Tác giả:

Oe...oe... oe... Tiếng trẻ con khóc lớn làm vang vọng cả hành lang bệnh viện phụ sản. "Con à! Nín đi... làm ơn đừng khóc nữa..." Một người phụ nữ tuổi tầm 20 đang cố gắng dỗ dành đứa con chưa đầy 2 tháng tuổi của mình. Chót dại dính phải tình một đêm với người đàn ông xa lạ mà giờ đây cuộc đời người phụ nữ này lâm vào khốn đốn... Người phụ nữ đưa mắt nhìn xung quanh. Cả khu hành lang vắng tanh không bóng người, có lẽ giờ này y tá cùng bác sĩ và các bệnh nhân đang nghĩ ngơi vì giờ đã là giữa trưa, trời nóng và nắng nên chẳng ai giám ra ngoài hành lang đầy nắng này đứng. Oe... oe... oe... Đâu đó trong một phòng bệnh vang lên tiếng trẻ con khóc. Người phụ nữ bế con mình vừa đi vừa lần mò theo tiếng khóc kia. Chị đứng tần ngần ngoài phòng bệnh một hồi rồi cuối cùng quyết định... đẩy cửa bước vào. Bên trong một không gian vô cùng yên ắng. Người phụ nữ đưa mắt nhìn quanh, chẳng có ai ngoài đứa bé đang nằm trong nôi kia. Chị đứng nhìn đứa bé gái kia rồi nhìn lại con mình. Tâm chị khẽ nhói…

Chương 12: Chuyện nhà ai người đó lo???

Cuối Con Đường!Tác giả: Cừu BôngOe...oe... oe... Tiếng trẻ con khóc lớn làm vang vọng cả hành lang bệnh viện phụ sản. "Con à! Nín đi... làm ơn đừng khóc nữa..." Một người phụ nữ tuổi tầm 20 đang cố gắng dỗ dành đứa con chưa đầy 2 tháng tuổi của mình. Chót dại dính phải tình một đêm với người đàn ông xa lạ mà giờ đây cuộc đời người phụ nữ này lâm vào khốn đốn... Người phụ nữ đưa mắt nhìn xung quanh. Cả khu hành lang vắng tanh không bóng người, có lẽ giờ này y tá cùng bác sĩ và các bệnh nhân đang nghĩ ngơi vì giờ đã là giữa trưa, trời nóng và nắng nên chẳng ai giám ra ngoài hành lang đầy nắng này đứng. Oe... oe... oe... Đâu đó trong một phòng bệnh vang lên tiếng trẻ con khóc. Người phụ nữ bế con mình vừa đi vừa lần mò theo tiếng khóc kia. Chị đứng tần ngần ngoài phòng bệnh một hồi rồi cuối cùng quyết định... đẩy cửa bước vào. Bên trong một không gian vô cùng yên ắng. Người phụ nữ đưa mắt nhìn quanh, chẳng có ai ngoài đứa bé đang nằm trong nôi kia. Chị đứng nhìn đứa bé gái kia rồi nhìn lại con mình. Tâm chị khẽ nhói… Hết giờ học, đang lang thang trên đường, chợt Hân Y thấy Trần Duy đang kéo Hương Khê vào một con hẻm, Duy còn mặc cả đồng phục trường, vậy là hôm nay Trần Duy có đi học, vậy tại sau lúc cô qua lớp tìm thì được các bạn ở đó nói là Duy không đi học chứ? Gọi điện cũng không bắt máy, Trần Duy xem cô là cái gì đây? Vội chạy theo xem Trần Duy và Hương Khê làm gì... Cô lại nghe được đoạn đối thoại không mấy hay ho... "Cậu... cậu... định làm gì?" Hương Khê lắp bắp nói"Làm những gì cậu nghĩ!" Trần Duy nở nụ cười đểu nhìn Hương KhêHân Y đứng ngoài nghe được lời Duy nói mà cả người cô như sụp đổ, lòng tin của cô dành cho Duy kết thúc từ đây.Chịu không nổi những gì đang và đã nghe, cô vội vàng chạy đi, vừa chạy nước mắt vừa rơi..."Cậu... cậu điên à?" Hương Khê hét lên vội vàng chạy đi, nhưng lại bị Duy kéo ngược lại. Trần Duy đẩy Hương Khê vào tường, hai tay khóa ngoài không cho cô bé thoát... Trần Duy gằn mạnh từng chữ vào tai Hương Khê... "Đừng. Phá. Đám. Tình. Cảm. Của. Người. Khác. Chuyện. Nhà. Ai. Người. Đó. Lo." Trừng mắt nhìn Hương Khê một cái rồi Trần Duy quay điVừa quay ra, cậu lại thấy cái bóng dáng nhỏ nhắn mà đơn độc của Hân Y đang chạy phía trước. Cậu định đuổi theo, nhưng rồi lại thôi. Đứng chần chừ giây lát rồi cũng cất bước quay về nhà...Tối hôm đó... Cà phê Dạ Quỳ... "Hân Y! Em sau vậy? Hôm nay không tập trung gì cả." Chị chủ quán mặt nặng mày nhẹ cau có với Hân Y"Em xin lỗi!"Hân Y cầm cuốn menu bước ra bàn trước cái lắc đầu bực bội của chị chủ. Bầu trời đêm hôm nay vằng vũ không có lấy một ánh sao, đêm nay đen tối u ám như lòng cô hiện tại.Là do cô đặt lòng tin sai chỗ, hay do cô chưa thể hiện tình cảm của mình với Duy?Là do cô hay do Duy đã thay đổi?

