Hôm đó là buổi tốt nghiệp cấp hai. Sương sớm long lanh, chim ca ríu rít. Cô sinh viên vừa tốt nghiệp Quỳnh lùn đang mang tâm trạng hí hửng vô cùng, nàng cười cười, mắt ngơ ngẩn ngó nghiêng, chốc chốc cái ngón tay múp múp xinh xinh lại bấm máy ảnh chụp tanh tách. Hôm nay cô nàng pơi pới nắm, vì nàng được những ba cái giải nhì tỉnh, ba cái giải Văn Toán Sinh nhất huyện mà lị. Mà đặc biệt hơn cả là nàng lại học ở trường ngoại ô, trường không mấy danh tiếng, mà lại vượt mặt bao nhiêu đứa trong thành phố chứ, hôm nay lên nhận giải cứ gọi là phổng hết cả mũi. Quỳnh định sẽ về khoe ba mẹ rồi xun xoe xin ba mua cho cái máy ảnh mới, nhà tuy không giàu nhưng cũng dư giả. Đang phởn thấy mồ, Quỳnh nhảy chân sáo vào nhà. Mắt dính vào máy ảnh, nàng bước lững thững bước vào phòng khách. Sau đó đứng nguyên trước cửa ra vào xem ảnh, rồi lại cười khúc khích. Một lúc sau ngẩng mặt lên mới thấy mấy bác nào là lạ ngồi chễm chệ trong phòng khách, Quỳnh nhìn nhìn, xong quay ra. - Lộn nhà. Cô nàng phán câu…
Tác giả: