Tác giả:

- Ngọc Lam! - Quỳnh Anh gọi – Còn ngồi thần ra đấy làm gì nữa? Nhanh lên, trống vào lớp rồi. Ngọc Lam là một cô gái có ngoại hình xuất chúng, ngoan hiền, dễ khóc, xuất thân từ gia đình nền nếp. Quỳnh Anh là bạn thân Ngọc Lam, tính cách thì trái ngược hẳn: hoạt bát, bạo dạn. Hai cô học cùng trường và đều đam mê diễn xuất. - Hôm nay lớp mình có một tin vui – Thầy Chương bước vào, mỉm cười thông báo – Lớp chúng ta sẽ có bạn mới. Cả lớp bắt đầu bàn tán. - Không biết là nam hay nữ nhỉ? – Quỳnh Anh hào hứng. - Liên quan gì tới mình đâu, nam nữ thế nào chẳng được. – Ngọc Lam bâng quơ đáp, giọng điệu ưu phiền. - Cậu bị sao vậy? Cả sáng chỉ ngồi ngẩn người, lại tới bây giờ nữa. Bình thường có khi cậu còn tò mò hơn cả tớ ấy. Ngọc Lam trả lời, vẫn với vẻ lạnh nhạt: - Không, chỉ là tớ không quan tâm thôi. Quỳnh Anh thầm cảm thấy kì lạ, hỏi thẳng: - Hôm nay cậu lạ lắm, không giống ngày thường tý nào. Có chuyện gì vậy? Nói cho tớ đi, Ngọc Lam, đừng giữ trong lòng. - Có gì đâu, tớ chỉ nghĩ là trai…

Truyện chữ