Tác giả:

Nó đang nằm dài trên cái bàn thân yêu của mình thì cô gọi: -Trần Băng Di!Em dậy ngay cho tôi!Lên bảng làm bài 103 trang XX ngay. Cả lớp nó xôn xao hẳn lên,bài này thuộc dạng tương đối khó.Nói gì nó,một học sinh ngu của lớp.Nó chậm rãi thanh thản bước lên bảng,mắt lướt qua đề bài rồi nhanh chóng làm.Trong vòng một phút,bài toán kia đã bị nó chinh phục dưới con mắt khinh thường của cả lớp.Lớp trưởng Triều Nghi đứng phắt dậy,không tin nó đã làm được,cô ta cất giọng: -Chắc gì cách giải kia đã đúng!Mình còn chưa giải xong nói gì tới cậu ta!-Cô ta nói với giọng khinh thường. -Nghi à~vậy xem ra cậu ngu hơn tôi đấy!Phải chú ý đến thân thể chứ,không cẩn thận lại ở đây tức đến nhồi máu cơ tim a~-nó nói với giọng bỡn cợt. -A sorry,tôi không hiểu tiếng chó!-cô ta cất giọng đáp trả -Oh excuse me,can you understan a voice dog?Can you teach me?You are a dog right?Yes,you are dog!-đã thích chơi tiếng anh hả?bà đây chơi luôn. -cậu...-Cô ta tức xì khói,xong mặt lại thoáng có giãn ra một chút-Một con bé…

Chương 6

Tiểu Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng Ác MaTác giả: Hân NhưNó đang nằm dài trên cái bàn thân yêu của mình thì cô gọi: -Trần Băng Di!Em dậy ngay cho tôi!Lên bảng làm bài 103 trang XX ngay. Cả lớp nó xôn xao hẳn lên,bài này thuộc dạng tương đối khó.Nói gì nó,một học sinh ngu của lớp.Nó chậm rãi thanh thản bước lên bảng,mắt lướt qua đề bài rồi nhanh chóng làm.Trong vòng một phút,bài toán kia đã bị nó chinh phục dưới con mắt khinh thường của cả lớp.Lớp trưởng Triều Nghi đứng phắt dậy,không tin nó đã làm được,cô ta cất giọng: -Chắc gì cách giải kia đã đúng!Mình còn chưa giải xong nói gì tới cậu ta!-Cô ta nói với giọng khinh thường. -Nghi à~vậy xem ra cậu ngu hơn tôi đấy!Phải chú ý đến thân thể chứ,không cẩn thận lại ở đây tức đến nhồi máu cơ tim a~-nó nói với giọng bỡn cợt. -A sorry,tôi không hiểu tiếng chó!-cô ta cất giọng đáp trả -Oh excuse me,can you understan a voice dog?Can you teach me?You are a dog right?Yes,you are dog!-đã thích chơi tiếng anh hả?bà đây chơi luôn. -cậu...-Cô ta tức xì khói,xong mặt lại thoáng có giãn ra một chút-Một con bé… Xin lỗi mn nha.Như vừa mới thi xong cho nên giờ đăng truyện tiếp nè.Chương 5 bị ngắn quá, bù lại cho mn là viết dài hơn tí xíu nghen.--------------------------------Trên giường bệnh có một cậu bé chừng 14 tuổi đang nằm.Xung quanh cậu hoàn toàn là các thiết bị máy móc lằng nhằng.Nó hỏi anh:-Sao em trai tôi lại ở đây!Đây là đâu?Chẳng nhẽ tôi chết rồi?Anh chẳng để tâm gì tới lời nói của nó mà chú tâm vào nhịp tim của Minh.Nhịp tim xảy ra biến đổi lớn, đập càng ngày càng nhanh rồi lại chậm lại và cuối cùng là một gạch ngang.Lúc này nó như người mất hồn.Vừa mới biết tin em trai còn sống chưa được 1 phút thì em trai lại tắt thở.Nó kêu gào lên đau khổ.Bỗng có một bàn tay lạnh ngắt bám lấy tay nó.Nó giật mình, bàn tay của anh sao lại lạnh thế nhỉ.Nó nhìn xuống bàn tay nắm tay mình,....Là tay của Minh.Hàng mi dài và rậm của Minh khẽ động đậy.Đây ko phải là zombie sống dậy sao?Nhưng mà em nó là zombie cơ đấy.Bỗng Minh nói thều thào:-Nước...nước..Nó nhanh chóng lấy nước rồi cho Minh ngồi dậy uống.-Chị, hai,..

