Tác giả:

1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia…

Chương 67

Đồ Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Shinbloo1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia… Nên trên phòng, nó nằm vật ra giường, sống mũi bỗng cay sộc, nó chả hiểu vì sao. đột nhiên tới ở cạnh hắn, rồi cũng đột nhiên cái đùng nó rời xa hắn. Nó buồn ư – nhưng vì sao mới được, nó với hắn là oan gia, xa hắn là một niềm vui lớn nhất đối với nó rồi mà. Sao nó lại cảm thấy khó chịu đến như vậy cơ chứ. bực mình nó úp mặt xuống giường, không khóc nhưng cũng chẳng biết phải làm gì cả. Nó cứ thỉnh thoảng lại vò đầu, vì nó không biết mình đang nghĩ cái gì nữa. Hic. Nó mệt mỏi sao sao ý, nó chưa bao giờ rơi vào tình huống này cả. điện thoại có tin nhắn của " con lợn đầu to " nó mở ra xem: " Tý đi sau khóa cổng cho tôi nha. Chìa khoá khi khác đưa cũng được, cảm ơn cô trong 3 ngày qua ". Nó thở dài. Ừ thì thôi vậy, hắn đã nói thế rồi nó cũng không biết làm sao hết nữa, coi như hoà, sòng phẳng hai bên. Tự nhiên chân tay ấn linh tinh vào vào album ảh và có một bức ảnh hiện ngay trên mặt nó, nó sững người. Là hắn hôm sinh nhật ở bãi bóng khu ổ chuột đây. Nhìn lúc này trong ảnh hắn thật dễ thương, nó cười nhẹ, định xoá rồi nhưng lại thôi. Đứng dậy nó chuẩn bị đồ ra về.Bước ra khỏi cổng, nó quay lại ngắm ngôi nhà nó ở chưa được 3 ngày rồi nó quay đi. Nó về đến nhà lại phải làm một tiệc giải thích cho mọi người ở nhà về tất cả mọi chuyện. Rồi cũng về phòng, về căn phòng mới chính là của nó từ trước tới nay. Nó nhằm nghiền mắt, nó chả muốn nghĩ gì cả. Cường bước vào phòng, thấy nó ngủ nên lại bước ra. Cường đang băn khoăn không biết có nên nói cho nó biết về tình cảm của mình không.- Anh _ Duy vỗ vai Cường khi thấy khuôn mặt đăm chiêu của anh mình.- Gì vậy, làm anh giật cả mình.- Anh nghĩ cái gì mà như người mất hồn thế.- Nghĩ cái gì, em cứ suy đoán linh tinh. _ Cường bước về phòng.- Oài. Em không đoán linh tinh đâu à nka. Anh thích chị Hân hả _ Duy lẽo đẽo theo sau.- Gì. Em nói thế mọi người nghe thấy thì sao.- Có ai mà mọi người. nhưng anh thú thật đi có phải không.- Không.- Thôi nha. Anh không dấu được em đâu. _ Duy cười cười.- Thế còn em thì sao, em không thích hân chắc.- Thưa vâng. Ngoài tình cảm chị em, em chả có chút đặc biệt nào như anh đâu.- Ừ thì có, nhưng Hân đâu có thích anh.- Anh không nói sao chị ý biết.- Nhưng mà…- Nhưng cái gì mà nhưng, bình thương anh mạnh dạn lắm cơ mà. Vướng vào tý mà đã…- Gì. Anh hơi bị dũng cảm đó.- Vâng.! Vậy anh tỏ tình đi, để lâu bốc hơi đó. Chị hân tốt thế mà, vào tay ai em cũng lo, nhưng là chị dâu em, em thấy ổn hết chỗ để ổn cơ.- Ừ.- Anh cứ ừ đi, nhanh thông báo cho em nhá. Em hóngDuy đi, để lại mình Cường trong phòng suy nghĩ. Có lẽ Cường phải nhanh đưa ra quyết định cho chính mình.

Nên trên phòng, nó nằm vật ra giường, sống mũi bỗng cay sộc, nó chả hiểu vì sao. đột nhiên tới ở cạnh hắn, rồi cũng đột nhiên cái đùng nó rời xa hắn. Nó buồn ư – nhưng vì sao mới được, nó với hắn là oan gia, xa hắn là một niềm vui lớn nhất đối với nó rồi mà. Sao nó lại cảm thấy khó chịu đến như vậy cơ chứ. bực mình nó úp mặt xuống giường, không khóc nhưng cũng chẳng biết phải làm gì cả. Nó cứ thỉnh thoảng lại vò đầu, vì nó không biết mình đang nghĩ cái gì nữa. Hic. Nó mệt mỏi sao sao ý, nó chưa bao giờ rơi vào tình huống này cả. điện thoại có tin nhắn của " con lợn đầu to " nó mở ra xem: " Tý đi sau khóa cổng cho tôi nha. Chìa khoá khi khác đưa cũng được, cảm ơn cô trong 3 ngày qua ". Nó thở dài. Ừ thì thôi vậy, hắn đã nói thế rồi nó cũng không biết làm sao hết nữa, coi như hoà, sòng phẳng hai bên. Tự nhiên chân tay ấn linh tinh vào vào album ảh và có một bức ảnh hiện ngay trên mặt nó, nó sững người. Là hắn hôm sinh nhật ở bãi bóng khu ổ chuột đây. Nhìn lúc này trong ảnh hắn thật dễ thương, nó cười nhẹ, định xoá rồi nhưng lại thôi. Đứng dậy nó chuẩn bị đồ ra về.

Bước ra khỏi cổng, nó quay lại ngắm ngôi nhà nó ở chưa được 3 ngày rồi nó quay đi. Nó về đến nhà lại phải làm một tiệc giải thích cho mọi người ở nhà về tất cả mọi chuyện. Rồi cũng về phòng, về căn phòng mới chính là của nó từ trước tới nay. Nó nhằm nghiền mắt, nó chả muốn nghĩ gì cả. Cường bước vào phòng, thấy nó ngủ nên lại bước ra. Cường đang băn khoăn không biết có nên nói cho nó biết về tình cảm của mình không.

- Anh _ Duy vỗ vai Cường khi thấy khuôn mặt đăm chiêu của anh mình.

- Gì vậy, làm anh giật cả mình.

- Anh nghĩ cái gì mà như người mất hồn thế.

- Nghĩ cái gì, em cứ suy đoán linh tinh. _ Cường bước về phòng.

- Oài. Em không đoán linh tinh đâu à nka. Anh thích chị Hân hả _ Duy lẽo đẽo theo sau.

- Gì. Em nói thế mọi người nghe thấy thì sao.

- Có ai mà mọi người. nhưng anh thú thật đi có phải không.

- Không.

- Thôi nha. Anh không dấu được em đâu. _ Duy cười cười.

- Thế còn em thì sao, em không thích hân chắc.

- Thưa vâng. Ngoài tình cảm chị em, em chả có chút đặc biệt nào như anh đâu.

- Ừ thì có, nhưng Hân đâu có thích anh.

- Anh không nói sao chị ý biết.

- Nhưng mà…

- Nhưng cái gì mà nhưng, bình thương anh mạnh dạn lắm cơ mà. Vướng vào tý mà đã…

- Gì. Anh hơi bị dũng cảm đó.

- Vâng.! Vậy anh tỏ tình đi, để lâu bốc hơi đó. Chị hân tốt thế mà, vào tay ai em cũng lo, nhưng là chị dâu em, em thấy ổn hết chỗ để ổn cơ.

- Ừ.

- Anh cứ ừ đi, nhanh thông báo cho em nhá. Em hóng

Duy đi, để lại mình Cường trong phòng suy nghĩ. Có lẽ Cường phải nhanh đưa ra quyết định cho chính mình.

