Tác giả:

7h15 phút tại nhà họ Trần A....a....a, tiếng hét thất thanh của một cô tiểu thư vang cả ra khắp một khu biệt thự, thấy vậy bà Trần vội vã từ trong phòng khách chạy ra -Tiểu Vy à có chuyện gì thế??? – bà Trần vẻ mặt bàng hoàng -Mẹ à tại sao mẹ lại ko gọi con dậy a~~!! – hôm nay là ngày con đi nhận lớp mà mẹ, lỡ trễ thì sao- Trần Phương Vy giọng đầy lo lắng -Con quên sao, hôm nay ba hẹn với hiệu trưởng Mã là 8h chúng ta mới đến mà -à....con quên mất... Sau khi ăn sáng xong Vy chạy về phòng thay quần áo để chuẩn bị đi nhận học, 7h45p" Vy bước xuống tầng với một bộ váy trắng đơn giản triết eo, hai dây được buộc lại gọn gàng không quá cầu kì, kiêu sa nhưng đủ để " hớp hồn" bọn con trai.....Vy chạy đến chỗ ông Trần rồi cười tinh nghịch - Ba à!ba thấy con gái ba thế nào - Con gái ta là đẹp nhất rồi – Ông Trần mỉm cười đáp lại Vy cười rồi ôm lấy tay ba- Chúng ta đi thôi không trễ giờ -Được rồi con gái Băng và cha đi đến trường A.P- một ngôi trường mang tầm cỡ quốc tế chỉ dành riêng cho con…

Chương 44

Tôi Yêu Anh, Chàng Trai Băng LãnhTác giả: Thùy Xíu7h15 phút tại nhà họ Trần A....a....a, tiếng hét thất thanh của một cô tiểu thư vang cả ra khắp một khu biệt thự, thấy vậy bà Trần vội vã từ trong phòng khách chạy ra -Tiểu Vy à có chuyện gì thế??? – bà Trần vẻ mặt bàng hoàng -Mẹ à tại sao mẹ lại ko gọi con dậy a~~!! – hôm nay là ngày con đi nhận lớp mà mẹ, lỡ trễ thì sao- Trần Phương Vy giọng đầy lo lắng -Con quên sao, hôm nay ba hẹn với hiệu trưởng Mã là 8h chúng ta mới đến mà -à....con quên mất... Sau khi ăn sáng xong Vy chạy về phòng thay quần áo để chuẩn bị đi nhận học, 7h45p" Vy bước xuống tầng với một bộ váy trắng đơn giản triết eo, hai dây được buộc lại gọn gàng không quá cầu kì, kiêu sa nhưng đủ để " hớp hồn" bọn con trai.....Vy chạy đến chỗ ông Trần rồi cười tinh nghịch - Ba à!ba thấy con gái ba thế nào - Con gái ta là đẹp nhất rồi – Ông Trần mỉm cười đáp lại Vy cười rồi ôm lấy tay ba- Chúng ta đi thôi không trễ giờ -Được rồi con gái Băng và cha đi đến trường A.P- một ngôi trường mang tầm cỡ quốc tế chỉ dành riêng cho con… Mới sáng sớm Khánh đã thức dậy, vì hôm nay là chủ nhật nên được nghỉ....vẫn chưa thấy Vy đâu, Khánh chạy lên phòng định gọi cô dậy nhưng đã không thấy Vy đâu....và cậu rút điện thoại nhấn dòng số quen thuộc- Alô! có chuyện gì sao? – đầu dây bên kia bắt máy- Cô đi đâu vậy?- Tôi ra ngoài có chút việc....anh gọi cho tôi có chuyện gì sao?- Tại không thấy cô nên gọi...- Chỉ vậy thôi à- Vậy thôi- Vậy tôi cúp máy- À...hết đồ ăn rồi- Được rồi lát tôi qua siêu thị mua....- Lát cô về đi tôi đưa cô đi- Được rồi, tôi cúp máy đây-....Vài phút sau, đã có tiếng nhấn chuông cửa- Không lẽ cô ta về nhanh vậy sao – Khánh lẩm bẩm rồi ra mở cửa – Cô về nhanh vậy sao?? – Nhưng mở cửa ra, không phải Vy mà là Hạ My- Anh Khánh, là em – Cô ta chưng ra bộ mặt thánh thiện phát buồn nôn- Em đến có chuyện gì?- Em đến chơi không được sao....không hoan nghênh em sao?- Không phải....em vào nhà đi- À hì – Cô ta vào nhà một cách tự nhiên- Em uống nước đi – Khánh vào trong bếp cầm ra một cốc nước lọc đặt lên bàn- Em cảm ơn – Hạ My lấy cốc nước uống một hơi- Không có gì- Phương Vy, cậu ấy không có nhà sao?- Cô ấy vừa ra ngoài, một lát nữa sẽ về- Tôi về rồi – Vy vừa bước vào nhà, thấy Hạ My – Hạ My cậu đến chơi sao- Tôi vừa tới....- Vậy hai người nói chuyện, tôi đi siêu thị mua chút đồ- Tôi trở cô đi- Không cần hai người cứ nói chuyện đi- Để tôi đi với cậu – Hạ My lên tiếng- Không cần, cậu cứ ở đó chơi đi, tôi đi một lát rồi về- Không sao, để tôi đi với cậu- Vậy được rồi, mình điHai người ra ngoài, đi taxi đến một siêu thj gần đấy....hai người cùng nhau đi nhưng cứ như là kẻ thù không ai nói với ai câu nào....bề ngoài có vẻ là không có chuyện gì nhưng trong thâm tâm họ mới biết lương tâm của hai người họ đang chiến tranh dữ dội thế nào....tới quầy thực phẩm Vy thấy ớt có vẻ xanh tiện tay vớ luôn một túi, thấy vậy Hạ My ngăn lại- Phương Vy, anh Khánh không ăn được ớt xanh đâu- Tôi đâu có mua cho mình cậu ta ăn- À ừ...-... - Vy đẩy xe đi tiếp chọn đồ, trong lòng có chút khó chịu – Cô ta còn quan tâm anh ta như vậy sao***Lúc này Khánh đang ngồi ở nhà, lại có tiếng chuông cửa, cậu chạy ra mở cửa- Hai người về sớm.....- Chưa nói hết câu thì đập vào mắt cậu là hình ảnh một cậu thanh niên đang cầm một túi hoa quả- Hai người nào....là tôi – Hàn Sơ Vũ có vẻ hơi ngạc nhiên- Cậu đi đâu đây- Là Phương Vy mời tôi đến- Mời cậu sao?- Sao? Tính không cho tôi vào nhà hay sao?- Vào đi – Khánh tránh người- Woa! nhà của hai người cũng không tệ- Cậu nghĩ tôi là ai- À....Phương Vy đâu rồi- Đi siêu thị- À...thì ra vậy. cậu nói hai người...còn ai nữa- Hạ My- Cái gì, cậu để hai người đó đi với nhau sao?- Sao?- Cậu không sợ Hạ My cô ta giở trò với Phương Vy sao?- Sao?- Cậu ngốc thật hay giả ngốc vậy-....- Cậu nghĩ Hạ My cô ta đơn giản chỉ trở về đây học sao-....- Phương Vy có chuyện thì cậu đừng có hối hận- Tôi về rồi, Hàn Sơ Vũ cậu đến rồi sao? – Vy tay xách đống đồ nhưng vẫn không quên chào hỏi- Cậu về rồi sao, để tôi giúp cậu – Vũ chạy ra xách phụ đống đồ vào bếp rồi giúp Vy nấu nướng trong bếpHai người xào nấu, sau một hồi thì cũng có kết quả....một bàn ăn thơm nghi ngút, thịnh soạn...nhìn mà thèm

Mới sáng sớm Khánh đã thức dậy, vì hôm nay là chủ nhật nên được nghỉ....vẫn chưa thấy Vy đâu, Khánh chạy lên phòng định gọi cô dậy nhưng đã không thấy Vy đâu....và cậu rút điện thoại nhấn dòng số quen thuộc

- Alô! có chuyện gì sao? – đầu dây bên kia bắt máy

- Cô đi đâu vậy?

