Người đàn ông họ Nam dắt hai chị em cô đến trước cổng biệt thự 57 ở phố Thiên Tân.Ông ta chỉnh lại gọng kính,mắt không buồn liếc nhìn cô nói: "Từ nay đây sẽ là nhà của hai con..." Khúc An Tịnh vịn lấy hai vai Tiểu Đồng nhìn Nam Chi Hải chăm chăm.Trong lòng đầy thắc mắc cũng như có chút nghi hoặc Đám tang mẹ cô chỉ vừa trôi qua đúng 3 hôm người đàn ông này liền đến đòi dẫn cô và Tiểu Đồng đi mà không hề nói lí do khiến An Tịnh không khỏi cảnh giác,trong lòng vô cùng bất an "Muốn hỏi gì thì hỏi đi..."Người đàn ông dựa vào tường hút thuốc.Làn khói trắng phả ra mờ ảo tựa như sương mù buổi sáng sớm.Bên ngoài thiếu ánh sáng nên hơi tối,chỉ có ánh trăng khuya rọi sáng làm khuôn mặt người đàn ông bị bóng tối nuốt chửng trở nên vô cùng quỷ quái "Ông là ai?Ông có quen mẹ tôi phải không?" Điếu thuốc trên tay Chi Hải bị bẻ gập xuống.Ông vất điếu thuốc dưới đất,dùng chân chà sát nó trên nên đường.Nam Chi Hải không trả lời cô,giơ tay lên bấm chuông Thấy câu hỏi của mình không nhận được hồi âm,cô…
Chương 26
Không Xứng - Mạo Lang LangTác giả: Mạo Lang LangNgười đàn ông họ Nam dắt hai chị em cô đến trước cổng biệt thự 57 ở phố Thiên Tân.Ông ta chỉnh lại gọng kính,mắt không buồn liếc nhìn cô nói: "Từ nay đây sẽ là nhà của hai con..." Khúc An Tịnh vịn lấy hai vai Tiểu Đồng nhìn Nam Chi Hải chăm chăm.Trong lòng đầy thắc mắc cũng như có chút nghi hoặc Đám tang mẹ cô chỉ vừa trôi qua đúng 3 hôm người đàn ông này liền đến đòi dẫn cô và Tiểu Đồng đi mà không hề nói lí do khiến An Tịnh không khỏi cảnh giác,trong lòng vô cùng bất an "Muốn hỏi gì thì hỏi đi..."Người đàn ông dựa vào tường hút thuốc.Làn khói trắng phả ra mờ ảo tựa như sương mù buổi sáng sớm.Bên ngoài thiếu ánh sáng nên hơi tối,chỉ có ánh trăng khuya rọi sáng làm khuôn mặt người đàn ông bị bóng tối nuốt chửng trở nên vô cùng quỷ quái "Ông là ai?Ông có quen mẹ tôi phải không?" Điếu thuốc trên tay Chi Hải bị bẻ gập xuống.Ông vất điếu thuốc dưới đất,dùng chân chà sát nó trên nên đường.Nam Chi Hải không trả lời cô,giơ tay lên bấm chuông Thấy câu hỏi của mình không nhận được hồi âm,cô… Quả nhiên,càng nhìn càng thấy giống An Tịnh,từ mắt đến miệng đều giống.Tự nhiên Nam Hạo lại cười,có khi hắn là do lâu rồi không nói chuyện với An Tịnh rồi sinh ra ảo giác cũng nên..Câu nói của cô hơn một năm trước giống như mũi giáo đâm thẳng vào tim hắn,chẳng hiểu tại sao khi cô muốn tác hợp hắn với Tiểu Đồng trong tâm lại đau đến thế.Cũng vì câu nói đó cứ bám theo Nam Hạo khiến mỗi lần hắn nhì thấy cô đều cảm thấy chua xót.Nhiều khi Nam Hạo nghĩ,có khi nào hắn tự mình đa tình rồi nghĩ là An Tịnh thích hắn không?Có thể lắm...Nam Hạo từ chối tuyển thẳng