Tác giả:

-nguyễn Hạnh Nhi (nó):16 tuổi. -xinh đẹp,quậy phá,nhí nhảnh,lạnh lùng là những từ diễn tả nên Con người nó! -chiều cao có phần” khác người”:1m45!! -Ham ăn là tật xấu! nhưng ăn nhiều chả bao gìơ béo! -câu nói cửa miệng: đừng có nói tui lùn!!! tại tui sợ độ cao thôi!!! nó là Con lai, nhưng chẳng cao bao nhiêu!!! hình dáng: mái tóc màu cam vàng nhẹ nhàng bồng bềnh dài quá lưng! đôi mắt xanh trời mềm diệu đan xen sự lạnh lùng! làn da trắng hồng dễ thương! nhưng đâu ai biết được rằng sau hình dáng ấy là một Con người đáng sợ và khắc nghiệt! tài cao, ai cũng phải cuối đầu trước sự uy nghiêm ở thế giới ngầm mà nó là người nắm đầu chủ ban.. “Hoàng Phong (hắn)20.tuổi đẹp trai, lạnh như tảng băng, body chuẩn, thờ ơ, tài giỏi là từ để diễn tả hắn -khác ngược với nó, hắn cao tận 1m86!!! -có tài hơn người! bắn súng cực giỏi! làm tổng tài một Công ty đứng hàng đầu thế giới với sự nguy hiểm khôn lường! hắn rất đáng sợ ở thế giới ngầm, nhưng lại có thứ mà nó luôn mong muốn: một gia đình hạnh phúc!!…

Chương 4: Gặp lại..

Lùn À! Cố Uống Sữa Đi Nhé!Tác giả: kemhanhnhan-nguyễn Hạnh Nhi (nó):16 tuổi. -xinh đẹp,quậy phá,nhí nhảnh,lạnh lùng là những từ diễn tả nên Con người nó! -chiều cao có phần” khác người”:1m45!! -Ham ăn là tật xấu! nhưng ăn nhiều chả bao gìơ béo! -câu nói cửa miệng: đừng có nói tui lùn!!! tại tui sợ độ cao thôi!!! nó là Con lai, nhưng chẳng cao bao nhiêu!!! hình dáng: mái tóc màu cam vàng nhẹ nhàng bồng bềnh dài quá lưng! đôi mắt xanh trời mềm diệu đan xen sự lạnh lùng! làn da trắng hồng dễ thương! nhưng đâu ai biết được rằng sau hình dáng ấy là một Con người đáng sợ và khắc nghiệt! tài cao, ai cũng phải cuối đầu trước sự uy nghiêm ở thế giới ngầm mà nó là người nắm đầu chủ ban.. “Hoàng Phong (hắn)20.tuổi đẹp trai, lạnh như tảng băng, body chuẩn, thờ ơ, tài giỏi là từ để diễn tả hắn -khác ngược với nó, hắn cao tận 1m86!!! -có tài hơn người! bắn súng cực giỏi! làm tổng tài một Công ty đứng hàng đầu thế giới với sự nguy hiểm khôn lường! hắn rất đáng sợ ở thế giới ngầm, nhưng lại có thứ mà nó luôn mong muốn: một gia đình hạnh phúc!!… “két!! ”“mời tiểu thư xuống! đã đến nơi rồi! ” anh ta lên tiếng.“ừmh ” nó gật đầu.trước mắt nó là tòa nhà 530 tầng ” Trần thị “. oai phong trước mắt, có cảm giác hơi run vì không khí lạnh lẽo bao quanh, nhưng tuổi thơ của nó đâu khác gì!.“chào tiểu thư! cô muốn gặp ai ạ! ” cô thư kí vẫn chăm chú viết bản báo cáo.“làm thư kí mà ko tôn trọng ai à! ” nó nheo mắt.lúc này cô thư kí mới ngưỡng mặt lên nhìn!“nè cô nhóc đáng iu! đây là tập đoàn “Trần thị “lẫy lừng! chứ ko phải là chỗ trông trẻ lạc đâu! đi đi!” cô thư kí nói.“đuổi việc đi là vừa! ” nó nói với anh chàng áo đen!“vâng! ” anh ta lập tức đuổi cô thư kí ấy đi!.“công ty mà chứa toàn loại ăn hại hết! ” nó lắc đầu!đi lên thang máy đến lầu cao nhất! nó đứng trước cửa phòng sang trọng. hít sâu, chuẩn bị bước vào thì nó nghe vài tiếng động!.“anh… ah! từ từ thôi…! ” tiếng của một cô gái vang lên! (ể ể ể ể!!!!)đứng câm lặng! thiệt là! cái công ty nổi tiếng như vậy mà chứa toàn thứ cặn bã của xã hội ko!nó lấy bình tĩnh, mở cửa bước vào! nó thấy gì!một bộ đồ bó nằm yên vị trên mặt đất! cánh cửa phòng nghỉ vang lên những âm thanh đỏ mặt!anh chàng áo đen cứ như quen quá với hoàn cảnh này! anh ta gõ cửa phòng nghỉ.“Tổng giám đốc! cô ấy đã đến!”.câu nói ấy lập tức có tác dụng, bên trong vang lên tiếng nói trầm thấp.“nói cô ấy đợi tôi! ”“vâng! ”một lúc sau…cánh cửa mở ra, mang hương thơm nam tính của hắn.nó đợi quá lâu nên đã thiếp đi.hắn bước đến bên nó, v**t v* mái tóc mềm mại ấy, hắn nói.“cuối cùng cũng gặp lại em!!”.hắn bế nó vào căn phòng ngủ khác (nhìu phòng ghê!)đặt nó xuống giường,hắn tiến lại gần chiếc cổ trắng nỏn của nó, hôn nhẹ để lại dấu hôn đỏ chói.“em vẫn mãi là cô nhóc đáng iu của tôi! tôi nhớ em!! ” hắn ta thì thầm bên tai nó.kem đã viết chap mới rồi đấy! mọi ngươì.thích chứ! vậy kem sẽ hỏi: “hắn” là ai?a.là bạn trai cũ.b.là bạn thời thơ ấu.c.là người mà nó không bík!d.là ác mộng của nóai trả lời đúng, đầu tiên thì kem sẽ tặng một chap cho bạn ấy! cố lên nhé mọi ngừơi.

“két!! ”

“mời tiểu thư xuống! đã đến nơi rồi! ” anh ta lên tiếng.

“ừmh ” nó gật đầu.

trước mắt nó là tòa nhà 530 tầng ” Trần thị “. oai phong trước mắt, có cảm giác hơi run vì không khí lạnh lẽo bao quanh, nhưng tuổi thơ của nó đâu khác gì!.

“chào tiểu thư! cô muốn gặp ai ạ! ” cô thư kí vẫn chăm chú viết bản báo cáo.

“làm thư kí mà ko tôn trọng ai à! ” nó nheo mắt.

lúc này cô thư kí mới ngưỡng mặt lên nhìn!

“nè cô nhóc đáng iu! đây là tập đoàn “Trần thị “lẫy lừng! chứ ko phải là chỗ trông trẻ lạc đâu! đi đi!” cô thư kí nói.

“đuổi việc đi là vừa! ” nó nói với anh chàng áo đen!

“vâng! ” anh ta lập tức đuổi cô thư kí ấy đi!.

“công ty mà chứa toàn loại ăn hại hết! ” nó lắc đầu!

đi lên thang máy đến lầu cao nhất! nó đứng trước cửa phòng sang trọng. hít sâu, chuẩn bị bước vào thì nó nghe vài tiếng động!.

“anh… ah! từ từ thôi…! ” tiếng của một cô gái vang lên! (ể ể ể ể!!!!)

đứng câm lặng! thiệt là! cái công ty nổi tiếng như vậy mà chứa toàn thứ cặn bã của xã hội ko!

nó lấy bình tĩnh, mở cửa bước vào! nó thấy gì!

một bộ đồ bó nằm yên vị trên mặt đất! cánh cửa phòng nghỉ vang lên những âm thanh đỏ mặt!

anh chàng áo đen cứ như quen quá với hoàn cảnh này! anh ta gõ cửa phòng nghỉ.

“Tổng giám đốc! cô ấy đã đến!”.

câu nói ấy lập tức có tác dụng, bên trong vang lên tiếng nói trầm thấp.

“nói cô ấy đợi tôi! ”

“vâng! ”

một lúc sau…

cánh cửa mở ra, mang hương thơm nam tính của hắn.

nó đợi quá lâu nên đã thiếp đi.

hắn bước đến bên nó, v**t v* mái tóc mềm mại ấy, hắn nói.

“cuối cùng cũng gặp lại em!!”.

hắn bế nó vào căn phòng ngủ khác (nhìu phòng ghê!)

đặt nó xuống giường,hắn tiến lại gần chiếc cổ trắng nỏn của nó, hôn nhẹ để lại dấu hôn đỏ chói.

“em vẫn mãi là cô nhóc đáng iu của tôi! tôi nhớ em!! ” hắn ta thì thầm bên tai nó.

kem đã viết chap mới rồi đấy! mọi ngươì.thích chứ! vậy kem sẽ hỏi: “hắn” là ai?

a.là bạn trai cũ.

b.là bạn thời thơ ấu.

c.là người mà nó không bík!

d.là ác mộng của nó

ai trả lời đúng, đầu tiên thì kem sẽ tặng một chap cho bạn ấy! cố lên nhé mọi ngừơi.

