Đến hôn lễ đoạt tân nương tử hẳn ai cũng đã xem qua đi? Phim trên TV cho trẻ con vẫn thường thấy chiếu loại này á~ Nhưng mà đây chú rể lại bị một tên kì quái không quen không biết cướp chạy lại là cái loại sự tình gì? Nói gì? Cái tên quái gở này vốn là một GAY, thích chú rể??? Sai! Hắn thích phụ nữ! Trọng yếu nhất là———hắn căn bản không có quen biết  chú rể! (=.=|||) Chuyện nó là như thế này ạ…. Bối Hiểu Ninh cùng Vương Tinh là từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, nói cách khác, chính là thanh mai trúc mã trong truyền thuyết, không cần phải nghi ngờ, chính là trai tài gái sắc, trời nên một đôi, mà sắp đặt một đôi… Ông nội của hai người bọn họ từng là bằng hữu cùng vào sinh ra tử, lúc nhỏ đã cùng nhau qua cơn đói khát, có miếng bánh cũng là người này nhường cho người kia ăn, quan hệ vô cùng thân thiết. Bọn họ nói sau này nếu có thể sống sót nhất định sẽ để con cháu hai nhà nên duyên vợ chồng, kết nghĩa trăm năm. Nhưng vấn đề là bà nội của Bối Hiểu Ninh và Vương Tinh lại sinh ra toàn nam tử,…

Chương 27

Tân Lang Biến Tân NươngTác giả: Vọng Khởi Vô MinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài HướcĐến hôn lễ đoạt tân nương tử hẳn ai cũng đã xem qua đi? Phim trên TV cho trẻ con vẫn thường thấy chiếu loại này á~ Nhưng mà đây chú rể lại bị một tên kì quái không quen không biết cướp chạy lại là cái loại sự tình gì? Nói gì? Cái tên quái gở này vốn là một GAY, thích chú rể??? Sai! Hắn thích phụ nữ! Trọng yếu nhất là———hắn căn bản không có quen biết  chú rể! (=.=|||) Chuyện nó là như thế này ạ…. Bối Hiểu Ninh cùng Vương Tinh là từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, nói cách khác, chính là thanh mai trúc mã trong truyền thuyết, không cần phải nghi ngờ, chính là trai tài gái sắc, trời nên một đôi, mà sắp đặt một đôi… Ông nội của hai người bọn họ từng là bằng hữu cùng vào sinh ra tử, lúc nhỏ đã cùng nhau qua cơn đói khát, có miếng bánh cũng là người này nhường cho người kia ăn, quan hệ vô cùng thân thiết. Bọn họ nói sau này nếu có thể sống sót nhất định sẽ để con cháu hai nhà nên duyên vợ chồng, kết nghĩa trăm năm. Nhưng vấn đề là bà nội của Bối Hiểu Ninh và Vương Tinh lại sinh ra toàn nam tử,… Lăng Tiếu mang Tôn Miểu Miểu quay lại địa điểm tập hợp trước đó. Trừ Bối Hiểu Ninh, tất cả mọi người đều đã trở về.Lăng Tiếu vội vàng gọi điện thoại cho hắn, điện thoại vừa thông, ba lô Bối Hiểu Ninh để lại lập tức truyền ra tiếng chuông điện thoại của hắn.“Đồ ngốc này.” Lăng Tiếu lẩm bẩm một câu.Không có cách nào khác, mọi người lại cùng nhau ngồi vào ven đường bắt đầu vừa nói chuyện phiếm vừa chờ Bối Hiểu Ninh.Lăng Tiếu không ngừng nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian trôi chậm hơn bình thường rất nhiều.Qua mười lăm phút đồng hồ, Lăng Tiếu không chờ nổi nữa. Y đứng dậy nói: “Hiểu Ninh chắc lạc đường rồi, lại còn không mang điện thoại di dộng. Tôi đi tìm cậu ấy xem sao.”Trương Suất lấy điện thoại di dộng ra, nhìn giờ, “Mới qua mười phút, chờ thêm một chút đi, người lớn thế rồi, chắc không đến mức lạc đâu?”Lăng Tiếu cau mày nhìn vào sâu trong rừng cây, “Tôi cứ đi tìm xem. Các anh cũng có số điện thoại của tôi, nếu cậu ấy trở về thì gọi cho tôi là được.” Nói xong Lăng Tiếu đã đi rồi.Lại qua năm phút đồng hồ, Tôn Lỗi ngồi không yên, hắn vốn cũng không lo Bối Hiểu Ninh, nhưng nhìn thấy vẻ khẩn trương của Lăng Tiếu, hắn cũng có chút nóng nảy. Dù thế nào đi nữa cũng là vì đi tìm em của mình mà mới thành như vậy. Chẳng may Bối Hiểu Ninh sẩy chân một cái, núi này vừa cao lại hiểm trở, đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.Tôn Lỗi đứng dậy, “Ta cũng đi tìm xem.”Hắn vừa đứng, Khương Hạo và Đỗ Hoành Đào cũng đứng dậy, cũng nói muốn đi tìm. Tôn Lỗi vội vàng ấn họ ngồi lại, “Các ngươi ngồi yên, lát nữa lại lạc thêm ai nữa thì làm sao về được. Ta nhớ đường rất tốt, ta đi là được, ta và Lăng Tiếu hai người thế nào cũng tìm được hắn. Các ngươi cứ ở chỗ này chờ xem.” Nói xong Tôn Lỗi cũng đi vào rừng.Bối Hiểu Ninh vòng qua vòng lại hơn nửa ngày cũng không tìm được Tôn Miểu Miểu, nên muốn nhìn xem đã qua bao lâu, lúc này mới phát hiện mình quên mang điện thoại di động. (thế thì mua đt làm gì??? >”

