Nhân vật chính: -Ayumi Rin(nó): + Là 1 cô gái lạnh lùng, luôn vô cảm với tất cả mọi người,ít nói. Rất quan tâm đến Izumi, nhưng không thích thể hiện. Chưa bao giờ nở 1 nụ cười với bất kì ai ( ngoại trừ nụ cười khinh bỉ) + Tuy là vô cảm lạnh lùng thế nhưng nó vô cùng xinh đẹp, nổi bật với mái tóc màu nâu trà óng ánh xoăn nhẹ phần thân luôn được xõa xuống lưng trông i như 1 thiên thần(lúc trước thui!). phần tóc phía sau có thắt 1 chùm nhỏ trông đáng yêu đến kì lạ. Khuôn mặt vừa vặn, làn da trắng hồng hào mềm mại như da em bé. Đôi môi màu hồng anh đào nhỏ nhắn nhưng không bao giờ nở nụ cười từ cái ngày hôm đó. Đôi mắt màu nâu sẫm hút hồn nhưng có thể làm đóng băng người đối diện, trên người luôn toát lên 1 luồng khí hàn đáng sợ khiến người khác không dám chạm vào nó nhưng sâu trong thâm tâm đó là 1 nỗi buồn vô tận.( nữ chính như bìa truyện) +Tuổi: 17, IQ:300/300, học cực kì giỏi có trí nhớ cực kì tốt,làm bài chỉ cần nhìn lướt qua 1 lần là biết đáp án. Sử dụng thuần thục tất cả loại vũ…
Chương 9: 1 nữa thân phận bại lộ (phần 2)
Mùa Hoa Anh ĐàoTác giả: sakura_karyNhân vật chính: -Ayumi Rin(nó): + Là 1 cô gái lạnh lùng, luôn vô cảm với tất cả mọi người,ít nói. Rất quan tâm đến Izumi, nhưng không thích thể hiện. Chưa bao giờ nở 1 nụ cười với bất kì ai ( ngoại trừ nụ cười khinh bỉ) + Tuy là vô cảm lạnh lùng thế nhưng nó vô cùng xinh đẹp, nổi bật với mái tóc màu nâu trà óng ánh xoăn nhẹ phần thân luôn được xõa xuống lưng trông i như 1 thiên thần(lúc trước thui!). phần tóc phía sau có thắt 1 chùm nhỏ trông đáng yêu đến kì lạ. Khuôn mặt vừa vặn, làn da trắng hồng hào mềm mại như da em bé. Đôi môi màu hồng anh đào nhỏ nhắn nhưng không bao giờ nở nụ cười từ cái ngày hôm đó. Đôi mắt màu nâu sẫm hút hồn nhưng có thể làm đóng băng người đối diện, trên người luôn toát lên 1 luồng khí hàn đáng sợ khiến người khác không dám chạm vào nó nhưng sâu trong thâm tâm đó là 1 nỗi buồn vô tận.( nữ chính như bìa truyện) +Tuổi: 17, IQ:300/300, học cực kì giỏi có trí nhớ cực kì tốt,làm bài chỉ cần nhìn lướt qua 1 lần là biết đáp án. Sử dụng thuần thục tất cả loại vũ… Nói rồi nó bỏ lại Izumi còn đứng đó ngạc nhiên, mà đi trước, nó chỉ lạnh nhạt bỏ lại 1 câu tuy chỉ có 1 câu nhưng có thể giải thích tất cả:-Về nhà sẽ kể.NHỏ nghe vậy thì cũng lấy lại phần nào bình tĩnh, nhìn theo bóng lưng mảnh mai, yếu ớt đó nhưng lại là huyền thoại thế giới đêm sao?.quả thật rất rất bất ngờ. Khi nghe cái tên "Isa Engla" Izumi vô cùng ngạc nhiên nhưng rồi cũng tự tìm ra cho mình câu trả lời lúc trước mà mình đã thắc mắc rằng:"Tại sao cậu ấy thường mất tích nhỉ?", hay"tại sao cậu ấy về khuya thể nhỉ?, hoặc là" Khuya rồi cậu ấy còn đi đâu mà lại không có ở nhà?",...................biết bao nhiêu thắc mắc của nhỏ đến bây giờ cuối cùng cũng đều được giải đáp 1 cách ổn thỏa. Sau khi bình tĩnh rồi, nhỏ cũng chạy thật nhanh đi theo nó đến trường.Nhưng cuộc đời nào ai biết được chữ..NGỜ.. Có ai mà nghĩ rằng, mọi việc xẩy ra cũng đã vô tình lọt vào con mắt của kẻ thứ 3, và vô tình rằng tên đã chứng kiến tất cả lại là hắn: Eichi. Hắn đứng đó mà vẫn không hết kinh ngạc, rồi hắn chợt thông suốt không biết "ngây thơ" hay là "giả ngu" mà lại buông ra 1 câu rất chi là ngu ngốc:-À, ra là thế! (kary: anh này ngu dễ sợ chuyện xẩy ra mười mấy kiếp rồi, giờ mới ngộ ra. Ồ IQ cao ngất ngưỡng thế kia à? E:Hứ, mi nói gì đó, ta chỉ giả bộ "dễ thương" thui nghe chưa. kary: *tự ói trong lòng* >~
Nói rồi nó bỏ lại Izumi còn đứng đó ngạc nhiên, mà đi trước, nó chỉ lạnh nhạt bỏ lại 1 câu tuy chỉ có 1 câu nhưng có thể giải thích tất cả:
-Về nhà sẽ kể.