Đồ Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Shinbloo1. Nó – Thiên Ngọc Hân. Là chị hai của khu ổ chuột, con gái lớn của một gia đình chẳng khá giả là mấy. Vừa đi học vừa phải đi làm giúp mẹ vì cậu em trai yếu ớt bênh tật. Vì vậy mà cô luôn phải đạt học bổng của trường trong các kì thi để giảm bớt ghánh nặng của gia đình. đạt tới tứ đẳng của vovinam. Sở hữu một khuôn mặt xinh xắn và mái tóc dài đen óng, và đặc biệt hơn là dáng hình cao và cực chuẩn tới 1m68. 2. Đặng Hà Vân - nhỏ bạn thân duy nhất của nó. Nhưng Vân lại có gia thế trái ngược lại với nó. Vân xuất thân từ gia đình quyền quý, bố là chủ một công ty xây dựng nổi tiếng trong và ngoài nước trong phạm vi nhất đinh. Mẹ là hiệu trưởng của một trường cấp 2 đứng đầu khu vực. Ngay từ lúc đầu quen nó gia đinh Vân cũng phản đối kịch liệt và nói rằng không cho chơi với những đứa con của khu ổ chuột nghèo hàn, nhưng tình bạn của họ đã vượt qua mọi rào cản và nó cũng đã chứng minh cho bố mẹ Vân rằng: nó là bạn với Vân chưa bao giờ có 2 chữ lợi dụng. 3. Tạ Kiều Phong - Hắn. Một thiếu gia… Nên trên phòng, nó nằm vật ra giường, sống mũi bỗng cay sộc, nó chả hiểu vì sao. đột nhiên tới ở cạnh hắn, rồi cũng đột nhiên cái đùng nó rời xa hắn. Nó buồn ư – nhưng vì sao mới được, nó với hắn là oan gia, xa hắn là một niềm vui lớn nhất đối với nó rồi mà. Sao nó lại cảm thấy khó chịu đến như vậy cơ chứ. bực mình nó úp mặt xuống giường, không khóc nhưng cũng chẳng biết phải làm gì cả. Nó cứ thỉnh thoảng lại vò đầu, vì nó không biết mình đang nghĩ cái gì nữa. Hic. Nó mệt mỏi sao sao ý, nó chưa bao giờ rơi vào tình huống này cả. điện thoại có tin nhắn của " con lợn đầu to " nó mở ra xem: " Tý đi sau khóa cổng cho tôi nha. Chìa khoá khi khác đưa cũng được, cảm ơn cô trong 3 ngày qua ". Nó thở dài. Ừ thì thôi vậy, hắn đã nói thế rồi nó cũng không biết làm sao hết nữa, coi như hoà, sòng phẳng hai bên. Tự nhiên chân tay ấn linh tinh vào vào album ảh và có một bức ảnh hiện ngay trên mặt nó, nó sững người. Là hắn hôm sinh nhật ở bãi bóng khu ổ chuột đây. Nhìn lúc này trong ảnh hắn thật dễ thương, nó cười nhẹ, định xoá rồi nhưng lại thôi. Đứng dậy nó chuẩn bị đồ ra về.Bước ra khỏi cổng, nó quay lại ngắm ngôi nhà nó ở chưa được 3 ngày rồi nó quay đi. Nó về đến nhà lại phải làm một tiệc giải thích cho mọi người ở nhà về tất cả mọi chuyện. Rồi cũng về phòng, về căn phòng mới chính là của nó từ trước tới nay. Nó nhằm nghiền mắt, nó chả muốn nghĩ gì cả. Cường bước vào phòng, thấy nó ngủ nên lại bước ra. Cường đang băn khoăn không biết có nên nói cho nó biết về tình cảm của mình không.- Anh _ Duy vỗ vai Cường khi thấy khuôn mặt đăm chiêu của anh mình.- Gì vậy, làm anh giật cả mình.- Anh nghĩ cái gì mà như người mất hồn thế.- Nghĩ cái gì, em cứ suy đoán linh tinh. _ Cường bước về phòng.- Oài. Em không đoán linh tinh đâu à nka. Anh thích chị Hân hả _ Duy lẽo đẽo theo sau.- Gì. Em nói thế mọi người nghe thấy thì sao.- Có ai mà mọi người. nhưng anh thú thật đi có phải không.- Không.- Thôi nha. Anh không dấu được em đâu. _ Duy cười cười.- Thế còn em thì sao, em không thích hân chắc.- Thưa vâng. Ngoài tình cảm chị em, em chả có chút đặc biệt nào như anh đâu.- Ừ thì có, nhưng Hân đâu có thích anh.- Anh không nói sao chị ý biết.- Nhưng mà…- Nhưng cái gì mà nhưng, bình thương anh mạnh dạn lắm cơ mà. Vướng vào tý mà đã…- Gì. Anh hơi bị dũng cảm đó.- Vâng.! Vậy anh tỏ tình đi, để lâu bốc hơi đó. Chị hân tốt thế mà, vào tay ai em cũng lo, nhưng là chị dâu em, em thấy ổn hết chỗ để ổn cơ.- Ừ.- Anh cứ ừ đi, nhanh thông báo cho em nhá. Em hóngDuy đi, để lại mình Cường trong phòng suy nghĩ. Có lẽ Cường phải nhanh đưa ra quyết định cho chính mình.

Chương 67