Reeng..reeng_ Chiếc đồng hồ báo thức ngay đầu giường của nó kêu lên, nó trườn mình trong cái chăn thân yêu như không muốn dậy nhưng nó phải dậy thôi vì nó còn phải đứng lên để chống trả cái thế giới mục nát này nữa mà. Nó ngồi dậy, làm VSCN xong, nó bước ra với bộ đồng phục quen thuộc của lớp S.A1 trường Sao Mai. Nó mặc chiếc áo sơ mi màu trắng với chiếc áo len cụt tay màu kem, chiếc váy caro màu đen-đỏ và chiếc áo khoác ngoài cùng màu, trên ngực có huy hiệu của lớp S.A và đôi tất dài màu đen với chiếc balo có hình con mèo cùng màu, nó lôi bộ dụng cụ trang điểm của nó ra rồi "tân trang nhan sắc" lại cho mình mái tóc màu nâu hạt dẻ được nó cột cao lên. Nó bước xuống nhà với bao cái nhìn khinh bỉ của m.n trong gia đình - Thưa ba, thưa dì con đi học!_ Nó bước vào phòng khách rồi cúi đầu cung kính chào người mà nó gọi là "ba"và người vợ của ba nó-bà Vân - Đi,đi_Ông phong không thèm nhìn nó 1 cái nào - Đi đi dùm cái, chướng hết cả mắt _ BÀ Vân đưa tay đẩy nó ra Nó không nói gì, chỉ lẳng…
Chương 69
Đồ Ngốc, Anh Yêu EmTác giả: Mèo MunReeng..reeng_ Chiếc đồng hồ báo thức ngay đầu giường của nó kêu lên, nó trườn mình trong cái chăn thân yêu như không muốn dậy nhưng nó phải dậy thôi vì nó còn phải đứng lên để chống trả cái thế giới mục nát này nữa mà. Nó ngồi dậy, làm VSCN xong, nó bước ra với bộ đồng phục quen thuộc của lớp S.A1 trường Sao Mai. Nó mặc chiếc áo sơ mi màu trắng với chiếc áo len cụt tay màu kem, chiếc váy caro màu đen-đỏ và chiếc áo khoác ngoài cùng màu, trên ngực có huy hiệu của lớp S.A và đôi tất dài màu đen với chiếc balo có hình con mèo cùng màu, nó lôi bộ dụng cụ trang điểm của nó ra rồi "tân trang nhan sắc" lại cho mình mái tóc màu nâu hạt dẻ được nó cột cao lên. Nó bước xuống nhà với bao cái nhìn khinh bỉ của m.n trong gia đình - Thưa ba, thưa dì con đi học!_ Nó bước vào phòng khách rồi cúi đầu cung kính chào người mà nó gọi là "ba"và người vợ của ba nó-bà Vân - Đi,đi_Ông phong không thèm nhìn nó 1 cái nào - Đi đi dùm cái, chướng hết cả mắt _ BÀ Vân đưa tay đẩy nó ra Nó không nói gì, chỉ lẳng… Tố Như kéo tay My rồi khỏi đấy, đẩy My vào 1 góc tối, cô quát lớn- Tại sao cô lại ở đây? ( Như biết My giả vờ mất trí nhớ)- Đương nhiên là để trả thù rồi, tôi muốn làm cô ta bất ngờ một chút thôi.My quay lưng lại, hai tay khoanh trước ngực, cười nửa miệng nói- Như vậy là quá mạo hiểm, cô ko nghĩ đến tính mạng của Kin sao? ( Thuộc hạ của Bảo, bị Trà Anh bắt làm con tin)- Ko phải người của tôi, việc gì tôi phải quan tâm.My khẽ khó chịu giọng nói cũng lạnh đi vài phần.- Nhưng cô ấy là người quan trọng nhất với Rin và cả anh Bảo nữa.- Vậy sao? Vậy thì kêu họ đi mà cứu cô ta, tôi còn phải đòi lại những thứ mà ông ta đã cướp của tôi nữa.- Nhưng...Cô đeo mặt nạ rồi nhanh chóng rời đi, cô còn phải đi trả thù những người đã gây nên cái chết của mẹ cô năm ấy nữa. Đi được một đoạn thì My bỗng có điện thoại.- Nói"..."- Tốt, tiến hành giải cứu cô ấy và đừng để Rin biết chuyện này.My cất điện thoại vào túi quần rồi nhanh chóng bước đi thì thấy có người đang đẩy xe đồ ăn tới- Này, cô đẩy xe đồ ăn này đến căn phòng thứ 2 bên trái ở tầng ba nhé, chủ tịch đang cần gấp hình là để tiếp một vị khách quan trọng nào đó, giúp nhéCô bồi bàn đẩy vội xe về phía My rồi nhanh chóng chạy đi- Tôi là người hầu của mấy người sao?My khẽ nhăn mặt rồi cũng đẩy đi, loay hoay một hồi thì cũng tìm đc phòng, cô tính đưa tay lên gõ thì bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên- Hoàng Thiên tôi, ko biết sợ là gìGiọng nói này, là giọng nói của người đàn ông chết tiệt đó. Mọi kí ức đau buồn bỗng chốc ập đến khiến cô tức giận tột cùng, hai tay dùng sức khiến tay đẩy cũng bị móp đi. Lấy lại bình tĩnh, cô bước đến, đưa tay gõ cửa- Vào điĐược sự cho phép của người bên trong, cô nhanh chóng mở cửa đẩy xe vào, không gian bỗng chở nên ngột ngạt khó chịu khi cô và vị khách kia là Hoàng Thiên chạm mặt. Bầu ko khí ấy nhanh chóng biến mất khi ba của Như lên tiếng- Vậy thưa Hoàng tổng chuyện tôi nhờ, ngài..- Đương nhiên ko thành vấn đề- Vậy thì tốt quá rồi, với lại hai bên chúng ta cũng đc coi là khá thân thiết, tôi nghe nói rằng ngài có hai cậu con trai, tôi có một cô con gái duy nhất. Hay là thế này, để cho hai bên thêm thân thiết thì tôi cũng đã mạn phép suy nghĩ đến việc...đính hônMy xếp đồ ăn lên bàn, lúc rót rượu cố ý làm đổ lên người Hoàng Thiên để lén cài máy nghe lén lên người ông ta- Hoàng tổng, xin lỗi tôi thật sự không cố tình, tôi thật sự không cố ý đâu, để tôi lau cho ngài- Đừng có chạm vàoHoàng Thiên đẩy My ngã ra sau- Hoàng tổng ngài không sao chứ? Còn ngồi đó làm không, còn Không mau cút ra ngoài cho tôiBảo My giả vờ hoảng sợ rồi nhanh chóng đi ra ngoài, cùng lúc đấy thì Gia Khiêm bước vào ( con trai cả của Hoàng Thiên bước vào. Khiêm vs Quân là anh em)My đi ra ngoài, cởi bộ đồ phục vụ ra để vào xe đẩy bên ngoài rồi đi đến phòng quan sát. Cô lẻn vào, đánh gục 4 tên cảnh vệ bên ngoài rồi vào trong tắt hết hệ thống báo động." Xong hết rồi chứ? " giọng nói của một người con trai phát ra từ bên trong tai nghe- Đã xong, còn mật khẩu?" Hack được rồi, là 17588201 "- Xong, hệ thống báo động đã tắt, pháo hoa đến đâu rồi" Chị hai, đã xong rồi, em đã cài hết ở tất cả các tầng rồi, 5' nữa là trình diễn " Lần này là giọng của Thư- Tốt, bây giờ thì Show time
Tố Như kéo tay My rồi khỏi đấy, đẩy My vào 1 góc tối, cô quát lớn
- Tại sao cô lại ở đây? ( Như biết My giả vờ mất trí nhớ)
- Đương nhiên là để trả thù rồi, tôi muốn làm cô ta bất ngờ một chút thôi.
My quay lưng lại, hai tay khoanh trước ngực, cười nửa miệng nói
- Như vậy là quá mạo hiểm, cô ko nghĩ đến tính mạng của Kin sao? ( Thuộc hạ của Bảo, bị Trà Anh bắt làm con tin)
- Ko phải người của tôi, việc gì tôi phải quan tâm.
My khẽ khó chịu giọng nói cũng lạnh đi vài phần.
- Nhưng cô ấy là người quan trọng nhất với Rin và cả anh Bảo nữa.
- Vậy sao? Vậy thì kêu họ đi mà cứu cô ta, tôi còn phải đòi lại những thứ mà ông ta đã cướp của tôi nữa.
- Nhưng...
Cô đeo mặt nạ rồi nhanh chóng rời đi, cô còn phải đi trả thù những người đã gây nên cái chết của mẹ cô năm ấy nữa. Đi được một đoạn thì My bỗng có điện thoại.
- Nói
"..."
- Tốt, tiến hành giải cứu cô ấy và đừng để Rin biết chuyện này.
My cất điện thoại vào túi quần rồi nhanh chóng bước đi thì thấy có người đang đẩy xe đồ ăn tới
- Này, cô đẩy xe đồ ăn này đến căn phòng thứ 2 bên trái ở tầng ba nhé, chủ tịch đang cần gấp hình là để tiếp một vị khách quan trọng nào đó, giúp nhé
Cô bồi bàn đẩy vội xe về phía My rồi nhanh chóng chạy đi
- Tôi là người hầu của mấy người sao?
