7h15 phút tại nhà họ Trần A....a....a, tiếng hét thất thanh của một cô tiểu thư vang cả ra khắp một khu biệt thự, thấy vậy bà Trần vội vã từ trong phòng khách chạy ra -Tiểu Vy à có chuyện gì thế??? – bà Trần vẻ mặt bàng hoàng -Mẹ à tại sao mẹ lại ko gọi con dậy a~~!! – hôm nay là ngày con đi nhận lớp mà mẹ, lỡ trễ thì sao- Trần Phương Vy giọng đầy lo lắng -Con quên sao, hôm nay ba hẹn với hiệu trưởng Mã là 8h chúng ta mới đến mà -à....con quên mất... Sau khi ăn sáng xong Vy chạy về phòng thay quần áo để chuẩn bị đi nhận học, 7h45p" Vy bước xuống tầng với một bộ váy trắng đơn giản triết eo, hai dây được buộc lại gọn gàng không quá cầu kì, kiêu sa nhưng đủ để " hớp hồn" bọn con trai.....Vy chạy đến chỗ ông Trần rồi cười tinh nghịch - Ba à!ba thấy con gái ba thế nào - Con gái ta là đẹp nhất rồi – Ông Trần mỉm cười đáp lại Vy cười rồi ôm lấy tay ba- Chúng ta đi thôi không trễ giờ -Được rồi con gái Băng và cha đi đến trường A.P- một ngôi trường mang tầm cỡ quốc tế chỉ dành riêng cho con…
Chương 40
Tôi Yêu Anh, Chàng Trai Băng LãnhTác giả: Thùy Xíu7h15 phút tại nhà họ Trần A....a....a, tiếng hét thất thanh của một cô tiểu thư vang cả ra khắp một khu biệt thự, thấy vậy bà Trần vội vã từ trong phòng khách chạy ra -Tiểu Vy à có chuyện gì thế??? – bà Trần vẻ mặt bàng hoàng -Mẹ à tại sao mẹ lại ko gọi con dậy a~~!! – hôm nay là ngày con đi nhận lớp mà mẹ, lỡ trễ thì sao- Trần Phương Vy giọng đầy lo lắng -Con quên sao, hôm nay ba hẹn với hiệu trưởng Mã là 8h chúng ta mới đến mà -à....con quên mất... Sau khi ăn sáng xong Vy chạy về phòng thay quần áo để chuẩn bị đi nhận học, 7h45p" Vy bước xuống tầng với một bộ váy trắng đơn giản triết eo, hai dây được buộc lại gọn gàng không quá cầu kì, kiêu sa nhưng đủ để " hớp hồn" bọn con trai.....Vy chạy đến chỗ ông Trần rồi cười tinh nghịch - Ba à!ba thấy con gái ba thế nào - Con gái ta là đẹp nhất rồi – Ông Trần mỉm cười đáp lại Vy cười rồi ôm lấy tay ba- Chúng ta đi thôi không trễ giờ -Được rồi con gái Băng và cha đi đến trường A.P- một ngôi trường mang tầm cỡ quốc tế chỉ dành riêng cho con… Về đến nhà Vy liền chạy lên lầu, ném mình xuống chiếc đệm mềm mại nằm xuống nhưng vẫn không ngừng suy nghĩ...Tiếng chuông điện thoại reo, phá ngang mớ hỗn độn trong đầu Vy...là Gia Như gọi tới:- Chị Vy, em và Hải Anh đang đi tới chỗ bọn chị...mình cùng đi ăn nha- Gia Như...- Có chuyện gì sao- Không...là chị mệt...chị về nhà trước rồi, chị không có ở đó nữa- Chị Vy, nói em biết, có phải hai người lại cãi nhau không- Không phải...- Chị đừng nói nữa, bây giờ em qua chỗ chị ra quán caffe ở ngã ba chờ em, em quay lại ngay- Không cần...- Nhưng Gia Như đã cup máy từ lúc nào- Có chuyện gì sao? – Hải Anh đoán được một phần nào đó- Hai người cãi nhau, chắc chắn do cô ta- Em nói Ngôn Hạ My sao- Còn ai vào đây nữa chứ, chúng ta đến quán café ở ngã ba, gần nhà chị Vy...chị ấy đang ở đóMười phút sau, hai người nhanh chóng có mặt ở chỗ hẹn, tìm mãi mới thấy Vy đang ngồi đó. Cô ngồi gần một cửa sổ, đang ngắm nhìn bầu trời trong xanh...- Chị Vy, em tới rồi đây- À... hai đứa mau ngồi đi- Được rồi, mình đi ăn chút nha, ở đây không có món ngon đâu- Không cần đâu, chị ăn rồi- Vậy sao?- Ukm- Nhưng hai người đang cãi nhau sao- Không phải- Vậy tại sao chị mệt anh ấy không đưa chị về- Là...là...- Đừng giấu em nữa- Không phải, chỉ là chị nói cậu ta ở đó, để chị tự về- Chị nghĩ em tin?- Chị ấy không muốn nói em đừng hỏi chị ấy nữa? – Hải Anh lên tiếng- Không được, em phải làm rõ ràng, chị Vy chị mau nói cho em biết, có phải vì Ngôn Hạ My hay không?- Không phải mà – Vy xua tay- Được rồi chị không nói cũng được – Như rút điện thoại ra, gọi cho Khánh- Vương Gia Khánh- Lại có chuyện gì nữa em gái, ai đã chọc điên em sao, bây giờ anh không có tâm trạng nói chuyện đâu- Anh đã làm gì chị Vy- Cô ta lại nói gì với em sao- Anh nghe cho rõ đây nếu anh giám làm gì có lỗi, hay làm cho chị ấy buồn, anh không xong với em đây. Còn nữa nếu anh để Ngôn Hạ My giám làm gì đến chị ấy, cho dù cô ta có là chị dâu của em, em cũng sẽ không tha cho cô ta đâu....anh nhớ lấy – Nói rồi Vy cup máy- Em...- Khánh đơ cả người, bỗng dưng Gia Như gọi cho cậu rồi nói như vậy là ý gì chứ- Gia Như, chị nói không phải nhưng sao em gọi cho cậu ta rồi nói như vậy, cậu ta sẽ nghĩ chị...- Chị đừng nói nữa, em biết tất cả...không cần phải giấu em đâu – Gia Như cắt ngang – Nếu chị coi em là em thì không nên giấu em bất cứ một điều gì...nhất là những gì Ngôn Hạ My đã làm với chị- Chị...- Được rồi bây giờ chị có thể nói cho bọn em biết được chưa – Hải Anh nói-...- Chị Vy- Được rồi, chị nóiVy kể cho hai người kia nghe những chuyện Ngô Hạ My đã làm với cô và Khánh đã đối xử với cô như thế nào...bất giác những giọt nước mắt trên má lại lăn dài- Hai người họ quá đáng lắm...em không để yên đâu, rồi chị coi....chị không cần phải nhẫn nhịn như vậy- Như...em đừng làm gì quá đáng. Ngôn Hạ My, cô ta sẽ thừa cơ hội có khi còn hại chị Vy đấy – Hải Anh cảnh báo- Anh yên tâm, em có kế hoạch rồi- Kế hoạch....?? – Hải Anh vẫn không thể hình dung được trong đầu Như đang suy tính chuyện gì- Chị Vy, em sẽ trả thù cho chị
Về đến nhà Vy liền chạy lên lầu, ném mình xuống chiếc đệm mềm mại nằm xuống nhưng vẫn không ngừng suy nghĩ...Tiếng chuông điện thoại reo, phá ngang mớ hỗn độn trong đầu Vy...là Gia Như gọi tới:
- Chị Vy, em và Hải Anh đang đi tới chỗ bọn chị...mình cùng đi ăn nha
- Gia Như...
- Có chuyện gì sao
- Không...là chị mệt...chị về nhà trước rồi, chị không có ở đó nữa
- Chị Vy, nói em biết, có phải hai người lại cãi nhau không
- Không phải...
- Chị đừng nói nữa, bây giờ em qua chỗ chị ra quán caffe ở ngã ba chờ em, em quay lại ngay
- Không cần...- Nhưng Gia Như đã cup máy từ lúc nào
- Có chuyện gì sao? – Hải Anh đoán được một phần nào đó
- Hai người cãi nhau, chắc chắn do cô ta
- Em nói Ngôn Hạ My sao
- Còn ai vào đây nữa chứ, chúng ta đến quán café ở ngã ba, gần nhà chị Vy...chị ấy đang ở đó
Mười phút sau, hai người nhanh chóng có mặt ở chỗ hẹn, tìm mãi mới thấy Vy đang ngồi đó. Cô ngồi gần một cửa sổ, đang ngắm nhìn bầu trời trong xanh...
- Chị Vy, em tới rồi đây
- À... hai đứa mau ngồi đi
- Được rồi, mình đi ăn chút nha, ở đây không có món ngon đâu
- Không cần đâu, chị ăn rồi
- Vậy sao?
- Ukm
- Nhưng hai người đang cãi nhau sao
- Không phải
- Vậy tại sao chị mệt anh ấy không đưa chị về
- Là...là...
- Đừng giấu em nữa
- Không phải, chỉ là chị nói cậu ta ở đó, để chị tự về
- Chị nghĩ em tin?
- Chị ấy không muốn nói em đừng hỏi chị ấy nữa? – Hải Anh lên tiếng
- Không được, em phải làm rõ ràng, chị Vy chị mau nói cho em biết, có phải vì Ngôn Hạ My hay không?
- Không phải mà – Vy xua tay
- Được rồi chị không nói cũng được – Như rút điện thoại ra, gọi cho Khánh- Vương Gia Khánh
- Lại có chuyện gì nữa em gái, ai đã chọc điên em sao, bây giờ anh không có tâm trạng nói chuyện đâu
- Anh đã làm gì chị Vy
- Cô ta lại nói gì với em sao
- Anh nghe cho rõ đây nếu anh giám làm gì có lỗi, hay làm cho chị ấy buồn, anh không xong với em đây. Còn nữa nếu anh để Ngôn Hạ My giám làm gì đến chị ấy, cho dù cô ta có là chị dâu của em, em cũng sẽ không tha cho cô ta đâu....anh nhớ lấy – Nói rồi Vy cup máy
- Em...- Khánh đơ cả người, bỗng dưng Gia Như gọi cho cậu rồi nói như vậy là ý gì chứ
- Gia Như, chị nói không phải nhưng sao em gọi cho cậu ta rồi nói như vậy, cậu ta sẽ nghĩ chị...
- Chị đừng nói nữa, em biết tất cả...không cần phải giấu em đâu – Gia Như cắt ngang – Nếu chị coi em là em thì không nên giấu em bất cứ một điều gì...nhất là những gì Ngôn Hạ My đã làm với chị
- Chị...
- Được rồi bây giờ chị có thể nói cho bọn em biết được chưa – Hải Anh nói
-...
- Chị Vy
- Được rồi, chị nói
Vy kể cho hai người kia nghe những chuyện Ngô Hạ My đã làm với cô và Khánh đã đối xử với cô như thế nào...bất giác những giọt nước mắt trên má lại lăn dài
- Hai người họ quá đáng lắm...em không để yên đâu, rồi chị coi....chị không cần phải nhẫn nhịn như vậy
- Như...em đừng làm gì quá đáng. Ngôn Hạ My, cô ta sẽ thừa cơ hội có khi còn hại chị Vy đấy – Hải Anh cảnh báo
- Anh yên tâm, em có kế hoạch rồi
- Kế hoạch....?? – Hải Anh vẫn không thể hình dung được trong đầu Như đang suy tính chuyện gì
- Chị Vy, em sẽ trả thù cho chị
Tôi Yêu Anh, Chàng Trai Băng LãnhTác giả: Thùy Xíu7h15 phút tại nhà họ Trần A....a....a, tiếng hét thất thanh của một cô tiểu thư vang cả ra khắp một khu biệt thự, thấy vậy bà Trần vội vã từ trong phòng khách chạy ra -Tiểu Vy à có chuyện gì thế??? – bà Trần vẻ mặt bàng hoàng -Mẹ à tại sao mẹ lại ko gọi con dậy a~~!! – hôm nay là ngày con đi nhận lớp mà mẹ, lỡ trễ thì sao- Trần Phương Vy giọng đầy lo lắng -Con quên sao, hôm nay ba hẹn với hiệu trưởng Mã là 8h chúng ta mới đến mà -à....con quên mất... Sau khi ăn sáng xong Vy chạy về phòng thay quần áo để chuẩn bị đi nhận học, 7h45p" Vy bước xuống tầng với một bộ váy trắng đơn giản triết eo, hai dây được buộc lại gọn gàng không quá cầu kì, kiêu sa nhưng đủ để " hớp hồn" bọn con trai.....Vy chạy đến chỗ ông Trần rồi cười tinh nghịch - Ba à!ba thấy con gái ba thế nào - Con gái ta là đẹp nhất rồi – Ông Trần mỉm cười đáp lại Vy cười rồi ôm lấy tay ba- Chúng ta đi thôi không trễ giờ -Được rồi con gái Băng và cha đi đến trường A.P- một ngôi trường mang tầm cỡ quốc tế chỉ dành riêng cho con… Về đến nhà Vy liền chạy lên lầu, ném mình xuống chiếc đệm mềm mại nằm xuống nhưng vẫn không ngừng suy nghĩ...Tiếng chuông điện thoại reo, phá ngang mớ hỗn độn trong đầu Vy...là Gia Như gọi tới:- Chị Vy, em và Hải Anh đang đi tới chỗ bọn chị...mình cùng đi ăn nha- Gia Như...