vào BUV để thi vào Thanh Hoa vì hắn chắc rằng người xuất sắc như An Tịnh sau khi tốt nghiệp cao trung thì đảm bảo sẽ vào học Thanh Hoa.Không ai biết mấy tháng nay,Nam Hạo vẫn luôn dùng một tấm ảnh duy nhất làm hình nền,chính là hình ảnh cô gái mặc bộ đồng phục Đế Niên ngồi tập thổi kèn hamonica trên sân thượng,mái tóc bị gió lùa làm cho bay bổng,đôi mắt bluelight vô hồn nhìn về phía xa xăm khiến hình ảnh cô càng thêm nhẹ nhàng thanh thoát.Tấm ảnh này chính là Nam Hạo hạ mình đi chụp lén lúc cô mới học năm nhất,mỗi ngày mở điện thoại ra chỉ cần nhìn thấy hình ảnh cô là có thể khiến Nam Hạo vui cả ngày..[...]Dù đã là năm cuối cao trung nhưng An Tịnh vẫn không học hành chuyên cần hơn chút nào trong khi Tiểu Đồng đang ra sức ôn tập quyết tâm thi đậu Thanh Hoa.Năm nay An Tịnh chỉ cần lấy tấm bằng tốt nghiệp cao trung là xong,không cần phải mất sức thi đại học nên vô cùng rảnh rang,thỉnh thoảng còn sang giúp Tiểu Đồng ôn tập.Tiểu Đồng thấy An Tịnh sắp thi đại học rồi mà vẫn không lo học,tự nhiên đâm ra bực mình:"Chị gái à,cho dù chị có giỏi nhất vũ trụ thì cũng phải học một chút để thi chứ"An Tịnh phì cười:"Năm nay chị chỉ cần lấy tấm bằng cao trung,còn lại chỉ là phù du""Ơ hay,chị không thi đại học à?""A...Có chứ!Em gái yên tâm học đi,chị có con đường của mình.Mà Tiểu Đồng này..."Tiểu Đồng đang dán mắt vào cuốn vở bài tập đột nhiên ngẩng đầu:"Hử..?""Nam Hạo tỏ tình với em chưa?"Tiểu Đồng nghe hỏi thế,mặt đỏ bừng,nhất thời lúng túng"Chị...Hỏi kì quá...Vẫn chưa.."An Tịnh cảm thấy trong lòng như trút được gánh nặng.Dù cô biết chuyện Nam Hạo tỏ tình với Tiểu Đồng cũng chỉ là sớm muộn vì Nam Hạo thậm chí đã từ đứng trước mặt cô bảo muốn lấy Tiểu Đồng làm vợ..Tuy là vậy nhưng có một chuyện cô chắc chắn sẽ làm trước khi ra đi,dù thừa biết chuyện đó không có kết quả..[...]Ba tháng sau,kì thi tốt nghiệp của cô cuối cùng cũng bắt đầu.An Tịnh thi vô cùng tốt,Tiểu Đồng cũng thế...Một tháng sau nữa,bọn họ rước về tấm bằng tốt nghiệp cao trung một cách thuận lợi.Tốt nghiệp...điều đó đồng nghĩa với việc thời gian của An Tịnh ở đây cũng chỉ còn có vài ngày...
Quả nhiên,càng nhìn càng thấy giống An Tịnh,từ mắt đến miệng đều giống.Tự nhiên Nam Hạo lại cười,có khi hắn là do lâu rồi không nói chuyện với An Tịnh rồi sinh ra ảo giác cũng nên..
Câu nói của cô hơn một năm trước giống như mũi giáo đâm thẳng vào tim hắn,chẳng hiểu tại sao khi cô muốn tác hợp hắn với Tiểu Đồng trong tâm lại đau đến thế.Cũng vì câu nói đó cứ bám theo Nam Hạo khiến mỗi lần hắn nhì thấy cô đều cảm thấy chua xót.Nhiều khi Nam Hạo nghĩ,có khi nào hắn tự mình đa tình rồi nghĩ là An Tịnh thích hắn không?Có thể lắm...
