"Tôi biết rồi cậu cũng sẽ thích tôi. Tôi biết vào tháng 13, ngày 32, thứ tám, 25 giờ, 61 phút, cậu sẽ thích tôi. Dù có đợi đến suốt đời thì tôi vẫn sẽ đợi cậu..." Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp cậu, vì là học sinh mới chuyển trường nên tôi không biết ai trong lớp. Chỉ có vài con bạn( bây giờ đã là bạn thân), ngồi xung quanh làm quen với tôi. Chẳng biết từ đâu cậu bước vào lớp, mấy đứa con gái nhốn nháo cả lên, một con ngồi cạnh tôi thì thầm: "Thằng đó là hotboy lớp tui đó." Haha, lúc đó tôi quay sang nhìn cậu, rồi nghĩ thầm trong đầu: "Đm, xấu chó vậy mà cũng là hotboy à, ai thích thằng này chắc ngu lắm." Ừ thì, chỉ là nhất thời nghĩ trong đầu vậy thôi, nhưng bây giờ mới biết, chính mình thích nó thật rồi. Đúng là bản thân mình ngu thật, lựa ngay thằng hotboy của lớp để thích. Thiết nghĩ, con mắt nhìn người của tôi không tệ (hotboy mà), nhưng trái tim của tôi lại không chọn đúng người để thích.... Cậu biết không, thanh xuân này tôi đã dành để yêu cậu, nếu có một điều ước, tôi chỉ…

Chương 26: "Mình thích cậu!"

Nhật ký CrushTác giả: Love_Black_Converse, Chou Chou"Tôi biết rồi cậu cũng sẽ thích tôi. Tôi biết vào tháng 13, ngày 32, thứ tám, 25 giờ, 61 phút, cậu sẽ thích tôi. Dù có đợi đến suốt đời thì tôi vẫn sẽ đợi cậu..." Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp cậu, vì là học sinh mới chuyển trường nên tôi không biết ai trong lớp. Chỉ có vài con bạn( bây giờ đã là bạn thân), ngồi xung quanh làm quen với tôi. Chẳng biết từ đâu cậu bước vào lớp, mấy đứa con gái nhốn nháo cả lên, một con ngồi cạnh tôi thì thầm: "Thằng đó là hotboy lớp tui đó." Haha, lúc đó tôi quay sang nhìn cậu, rồi nghĩ thầm trong đầu: "Đm, xấu chó vậy mà cũng là hotboy à, ai thích thằng này chắc ngu lắm." Ừ thì, chỉ là nhất thời nghĩ trong đầu vậy thôi, nhưng bây giờ mới biết, chính mình thích nó thật rồi. Đúng là bản thân mình ngu thật, lựa ngay thằng hotboy của lớp để thích. Thiết nghĩ, con mắt nhìn người của tôi không tệ (hotboy mà), nhưng trái tim của tôi lại không chọn đúng người để thích.... Cậu biết không, thanh xuân này tôi đã dành để yêu cậu, nếu có một điều ước, tôi chỉ… Cuối cùng thì tôi cũng tỏ tình với cậu ấy rồi!Bất ngờ lắm nhỉ? Bản thân tôi còn không tin được mình có thể làm việc đó một cách nhanh chóng mà không ngại ngùng hay lo lắng chút nào.Thật ra, không phải là tôi đứng trước mặt cậu ấy rồi tỏ tình hay viết một tờ giấy để trong ngăn bàn cậu ấy. Tất cả mọi việc chỉ là một sự trùng hợp mà thôi...Sân trường hôm đó thật náo nhiệt, tôi cùng đám bạn thân cùng tụ lại một chỗ để tám chuyện. Lúc ấy, tôi và bạn thân của mình đang bàn về mấy câu tỏ tình hay ho. Tôi chợt hét lên:"Tao thích mày!"Rồi sau đó thì sao, tôi phát hiện, con bạn thân tôi đã đi từ bao giờ, thay vào đó là cậu ấy, đúng vậy, là CẬU ẤY.Không biết vào lúc nào, vào thời gian nào, cậu ấy từ một góc nào đó, chạy đến trước mặt tôi.Thời gian như ngừng lại...Toàn thân tôi bất động, không biết mình vừa nói ra những gì...Nhưng ngay sau đó, cậu ấy liền chạy đi nơi khác, để lại mình tôi với hàng ngàn câu hỏi trong đầu...Cậu đã nghe thấy điều tôi nói chưa vậy...nếu đã nghe rồi, sao không hồi đáp lại, ít nhất cũng là một cái gật đầu chứ, một ánh mắt nhìn thôi cũng được. Dù gì đây cũng là lần đầu tiên của tôi mà, không thể cứ để nó trôi đi một cách nhạt nhẽo như thế được...Còn nếu...cậu vẫn chưa nghe thấy. May thật, thật sự rất may mắn! Cậu vẫn chưa biết tôi thích cậu, tôi vẫn có thể đường đường chính chính giữ đoạn tình cảm sâu đậm này cho riêng mình. Tôi vẫn có thể ngẩng cao đầu khi lướt qua cậu, vẫn có thể lén lút nhìn cậu qua khe hở sách như mọi khi.Chuyện này xảy ra vỏn vẹn chỉ có 3 giây, nhanh đến nỗi như chưa từng xảy ra, nhanh đến nỗi tôi và cậu ấy vẫn chưa biết nên làm gì tiếp theo, chỉ có cách là một người chạy đi, còn một người ở lại...Dù vậy, tôi vẫn sẽ nhớ, nhớ cái khoảnh khắc tôi tỏ tình với cậu ấy, còn cậu ấy thì hồn nhiên chạy đi như chưa có chuyện gì...Vậy là giữa chúng ta vẫn tồn tại mối quan hệ bạn bè, và mãi mãi chỉ là bạn bè thôi...13/12/2017_Có thể gọi là Tỏ tình hụt không?:">P/s:Chuyện này chỉ có tôi và một người bạn chứng kiến, còn lại không ai biết cả.(T biết là m đang đọc truyện này, mau nói gì đó đi con bitch:vv)

Cuối cùng thì tôi cũng tỏ tình với cậu ấy rồi!

Bất ngờ lắm nhỉ? Bản thân tôi còn không tin được mình có thể làm việc đó một cách nhanh chóng mà không ngại ngùng hay lo lắng chút nào.

Thật ra, không phải là tôi đứng trước mặt cậu ấy rồi tỏ tình hay viết một tờ giấy để trong ngăn bàn cậu ấy. Tất cả mọi việc chỉ là một sự trùng hợp mà thôi...

Sân trường hôm đó thật náo nhiệt, tôi cùng đám bạn thân cùng tụ lại một chỗ để tám chuyện. Lúc ấy, tôi và bạn thân của mình đang bàn về mấy câu tỏ tình hay ho. Tôi chợt hét lên:

"Tao thích mày!"

Rồi sau đó thì sao, tôi phát hiện, con bạn thân tôi đã đi từ bao giờ, thay vào đó là cậu ấy, đúng vậy, là CẬU ẤY.

Không biết vào lúc nào, vào thời gian nào, cậu ấy từ một góc nào đó, chạy đến trước mặt tôi.

Thời gian như ngừng lại...

Toàn thân tôi bất động, không biết mình vừa nói ra những gì...

Nhưng ngay sau đó, cậu ấy liền chạy đi nơi khác, để lại mình tôi với hàng ngàn câu hỏi trong đầu...

Cậu đã nghe thấy điều tôi nói chưa vậy...nếu đã nghe rồi, sao không hồi đáp lại, ít nhất cũng là một cái gật đầu chứ, một ánh mắt nhìn thôi cũng được. Dù gì đây cũng là lần đầu tiên của tôi mà, không thể cứ để nó trôi đi một cách nhạt nhẽo như thế được...

Còn nếu...cậu vẫn chưa nghe thấy. May thật, thật sự rất may mắn! Cậu vẫn chưa biết tôi thích cậu, tôi vẫn có thể đường đường chính chính giữ đoạn tình cảm sâu đậm này cho riêng mình. Tôi vẫn có thể ngẩng cao đầu khi lướt qua cậu, vẫn có thể lén lút nhìn cậu qua khe hở sách như mọi khi.

Chuyện này xảy ra vỏn vẹn chỉ có 3 giây, nhanh đến nỗi như chưa từng xảy ra, nhanh đến nỗi tôi và cậu ấy vẫn chưa biết nên làm gì tiếp theo, chỉ có cách là một người chạy đi, còn một người ở lại...

Dù vậy, tôi vẫn sẽ nhớ, nhớ cái khoảnh khắc tôi tỏ tình với cậu ấy, còn cậu ấy thì hồn nhiên chạy đi như chưa có chuyện gì...

Vậy là giữa chúng ta vẫn tồn tại mối quan hệ bạn bè, và mãi mãi chỉ là bạn bè thôi...

13/12/2017

_Có thể gọi là Tỏ tình hụt không?:">

P/s:Chuyện này chỉ có tôi và một người bạn chứng kiến, còn lại không ai biết cả.(T biết là m đang đọc truyện này, mau nói gì đó đi con bitch:vv)

Nhật ký CrushTác giả: Love_Black_Converse, Chou Chou"Tôi biết rồi cậu cũng sẽ thích tôi. Tôi biết vào tháng 13, ngày 32, thứ tám, 25 giờ, 61 phút, cậu sẽ thích tôi. Dù có đợi đến suốt đời thì tôi vẫn sẽ đợi cậu..." Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp cậu, vì là học sinh mới chuyển trường nên tôi không biết ai trong lớp. Chỉ có vài con bạn( bây giờ đã là bạn thân), ngồi xung quanh làm quen với tôi. Chẳng biết từ đâu cậu bước vào lớp, mấy đứa con gái nhốn nháo cả lên, một con ngồi cạnh tôi thì thầm: "Thằng đó là hotboy lớp tui đó." Haha, lúc đó tôi quay sang nhìn cậu, rồi nghĩ thầm trong đầu: "Đm, xấu chó vậy mà cũng là hotboy à, ai thích thằng này chắc ngu lắm." Ừ thì, chỉ là nhất thời nghĩ trong đầu vậy thôi, nhưng bây giờ mới biết, chính mình thích nó thật rồi. Đúng là bản thân mình ngu thật, lựa ngay thằng hotboy của lớp để thích. Thiết nghĩ, con mắt nhìn người của tôi không tệ (hotboy mà), nhưng trái tim của tôi lại không chọn đúng người để thích.... Cậu biết không, thanh xuân này tôi đã dành để yêu cậu, nếu có một điều ước, tôi chỉ… Cuối cùng thì tôi cũng tỏ tình với cậu ấy rồi!Bất ngờ lắm nhỉ? Bản thân tôi còn không tin được mình có thể làm việc đó một cách nhanh chóng mà không ngại ngùng hay lo lắng chút nào.Thật ra, không phải là tôi đứng trước mặt cậu ấy rồi tỏ tình hay viết một tờ giấy để trong ngăn bàn cậu ấy. Tất cả mọi việc chỉ là một sự trùng hợp mà thôi...Sân trường hôm đó thật náo nhiệt, tôi cùng đám bạn thân cùng tụ lại một chỗ để tám chuyện. Lúc ấy, tôi và bạn thân của mình đang bàn về mấy câu tỏ tình hay ho. Tôi chợt hét lên:"Tao thích mày!"Rồi sau đó thì sao, tôi phát hiện, con bạn thân tôi đã đi từ bao giờ, thay vào đó là cậu ấy, đúng vậy, là CẬU ẤY.Không biết vào lúc nào, vào thời gian nào, cậu ấy từ một góc nào đó, chạy đến trước mặt tôi.Thời gian như ngừng lại...Toàn thân tôi bất động, không biết mình vừa nói ra những gì...Nhưng ngay sau đó, cậu ấy liền chạy đi nơi khác, để lại mình tôi với hàng ngàn câu hỏi trong đầu...Cậu đã nghe thấy điều tôi nói chưa vậy...nếu đã nghe rồi, sao không hồi đáp lại, ít nhất cũng là một cái gật đầu chứ, một ánh mắt nhìn thôi cũng được. Dù gì đây cũng là lần đầu tiên của tôi mà, không thể cứ để nó trôi đi một cách nhạt nhẽo như thế được...Còn nếu...cậu vẫn chưa nghe thấy. May thật, thật sự rất may mắn! Cậu vẫn chưa biết tôi thích cậu, tôi vẫn có thể đường đường chính chính giữ đoạn tình cảm sâu đậm này cho riêng mình. Tôi vẫn có thể ngẩng cao đầu khi lướt qua cậu, vẫn có thể lén lút nhìn cậu qua khe hở sách như mọi khi.Chuyện này xảy ra vỏn vẹn chỉ có 3 giây, nhanh đến nỗi như chưa từng xảy ra, nhanh đến nỗi tôi và cậu ấy vẫn chưa biết nên làm gì tiếp theo, chỉ có cách là một người chạy đi, còn một người ở lại...Dù vậy, tôi vẫn sẽ nhớ, nhớ cái khoảnh khắc tôi tỏ tình với cậu ấy, còn cậu ấy thì hồn nhiên chạy đi như chưa có chuyện gì...Vậy là giữa chúng ta vẫn tồn tại mối quan hệ bạn bè, và mãi mãi chỉ là bạn bè thôi...13/12/2017_Có thể gọi là Tỏ tình hụt không?:">P/s:Chuyện này chỉ có tôi và một người bạn chứng kiến, còn lại không ai biết cả.(T biết là m đang đọc truyện này, mau nói gì đó đi con bitch:vv)

Chương 26: "Mình thích cậu!"