Tác giả:

Reeng..reeng_ Chiếc đồng hồ báo thức ngay đầu giường của nó kêu lên, nó trườn mình trong cái chăn thân yêu như không muốn dậy nhưng nó phải dậy thôi vì nó còn phải đứng lên để chống trả cái thế giới mục nát này nữa mà. Nó ngồi dậy, làm VSCN xong, nó bước ra với bộ đồng phục quen thuộc của lớp S.A1 trường Sao Mai. Nó mặc chiếc áo sơ mi màu trắng với chiếc áo len cụt tay màu kem, chiếc váy caro màu đen-đỏ và chiếc áo khoác ngoài cùng màu, trên ngực có huy hiệu của lớp S.A và đôi tất dài màu đen với chiếc balo có hình con mèo cùng màu, nó lôi bộ dụng cụ trang điểm của nó ra rồi "tân trang nhan sắc" lại cho mình mái tóc màu nâu hạt dẻ được nó cột cao lên. Nó bước xuống nhà với bao cái nhìn khinh bỉ của m.n trong gia đình - Thưa ba, thưa dì con đi học!_ Nó bước vào phòng khách rồi cúi đầu cung kính chào người mà nó gọi là "ba"và người vợ của ba nó-bà Vân - Đi,đi_Ông phong không thèm nhìn nó 1 cái nào - Đi đi dùm cái, chướng hết cả mắt _ BÀ Vân đưa tay đẩy nó ra Nó không nói gì, chỉ lẳng…

Chương 57: Nỗi sợ của My

Đồ Ngốc, Anh Yêu EmTác giả: Mèo MunReeng..reeng_ Chiếc đồng hồ báo thức ngay đầu giường của nó kêu lên, nó trườn mình trong cái chăn thân yêu như không muốn dậy nhưng nó phải dậy thôi vì nó còn phải đứng lên để chống trả cái thế giới mục nát này nữa mà. Nó ngồi dậy, làm VSCN xong, nó bước ra với bộ đồng phục quen thuộc của lớp S.A1 trường Sao Mai. Nó mặc chiếc áo sơ mi màu trắng với chiếc áo len cụt tay màu kem, chiếc váy caro màu đen-đỏ và chiếc áo khoác ngoài cùng màu, trên ngực có huy hiệu của lớp S.A và đôi tất dài màu đen với chiếc balo có hình con mèo cùng màu, nó lôi bộ dụng cụ trang điểm của nó ra rồi "tân trang nhan sắc" lại cho mình mái tóc màu nâu hạt dẻ được nó cột cao lên. Nó bước xuống nhà với bao cái nhìn khinh bỉ của m.n trong gia đình - Thưa ba, thưa dì con đi học!_ Nó bước vào phòng khách rồi cúi đầu cung kính chào người mà nó gọi là "ba"và người vợ của ba nó-bà Vân - Đi,đi_Ông phong không thèm nhìn nó 1 cái nào - Đi đi dùm cái, chướng hết cả mắt _ BÀ Vân đưa tay đẩy nó ra Nó không nói gì, chỉ lẳng… -Két_ Chiếc xe dừng lại trước một khánh sạn cao cấp, từng người một bước xuống, theo sau đó là My, cô vừa bước ra khỏi cửa thì một cậu bạn lao đến hù cô, My nép người sang một bên, luồn tay lấy chai nước khoáng bên hông rồi đập mạnh vào đầu cậu ta- Chú ý đi đứng_ My nói rồi bước xuống- Cậu ấy không bị giật mình nhỉ, đúng là thần kinh thép mà_ Vy thở dài uể oải- Chắc là cậu ấy sợ cái khác_ Hải đưa tay lên xoa xoa cằm như đang suy nghĩ gì đó- Đừng thử nữa, sẽ chẳng thành công đâu mà_ Thư vừa đi ngang qua rồi nói- Con nhóc này, người ta đang suy nghĩ mà_ Vy giơ tay dọa đánh quay sang thì thấy Quân đi xuống nên chạy lại hỏi- Ê Quân, ông có biết con gái thương hay sợ gì không?Quân suy nghĩ một hồi, quay sang nhìn Nhi rồi trả lời rằng:- Côn trùng, bình thường thì Nhi sợ mấy con đó lắm, nhất là gián- Ê, được đó, thanks ông nha_ Vy reo mừng rồi kéo Hải đi đâu đó- Em đâu có sợ con trùng_ Nhi bước xuống, khuôn mặt khẽ nhăn như không vừa ý- Thật không? Vì có một lần anh thấy em sợ phát ngất khi nhìn thấy con gián đồ chơi trong hộp cơn trưa của mình còn gì_ Quân khoanh tay, dựa lưng vào một cái cột gần đó- Cái...cái gì? em không có_ Nhi nghe thấy thì đỏ cả mặt, cô nhanh chóng rời đi

