''Ấn đi, ấn đi nhanh lên... '' ''Sang trái một chút, không sang phải'' '' Đúng rồi, sắp được rồi'' ''Haizzz, lại trượt, nãy giờ chơi c*̃ng được chục lần rồi đấy sao vẫn không được con nào.'' Tôi buồn bã nhìn bạn than thở. Huỳnh Phương Nghi lúc này lửa đã lan đến đỉnh đầu, tức giận chỉ vào máy gắp thú bông, ''Theo như những gì tao thấy và những phân tích, suy luận sắc bén từ nãy giờ c*̉a tao thì nguyên nhân chỉ có một, đó là tại cái máy này'' ''Đúng'' Vy Lam và Hương Chi đồng thanh. ''Vậy bây giờ thế nào?'' Vy Lam hỏi. ''Giờ chúng mày tiếp tục nghiên cứu đi tao mua đồ ăn, hò hét nãy giờ c*̃ng mệt rồi''. Tôi xua tay xoay người đi về phía thang máy, vừa đi vừa trả lời tin nhắn mới gửi đến. Tôi ấn tầng một để xuống siêu thị. Đi được một nửa thì bỗng nhiên thang máy dừng lại. Có chuyện gì thế này? Chờ một lúc không thấy cửa thang máy mở, c*̃ng không có ai đi vào tôi…
Tác giả: