyền tranh đoạt.

Việc này, Boos không thông báo cho bất kì ai.

Mà với Nghiệt Hàm, cái chuyện này hắn đã rõ từ lâu. Đối với Băng Băng, Nghiệt Hàm đã sớm nghĩ ra đối sách. Chỉ cần thông tin liên quan đến bố mẹ cô, sẽ khơi dậy cho cô sự tò mò vô hình, dù đó là thông tin giả mạo đi chăng nữa. Đối phó Hắc Khiêm, hắn tạm thời dẹp cậu ra, dù sao trong mắt hắn, cậu chỉ là một tên nóng tính, dễ để lộ cảm xúc, không khống chế được bản thân và quá mù quáng vào tình yêu. Người như vậy, hắn không thèm để ý.

Nhưng Băng thì ngược lại, cô giỏi che giấu cảm xúc, thống minh, biết suy nghĩ, tính toán chi li. Hắn đánh giá rất cao về Băng. Một người như vậy, rất đe dọa đến vị trí của hắn. Cần phải thu phục dưới trướng trước!

Tomboy Lạnh Lùng - Băng GiáTác giả: Hàn BăngTại một nơi nào đó ở Nhật Bản. - Yuki, quân ta đang có lợi thế. Thừa thắng xông lên chứ? - Một cô gái có mái tóc dài đến hông, dựa lưng vào tường vừa nhìn đống giấy tờ vừa nói. - Giết! – Tiếng nói đó phát ra từ một cô gái mặc trên mình toàn quần áo màu đen, mắt chăm chú nhìn khẩu súng trong tay. - Rõ! – Một đám người mặc toàn quần áo màu đen đang đánh nhau với một đám khác trông rất hỗn loạn đồng thanh. Sau hơn 6 phút, đám người mặc quần áo đen nghe mệnh lệnh rồi đi về. Để lại những người vừa chiến đấu với họ nằm rải rác khắp sàn với những vũng máu đỏ chót. Băng Băng (tên Nhật: Yuki) lên chiếc xe máy của mình rồi phóng vèo đi chỉ để lại những vệt khói mờ. Còn Phương Nhi (tên Nhật: Yoko - bạn thân của Băng) chỉ lắc nhẹ đầu rồi phóng xe theo đứa bạn. Về đến nhà. Căn biệt thự của tụi nó thật sự rất to. Cánh cửa sắt được sơn màu trắng, cong cong như cầu vồng, chiều cao là 2 mét rưỡi. Hàng rào quanh căn biệt thự cùng màu trắng được các cây leo chọn là địa điểm sinh sống. Từ cổng vào đến… - Nè… rốt cuộc hai người đến đây làm gì? – Hắc Khiêm cầm ly café trên tay, khuấy khuấy với giọng điệu bực bội.- Hửm? Chúng tôi làm gì thì có liên quan đến cậu không? – Rồi Nghiệt Hàm quay qua nhân viên đứng kế bên: - Cho tôi 1 ly café đen và một ly cam ép- Tôi uống café – Băng vội nói trước khi người nhân viên đó rời đi. Nghiệt Hàm nhìn Băng, khẽ lắc đầu thở dài: - Ít nhất cô cũng phải ra dáng con gái một chút chứ, tôi đã cố ý gọi cam ép rồi mà.- Ha, ngươi đúng là không hiểu ý Băng – Hắc Khiêm xen vô. Nghiệt Hàm lập tức quay qua trừng mắt với hắn. Băng nhìn hai tên như chó với mèo trước mặt, làm lơ gọi điện bàn chuyện với Nhi.Nghiệt Hàm thấy vậy, liền tóm lấy chiếc điện thoại trên tay Băng, bấm bấm một hồi rồi ngẩng lên cười khì khì nhìn khuôn mặt của Băng ngày một đen dần.- Đây là số điện thoại của tôi, nếu tôi gọi trong vòng 3 giây nhất định phải bắt máy. Nếu không chuyện trao đổi kia, chấm dứt luôn đi! – Nghiệt Hàm cao lãnh nhếch mép cười, giơ chiếc điện thoại trước mặt Băng. Hắn biết là cô rất quan tâm về người đã sinh ra mình a.- Nghĩ Băng sẽ dễ dàng nghe lời ngươi v… - Hắc Khiêm lại lắm mồm chen vô, Băng đã cắt lời: - Được, nếu tôi bận sẽ gọi lại sau.Hắc Khiêm ngơ ngác nhìn Băng, kiểu như “Không tin nổi, đây là Băng sao? Trái đất sắp tận thế rồi à? Mặt trời mọc ở đằng Tây ư? Chuyện quái gì vừa xảy ra trước mặt tôi vầy nè???”- Vậy quyết định thế đi! – Nghiệt Hàm cười hài lòng, nhìn qua phía Hắc Khiêm nháy mắt một cái làm hắn tức sôi bụng. Sao Băng lạ thế nhỉ? Hình như hắn có nói về cái trao đổi gì đó…Hiện tại 3 người bọn họ, theo một lý lẽ nào đó thì họ là kẻ thù của nhau. Để tranh dành ngôi vị, người muốn lên ngôi phải tiêu diệt hai người còn lại. Mà Boos từ lâu đã thay đổi luật này, chỉ cần ai có thể khiến cho những người tranh giành ngôi vị cùng mình tâm phục nể phục là thắng. Không từ bất kỳ thủ đoạn nào nhưng không được giết họ vì Boos xưa nay rất chú trọng nhân tài. Nếu có ai bị đối phương giết, kẻ giết người kia sẽ bị tước quyền tranh đoạt.Việc này, Boos không thông báo cho bất kì ai.Mà với Nghiệt Hàm, cái chuyện này hắn đã rõ từ lâu. Đối với Băng Băng, Nghiệt Hàm đã sớm nghĩ ra đối sách. Chỉ cần thông tin liên quan đến bố mẹ cô, sẽ khơi dậy cho cô sự tò mò vô hình, dù đó là thông tin giả mạo đi chăng nữa. Đối phó Hắc Khiêm, hắn tạm thời dẹp cậu ra, dù sao trong mắt hắn, cậu chỉ là một tên nóng tính, dễ để lộ cảm xúc, không khống chế được bản thân và quá mù quáng vào tình yêu. Người như vậy, hắn không thèm để ý.Nhưng Băng thì ngược lại, cô giỏi che giấu cảm xúc, thống minh, biết suy nghĩ, tính toán chi li. Hắn đánh giá rất cao về Băng. Một người như vậy, rất đe dọa đến vị trí của hắn. Cần phải thu phục dưới trướng trước!

Chương 26: Lột bỏ mặt nạ