Lăng Tiếu mang Tôn Miểu Miểu quay lại địa điểm tập hợp trước đó. Trừ Bối Hiểu Ninh, tất cả mọi người đều đã trở về.

Lăng Tiếu vội vàng gọi điện thoại cho hắn, điện thoại vừa thông, ba lô Bối Hiểu Ninh để lại lập tức truyền ra tiếng chuông điện thoại của hắn.

“Đồ ngốc này.” Lăng Tiếu lẩm bẩm một câu.

Không có cách nào khác, mọi người lại cùng nhau ngồi vào ven đường bắt đầu vừa nói chuyện phiếm vừa chờ Bối Hiểu Ninh.

Lăng Tiếu không ngừng nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian trôi chậm hơn bình thường rất nhiều.

Qua mười lăm phút đồng hồ, Lăng Tiếu không chờ nổi nữa. Y đứng dậy nói: “Hiểu Ninh chắc lạc đường rồi, lại còn không mang điện thoại di dộng. Tôi đi tìm cậu ấy xem sao.”

Trương Suất lấy điện thoại di dộng ra, nhìn giờ, “Mới qua mười phút, chờ thêm một chút đi, người lớn thế rồi, chắc không đến mức lạc đâu?”

Lăng Tiếu cau mày nhìn vào sâu trong rừng cây, “Tôi cứ đi tìm xem. Các anh cũng có số điện thoại của tôi, nếu cậu ấy trở về thì gọi cho tôi là được.” Nói xong Lăng Tiếu đã đi rồi.

Lại qua năm phút đồng hồ, Tôn Lỗi ngồi không yên, hắn vốn cũng không lo Bối Hiểu Ninh, nhưng nhìn thấy vẻ khẩn trương của Lăng Tiếu, hắn cũng có chút nóng nảy. Dù thế nào đi nữa cũng là vì đi tìm em của mình mà mới thành như vậy. Chẳng may Bối Hiểu Ninh sẩy chân một cái, núi này vừa cao lại hiểm trở, đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Tôn Lỗi đứng dậy, “Ta cũng đi tìm xem.”

Hắn vừa đứng, Khương Hạo và Đỗ Hoành Đào cũng đứng dậy, cũng nói muốn đi tìm. Tôn Lỗi vội vàng ấn họ ngồi lại, “Các ngươi ngồi yên, lát nữa lại lạc thêm ai nữa thì làm sao về được. Ta nhớ đường rất tốt, ta đi là được, ta và Lăng Tiếu hai người thế nào cũng tìm được hắn. Các ngươi cứ ở chỗ này chờ xem.” Nói xong Tôn Lỗi cũng đi vào rừng.