Hết giờ học, đang lang thang trên đường, chợt Hân Y thấy Trần Duy đang kéo Hương Khê vào một con hẻm, Duy còn mặc cả đồng phục trường, vậy là hôm nay Trần Duy có đi học, vậy tại sau lúc cô qua lớp tìm thì được các bạn ở đó nói là Duy không đi học chứ? Gọi điện cũng không bắt máy, Trần Duy xem cô là cái gì đây? 

Vội chạy theo xem Trần Duy và Hương Khê làm gì... Cô lại nghe được đoạn đối thoại không mấy hay ho... 

"Cậu... cậu... định làm gì?" Hương Khê lắp bắp nói

"Làm những gì cậu nghĩ!" Trần Duy nở nụ cười đểu nhìn Hương Khê

Hân Y đứng ngoài nghe được lời Duy nói mà cả người cô như sụp đổ, lòng tin của cô dành cho Duy kết thúc từ đây.

Chịu không nổi những gì đang và đã nghe, cô vội vàng chạy đi, vừa chạy nước mắt vừa rơi...

"Cậu... cậu điên à?" Hương Khê hét lên vội vàng chạy đi, nhưng lại bị Duy kéo ngược lại. 

Trần Duy đẩy Hương Khê vào tường, hai tay khóa ngoài không cho cô bé thoát... Trần Duy gằn mạnh từng chữ vào tai Hương Khê... 

"Đừng. Phá. Đám. Tình. Cảm. Của. Người. Khác. Chuyện. Nhà. Ai. Người. Đó. Lo." Trừng mắt nhìn Hương Khê một cái rồi Trần Duy quay đi

Vừa quay ra, cậu lại thấy cái bóng dáng nhỏ nhắn mà đơn độc của Hân Y đang chạy phía trước. Cậu định đuổi theo, nhưng rồi lại thôi. Đứng chần chừ giây lát rồi cũng cất bước quay về nhà...

Tối hôm đó... Cà phê Dạ Quỳ... 

"Hân Y! Em sau vậy? Hôm nay không tập trung gì cả." Chị chủ quán mặt nặng mày nhẹ cau có với Hân Y

"Em xin lỗi!"

Hân Y cầm cuốn menu bước ra bàn trước cái lắc đầu bực bội của chị chủ. Bầu trời đêm hôm nay vằng vũ không có lấy một ánh sao, đêm nay đen tối u ám như lòng cô hiện tại.

Là do cô đặt lòng tin sai chỗ, hay do cô chưa thể hiện tình cảm của mình với Duy?

Là do cô hay do Duy đã thay đổi?

Cuối Con Đường!Tác giả: Cừu BôngOe...oe... oe... Tiếng trẻ con khóc lớn làm vang vọng cả hành lang bệnh viện phụ sản. "Con à! Nín đi... làm ơn đừng khóc nữa..." Một người phụ nữ tuổi tầm 20 đang cố gắng dỗ dành đứa con chưa đầy 2 tháng tuổi của mình. Chót dại dính phải tình một đêm với người đàn ông xa lạ mà giờ đây cuộc đời người phụ nữ này lâm vào khốn đốn... Người phụ nữ đưa mắt nhìn xung quanh. Cả khu hành lang vắng tanh không bóng người, có lẽ giờ này y tá cùng bác sĩ và các bệnh nhân đang nghĩ ngơi vì giờ đã là giữa trưa, trời nóng và nắng nên chẳng ai giám ra ngoài hành lang đầy nắng này đứng. Oe... oe... oe... Đâu đó trong một phòng bệnh vang lên tiếng trẻ con khóc. Người phụ nữ bế con mình vừa đi vừa lần mò theo tiếng khóc kia. Chị đứng tần ngần ngoài phòng bệnh một hồi rồi cuối cùng quyết định... đẩy cửa bước vào. Bên trong một không gian vô cùng yên ắng. Người phụ nữ đưa mắt nhìn quanh, chẳng có ai ngoài đứa bé đang nằm trong nôi kia. Chị đứng nhìn đứa bé gái kia rồi nhìn lại con mình. Tâm chị khẽ nhói… Hết giờ học, đang lang thang trên đường, chợt Hân Y thấy Trần Duy đang kéo Hương Khê vào một con hẻm, Duy còn mặc cả đồng phục trường, vậy là hôm nay Trần Duy có đi học, vậy tại sau lúc cô qua lớp tìm thì được các bạn ở đó nói là Duy không đi học chứ? Gọi điện cũng không bắt máy, Trần Duy xem cô là cái gì đây? Vội chạy theo xem Trần Duy và Hương Khê làm gì... Cô lại nghe được đoạn đối thoại không mấy hay ho... "Cậu... cậu... định làm gì?" Hương Khê lắp bắp nói"Làm những gì cậu nghĩ!" Trần Duy nở nụ cười đểu nhìn Hương KhêHân Y đứng ngoài nghe được lời Duy nói mà cả người cô như sụp đổ, lòng tin của cô dành cho Duy kết thúc từ đây.Chịu không nổi những gì đang và đã nghe, cô vội vàng chạy đi, vừa chạy nước mắt vừa rơi..."Cậu... cậu điên à?" Hương Khê hét lên vội vàng chạy đi, nhưng lại bị Duy kéo ngược lại. Trần Duy đẩy Hương Khê vào tường, hai tay khóa ngoài không cho cô bé thoát... Trần Duy gằn mạnh từng chữ vào tai Hương Khê... "Đừng. Phá. Đám. Tình. Cảm. Của. Người. Khác. Chuyện. Nhà. Ai. Người. Đó. Lo." Trừng mắt nhìn Hương Khê một cái rồi Trần Duy quay điVừa quay ra, cậu lại thấy cái bóng dáng nhỏ nhắn mà đơn độc của Hân Y đang chạy phía trước. Cậu định đuổi theo, nhưng rồi lại thôi. Đứng chần chừ giây lát rồi cũng cất bước quay về nhà...Tối hôm đó... Cà phê Dạ Quỳ... "Hân Y! Em sau vậy? Hôm nay không tập trung gì cả." Chị chủ quán mặt nặng mày nhẹ cau có với Hân Y"Em xin lỗi!"Hân Y cầm cuốn menu bước ra bàn trước cái lắc đầu bực bội của chị chủ. Bầu trời đêm hôm nay vằng vũ không có lấy một ánh sao, đêm nay đen tối u ám như lòng cô hiện tại.Là do cô đặt lòng tin sai chỗ, hay do cô chưa thể hiện tình cảm của mình với Duy?Là do cô hay do Duy đã thay đổi?

Chương 12: Chuyện nhà ai người đó lo???