-Két_ Chiếc xe dừng lại trước một khánh sạn cao cấp, từng người một bước xuống, theo sau đó là My, cô vừa bước ra khỏi cửa thì một cậu bạn lao đến hù cô, My nép người sang một bên, luồn tay lấy chai nước khoáng bên hông rồi đập mạnh vào đầu cậu ta

- Chú ý đi đứng_ My nói rồi bước xuống

- Cậu ấy không bị giật mình nhỉ, đúng là thần kinh thép mà_ Vy thở dài uể oải

- Chắc là cậu ấy sợ cái khác_ Hải đưa tay lên xoa xoa cằm như đang suy nghĩ gì đó

- Đừng thử nữa, sẽ chẳng thành công đâu mà_ Thư vừa đi ngang qua rồi nói

- Con nhóc này, người ta đang suy nghĩ mà_ Vy giơ tay dọa đánh quay sang thì thấy Quân đi xuống nên chạy lại hỏi

- Ê Quân, ông có biết con gái thương hay sợ gì không?

Quân suy nghĩ một hồi, quay sang nhìn Nhi rồi trả lời rằng:

- Côn trùng, bình thường thì Nhi sợ mấy con đó lắm, nhất là gián

- Ê, được đó, thanks ông nha_ Vy reo mừng rồi kéo Hải đi đâu đó

- Em đâu có sợ con trùng_ Nhi bước xuống, khuôn mặt khẽ nhăn như không vừa ý

- Thật không? Vì có một lần anh thấy em sợ phát ngất khi nhìn thấy con gián đồ chơi trong hộp cơn trưa của mình còn gì_ Quân khoanh tay, dựa lưng vào một cái cột gần đó

- Cái...cái gì? em không có_ Nhi nghe thấy thì đỏ cả mặt, cô nhanh chóng rời đi

Đồ Ngốc, Anh Yêu EmTác giả: Mèo MunReeng..reeng_ Chiếc đồng hồ báo thức ngay đầu giường của nó kêu lên, nó trườn mình trong cái chăn thân yêu như không muốn dậy nhưng nó phải dậy thôi vì nó còn phải đứng lên để chống trả cái thế giới mục nát này nữa mà. Nó ngồi dậy, làm VSCN xong, nó bước ra với bộ đồng phục quen thuộc của lớp S.A1 trường Sao Mai. Nó mặc chiếc áo sơ mi màu trắng với chiếc áo len cụt tay màu kem, chiếc váy caro màu đen-đỏ và chiếc áo khoác ngoài cùng màu, trên ngực có huy hiệu của lớp S.A và đôi tất dài màu đen với chiếc balo có hình con mèo cùng màu, nó lôi bộ dụng cụ trang điểm của nó ra rồi "tân trang nhan sắc" lại cho mình mái tóc màu nâu hạt dẻ được nó cột cao lên. Nó bước xuống nhà với bao cái nhìn khinh bỉ của m.n trong gia đình - Thưa ba, thưa dì con đi học!_ Nó bước vào phòng khách rồi cúi đầu cung kính chào người mà nó gọi là "ba"và người vợ của ba nó-bà Vân - Đi,đi_Ông phong không thèm nhìn nó 1 cái nào - Đi đi dùm cái, chướng hết cả mắt _ BÀ Vân đưa tay đẩy nó ra Nó không nói gì, chỉ lẳng… -Két_ Chiếc xe dừng lại trước một khánh sạn cao cấp, từng người một bước xuống, theo sau đó là My, cô vừa bước ra khỏi cửa thì một cậu bạn lao đến hù cô, My nép người sang một bên, luồn tay lấy chai nước khoáng bên hông rồi đập mạnh vào đầu cậu ta- Chú ý đi đứng_ My nói rồi bước xuống- Cậu ấy không bị giật mình nhỉ, đúng là thần kinh thép mà_ Vy thở dài uể oải- Chắc là cậu ấy sợ cái khác_ Hải đưa tay lên xoa xoa cằm như đang suy nghĩ gì đó- Đừng thử nữa, sẽ chẳng thành công đâu mà_ Thư vừa đi ngang qua rồi nói- Con nhóc này, người ta đang suy nghĩ mà_ Vy giơ tay dọa đánh quay sang thì thấy Quân đi xuống nên chạy lại hỏi- Ê Quân, ông có biết con gái thương hay sợ gì không?Quân suy nghĩ một hồi, quay sang nhìn Nhi rồi trả lời rằng:- Côn trùng, bình thường thì Nhi sợ mấy con đó lắm, nhất là gián- Ê, được đó, thanks ông nha_ Vy reo mừng rồi kéo Hải đi đâu đó- Em đâu có sợ con trùng_ Nhi bước xuống, khuôn mặt khẽ nhăn như không vừa ý- Thật không? Vì có một lần anh thấy em sợ phát ngất khi nhìn thấy con gián đồ chơi trong hộp cơn trưa của mình còn gì_ Quân khoanh tay, dựa lưng vào một cái cột gần đó- Cái...cái gì? em không có_ Nhi nghe thấy thì đỏ cả mặt, cô nhanh chóng rời đi

Chương 57: Nỗi sợ của My