Tác giả:

Ngày xửa ngày xưa có, có tòa núi Anh Hùng, trên núi Anh Hùng có đỉnh Anh Hùng, trên đỉnh Anh Hùng lại có Anh Hùng giáo. Cứ nhắc tới anh hùng, mấy kẻ lặn lội trên giang hồ rất chi là sùng bái, hận không thể chiếm một ghế ở anh hùng hội đương đại. Chính là như thế nào mới là anh hùng ? Làm sao mới trở thành anh hùng ? Làm sao mới trở thành đại anh hùng ?Xôn xôn xao xao, thiên kì bách quái. Kết quả là, các gia ôm ấp khát khao vô hạn cái khí khái anh hùng, tranh chấp xem ai là “anh hùng” cứ thế kéo dài. Anh Hùng giáo, xưng là Ma giáo, Tà giáo, đừng mũi chịu sào,hứng chịu ánh mắt chòng chọc của các đại gia, bị nhân sĩ chính đạo khinh thường – một đám tà ma ngoại đạo cũng dám xưng bậy là anh hùng, buồn cười đến chết mất ! Giáo chủ Anh Hùng giáo Sở Ngạo Thiên, người mang tuyệt kỹđứng đầu bảng vàng võ lâm, tuổi còn trẻ mà đã nhoi l*n đ*nh trên giang hồ, dùng ánh mắt sắc bén quyến rũ của hắn miệt thị những kẻ chính đạo không đánh lại hắn, một mình tận hưởng khoái ý “nhất lãm chúng sơn tiểu” (…

Chương 21

Anh Hùng Mạn TẩuTác giả: Địch HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcNgày xửa ngày xưa có, có tòa núi Anh Hùng, trên núi Anh Hùng có đỉnh Anh Hùng, trên đỉnh Anh Hùng lại có Anh Hùng giáo. Cứ nhắc tới anh hùng, mấy kẻ lặn lội trên giang hồ rất chi là sùng bái, hận không thể chiếm một ghế ở anh hùng hội đương đại. Chính là như thế nào mới là anh hùng ? Làm sao mới trở thành anh hùng ? Làm sao mới trở thành đại anh hùng ?Xôn xôn xao xao, thiên kì bách quái. Kết quả là, các gia ôm ấp khát khao vô hạn cái khí khái anh hùng, tranh chấp xem ai là “anh hùng” cứ thế kéo dài. Anh Hùng giáo, xưng là Ma giáo, Tà giáo, đừng mũi chịu sào,hứng chịu ánh mắt chòng chọc của các đại gia, bị nhân sĩ chính đạo khinh thường – một đám tà ma ngoại đạo cũng dám xưng bậy là anh hùng, buồn cười đến chết mất ! Giáo chủ Anh Hùng giáo Sở Ngạo Thiên, người mang tuyệt kỹđứng đầu bảng vàng võ lâm, tuổi còn trẻ mà đã nhoi l*n đ*nh trên giang hồ, dùng ánh mắt sắc bén quyến rũ của hắn miệt thị những kẻ chính đạo không đánh lại hắn, một mình tận hưởng khoái ý “nhất lãm chúng sơn tiểu” (… : Anh hùng âm hiểmSở Ngạo Thiên tản bộ được một lúc, Lâm Thục Nhân cũng theo dõi nghe lén cảnh cáo, nói chung là làm đủ các phương pháp bất chính xong, uy h**p cũng ok, cộng thêm đã pha một bình trà ngon, đợi Sở Ngạo Thiên đẩy cửa vào thì y đang nhàn nhã ngồi uống trà.“Sở huynh về.”(Đông Huyền: >.ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

: Anh hùng âm hiểm

Sở Ngạo Thiên tản bộ được một lúc, Lâm Thục Nhân cũng theo dõi nghe lén cảnh cáo, nói chung là làm đủ các phương pháp bất chính xong, uy h**p cũng ok, cộng thêm đã pha một bình trà ngon, đợi Sở Ngạo Thiên đẩy cửa vào thì y đang nhàn nhã ngồi uống trà.

“Sở huynh về.”

(Đông Huyền: >.

Chương

trước

Chương

tiếp

Báo lỗi chương

Bình luận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Anh Hùng Mạn TẩuTác giả: Địch HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcNgày xửa ngày xưa có, có tòa núi Anh Hùng, trên núi Anh Hùng có đỉnh Anh Hùng, trên đỉnh Anh Hùng lại có Anh Hùng giáo. Cứ nhắc tới anh hùng, mấy kẻ lặn lội trên giang hồ rất chi là sùng bái, hận không thể chiếm một ghế ở anh hùng hội đương đại. Chính là như thế nào mới là anh hùng ? Làm sao mới trở thành anh hùng ? Làm sao mới trở thành đại anh hùng ?Xôn xôn xao xao, thiên kì bách quái. Kết quả là, các gia ôm ấp khát khao vô hạn cái khí khái anh hùng, tranh chấp xem ai là “anh hùng” cứ thế kéo dài. Anh Hùng giáo, xưng là Ma giáo, Tà giáo, đừng mũi chịu sào,hứng chịu ánh mắt chòng chọc của các đại gia, bị nhân sĩ chính đạo khinh thường – một đám tà ma ngoại đạo cũng dám xưng bậy là anh hùng, buồn cười đến chết mất ! Giáo chủ Anh Hùng giáo Sở Ngạo Thiên, người mang tuyệt kỹđứng đầu bảng vàng võ lâm, tuổi còn trẻ mà đã nhoi l*n đ*nh trên giang hồ, dùng ánh mắt sắc bén quyến rũ của hắn miệt thị những kẻ chính đạo không đánh lại hắn, một mình tận hưởng khoái ý “nhất lãm chúng sơn tiểu” (… : Anh hùng âm hiểmSở Ngạo Thiên tản bộ được một lúc, Lâm Thục Nhân cũng theo dõi nghe lén cảnh cáo, nói chung là làm đủ các phương pháp bất chính xong, uy h**p cũng ok, cộng thêm đã pha một bình trà ngon, đợi Sở Ngạo Thiên đẩy cửa vào thì y đang nhàn nhã ngồi uống trà.“Sở huynh về.”(Đông Huyền: >.ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 21