NHỏ nghe vậy thì cũng lấy lại phần nào bình tĩnh, nhìn theo bóng lưng mảnh mai, yếu ớt đó nhưng lại là huyền thoại thế giới đêm sao?.quả thật rất rất bất ngờ. Khi nghe cái tên "Isa Engla" Izumi vô cùng ngạc nhiên nhưng rồi cũng tự tìm ra cho mình câu trả lời lúc trước mà mình đã thắc mắc rằng:"Tại sao cậu ấy thường mất tích nhỉ?", hay"tại sao cậu ấy về khuya thể nhỉ?, hoặc là" Khuya rồi cậu ấy còn đi đâu mà lại không có ở nhà?",...................biết bao nhiêu thắc mắc của nhỏ đến bây giờ cuối cùng cũng đều được giải đáp 1 cách ổn thỏa. Sau khi bình tĩnh rồi, nhỏ cũng chạy thật nhanh đi theo nó đến trường.
Nhưng cuộc đời nào ai biết được chữ..NGỜ.. Có ai mà nghĩ rằng, mọi việc xẩy ra cũng đã vô tình lọt vào con mắt của kẻ thứ 3, và vô tình rằng tên đã chứng kiến tất cả lại là hắn: Eichi. Hắn đứng đó mà vẫn không hết kinh ngạc, rồi hắn chợt thông suốt không biết "ngây thơ" hay là "giả ngu" mà lại buông ra 1 câu rất chi là ngu ngốc:
-À, ra là thế! (kary: anh này ngu dễ sợ chuyện xẩy ra mười mấy kiếp rồi, giờ mới ngộ ra. Ồ IQ cao ngất ngưỡng thế kia à? E:Hứ, mi nói gì đó, ta chỉ giả bộ "dễ thương" thui nghe chưa. kary: *tự ói trong lòng* >~
Mùa Hoa Anh ĐàoTác giả: sakura_karyNhân vật chính: -Ayumi Rin(nó): + Là 1 cô gái lạnh lùng, luôn vô cảm với tất cả mọi người,ít nói. Rất quan tâm đến Izumi, nhưng không thích thể hiện. Chưa bao giờ nở 1 nụ cười với bất kì ai ( ngoại trừ nụ cười khinh bỉ) + Tuy là vô cảm lạnh lùng thế nhưng nó vô cùng xinh đẹp, nổi bật với mái tóc màu nâu trà óng ánh xoăn nhẹ phần thân luôn được xõa xuống lưng trông i như 1 thiên thần(lúc trước thui!). phần tóc phía sau có thắt 1 chùm nhỏ trông đáng yêu đến kì lạ. Khuôn mặt vừa vặn, làn da trắng hồng hào mềm mại như da em bé. Đôi môi màu hồng anh đào nhỏ nhắn nhưng không bao giờ nở nụ cười từ cái ngày hôm đó. Đôi mắt màu nâu sẫm hút hồn nhưng có thể làm đóng băng người đối diện, trên người luôn toát lên 1 luồng khí hàn đáng sợ khiến người khác không dám chạm vào nó nhưng sâu trong thâm tâm đó là 1 nỗi buồn vô tận.( nữ chính như bìa truyện) +Tuổi: 17, IQ:300/300, học cực kì giỏi có trí nhớ cực kì tốt,làm bài chỉ cần nhìn lướt qua 1 lần là biết đáp án. Sử dụng thuần thục tất cả loại vũ… Nói rồi nó bỏ lại Izumi còn đứng đó ngạc nhiên, mà đi trước, nó chỉ lạnh nhạt bỏ lại 1 câu tuy chỉ có 1 câu nhưng có thể giải thích tất cả:-Về nhà sẽ kể.NHỏ nghe vậy thì cũng lấy lại phần nào bình tĩnh, nhìn theo bóng lưng mảnh mai, yếu ớt đó nhưng lại là huyền thoại thế giới đêm sao?.quả thật rất rất bất ngờ. Khi nghe cái tên "Isa Engla" Izumi vô cùng ngạc nhiên nhưng rồi cũng tự tìm ra cho mình câu trả lời lúc trước mà mình đã thắc mắc rằng:"Tại sao cậu ấy thường mất tích nhỉ?", hay"tại sao cậu ấy về khuya thể nhỉ?, hoặc là" Khuya rồi cậu ấy còn đi đâu mà lại không có ở nhà?",...................biết bao nhiêu thắc mắc của nhỏ đến bây giờ cuối cùng cũng đều được giải đáp 1 cách ổn thỏa. Sau khi bình tĩnh rồi, nhỏ cũng chạy thật nhanh đi theo nó đến trường.Nhưng cuộc đời nào ai biết được chữ..NGỜ.. Có ai mà nghĩ rằng, mọi việc xẩy ra cũng đã vô tình lọt vào con mắt của kẻ thứ 3, và vô tình rằng tên đã chứng kiến tất cả lại là hắn: Eichi. Hắn đứng đó mà vẫn không hết kinh ngạc, rồi hắn chợt thông suốt không biết "ngây thơ" hay là "giả ngu" mà lại buông ra 1 câu rất chi là ngu ngốc:-À, ra là thế! (kary: anh này ngu dễ sợ chuyện xẩy ra mười mấy kiếp rồi, giờ mới ngộ ra. Ồ IQ cao ngất ngưỡng thế kia à? E:Hứ, mi nói gì đó, ta chỉ giả bộ "dễ thương" thui nghe chưa. kary: *tự ói trong lòng* >~