LÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất.
Chương 48
Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. Hỷ Na lắc đầu- Không đại ca à, huynh ấy có 1 người thê tử rất đẹp, rất tốt- Muội cũng đẹp màHỷ Na nhìn vào mắt của đại huynh mình 1 cách cực kì nghiêm túc- Quan trọng 2 người họ yêu nhau, những năm qua muội cứ nghĩ từ từ Hàn ca sẽ yêu muội nhưng không phải vậy, huynh ấy coi muội như em gái mình thì mãi mãi vẫn vậy, không duyên nợ không nên cưỡng cầu.Đại hoàng tử vỗ vỗ vai rồi kéo Hỷ Na đi- Ta hiểu rồi, mà muội đừng buồn, ta sẽ tìm cho muội 1 người thật xứng đáng- Huynh còn chưa yêu ai đó- Là..là vì ta quá tốt, với lại thấy muội ế nên ta ế chung cho muội đỡ buồn đó- Huynh.... xạo quá àCả đoạn đường là những tiếng cười thúc thích, vui vẻ của 2 anh em nhà họ. Tử Hiên đang đi thì thấy Mạnh Tứ đã về, nhìn trước nhìn sau không thấy Tiêu Hàn- Mạnh Tứ, hồi nảy vương gia đi chung với cậu mà, vậy vương gia đâuMạnh Tứ lắc đầu không biết, Tử Hiên thấy có gì đó không ổn liền chạy ngược chạy xuôi tìm Tiêu Hàn. Đột nhiên có 1 nơi vừa lóe sáng trong đầu Tử Hiên, cô đi ra vườn hoa thì thấy xa xa Tiêu hàn ngồi trên chiếc võng, cô nhẹ nhàng đi lại rồi ngồi kế bên, thấy Tiêu Hàn trầm ngâm im lặng mãi, cô mở lời- Chàng sao thế, có chuyện gì à?
Hỷ Na lắc đầu
- Không đại ca à, huynh ấy có 1 người thê tử rất đẹp, rất tốt
- Muội cũng đẹp mà
Hỷ Na nhìn vào mắt của đại huynh mình 1 cách cực kì nghiêm túc
- Quan trọng 2 người họ yêu nhau, những năm qua muội cứ nghĩ từ từ Hàn ca sẽ yêu muội nhưng không phải vậy, huynh ấy coi muội như em gái mình thì mãi mãi vẫn vậy, không duyên nợ không nên cưỡng cầu.
Đại hoàng tử vỗ vỗ vai rồi kéo Hỷ Na đi
- Ta hiểu rồi, mà muội đừng buồn, ta sẽ tìm cho muội 1 người thật xứng đáng
- Huynh còn chưa yêu ai đó
- Là..là vì ta quá tốt, với lại thấy muội ế nên ta ế chung cho muội đỡ buồn đó
- Huynh.... xạo quá à
Cả đoạn đường là những tiếng cười thúc thích, vui vẻ của 2 anh em nhà họ. Tử Hiên đang đi thì thấy Mạnh Tứ đã về, nhìn trước nhìn sau không thấy Tiêu Hàn
- Mạnh Tứ, hồi nảy vương gia đi chung với cậu mà, vậy vương gia đâu
Mạnh Tứ lắc đầu không biết, Tử Hiên thấy có gì đó không ổn liền chạy ngược chạy xuôi tìm Tiêu Hàn. Đột nhiên có 1 nơi vừa lóe sáng trong đầu Tử Hiên, cô đi ra vườn hoa thì thấy xa xa Tiêu hàn ngồi trên chiếc võng, cô nhẹ nhàng đi lại rồi ngồi kế bên, thấy Tiêu Hàn trầm ngâm im lặng mãi, cô mở lời
- Chàng sao thế, có chuyện gì à?
Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. Hỷ Na lắc đầu- Không đại ca à, huynh ấy có 1 người thê tử rất đẹp, rất tốt- Muội cũng đẹp màHỷ Na nhìn vào mắt của đại huynh mình 1 cách cực kì nghiêm túc- Quan trọng 2 người họ yêu nhau, những năm qua muội cứ nghĩ từ từ Hàn ca sẽ yêu muội nhưng không phải vậy, huynh ấy coi muội như em gái mình thì mãi mãi vẫn vậy, không duyên nợ không nên cưỡng cầu.Đại hoàng tử vỗ vỗ vai rồi kéo Hỷ Na đi- Ta hiểu rồi, mà muội đừng buồn, ta sẽ tìm cho muội 1 người thật xứng đáng- Huynh còn chưa yêu ai đó- Là..là vì ta quá tốt, với lại thấy muội ế nên ta ế chung cho muội đỡ buồn đó- Huynh.... xạo quá àCả đoạn đường là những tiếng cười thúc thích, vui vẻ của 2 anh em nhà họ. Tử Hiên đang đi thì thấy Mạnh Tứ đã về, nhìn trước nhìn sau không thấy Tiêu Hàn- Mạnh Tứ, hồi nảy vương gia đi chung với cậu mà, vậy vương gia đâuMạnh Tứ lắc đầu không biết, Tử Hiên thấy có gì đó không ổn liền chạy ngược chạy xuôi tìm Tiêu Hàn. Đột nhiên có 1 nơi vừa lóe sáng trong đầu Tử Hiên, cô đi ra vườn hoa thì thấy xa xa Tiêu hàn ngồi trên chiếc võng, cô nhẹ nhàng đi lại rồi ngồi kế bên, thấy Tiêu Hàn trầm ngâm im lặng mãi, cô mở lời- Chàng sao thế, có chuyện gì à?