“Tiểu hầu gia chậm thôi! Chờ bọn thuộc hạ! Coi chừng nguy hiểm!” Đám gia đinh la hoảng, con tuấn mã đen tuyền phóng vút đi, bỏ lại phía sau đám khói bụi mù mịt cùng gia nhân phì phò đuổi theo. Hồng cân thiếu niên (1) ghìm ngựa quay đầu, đảo mắt ra sau, mắt sắc tựa kiếm, kiêu dũng như lửa, dung mạo tuấn mỹ tôn quý toát lên vẻ đoan chính nghiêm nghị, thần thái uy phong đầy ngạo mạn của người trẻ tuổi khinh cuồng. “Hừ! Năm xưa tổ tiên ta trên lưng ngựa đánh Nam dẹp Bắc, bình định thiên hạ, bát nghệ tinh thông, bao nhiêu công phu đó đến đời con cháu hóa thành hư danh sao?” Giữa lùm cây có động! “Hươu sao!” – Thiếu niên nhanh tay lẹ mắt, lập tức quay đầu, hai chân th*c m*nh, một mình một ngựa bám sát đối phương. Hươu sao cảm nhận nguy hiểm cận kề, cuống cuồng như điên tung chân chạy trốn. “Tiểu hầu gia!!!!” – Tiếng gọi của đám gia nhân mau chóng mất hút sau lưng chàng thiếu niên đang hiếu thắng đuổi theo con mồi, càng lúc càng xa. Đường càng lúc càng khó đi, rừng cây quá rậm rạp, cành lá…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...