Xin lỗi mn nha.Như vừa mới thi xong cho nên giờ đăng truyện tiếp nè.Chương 5 bị ngắn quá, bù lại cho mn là viết dài hơn tí xíu nghen.

--------------------------------

Trên giường bệnh có một cậu bé chừng 14 tuổi đang nằm.Xung quanh cậu hoàn toàn là các thiết bị máy móc lằng nhằng.Nó hỏi anh:

-Sao em trai tôi lại ở đây!Đây là đâu?Chẳng nhẽ tôi chết rồi?

Anh chẳng để tâm gì tới lời nói của nó mà chú tâm vào nhịp tim của Minh.Nhịp tim xảy ra biến đổi lớn, đập càng ngày càng nhanh rồi lại chậm lại và cuối cùng là một gạch ngang.Lúc này nó như người mất hồn.Vừa mới biết tin em trai còn sống chưa được 1 phút thì em trai lại tắt thở.Nó kêu gào lên đau khổ.Bỗng có một bàn tay lạnh ngắt bám lấy tay nó.Nó giật mình, bàn tay của anh sao lại lạnh thế nhỉ.Nó nhìn xuống bàn tay nắm tay mình,....Là tay của Minh.Hàng mi dài và rậm của Minh khẽ động đậy.Đây ko phải là zombie sống dậy sao?Nhưng mà em nó là zombie cơ đấy.Bỗng Minh nói thều thào:

-Nước...nước..

Nó nhanh chóng lấy nước rồi cho Minh ngồi dậy uống.

-Chị, hai,..

Tiểu Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng Ác MaTác giả: Hân NhưNó đang nằm dài trên cái bàn thân yêu của mình thì cô gọi: -Trần Băng Di!Em dậy ngay cho tôi!Lên bảng làm bài 103 trang XX ngay. Cả lớp nó xôn xao hẳn lên,bài này thuộc dạng tương đối khó.Nói gì nó,một học sinh ngu của lớp.Nó chậm rãi thanh thản bước lên bảng,mắt lướt qua đề bài rồi nhanh chóng làm.Trong vòng một phút,bài toán kia đã bị nó chinh phục dưới con mắt khinh thường của cả lớp.Lớp trưởng Triều Nghi đứng phắt dậy,không tin nó đã làm được,cô ta cất giọng: -Chắc gì cách giải kia đã đúng!Mình còn chưa giải xong nói gì tới cậu ta!-Cô ta nói với giọng khinh thường. -Nghi à~vậy xem ra cậu ngu hơn tôi đấy!Phải chú ý đến thân thể chứ,không cẩn thận lại ở đây tức đến nhồi máu cơ tim a~-nó nói với giọng bỡn cợt. -A sorry,tôi không hiểu tiếng chó!-cô ta cất giọng đáp trả -Oh excuse me,can you understan a voice dog?Can you teach me?You are a dog right?Yes,you are dog!-đã thích chơi tiếng anh hả?bà đây chơi luôn. -cậu...-Cô ta tức xì khói,xong mặt lại thoáng có giãn ra một chút-Một con bé… Xin lỗi mn nha.Như vừa mới thi xong cho nên giờ đăng truyện tiếp nè.Chương 5 bị ngắn quá, bù lại cho mn là viết dài hơn tí xíu nghen.--------------------------------Trên giường bệnh có một cậu bé chừng 14 tuổi đang nằm.Xung quanh cậu hoàn toàn là các thiết bị máy móc lằng nhằng.Nó hỏi anh:-Sao em trai tôi lại ở đây!Đây là đâu?Chẳng nhẽ tôi chết rồi?Anh chẳng để tâm gì tới lời nói của nó mà chú tâm vào nhịp tim của Minh.Nhịp tim xảy ra biến đổi lớn, đập càng ngày càng nhanh rồi lại chậm lại và cuối cùng là một gạch ngang.Lúc này nó như người mất hồn.Vừa mới biết tin em trai còn sống chưa được 1 phút thì em trai lại tắt thở.Nó kêu gào lên đau khổ.Bỗng có một bàn tay lạnh ngắt bám lấy tay nó.Nó giật mình, bàn tay của anh sao lại lạnh thế nhỉ.Nó nhìn xuống bàn tay nắm tay mình,....Là tay của Minh.Hàng mi dài và rậm của Minh khẽ động đậy.Đây ko phải là zombie sống dậy sao?Nhưng mà em nó là zombie cơ đấy.Bỗng Minh nói thều thào:-Nước...nước..Nó nhanh chóng lấy nước rồi cho Minh ngồi dậy uống.-Chị, hai,..

Chương 6