Tác giả:

LÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất.

Chương 53: Rốt cục cũng gặp được chàng

Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. Tử Hiên liền quay lại chỗ Hỷ Na và Quách tướng quân, thấy 2 người vẫn còn nói chuyện, Tử Hiên vội nấp vào 1 góc nhỏ- Quách tướng quân,nói đi Hàn ca ở đâu- Thưa công chúa, đêm qua tam vương gia đã dẫn 10 binh lính đi cứu 1 người dân còn sót lại trong thành, người dân đó đã thoát ra khỏi thành nhưng không thấy tam vương gia đâu- Sao ngươi không dẫn binh đi cứu mà để Hàn ca điHỷ Na lớn tiếng, suýt nữa không kìm chế được cảm xúc- Bởi vì trong thành bọn phản tặc có cài thuốc nổ, vốn dĩ tôi đã bàn bạc kêu vương gia từ từ nghĩ cách, nhưng đêm qua vương gia tự ý vào thành cứu người, tôi không kịp ngăn cản-Vậy giờ ta biết phải nói sao với tam tẩuGiọng Hỷ Na ảm đạm. Tử Hiên nãy giờ đứng nghe mà phải nắm chặt tay bật cả máu để kìm chế cảm xúc. Cô vội vàng quay lại lều trại, không lâu sau Hỷ Na đến, thấy Tử Hiên ngủ Hỷ Na liền ra ngoài vào lều trại kế bên, Tử Hiên chợt mở mắt, từ nãy giờ cô chỉ vờ ngủ mà thôi. Thấy lính gác chỗ cửa vào thành Tây Châu hơi lơ là, cô liền nhanh chân vào thành. Cô vừa đi, vừa gọi Tiêu Hàn, giờ cô như người mất phương hướng giữa nơi không bóng người này, không biết tìm chàng ở đâu. Đột nhiên cô dừng bước, rốt cục cũng thấy được chàng nhưng sao

Tử Hiên liền quay lại chỗ Hỷ Na và Quách tướng quân, thấy 2 người vẫn còn nói chuyện, Tử Hiên vội nấp vào 1 góc nhỏ

- Quách tướng quân,nói đi Hàn ca ở đâu

- Thưa công chúa, đêm qua tam vương gia đã dẫn 10 binh lính đi cứu 1 người dân còn sót lại trong thành, người dân đó đã thoát ra khỏi thành nhưng không thấy tam vương gia đâu

- Sao ngươi không dẫn binh đi cứu mà để Hàn ca đi

Hỷ Na lớn tiếng, suýt nữa không kìm chế được cảm xúc

- Bởi vì trong thành bọn phản tặc có cài thuốc nổ, vốn dĩ tôi đã bàn bạc kêu vương gia từ từ nghĩ cách, nhưng đêm qua vương gia tự ý vào thành cứu người, tôi không kịp ngăn cản

-Vậy giờ ta biết phải nói sao với tam tẩu

Giọng Hỷ Na ảm đạm. Tử Hiên nãy giờ đứng nghe mà phải nắm chặt tay bật cả máu để kìm chế cảm xúc. Cô vội vàng quay lại lều trại, không lâu sau Hỷ Na đến, thấy Tử Hiên ngủ Hỷ Na liền ra ngoài vào lều trại kế bên, Tử Hiên chợt mở mắt, từ nãy giờ cô chỉ vờ ngủ mà thôi. Thấy lính gác chỗ cửa vào thành Tây Châu hơi lơ là, cô liền nhanh chân vào thành. Cô vừa đi, vừa gọi Tiêu Hàn, giờ cô như người mất phương hướng giữa nơi không bóng người này, không biết tìm chàng ở đâu. Đột nhiên cô dừng bước, rốt cục cũng thấy được chàng nhưng sao

Dư Vị Trà TâmTác giả: hoa xương rồngLÂM phủ - Thiếu gia, Tử Hiên tiểu thư đến rồi Lâm Cát ngồi trên ghế, nhâm nhi ngụm trà, nhếch mép cười - Cho vào - Dạ thiếu gia Tên người làm ra ngoài, Tử Hiên chậm rãi bước vào, trong lòng thấy cực kì dơ bẩn khi đặt chân đến đây, vừa nhìn thấy Tử Hiên,Lâm Cát đứng dậy đi vòng vòng quanh cô, rồi đứng trước mặt nhìn thẳng vào cô - Tử Hiên đại tiểu thư, tôi chờ cô lâu rồi đó, ko sao cô đã đến đây thì coi như chấp nhận điều kiện của ta rồi, chờ lâu cũng ko sao hahahahaha Nụ cười hoang dại của Lâm Cát vang khắp cả phòng, Tử Hiên nhìn hắn chỉ với nữa con mắt, nhẹ nhàng nói - Đê tiện Lâm Cát nghe cô chửi,mặt ko gì là nổi giận, từ tốn nói - Ta đã nói rồi, chỉ cần cô hầu hạ ta đêm nay ta sẽ trừ 7 phần nợ của thằng em trai yêu quý của cô, còn ko xa sẽ siết phủ HÀ gia các người, cô đã đến đây coi như cô đồng ý, nếu giờ cô ko muốn ta ko ép, chờ ngày mai ta đến siết phủ là được Tử nhắm mắt, răng cắn vào môi đến nỗi bật máu, 2 hàng nước nước mắt lăn dài, từng lớp y phục rớt xuống đất. Tử Hiên liền quay lại chỗ Hỷ Na và Quách tướng quân, thấy 2 người vẫn còn nói chuyện, Tử Hiên vội nấp vào 1 góc nhỏ- Quách tướng quân,nói đi Hàn ca ở đâu- Thưa công chúa, đêm qua tam vương gia đã dẫn 10 binh lính đi cứu 1 người dân còn sót lại trong thành, người dân đó đã thoát ra khỏi thành nhưng không thấy tam vương gia đâu- Sao ngươi không dẫn binh đi cứu mà để Hàn ca điHỷ Na lớn tiếng, suýt nữa không kìm chế được cảm xúc- Bởi vì trong thành bọn phản tặc có cài thuốc nổ, vốn dĩ tôi đã bàn bạc kêu vương gia từ từ nghĩ cách, nhưng đêm qua vương gia tự ý vào thành cứu người, tôi không kịp ngăn cản-Vậy giờ ta biết phải nói sao với tam tẩuGiọng Hỷ Na ảm đạm. Tử Hiên nãy giờ đứng nghe mà phải nắm chặt tay bật cả máu để kìm chế cảm xúc. Cô vội vàng quay lại lều trại, không lâu sau Hỷ Na đến, thấy Tử Hiên ngủ Hỷ Na liền ra ngoài vào lều trại kế bên, Tử Hiên chợt mở mắt, từ nãy giờ cô chỉ vờ ngủ mà thôi. Thấy lính gác chỗ cửa vào thành Tây Châu hơi lơ là, cô liền nhanh chân vào thành. Cô vừa đi, vừa gọi Tiêu Hàn, giờ cô như người mất phương hướng giữa nơi không bóng người này, không biết tìm chàng ở đâu. Đột nhiên cô dừng bước, rốt cục cũng thấy được chàng nhưng sao

Chương 53: Rốt cục cũng gặp được chàng