Tác giả:

-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng…

Chương 54

Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!Tác giả: Matcha Mint-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng… ngừng đưa mắt ra nhìn ngắm khung cảnh lướt lướt qua khung cửa kính. Đến nhà, ai đấy cũng ồ lên vì anh cả. Tôi cũng thừa biết chuyện này rồi. Các cô chú tôi hay bảo ráng học giỏi đi, sau này cưới chồng nước ngoài cho sướng. Đó cũng là tâm nguyện của ông nội quá cô tôi khi mà lần nào về cũng hỏi tôi học anh văn ra sao rồi, nhớ sau này lấy thằng chồng nước ngoài đi xe hơi trực thăng về cho oai mặt dòng họ mày nha con. Anh bảo rằng, anh sẽ khiến tôi tự hào về anh. Và anh đã thật sự làm được điều đó, cách anh cư xử, mọi hành vi của anh đều rất lễ phép với các bác, tốt bụng với các chị, mọi người hầu hết đều rất hài lòng với người cháu trai này. Trong một lần ngồi trên bàn ăn, chú tôi liên tục chọc hai tôi, rồi còn quay sang hỏi ba tôi “Chừng nào mới cho hai đứa nó cưới nhau đây?” Ba tôi đáp lại “Cưới hỏi gì giờ này, nó còn chưa 20” “Ờ nhỉ! Nhưng mà cũng ráng nhanh nhanh, thằng cháu rể này được ấy, không lấy nhanh kẻo mai mốt mất tội tụi nhỏ!” Xem ra chú tôi cũng lên cơn say rồi. Ngồi nghe nói mà tôi thấy ngượng mặt, chả dám dịch cho anh nghe. Sau hai ngày chuẩn bị dọn dẹp nhà cửa, nửa đêm mùng 31, chúng tôi cùng hân hoan đón một năm mới đến cùng với những đám lửa cháy bập bùng và những tràng pháo hoa rộn ràng trên trời. Ngày hôm mùng 1, tôi diện cho mình một chiếc áo dài cách tân cặp với mẹ để đi chúc tết. Anh nhìn tôi, nhìn mãi, cho đến khi tôi hỏi bộ tôi nhìn kì lạ lắm sao, thì anh mới tỏ mặt ngượng, xoa xoa đầu tôi “Không phải. Tại đó giờ toàn nhìn em mặc đồ này trong hình, nay mới được ngắm tận mắt. Em đẹp lắm!” Anh ta có thể bớt ngọt lại được không nhỉ? Chỉ mới sáng mùng 1 thôi mà đã khiến người tôi như muốn bùng nổ rồi. Mỗi lần tôi tới từng người chúc Tết để nhận lì xì đầu năm, ai cũng bảo “Kêu thằng bạn trai mày lại đây!” Tôi chúc, rồi anh chúc, tôi dịch lại. Những lời chúc của anh thật sự rất hay! Đúng là dân làm kinh doanh có khác. Chú bác tôi khoái lắm, liền lì xì cho cả hai tôi khá nhiều. Có vài đứa nhóc cháu tôi thấy anh đang ngồi thì lại đứng trước mặt khoanh tay lại, lên tiếng bi ba bô chúc Tết. Tôi bật cười, lại ngồi gần, dịch cho anh với gương mặt đang ngơ ngác ra. Anh cũng không ngần ngại móc tiền trong túi ra, vừa là tiền nước tôi, vừa nước của tôi, lì xì cho mấy nhóc. Có mấy nhóc còn thuận theo lời ba mẹ “Chúc hai cô chú nhanh cưới có em bé đáng yêu ạ!” Tôi bật cười khi nghe câu đó, còn anh thì khoái chí, ôm hôn nhóc ngay tức thì, cười thỏa mãn. 

ngừng đưa mắt ra nhìn ngắm khung cảnh lướt lướt qua khung cửa kính. 

