Tác giả:

LÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất.

Chương 17

Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. TIÊU HÀN đặt tay mình lên tay TỬ HIÊN, cô ngước lên nhìn chàng đầy khó hiểu- Ta ko dám hứa sẽ cho nàng sau này mãi mãi hạnh phúc, nhưng ta cam đoan sẽ cho nàng được vị ngọt hạnh phúc mỗi ngày. Thôi ko còn sớm nữa, nàng ngủ giường đó đi, ta ngủ bên ghế dài kia là được- Vậy đâu được, ngài là vương gia sao có thể..- Ta nói sao nghe vậy đi, HIÊN nhi ngoan điĐèn trong phòng đã tắt, cô nằm trên giường cảm thấy xao xuyến bồi hồi với từng câu từng chữ mà vương gia đã nói, cô nghĩ liệu ngày mai sẽ như thế nào, đắng ngắt hay ngọt ngào. Trời đã sáng, cô rời giường thay đồ, định ra ngoài thì thấy trên bàn 1 mảnh giấy ''Ta thấy nàng ngủ ngon quá nên ko gọi nàng dậy sớm, chút nữa nàng dậy sẽ có má LAN là quản gia trong nhà gọi nàng ăn sáng, 1 buổi sáng tốt lành HIÊN nhi''. Cô mỉm cười, đúng là vị ngọt buổi sáng thật dễ chịu, đột nhiên có tiếng gõ cửa và tiếng gọi- Vương phi, người đã dậy chưaCô mở cửa thì thấy 1 người phụ nữ khoảng 50 mươi mấy tuổi, gương mặt phúc hậu hiền lành khiến cô cảm thấy sao nhớ đến mẫu thân vô cùng.- Người là má Lan- Dạ, tôi chính là quản gia trong nhà, vương gia dặn bao giờ vương phi dậy thì mời người ra ăn sáng- Vâng con đi liền, à mà má LAN cứ gọi con là TỬ HIÊN đi, đừng gọi vương phi

TIÊU HÀN đặt tay mình lên tay TỬ HIÊN, cô ngước lên nhìn chàng đầy khó hiểu

- Ta ko dám hứa sẽ cho nàng sau này mãi mãi hạnh phúc, nhưng ta cam đoan sẽ cho nàng được vị ngọt hạnh phúc mỗi ngày. Thôi ko còn sớm nữa, nàng ngủ giường đó đi, ta ngủ bên ghế dài kia là được

- Vậy đâu được, ngài là vương gia sao có thể..

- Ta nói sao nghe vậy đi, HIÊN nhi ngoan đi

Đèn trong phòng đã tắt, cô nằm trên giường cảm thấy xao xuyến bồi hồi với từng câu từng chữ mà vương gia đã nói, cô nghĩ liệu ngày mai sẽ như thế nào, đắng ngắt hay ngọt ngào. Trời đã sáng, cô rời giường thay đồ, định ra ngoài thì thấy trên bàn 1 mảnh giấy ''Ta thấy nàng ngủ ngon quá nên ko gọi nàng dậy sớm, chút nữa nàng dậy sẽ có má LAN là quản gia trong nhà gọi nàng ăn sáng, 1 buổi sáng tốt lành HIÊN nhi''. Cô mỉm cười, đúng là vị ngọt buổi sáng thật dễ chịu, đột nhiên có tiếng gõ cửa và tiếng gọi

- Vương phi, người đã dậy chưa

Cô mở cửa thì thấy 1 người phụ nữ khoảng 50 mươi mấy tuổi, gương mặt phúc hậu hiền lành khiến cô cảm thấy sao nhớ đến mẫu thân vô cùng.

- Người là má Lan

- Dạ, tôi chính là quản gia trong nhà, vương gia dặn bao giờ vương phi dậy thì mời người ra ăn sáng

- Vâng con đi liền, à mà má LAN cứ gọi con là TỬ HIÊN đi, đừng gọi vương phi

Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. TIÊU HÀN đặt tay mình lên tay TỬ HIÊN, cô ngước lên nhìn chàng đầy khó hiểu- Ta ko dám hứa sẽ cho nàng sau này mãi mãi hạnh phúc, nhưng ta cam đoan sẽ cho nàng được vị ngọt hạnh phúc mỗi ngày. Thôi ko còn sớm nữa, nàng ngủ giường đó đi, ta ngủ bên ghế dài kia là được- Vậy đâu được, ngài là vương gia sao có thể..- Ta nói sao nghe vậy đi, HIÊN nhi ngoan điĐèn trong phòng đã tắt, cô nằm trên giường cảm thấy xao xuyến bồi hồi với từng câu từng chữ mà vương gia đã nói, cô nghĩ liệu ngày mai sẽ như thế nào, đắng ngắt hay ngọt ngào. Trời đã sáng, cô rời giường thay đồ, định ra ngoài thì thấy trên bàn 1 mảnh giấy ''Ta thấy nàng ngủ ngon quá nên ko gọi nàng dậy sớm, chút nữa nàng dậy sẽ có má LAN là quản gia trong nhà gọi nàng ăn sáng, 1 buổi sáng tốt lành HIÊN nhi''. Cô mỉm cười, đúng là vị ngọt buổi sáng thật dễ chịu, đột nhiên có tiếng gõ cửa và tiếng gọi- Vương phi, người đã dậy chưaCô mở cửa thì thấy 1 người phụ nữ khoảng 50 mươi mấy tuổi, gương mặt phúc hậu hiền lành khiến cô cảm thấy sao nhớ đến mẫu thân vô cùng.- Người là má Lan- Dạ, tôi chính là quản gia trong nhà, vương gia dặn bao giờ vương phi dậy thì mời người ra ăn sáng- Vâng con đi liền, à mà má LAN cứ gọi con là TỬ HIÊN đi, đừng gọi vương phi

Chương 17