Nam Hạo từ chối tuyển thẳng vào BUV để thi vào Thanh Hoa vì hắn chắc rằng người xuất sắc như An Tịnh sau khi tốt nghiệp cao trung thì đảm bảo sẽ vào học Thanh Hoa.Không ai biết mấy tháng nay,Nam Hạo vẫn luôn dùng một tấm ảnh duy nhất làm hình nền,chính là hình ảnh cô gái mặc bộ đồng phục Đế Niên ngồi tập thổi kèn hamonica trên sân thượng,mái tóc bị gió lùa làm cho bay bổng,đôi mắt bluelight vô hồn nhìn về phía xa xăm khiến hình ảnh cô càng thêm nhẹ nhàng thanh thoát.Tấm ảnh này chính là Nam Hạo hạ mình đi chụp lén lúc cô mới học năm nhất,mỗi ngày mở điện thoại ra chỉ cần nhìn thấy hình ảnh cô là có thể khiến Nam Hạo vui cả ngày..
[...]
Dù đã là năm cuối cao trung nhưng An Tịnh vẫn không học hành chuyên cần hơn chút nào trong khi Tiểu Đồng đang ra sức ôn tập quyết tâm thi đậu Thanh Hoa.Năm nay An Tịnh chỉ cần lấy tấm bằng tốt nghiệp cao trung là xong,không cần phải mất sức thi đại học nên vô cùng rảnh rang,thỉnh thoảng còn sang giúp Tiểu Đồng ôn tập.Tiểu Đồng thấy An Tịnh sắp thi đại học rồi mà vẫn không lo học,tự nhiên đâm ra bực mình:
"Chị gái à,cho dù chị có giỏi nhất vũ trụ thì cũng phải học một chút để thi chứ"
An Tịnh phì cười:"Năm nay chị chỉ cần lấy tấm bằng cao trung,còn lại chỉ là phù du"
"Ơ hay,chị không thi đại học à?"
"A...Có chứ!Em gái yên tâm học đi,chị có con đường của mình.Mà Tiểu Đồng này..."
Tiểu Đồng đang dán mắt vào cuốn vở bài tập đột nhiên ngẩng đầu:"Hử..?"
"Nam Hạo tỏ tình với em chưa?"
Tiểu Đồng nghe hỏi thế,mặt đỏ bừng,nhất thời lúng túng
"Chị...Hỏi kì quá...Vẫn chưa.."
An Tịnh cảm thấy trong lòng như trút được gánh nặng.Dù cô biết chuyện Nam Hạo tỏ tình với Tiểu Đồng cũng chỉ là sớm muộn vì Nam Hạo thậm chí đã từ đứng trước mặt cô bảo muốn lấy Tiểu Đồng làm vợ..
Tuy là vậy nhưng có một chuyện cô chắc chắn sẽ làm trước khi ra đi,dù thừa biết chuyện đó không có kết quả..
[...]
Ba tháng sau,kì thi tốt nghiệp của cô cuối cùng cũng bắt đầu.An Tịnh thi vô cùng tốt,Tiểu Đồng cũng thế...
Một tháng sau nữa,bọn họ rước về tấm bằng tốt nghiệp cao trung một cách thuận lợi.
Tốt nghiệp...điều đó đồng nghĩa với việc thời gian của An Tịnh ở đây cũng chỉ còn có vài ngày...
Không Xứng - Mạo Lang LangTác giả: Mạo Lang LangNgười đàn ông họ Nam dắt hai chị em cô đến trước cổng biệt thự 57 ở phố Thiên Tân.Ông ta chỉnh lại gọng kính,mắt không buồn liếc nhìn cô nói: "Từ nay đây sẽ là nhà của hai con..." Khúc An Tịnh vịn lấy hai vai Tiểu Đồng nhìn Nam Chi Hải chăm chăm.Trong lòng đầy thắc mắc cũng như có chút nghi hoặc Đám tang mẹ cô chỉ vừa trôi qua đúng 3 hôm người đàn ông này liền đến đòi dẫn cô và Tiểu Đồng đi mà không hề nói lí do khiến An Tịnh không khỏi cảnh giác,trong lòng vô cùng bất an "Muốn hỏi gì thì hỏi đi..."Người đàn ông dựa vào tường hút thuốc.Làn khói trắng phả ra mờ ảo tựa như sương mù buổi sáng sớm.Bên ngoài thiếu ánh sáng nên hơi tối,chỉ có ánh trăng khuya rọi sáng làm khuôn mặt người đàn ông bị bóng tối nuốt chửng trở nên vô cùng quỷ quái "Ông là ai?Ông có quen mẹ tôi phải không?" Điếu thuốc trên tay Chi Hải bị bẻ gập xuống.Ông vất điếu thuốc dưới đất,dùng chân chà sát nó trên nên đường.Nam Chi Hải không trả lời cô,giơ tay lên bấm chuông Thấy câu hỏi của mình không nhận được hồi âm,cô… Quả nhiên,càng nhìn càng thấy giống An Tịnh,từ mắt đến miệng đều giống.Tự nhiên Nam Hạo lại cười,có khi hắn là do lâu rồi không nói chuyện với An Tịnh rồi sinh ra ảo giác cũng nên..Câu nói của cô hơn một năm trước giống như mũi giáo đâm thẳng vào tim hắn,chẳng hiểu tại sao khi cô muốn tác hợp hắn với Tiểu Đồng trong tâm lại đau đến thế.Cũng vì câu nói đó cứ bám theo Nam Hạo khiến mỗi lần hắn nhì thấy cô đều cảm thấy chua xót.Nhiều khi Nam Hạo nghĩ,có khi nào hắn tự mình đa tình rồi nghĩ là An Tịnh thích hắn không?Có thể lắm...Nam Hạo từ chối tuyển thẳng vào BUV để thi vào Thanh Hoa vì hắn chắc rằng người xuất sắc như An Tịnh sau khi tốt nghiệp cao trung thì đảm bảo sẽ vào học Thanh Hoa.Không ai biết mấy tháng nay,Nam Hạo vẫn luôn dùng một tấm ảnh duy nhất làm hình nền,chính là hình ảnh cô gái mặc bộ đồng phục Đế Niên ngồi tập thổi kèn hamonica trên sân thượng,mái tóc bị gió lùa làm cho bay bổng,đôi mắt bluelight vô hồn nhìn về phía xa xăm khiến hình ảnh cô càng thêm nhẹ nhàng thanh thoát.Tấm ảnh này chính là Nam Hạo hạ mình đi chụp lén lúc cô mới học năm nhất,mỗi ngày mở điện thoại ra chỉ cần nhìn thấy hình ảnh cô là có thể khiến Nam Hạo vui cả ngày..[...]Dù đã là năm cuối cao trung nhưng An Tịnh vẫn không học hành chuyên cần hơn chút nào trong khi Tiểu Đồng đang ra sức ôn tập quyết tâm thi đậu Thanh Hoa.Năm nay An Tịnh chỉ cần lấy tấm bằng tốt nghiệp cao trung là xong,không cần phải mất sức thi đại học nên vô cùng rảnh rang,thỉnh thoảng còn sang giúp Tiểu Đồng ôn tập.Tiểu Đồng thấy An Tịnh sắp thi đại học rồi mà vẫn không lo học,tự nhiên đâm ra bực mình:"Chị gái à,cho dù chị có giỏi nhất vũ trụ thì cũng phải học một chút để thi chứ"An Tịnh phì cười:"Năm nay chị chỉ cần lấy tấm bằng cao trung,còn lại chỉ là phù du""Ơ hay,chị không thi đại học à?""A...Có chứ!Em gái yên tâm học đi,chị có con đường của mình.Mà Tiểu Đồng này..."Tiểu Đồng đang dán mắt vào cuốn vở bài tập đột nhiên ngẩng đầu:"Hử..?""Nam Hạo tỏ tình với em chưa?"Tiểu Đồng nghe hỏi thế,mặt đỏ bừng,nhất thời lúng túng"Chị...Hỏi kì quá...Vẫn chưa.."An Tịnh cảm thấy trong lòng như trút được gánh nặng.Dù cô biết chuyện Nam Hạo tỏ tình với Tiểu Đồng cũng chỉ là sớm muộn vì Nam Hạo thậm chí đã từ đứng trước mặt cô bảo muốn lấy Tiểu Đồng làm vợ..Tuy là vậy nhưng có một chuyện cô chắc chắn sẽ làm trước khi ra đi,dù thừa biết chuyện đó không có kết quả..[...]Ba tháng sau,kì thi tốt nghiệp của cô cuối cùng cũng bắt đầu.An Tịnh thi vô cùng tốt,Tiểu Đồng cũng thế...Một tháng sau nữa,bọn họ rước về tấm bằng tốt nghiệp cao trung một cách thuận lợi.Tốt nghiệp...điều đó đồng nghĩa với việc thời gian của An Tịnh ở đây cũng chỉ còn có vài ngày...