Đến nhà, ai đấy cũng ồ lên vì anh cả. Tôi cũng thừa biết chuyện này rồi. Các cô chú tôi hay bảo ráng học giỏi đi, sau này cưới chồng nước ngoài cho sướng. Đó cũng là tâm nguyện của ông nội quá cô tôi khi mà lần nào về cũng hỏi tôi học anh văn ra sao rồi, nhớ sau này lấy thằng chồng nước ngoài đi xe hơi trực thăng về cho oai mặt dòng họ mày nha con. Anh bảo rằng, anh sẽ khiến tôi tự hào về anh. Và anh đã thật sự làm được điều đó, cách anh cư xử, mọi hành vi của anh đều rất lễ phép với các bác, tốt bụng với các chị, mọi người hầu hết đều rất hài lòng với người cháu trai này. Trong một lần ngồi trên bàn ăn, chú tôi liên tục chọc hai tôi, rồi còn quay sang hỏi ba tôi “Chừng nào mới cho hai đứa nó cưới nhau đây?” Ba tôi đáp lại “Cưới hỏi gì giờ này, nó còn chưa 20” “Ờ nhỉ! Nhưng mà cũng ráng nhanh nhanh, thằng cháu rể này được ấy, không lấy nhanh kẻo mai mốt mất tội tụi nhỏ!” Xem ra chú tôi cũng lên cơn say rồi. Ngồi nghe nói mà tôi thấy ngượng mặt, chả dám dịch cho anh nghe. 

Sau hai ngày chuẩn bị dọn dẹp nhà cửa, nửa đêm mùng 31, chúng tôi cùng hân hoan đón một năm mới đến cùng với những đám lửa cháy bập bùng và những tràng pháo hoa rộn ràng trên trời. Ngày hôm mùng 1, tôi diện cho mình một chiếc áo dài cách tân cặp với mẹ để đi chúc tết. Anh nhìn tôi, nhìn mãi, cho đến khi tôi hỏi bộ tôi nhìn kì lạ lắm sao, thì anh mới tỏ mặt ngượng, xoa xoa đầu tôi “Không phải. Tại đó giờ toàn nhìn em mặc đồ này trong hình, nay mới được ngắm tận mắt. Em đẹp lắm!” Anh ta có thể bớt ngọt lại được không nhỉ? Chỉ mới sáng mùng 1 thôi mà đã khiến người tôi như muốn bùng nổ rồi. Mỗi lần tôi tới từng người chúc Tết để nhận lì xì đầu năm, ai cũng bảo “Kêu thằng bạn trai mày lại đây!” Tôi chúc, rồi anh chúc, tôi dịch lại. Những lời chúc của anh thật sự rất hay! Đúng là dân làm kinh doanh có khác. Chú bác tôi khoái lắm, liền lì xì cho cả hai tôi khá nhiều. Có vài đứa nhóc cháu tôi thấy anh đang ngồi thì lại đứng trước mặt khoanh tay lại, lên tiếng bi ba bô chúc Tết. Tôi bật cười, lại ngồi gần, dịch cho anh với gương mặt đang ngơ ngác ra. Anh cũng không ngần ngại móc tiền trong túi ra, vừa là tiền nước tôi, vừa nước của tôi, lì xì cho mấy nhóc. Có mấy nhóc còn thuận theo lời ba mẹ “Chúc hai cô chú nhanh cưới có em bé đáng yêu ạ!” Tôi bật cười khi nghe câu đó, còn anh thì khoái chí, ôm hôn nhóc ngay tức thì, cười thỏa mãn. 

Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!Tác giả: Matcha Mint-Anh đã từng nghĩ rằng mình sẽ bỏ cuộc vì khoảng cách tuổi tác của chúng ta lớn quá. Nhưng qua mỗi ngày được trò chuyện với em, được đi với em, được ngắm em cười, anh càng không thể kìm lòng để lại gần được em. Và điều khiến anh rất vui, là em cũng có tình cảm với anh. Chúng ta dần tiến triển hơn nữa và anh ngày càng thấy bản thân mình yêu em hơn. Anh thiết nghĩ, nếu như lúc đó mà anh bỏ cuộc, thì bây giờ, nụ cười tỏa nắng ấm áp vui vẻ ấy đâu phải là của riêng anh, anh mà bỏ cuộc lúc đó, thì giờ này chắc chỉ biết hối hận thôi. Anh sẽ chờ, chờ đến khi em lớn, chờ đến khi em đủ tuổi trưởng thành, sẽ cùng em, thực hiện ước mơ mà em ấp ủ từ khi còn bé. Anh xin hứa! Đó là những gì anh ấy nói với tôi trước khi chúng tôi phải tạm biệt nhau trong khoảng thời gian dài dằng dẳng mười tháng trời. Cả hai chúng tôi đều là du học sinh tìm đến ngôi trường APU Malaysia để học. Nhưng, khác nhau là, anh ấy du học ba năm cho bằng cấp đại học, còn tôi chỉ tham gia một tháng hè học tập rèn luyện kĩ năng… ngừng đưa mắt ra nhìn ngắm khung cảnh lướt lướt qua khung cửa kính. Đến nhà, ai đấy cũng ồ lên vì anh cả. Tôi cũng thừa biết chuyện này rồi. Các cô chú tôi hay bảo ráng học giỏi đi, sau này cưới chồng nước ngoài cho sướng. Đó cũng là tâm nguyện của ông nội quá cô tôi khi mà lần nào về cũng hỏi tôi học anh văn ra sao rồi, nhớ sau này lấy thằng chồng nước ngoài đi xe hơi trực thăng về cho oai mặt dòng họ mày nha con. Anh bảo rằng, anh sẽ khiến tôi tự hào về anh. Và anh đã thật sự làm được điều đó, cách anh cư xử, mọi hành vi của anh đều rất lễ phép với các bác, tốt bụng với các chị, mọi người hầu hết đều rất hài lòng với người cháu trai này. Trong một lần ngồi trên bàn ăn, chú tôi liên tục chọc hai tôi, rồi còn quay sang hỏi ba tôi “Chừng nào mới cho hai đứa nó cưới nhau đây?” Ba tôi đáp lại “Cưới hỏi gì giờ này, nó còn chưa 20” “Ờ nhỉ! Nhưng mà cũng ráng nhanh nhanh, thằng cháu rể này được ấy, không lấy nhanh kẻo mai mốt mất tội tụi nhỏ!” Xem ra chú tôi cũng lên cơn say rồi. Ngồi nghe nói mà tôi thấy ngượng mặt, chả dám dịch cho anh nghe. Sau hai ngày chuẩn bị dọn dẹp nhà cửa, nửa đêm mùng 31, chúng tôi cùng hân hoan đón một năm mới đến cùng với những đám lửa cháy bập bùng và những tràng pháo hoa rộn ràng trên trời. Ngày hôm mùng 1, tôi diện cho mình một chiếc áo dài cách tân cặp với mẹ để đi chúc tết. Anh nhìn tôi, nhìn mãi, cho đến khi tôi hỏi bộ tôi nhìn kì lạ lắm sao, thì anh mới tỏ mặt ngượng, xoa xoa đầu tôi “Không phải. Tại đó giờ toàn nhìn em mặc đồ này trong hình, nay mới được ngắm tận mắt. Em đẹp lắm!” Anh ta có thể bớt ngọt lại được không nhỉ? Chỉ mới sáng mùng 1 thôi mà đã khiến người tôi như muốn bùng nổ rồi. Mỗi lần tôi tới từng người chúc Tết để nhận lì xì đầu năm, ai cũng bảo “Kêu thằng bạn trai mày lại đây!” Tôi chúc, rồi anh chúc, tôi dịch lại. Những lời chúc của anh thật sự rất hay! Đúng là dân làm kinh doanh có khác. Chú bác tôi khoái lắm, liền lì xì cho cả hai tôi khá nhiều. Có vài đứa nhóc cháu tôi thấy anh đang ngồi thì lại đứng trước mặt khoanh tay lại, lên tiếng bi ba bô chúc Tết. Tôi bật cười, lại ngồi gần, dịch cho anh với gương mặt đang ngơ ngác ra. Anh cũng không ngần ngại móc tiền trong túi ra, vừa là tiền nước tôi, vừa nước của tôi, lì xì cho mấy nhóc. Có mấy nhóc còn thuận theo lời ba mẹ “Chúc hai cô chú nhanh cưới có em bé đáng yêu ạ!” Tôi bật cười khi nghe câu đó, còn anh thì khoái chí, ôm hôn nhóc ngay tức thì, cười thỏa mãn. 

Chương 54