Anh quốc! Sứ sở sương mù chìm đắm trong hơi thở lạnh lẽo của bầu khí quyển ướt át. Nắng tọc mạch leo vắt mình trên tán cây ướt sương xám lạnh, thứ ánh sáng kiềm diễm vuốt dọc hàng sương long lanh trên những hàng rào sắt, mơ hồ không xua tan cái giá lạnh quanh đây. Hẳn là cái rét ngọt ngào. - You as look as if you bear snow Louis vỗ vai tôi theo cái tật xấu khó bỏ là nhéo lấy má tôi khiến tôi phải kêu a vài tiếng mới chịu buông ra, mặt dày tới nỗi bật cười khúc khích trước nắm đấm của tôi đang dứ dứ trước mặt. - Cậu có biết đau lắm không hả? Bất quá tôi phun ra câu tiếng mẹ đẻ, Lousia thực ra có hiểu đôi chút đại loại là gương mặt tôi đã nói lên tất cả. Cậu bật cười xụp luôn cái mũ dày cộm lên đầu tôi, xoa dịu cơn giận của tôi bằng miếng socola hương vani. - Thôi nào, cậu cứ nói tiếng Việt tớ thật không hiểu hết đâu. Tớ thất ngột ngạt khi đi cùng với gấu tuyết. Lousi cười cười, tôi làm lơ đút tay vào túi áo khoác dày. Cậu đi cạnh tôi chỉ mặc áo phông mỏng manh còn tôi vác cả áo bông…
Tác giả: