Tác giả:

Mặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp…

Chương 2: Xuyên rồi , thực xuyên qua rồi

Nữ Tài Nhân Kì Lạ!Tác giả: KimnachonTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp… Đang chờ đợi cái cảm giác c*̉a tiếp đất bằng mông thì nàng đột nhiên thấy cơ thể nhẹ bổng một cái nhưng c*̃ng chỉ là cảm giác thoáng qua cái chân thực đến với nàng chính xác là."Rầm" một tiếng nàng liền hạ cánh với tư thế ếch chụp nhái vô c*̀ng đẹp mắt. c*́ ngã thực là rất đau a, đau đến điếng người đau đến cái miệng nhỏ anh đào c*̃ng buôn lời thô tục " chết tiệt cái chăn nhà ngươi, ta bầm nát ngươi "Vươn người hướng phía giường mà tìm chăn, nàng bỗng chốc ngây ngốc " chuyện gì đây, đây là đâu giường kia c*̉a ai phòng này c*̉a ai ta đang ở nơi quái nào?". Đập vào mắt nàng là một căn phòng xa lạ, với cách bày trí chã khác nào phim cổ trang. Bên ngoài chợt truyền đến tiếng gõ cửa "chuyện gì vậy tam tiểu thư, làm gì ồn ào vậy " tiếp đến là tiếng cửa mở, nha đầu kia trực tiếp đi vào.Thấy nàng đang ngồi ở trênnền đất nha đầu kia nhăn mài lạnh giọng " tiểu thư à, người đang mặt là đồ gấm trắng đó khó giặc lắm đó lết trên đất làm gì cơ chứ " vừa nói tiểu nha đầu vừa kéo nàng dậy đi đến gương đồng chảy tóc cho nàng. Chợt"Aaaaaaa~~~~, ai đây, đây là nơi nào ngươi là ai nữa " thất thần nãy giờ nàng mới choàng tĩnh. Thấy gương mặt mình trong gương là một người khác hoãng hốt đến mức cả người tĩnh hẳn ra. Nàng kiền hoài nghi, liền chắp tay mà nói " cầu trời, đây chỉ là mơ đừng như con nghĩ a, không phải sui tới mức xuyên không chứ, thật phi khoa học!"Nha đầu kia thấy nàng như bị trúng tà liền sợ hãi bỏ chạy, đi tìm đại phu nhân.Nàng đi đến chính phủ, đại phu nhân và lão gia đang ở c*̀ng nhau, nghe bên ngoài có tiếng ồn ào đại phu nhân nhíu mài " chuyện gì ồn như thế có ra thể thống gì không, coa chuyện gì vào đây cho ta " nàng (ĐPN) lạnh giọng ra lệnh.Được lệnh nha đầu kia tiến vào trông phủ nhìn thấy dại phu nhân còn có lãi gia liền kibhs cẩn quỳ xuống " bẩm lão gia, đại phu nhân, tam tiểu thư sáng sớm trúng tà nhìn mặt mình lại hỏi là ai, nhìn phòng mình lạ hỏi phòng ai " nha đầu vừa nói xong không khỏi sợ hãi.Võ tướng Quách Công c*̉a phủ Quách (lão gia)không khỏi nhăn mặt. Hắn nghĩ chuyện nàng(Lạc Nhi)bị ngốc đã khiến hắn mất mắt lắm rồi, chuyện này mà bị lan ra ngoài nữa mặt mũi c*̉a nhắn có còn không đây?Mấy vệt đen liên tiếp hiện trên mặt, lão gia ngay lập tức mời đại phu riêng c*̉a phủ đến chữa cho nàng, chính mình c*̃ng không đi không để nàng vào lòng.

Đang chờ đợi cái cảm giác c*̉a tiếp đất bằng mông thì nàng đột nhiên thấy cơ thể nhẹ bổng một cái nhưng c*̃ng chỉ là cảm giác thoáng qua cái chân thực đến với nàng chính xác là.

"Rầm" một tiếng nàng liền hạ cánh với tư thế ếch chụp nhái vô c*̀ng đẹp mắt. c*́ ngã thực là rất đau a, đau đến điếng người đau đến cái miệng nhỏ anh đào c*̃ng buôn lời thô tục " chết tiệt cái chăn nhà ngươi, ta bầm nát ngươi "

Vươn người hướng phía giường mà tìm chăn, nàng bỗng chốc ngây ngốc " chuyện gì đây, đây là đâu giường kia c*̉a ai phòng này c*̉a ai ta đang ở nơi quái nào?". Đập vào mắt nàng là một căn phòng xa lạ, với cách bày trí chã khác nào phim cổ trang. Bên ngoài chợt truyền đến tiếng gõ cửa "chuyện gì vậy tam tiểu thư, làm gì ồn ào vậy " tiếp đến là tiếng cửa mở, nha đầu kia trực tiếp đi vào.

Thấy nàng đang ngồi ở trênnền đất nha đầu kia nhăn mài lạnh giọng " tiểu thư à, người đang mặt là đồ gấm trắng đó khó giặc lắm đó lết trên đất làm gì cơ chứ " vừa nói tiểu nha đầu vừa kéo nàng dậy đi đến gương đồng chảy tóc cho nàng. Chợt

"Aaaaaaa~~~~, ai đây, đây là nơi nào ngươi là ai nữa " thất thần nãy giờ nàng mới choàng tĩnh. Thấy gương mặt mình trong gương là một người khác hoãng hốt đến mức cả người tĩnh hẳn ra

. Nàng kiền hoài nghi, liền chắp tay mà nói " cầu trời, đây chỉ là mơ đừng như con nghĩ a, không phải sui tới mức xuyên không chứ, thật phi khoa học!"

Nha đầu kia thấy nàng như bị trúng tà liền sợ hãi bỏ chạy, đi tìm đại phu nhân.

Nàng đi đến chính phủ, đại phu nhân và lão gia đang ở c*̀ng nhau, nghe bên ngoài có tiếng ồn ào đại phu nhân nhíu mài " chuyện gì ồn như thế có ra thể thống gì không, coa chuyện gì vào đây cho ta " nàng (ĐPN) lạnh giọng ra lệnh.

Được lệnh nha đầu kia tiến vào trông phủ nhìn thấy dại phu nhân còn có lãi gia liền kibhs cẩn quỳ xuống " bẩm lão gia, đại phu nhân, tam tiểu thư sáng sớm trúng tà nhìn mặt mình lại hỏi là ai, nhìn phòng mình lạ hỏi phòng ai " nha đầu vừa nói xong không khỏi sợ hãi.

Võ tướng Quách Công c*̉a phủ Quách (lão gia)không khỏi nhăn mặt. Hắn nghĩ chuyện nàng(Lạc Nhi)bị ngốc đã khiến hắn mất mắt lắm rồi, chuyện này mà bị lan ra ngoài nữa mặt mũi c*̉a nhắn có còn không đây?

Mấy vệt đen liên tiếp hiện trên mặt, lão gia ngay lập tức mời đại phu riêng c*̉a phủ đến chữa cho nàng, chính mình c*̃ng không đi không để nàng vào lòng.

Nữ Tài Nhân Kì Lạ!Tác giả: KimnachonTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngMặt trời ngày chủ nhật đã lên cao quá đầu người, mà Trắc Lạc Nhi một cô nương 19 tuổi lại còn nằm ường trên giường ngủ say sưa. Trong căn phòng đầy huân chương, học tập có, võ thuật có. Thấy cả dàn c*́p trưng bày không ngay ngắn. Có c*́p vàng karate nữ, c*́p bạc taewondo còn có cả kiếm dạo trung hoa thành phố c*̃ng giải nhất. Cái phòng bừa bộn ngổn ngang nhìn chả ra làm sao, cạnh tường là cái bàn học. Chỉ duy nhất cái bàn là gọn, bên trên là đủ cái loại cọ vẽ và màu và khung tranh và một cây đàn tranh. Nữ chính đa tài c*̉a chúng ta thì đang nằm trên giường, mền bị đá văng đi chỉ thấy một thiên thần da trắng như hoa sứ đang tóc tai lộn xộn mắt nhắm nghiền. " Lạc Nhi cô nương, cô có chịu dậy không đây, sắp chiều luôn rồi!" Mẹ cô gọi vọng lên từ tầng một, giọng không che giấu châm biếm. Cô bị đánh thức, mày liễu nhíu lại, đưa tay lấy gối trùm hai tay, định tiếp… Đang chờ đợi cái cảm giác c*̉a tiếp đất bằng mông thì nàng đột nhiên thấy cơ thể nhẹ bổng một cái nhưng c*̃ng chỉ là cảm giác thoáng qua cái chân thực đến với nàng chính xác là."Rầm" một tiếng nàng liền hạ cánh với tư thế ếch chụp nhái vô c*̀ng đẹp mắt. c*́ ngã thực là rất đau a, đau đến điếng người đau đến cái miệng nhỏ anh đào c*̃ng buôn lời thô tục " chết tiệt cái chăn nhà ngươi, ta bầm nát ngươi "Vươn người hướng phía giường mà tìm chăn, nàng bỗng chốc ngây ngốc " chuyện gì đây, đây là đâu giường kia c*̉a ai phòng này c*̉a ai ta đang ở nơi quái nào?". Đập vào mắt nàng là một căn phòng xa lạ, với cách bày trí chã khác nào phim cổ trang. Bên ngoài chợt truyền đến tiếng gõ cửa "chuyện gì vậy tam tiểu thư, làm gì ồn ào vậy " tiếp đến là tiếng cửa mở, nha đầu kia trực tiếp đi vào.Thấy nàng đang ngồi ở trênnền đất nha đầu kia nhăn mài lạnh giọng " tiểu thư à, người đang mặt là đồ gấm trắng đó khó giặc lắm đó lết trên đất làm gì cơ chứ " vừa nói tiểu nha đầu vừa kéo nàng dậy đi đến gương đồng chảy tóc cho nàng. Chợt"Aaaaaaa~~~~, ai đây, đây là nơi nào ngươi là ai nữa " thất thần nãy giờ nàng mới choàng tĩnh. Thấy gương mặt mình trong gương là một người khác hoãng hốt đến mức cả người tĩnh hẳn ra. Nàng kiền hoài nghi, liền chắp tay mà nói " cầu trời, đây chỉ là mơ đừng như con nghĩ a, không phải sui tới mức xuyên không chứ, thật phi khoa học!"Nha đầu kia thấy nàng như bị trúng tà liền sợ hãi bỏ chạy, đi tìm đại phu nhân.Nàng đi đến chính phủ, đại phu nhân và lão gia đang ở c*̀ng nhau, nghe bên ngoài có tiếng ồn ào đại phu nhân nhíu mài " chuyện gì ồn như thế có ra thể thống gì không, coa chuyện gì vào đây cho ta " nàng (ĐPN) lạnh giọng ra lệnh.Được lệnh nha đầu kia tiến vào trông phủ nhìn thấy dại phu nhân còn có lãi gia liền kibhs cẩn quỳ xuống " bẩm lão gia, đại phu nhân, tam tiểu thư sáng sớm trúng tà nhìn mặt mình lại hỏi là ai, nhìn phòng mình lạ hỏi phòng ai " nha đầu vừa nói xong không khỏi sợ hãi.Võ tướng Quách Công c*̉a phủ Quách (lão gia)không khỏi nhăn mặt. Hắn nghĩ chuyện nàng(Lạc Nhi)bị ngốc đã khiến hắn mất mắt lắm rồi, chuyện này mà bị lan ra ngoài nữa mặt mũi c*̉a nhắn có còn không đây?Mấy vệt đen liên tiếp hiện trên mặt, lão gia ngay lập tức mời đại phu riêng c*̉a phủ đến chữa cho nàng, chính mình c*̃ng không đi không để nàng vào lòng.

Chương 2: Xuyên rồi , thực xuyên qua rồi