Lùn À! Cố Uống Sữa Đi Nhé!Tác giả: kemhanhnhan-nguyễn Hạnh Nhi (nó):16 tuổi. -xinh đẹp,quậy phá,nhí nhảnh,lạnh lùng là những từ diễn tả nên Con người nó! -chiều cao có phần” khác người”:1m45!! -Ham ăn là tật xấu! nhưng ăn nhiều chả bao gìơ béo! -câu nói cửa miệng: đừng có nói tui lùn!!! tại tui sợ độ cao thôi!!! nó là Con lai, nhưng chẳng cao bao nhiêu!!! hình dáng: mái tóc màu cam vàng nhẹ nhàng bồng bềnh dài quá lưng! đôi mắt xanh trời mềm diệu đan xen sự lạnh lùng! làn da trắng hồng dễ thương! nhưng đâu ai biết được rằng sau hình dáng ấy là một Con người đáng sợ và khắc nghiệt! tài cao, ai cũng phải cuối đầu trước sự uy nghiêm ở thế giới ngầm mà nó là người nắm đầu chủ ban.. “Hoàng Phong (hắn)20.tuổi đẹp trai, lạnh như tảng băng, body chuẩn, thờ ơ, tài giỏi là từ để diễn tả hắn -khác ngược với nó, hắn cao tận 1m86!!! -có tài hơn người! bắn súng cực giỏi! làm tổng tài một Công ty đứng hàng đầu thế giới với sự nguy hiểm khôn lường! hắn rất đáng sợ ở thế giới ngầm, nhưng lại có thứ mà nó luôn mong muốn: một gia đình hạnh phúc!!… “két!! ”“mời tiểu thư xuống! đã đến nơi rồi! ” anh ta lên tiếng.“ừmh ” nó gật đầu.trước mắt nó là tòa nhà 530 tầng ” Trần thị “. oai phong trước mắt, có cảm giác hơi run vì không khí lạnh lẽo bao quanh, nhưng tuổi thơ của nó đâu khác gì!.“chào tiểu thư! cô muốn gặp ai ạ! ” cô thư kí vẫn chăm chú viết bản báo cáo.“làm thư kí mà ko tôn trọng ai à! ” nó nheo mắt.lúc này cô thư kí mới ngưỡng mặt lên nhìn!“nè cô nhóc đáng iu! đây là tập đoàn “Trần thị “lẫy lừng! chứ ko phải là chỗ trông trẻ lạc đâu! đi đi!” cô thư kí nói.“đuổi việc đi là vừa! ” nó nói với anh chàng áo đen!“vâng! ” anh ta lập tức đuổi cô thư kí ấy đi!.“công ty mà chứa toàn loại ăn hại hết! ” nó lắc đầu!đi lên thang máy đến lầu cao nhất! nó đứng trước cửa phòng sang trọng. hít sâu, chuẩn bị bước vào thì nó nghe vài tiếng động!.“anh… ah! từ từ thôi…! ” tiếng của một cô gái vang lên! (ể ể ể ể!!!!)đứng câm lặng! thiệt là! cái công ty nổi tiếng như vậy mà chứa toàn thứ cặn bã của xã hội ko!nó lấy bình tĩnh, mở cửa bước vào! nó thấy gì!một bộ đồ bó nằm yên vị trên mặt đất! cánh cửa phòng nghỉ vang lên những âm thanh đỏ mặt!anh chàng áo đen cứ như quen quá với hoàn cảnh này! anh ta gõ cửa phòng nghỉ.“Tổng giám đốc! cô ấy đã đến!”.câu nói ấy lập tức có tác dụng, bên trong vang lên tiếng nói trầm thấp.“nói cô ấy đợi tôi! ”“vâng! ”một lúc sau…cánh cửa mở ra, mang hương thơm nam tính của hắn.nó đợi quá lâu nên đã thiếp đi.hắn bước đến bên nó, v**t v* mái tóc mềm mại ấy, hắn nói.“cuối cùng cũng gặp lại em!!”.hắn bế nó vào căn phòng ngủ khác (nhìu phòng ghê!)đặt nó xuống giường,hắn tiến lại gần chiếc cổ trắng nỏn của nó, hôn nhẹ để lại dấu hôn đỏ chói.“em vẫn mãi là cô nhóc đáng iu của tôi! tôi nhớ em!! ” hắn ta thì thầm bên tai nó.kem đã viết chap mới rồi đấy! mọi ngươì.thích chứ! vậy kem sẽ hỏi: “hắn” là ai?a.là bạn trai cũ.b.là bạn thời thơ ấu.c.là người mà nó không bík!d.là ác mộng của nóai trả lời đúng, đầu tiên thì kem sẽ tặng một chap cho bạn ấy! cố lên nhé mọi ngừơi.

Chương 4: Gặp lại..