-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng…
Chương 37: Cuộc sống bình thường
Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!Tác giả: Matcha Mint-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng… Tôi đi Thái Lan thưởng thức những món đồ ăn tuyệt hảo cay xé lưỡi. Tôi đến Indonesia nằm trải mình trên cát trắng bờ biển ở các ốc đảo. Tôi tới Trung Quốc để tập thể dục trên con đường Vạn Lý Trường Thành dài ngàm dặm. Tôi qua Hàn Quốc vào mùa đông để chạm tay vào những bông tuyết mềm mại. Trước sinh nhật tôi lên mười chín, tôi quyết định tặng cho bản thân mình một chuyến đi Nhật Bản, nơi mà được mệnh danh là xứ sở mặt trời mọc.Những chuyến đi cùng gia đình, tôi thường được ở trong những khách sạn ba sao sang trọng thoải mái vô cùng. Lần này đi tự túc, tôi tự thuê cho mình một phòng nhỏ khách sạn khá rẻ, lên kế hoạch sẵn những nơi sẽ tham quan trong vòng bảy ngày ở đó, tận hưởng chuyến du lịch của riêng tôi. Vì nơi này tiền tệ khá đắt, trước khi đi tôi phải vừa học đại học, vừa làm thêm cho công ty ba, vừa làm bán thời gian bên ngoài để kiếm thêm thu nhập, nên, tiêu vặt tiết kiệm thôi, kẻo cháy túi là tiêu.
Tôi đi Thái Lan thưởng thức những món đồ ăn tuyệt hảo cay xé lưỡi. Tôi đến Indonesia nằm trải mình trên cát trắng bờ biển ở các ốc đảo. Tôi tới Trung Quốc để tập thể dục trên con đường Vạn Lý Trường Thành dài ngàm dặm. Tôi qua Hàn Quốc vào mùa đông để chạm tay vào những bông tuyết mềm mại. Trước sinh nhật tôi lên mười chín, tôi quyết định tặng cho bản thân mình một chuyến đi Nhật Bản, nơi mà được mệnh danh là xứ sở mặt trời mọc.
Những chuyến đi cùng gia đình, tôi thường được ở trong những khách sạn ba sao sang trọng thoải mái vô cùng. Lần này đi tự túc, tôi tự thuê cho mình một phòng nhỏ khách sạn khá rẻ, lên kế hoạch sẵn những nơi sẽ tham quan trong vòng bảy ngày ở đó, tận hưởng chuyến du lịch của riêng tôi. Vì nơi này tiền tệ khá đắt, trước khi đi tôi phải vừa học đại học, vừa làm thêm cho công ty ba, vừa làm bán thời gian bên ngoài để kiếm thêm thu nhập, nên, tiêu vặt tiết kiệm thôi, kẻo cháy túi là tiêu.
Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!Tác giả: Matcha Mint-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng… Tôi đi Thái Lan thưởng thức những món đồ ăn tuyệt hảo cay xé lưỡi. Tôi đến Indonesia nằm trải mình trên cát trắng bờ biển ở các ốc đảo. Tôi tới Trung Quốc để tập thể dục trên con đường Vạn Lý Trường Thành dài ngàm dặm. Tôi qua Hàn Quốc vào mùa đông để chạm tay vào những bông tuyết mềm mại. Trước sinh nhật tôi lên mười chín, tôi quyết định tặng cho bản thân mình một chuyến đi Nhật Bản, nơi mà được mệnh danh là xứ sở mặt trời mọc.Những chuyến đi cùng gia đình, tôi thường được ở trong những khách sạn ba sao sang trọng thoải mái vô cùng. Lần này đi tự túc, tôi tự thuê cho mình một phòng nhỏ khách sạn khá rẻ, lên kế hoạch sẵn những nơi sẽ tham quan trong vòng bảy ngày ở đó, tận hưởng chuyến du lịch của riêng tôi. Vì nơi này tiền tệ khá đắt, trước khi đi tôi phải vừa học đại học, vừa làm thêm cho công ty ba, vừa làm bán thời gian bên ngoài để kiếm thêm thu nhập, nên, tiêu vặt tiết kiệm thôi, kẻo cháy túi là tiêu.