My khẽ nhăn mặt rồi cũng đẩy đi, loay hoay một hồi thì cũng tìm đc phòng, cô tính đưa tay lên gõ thì bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên
- Hoàng Thiên tôi, ko biết sợ là gì
Giọng nói này, là giọng nói của người đàn ông chết tiệt đó. Mọi kí ức đau buồn bỗng chốc ập đến khiến cô tức giận tột cùng, hai tay dùng sức khiến tay đẩy cũng bị móp đi. Lấy lại bình tĩnh, cô bước đến, đưa tay gõ cửa
- Vào đi
Được sự cho phép của người bên trong, cô nhanh chóng mở cửa đẩy xe vào, không gian bỗng chở nên ngột ngạt khó chịu khi cô và vị khách kia là Hoàng Thiên chạm mặt. Bầu ko khí ấy nhanh chóng biến mất khi ba của Như lên tiếng
- Vậy thưa Hoàng tổng chuyện tôi nhờ, ngài..
- Đương nhiên ko thành vấn đề
- Vậy thì tốt quá rồi, với lại hai bên chúng ta cũng đc coi là khá thân thiết, tôi nghe nói rằng ngài có hai cậu con trai, tôi có một cô con gái duy nhất. Hay là thế này, để cho hai bên thêm thân thiết thì tôi cũng đã mạn phép suy nghĩ đến việc...đính hôn
My xếp đồ ăn lên bàn, lúc rót rượu cố ý làm đổ lên người Hoàng Thiên để lén cài máy nghe lén lên người ông ta
- Hoàng tổng, xin lỗi tôi thật sự không cố tình, tôi thật sự không cố ý đâu, để tôi lau cho ngài
- Đừng có chạm vào
Hoàng Thiên đẩy My ngã ra sau
- Hoàng tổng ngài không sao chứ? Còn ngồi đó làm không, còn Không mau cút ra ngoài cho tôi
Bảo My giả vờ hoảng sợ rồi nhanh chóng đi ra ngoài, cùng lúc đấy thì Gia Khiêm bước vào ( con trai cả của Hoàng Thiên bước vào. Khiêm vs Quân là anh em)
My đi ra ngoài, cởi bộ đồ phục vụ ra để vào xe đẩy bên ngoài rồi đi đến phòng quan sát. Cô lẻn vào, đánh gục 4 tên cảnh vệ bên ngoài rồi vào trong tắt hết hệ thống báo động.
" Xong hết rồi chứ? " giọng nói của một người con trai phát ra từ bên trong tai nghe
- Đã xong, còn mật khẩu?
" Hack được rồi, là 17588201 "
- Xong, hệ thống báo động đã tắt, pháo hoa đến đâu rồi
" Chị hai, đã xong rồi, em đã cài hết ở tất cả các tầng rồi, 5' nữa là trình diễn " Lần này là giọng của Thư
- Tốt, bây giờ thì Show time
Đồ Ngốc, Anh Yêu EmTác giả: Mèo MunReeng..reeng_ Chiếc đồng hồ báo thức ngay đầu giường của nó kêu lên, nó trườn mình trong cái chăn thân yêu như không muốn dậy nhưng nó phải dậy thôi vì nó còn phải đứng lên để chống trả cái thế giới mục nát này nữa mà. Nó ngồi dậy, làm VSCN xong, nó bước ra với bộ đồng phục quen thuộc của lớp S.A1 trường Sao Mai. Nó mặc chiếc áo sơ mi màu trắng với chiếc áo len cụt tay màu kem, chiếc váy caro màu đen-đỏ và chiếc áo khoác ngoài cùng màu, trên ngực có huy hiệu của lớp S.A và đôi tất dài màu đen với chiếc balo có hình con mèo cùng màu, nó lôi bộ dụng cụ trang điểm của nó ra rồi "tân trang nhan sắc" lại cho mình mái tóc màu nâu hạt dẻ được nó cột cao lên. Nó bước xuống nhà với bao cái nhìn khinh bỉ của m.n trong gia đình - Thưa ba, thưa dì con đi học!_ Nó bước vào phòng khách rồi cúi đầu cung kính chào người mà nó gọi là "ba"và người vợ của ba nó-bà Vân - Đi,đi_Ông phong không thèm nhìn nó 1 cái nào - Đi đi dùm cái, chướng hết cả mắt _ BÀ Vân đưa tay đẩy nó ra Nó không nói gì, chỉ lẳng… Tố Như kéo tay My rồi khỏi đấy, đẩy My vào 1 góc tối, cô quát lớn- Tại sao cô lại ở đây? ( Như biết My giả vờ mất trí nhớ)- Đương nhiên là để trả thù rồi, tôi muốn làm cô ta bất ngờ một chút thôi.My quay lưng lại, hai tay khoanh trước ngực, cười nửa miệng nói- Như vậy là quá mạo hiểm, cô ko nghĩ đến tính mạng của Kin sao? ( Thuộc hạ của Bảo, bị Trà Anh bắt làm con tin)- Ko phải người của tôi, việc gì tôi phải quan tâm.My khẽ khó chịu giọng nói cũng lạnh đi vài phần.- Nhưng cô ấy là người quan trọng nhất với Rin và cả anh Bảo nữa.- Vậy sao? Vậy thì kêu họ đi mà cứu cô ta, tôi còn phải đòi lại những thứ mà ông ta đã cướp của tôi nữa.- Nhưng...Cô đeo mặt nạ rồi nhanh chóng rời đi, cô còn phải đi trả thù những người đã gây nên cái chết của mẹ cô năm ấy nữa. Đi được một đoạn thì My bỗng có điện thoại.- Nói"..."- Tốt, tiến hành giải cứu cô ấy và đừng để Rin biết chuyện này.My cất điện thoại vào túi quần rồi nhanh chóng bước đi thì thấy có người đang đẩy xe đồ ăn tới- Này, cô đẩy xe đồ ăn này đến căn phòng thứ 2 bên trái ở tầng ba nhé, chủ tịch đang cần gấp hình là để tiếp một vị khách quan trọng nào đó, giúp nhéCô bồi bàn đẩy vội xe về phía My rồi nhanh chóng chạy đi- Tôi là người hầu của mấy người sao?My khẽ nhăn mặt rồi cũng đẩy đi, loay hoay một hồi thì cũng tìm đc phòng, cô tính đưa tay lên gõ thì bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên- Hoàng Thiên tôi, ko biết sợ là gìGiọng nói này, là giọng nói của người đàn ông chết tiệt đó. Mọi kí ức đau buồn bỗng chốc ập đến khiến cô tức giận tột cùng, hai tay dùng sức khiến tay đẩy cũng bị móp đi. Lấy lại bình tĩnh, cô bước đến, đưa tay gõ cửa- Vào điĐược sự cho phép của người bên trong, cô nhanh chóng mở cửa đẩy xe vào, không gian bỗng chở nên ngột ngạt khó chịu khi cô và vị khách kia là Hoàng Thiên chạm mặt. Bầu ko khí ấy nhanh chóng biến mất khi ba của Như lên tiếng- Vậy thưa Hoàng tổng chuyện tôi nhờ, ngài..- Đương nhiên ko thành vấn đề- Vậy thì tốt quá rồi, với lại hai bên chúng ta cũng đc coi là khá thân thiết, tôi nghe nói rằng ngài có hai cậu con trai, tôi có một cô con gái duy nhất. Hay là thế này, để cho hai bên thêm thân thiết thì tôi cũng đã mạn phép suy nghĩ đến việc...đính hônMy xếp đồ ăn lên bàn, lúc rót rượu cố ý làm đổ lên người Hoàng Thiên để lén cài máy nghe lén lên người ông ta- Hoàng tổng, xin lỗi tôi thật sự không cố tình, tôi thật sự không cố ý đâu, để tôi lau cho ngài- Đừng có chạm vàoHoàng Thiên đẩy My ngã ra sau- Hoàng tổng ngài không sao chứ? Còn ngồi đó làm không, còn Không mau cút ra ngoài cho tôiBảo My giả vờ hoảng sợ rồi nhanh chóng đi ra ngoài, cùng lúc đấy thì Gia Khiêm bước vào ( con trai cả của Hoàng Thiên bước vào. Khiêm vs Quân là anh em)My đi ra ngoài, cởi bộ đồ phục vụ ra để vào xe đẩy bên ngoài rồi đi đến phòng quan sát. Cô lẻn vào, đánh gục 4 tên cảnh vệ bên ngoài rồi vào trong tắt hết hệ thống báo động." Xong hết rồi chứ? " giọng nói của một người con trai phát ra từ bên trong tai nghe- Đã xong, còn mật khẩu?" Hack được rồi, là 17588201 "- Xong, hệ thống báo động đã tắt, pháo hoa đến đâu rồi" Chị hai, đã xong rồi, em đã cài hết ở tất cả các tầng rồi, 5' nữa là trình diễn " Lần này là giọng của Thư- Tốt, bây giờ thì Show time