Bối Hiểu Ninh vòng qua vòng lại hơn nửa ngày cũng không tìm được Tôn Miểu Miểu, nên muốn nhìn xem đã qua bao lâu, lúc này mới phát hiện mình quên mang điện thoại di động. (thế thì mua đt làm gì??? >”

Tân Lang Biến Tân NươngTác giả: Vọng Khởi Vô MinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hài HướcĐến hôn lễ đoạt tân nương tử hẳn ai cũng đã xem qua đi? Phim trên TV cho trẻ con vẫn thường thấy chiếu loại này á~ Nhưng mà đây chú rể lại bị một tên kì quái không quen không biết cướp chạy lại là cái loại sự tình gì? Nói gì? Cái tên quái gở này vốn là một GAY, thích chú rể??? Sai! Hắn thích phụ nữ! Trọng yếu nhất là———hắn căn bản không có quen biết  chú rể! (=.=|||) Chuyện nó là như thế này ạ…. Bối Hiểu Ninh cùng Vương Tinh là từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, nói cách khác, chính là thanh mai trúc mã trong truyền thuyết, không cần phải nghi ngờ, chính là trai tài gái sắc, trời nên một đôi, mà sắp đặt một đôi… Ông nội của hai người bọn họ từng là bằng hữu cùng vào sinh ra tử, lúc nhỏ đã cùng nhau qua cơn đói khát, có miếng bánh cũng là người này nhường cho người kia ăn, quan hệ vô cùng thân thiết. Bọn họ nói sau này nếu có thể sống sót nhất định sẽ để con cháu hai nhà nên duyên vợ chồng, kết nghĩa trăm năm. Nhưng vấn đề là bà nội của Bối Hiểu Ninh và Vương Tinh lại sinh ra toàn nam tử,… Lăng Tiếu mang Tôn Miểu Miểu quay lại địa điểm tập hợp trước đó. Trừ Bối Hiểu Ninh, tất cả mọi người đều đã trở về.Lăng Tiếu vội vàng gọi điện thoại cho hắn, điện thoại vừa thông, ba lô Bối Hiểu Ninh để lại lập tức truyền ra tiếng chuông điện thoại của hắn.“Đồ ngốc này.” Lăng Tiếu lẩm bẩm một câu.Không có cách nào khác, mọi người lại cùng nhau ngồi vào ven đường bắt đầu vừa nói chuyện phiếm vừa chờ Bối Hiểu Ninh.Lăng Tiếu không ngừng nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian trôi chậm hơn bình thường rất nhiều.Qua mười lăm phút đồng hồ, Lăng Tiếu không chờ nổi nữa. Y đứng dậy nói: “Hiểu Ninh chắc lạc đường rồi, lại còn không mang điện thoại di dộng. Tôi đi tìm cậu ấy xem sao.”Trương Suất lấy điện thoại di dộng ra, nhìn giờ, “Mới qua mười phút, chờ thêm một chút đi, người lớn thế rồi, chắc không đến mức lạc đâu?”Lăng Tiếu cau mày nhìn vào sâu trong rừng cây, “Tôi cứ đi tìm xem. Các anh cũng có số điện thoại của tôi, nếu cậu ấy trở về thì gọi cho tôi là được.” Nói xong Lăng Tiếu đã đi rồi.Lại qua năm phút đồng hồ, Tôn Lỗi ngồi không yên, hắn vốn cũng không lo Bối Hiểu Ninh, nhưng nhìn thấy vẻ khẩn trương của Lăng Tiếu, hắn cũng có chút nóng nảy. Dù thế nào đi nữa cũng là vì đi tìm em của mình mà mới thành như vậy. Chẳng may Bối Hiểu Ninh sẩy chân một cái, núi này vừa cao lại hiểm trở, đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.Tôn Lỗi đứng dậy, “Ta cũng đi tìm xem.”Hắn vừa đứng, Khương Hạo và Đỗ Hoành Đào cũng đứng dậy, cũng nói muốn đi tìm. Tôn Lỗi vội vàng ấn họ ngồi lại, “Các ngươi ngồi yên, lát nữa lại lạc thêm ai nữa thì làm sao về được. Ta nhớ đường rất tốt, ta đi là được, ta và Lăng Tiếu hai người thế nào cũng tìm được hắn. Các ngươi cứ ở chỗ này chờ xem.” Nói xong Tôn Lỗi cũng đi vào rừng.Bối Hiểu Ninh vòng qua vòng lại hơn nửa ngày cũng không tìm được Tôn Miểu Miểu, nên muốn nhìn xem đã qua bao lâu, lúc này mới phát hiện mình quên mang điện thoại di động. (thế thì mua đt làm gì??? >”

Chương 27