- Có chuyện gì sao- Không...là chị mệt...chị về nhà trước rồi, chị không có ở đó nữa- Chị Vy, nói em biết, có phải hai người lại cãi nhau không- Không phải...- Chị đừng nói nữa, bây giờ em qua chỗ chị ra quán caffe ở ngã ba chờ em, em quay lại ngay- Không cần...- Nhưng Gia Như đã cup máy từ lúc nào- Có chuyện gì sao? – Hải Anh đoán được một phần nào đó- Hai người cãi nhau, chắc chắn do cô ta- Em nói Ngôn Hạ My sao- Còn ai vào đây nữa chứ, chúng ta đến quán café ở ngã ba, gần nhà chị Vy...chị ấy đang ở đóMười phút sau, hai người nhanh chóng có mặt ở chỗ hẹn, tìm mãi mới thấy Vy đang ngồi đó. Cô ngồi gần một cửa sổ, đang ngắm nhìn bầu trời trong xanh...- Chị Vy, em tới rồi đây- À... hai đứa mau ngồi đi- Được rồi, mình đi ăn chút nha, ở đây không có món ngon đâu- Không cần đâu, chị ăn rồi- Vậy sao?- Ukm- Nhưng hai người đang cãi nhau sao- Không phải- Vậy tại sao chị mệt anh ấy không đưa chị về- Là...là...- Đừng giấu em nữa- Không phải, chỉ là chị nói cậu ta ở đó, để chị tự về- Chị nghĩ em tin?- Chị ấy không muốn nói em đừng hỏi chị ấy nữa? – Hải Anh lên tiếng- Không được, em phải làm rõ ràng, chị Vy chị mau nói cho em biết, có phải vì Ngôn Hạ My hay không?- Không phải mà – Vy xua tay- Được rồi chị không nói cũng được – Như rút điện thoại ra, gọi cho Khánh- Vương Gia Khánh- Lại có chuyện gì nữa em gái, ai đã chọc điên em sao, bây giờ anh không có tâm trạng nói chuyện đâu- Anh đã làm gì chị Vy- Cô ta lại nói gì với em sao- Anh nghe cho rõ đây nếu anh giám làm gì có lỗi, hay làm cho chị ấy buồn, anh không xong với em đây. Còn nữa nếu anh để Ngôn Hạ My giám làm gì đến chị ấy, cho dù cô ta có là chị dâu của em, em cũng sẽ không tha cho cô ta đâu....anh nhớ lấy – Nói rồi Vy cup máy- Em...- Khánh đơ cả người, bỗng dưng Gia Như gọi cho cậu rồi nói như vậy là ý gì chứ- Gia Như, chị nói không phải nhưng sao em gọi cho cậu ta rồi nói như vậy, cậu ta sẽ nghĩ chị...- Chị đừng nói nữa, em biết tất cả...không cần phải giấu em đâu – Gia Như cắt ngang – Nếu chị coi em là em thì không nên giấu em bất cứ một điều gì...nhất là những gì Ngôn Hạ My đã làm với chị- Chị...- Được rồi bây giờ chị có thể nói cho bọn em biết được chưa – Hải Anh nói-...- Chị Vy- Được rồi, chị nóiVy kể cho hai người kia nghe những chuyện Ngô Hạ My đã làm với cô và Khánh đã đối xử với cô như thế nào...bất giác những giọt nước mắt trên má lại lăn dài- Hai người họ quá đáng lắm...em không để yên đâu, rồi chị coi....chị không cần phải nhẫn nhịn như vậy- Như...em đừng làm gì quá đáng. Ngôn Hạ My, cô ta sẽ thừa cơ hội có khi còn hại chị Vy đấy – Hải Anh cảnh báo- Anh yên tâm, em có kế hoạch rồi- Kế hoạch....?? – Hải Anh vẫn không thể hình dung được trong đầu Như đang suy tính chuyện gì- Chị Vy, em sẽ trả thù cho chị