Chốn kinh thành tấp nập và náo nhiệt. Thanh âm rao bán, chèo kéo vang vọng khắp nẻo đường. Những dòng người lũ lượt nối đuôi nhau dọc các con phố. Cuộc sống vô cùng thái bình thịnh vượng. Chiếc xe ngựa xuyên qua cổng thành, chậm rãi vòng qua mấy con phố, đi hết mấy nẻo đường, cuối cùng dừng lại ở thiền viện một ngôi nhà khá cũ. Xa phu (người lái xe), cùng phó nhân (người hầu) là một, tên gọi Điền Trung. Hắn vươn vai, ngoảnh người về sau mà bẩm, “Quy Lê đại nhân, chúng ta tới nơi rồi.” Một bàn tay trắng nõn từ trong xe nâng đỡ tấm màn, nam nhân tuổi xuân chỉ chừng hai mươi chậm rãi bước xuống. Hắn cuối cùng đã trở lại kinh thành. Thời gian thấm thoát thoi đưa, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng xem chừng người cũ không còn là bao. Chợt nhìn thấy đoàn quan binh vội vàng bước đi nơi đầu phố, nam nhân không khỏi nhíu mày, hướng Điền Trung tìm câu trả lời, “Kinh thành hiện tại khắp phố đều có quan binh tuần tra sao?” “Đại nhân, e là vì chuyện của Bảo Thân Vương, cảnh giác thế này cũng không phải…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...