- Tôi ra ngoài có chút việc....anh gọi cho tôi có chuyện gì sao?

- Tại không thấy cô nên gọi...

- Chỉ vậy thôi à

- Vậy thôi

- Vậy tôi cúp máy

- À...hết đồ ăn rồi

- Được rồi lát tôi qua siêu thị mua....

- Lát cô về đi tôi đưa cô đi

- Được rồi, tôi cúp máy đây

-....

Vài phút sau, đã có tiếng nhấn chuông cửa

- Không lẽ cô ta về nhanh vậy sao – Khánh lẩm bẩm rồi ra mở cửa – Cô về nhanh vậy sao?? – Nhưng mở cửa ra, không phải Vy mà là Hạ My

- Anh Khánh, là em – Cô ta chưng ra bộ mặt thánh thiện phát buồn nôn

- Em đến có chuyện gì?

- Em đến chơi không được sao....không hoan nghênh em sao?

- Không phải....em vào nhà đi

- À hì – Cô ta vào nhà một cách tự nhiên

- Em uống nước đi – Khánh vào trong bếp cầm ra một cốc nước lọc đặt lên bàn

- Em cảm ơn – Hạ My lấy cốc nước uống một hơi

- Không có gì

- Phương Vy, cậu ấy không có nhà sao?

- Cô ấy vừa ra ngoài, một lát nữa sẽ về

- Tôi về rồi – Vy vừa bước vào nhà, thấy Hạ My – Hạ My cậu đến chơi sao

- Tôi vừa tới....

- Vậy hai người nói chuyện, tôi đi siêu thị mua chút đồ

- Tôi trở cô đi

- Không cần hai người cứ nói chuyện đi

- Để tôi đi với cậu – Hạ My lên tiếng

- Không cần, cậu cứ ở đó chơi đi, tôi đi một lát rồi về

- Không sao, để tôi đi với cậu

- Vậy được rồi, mình đi

Hai người ra ngoài, đi taxi đến một siêu thj gần đấy....hai người cùng nhau đi nhưng cứ như là kẻ thù không ai nói với ai câu nào....bề ngoài có vẻ là không có chuyện gì nhưng trong thâm tâm họ mới biết lương tâm của hai người họ đang chiến tranh dữ dội thế nào....tới quầy thực phẩm Vy thấy ớt có vẻ xanh tiện tay vớ luôn một túi, thấy vậy Hạ My ngăn lại

- Phương Vy, anh Khánh không ăn được ớt xanh đâu

- Tôi đâu có mua cho mình cậu ta ăn

- À ừ...

-... - Vy đẩy xe đi tiếp chọn đồ, trong lòng có chút khó chịu – Cô ta còn quan tâm anh ta như vậy sao

***

Lúc này Khánh đang ngồi ở nhà, lại có tiếng chuông cửa, cậu chạy ra mở cửa

- Hai người về sớm.....- Chưa nói hết câu thì đập vào mắt cậu là hình ảnh một cậu thanh niên đang cầm một túi hoa quả

- Hai người nào....là tôi – Hàn Sơ Vũ có vẻ hơi ngạc nhiên

- Cậu đi đâu đây

- Là Phương Vy mời tôi đến

- Mời cậu sao?

- Sao? Tính không cho tôi vào nhà hay sao?

- Vào đi – Khánh tránh người

- Woa! nhà của hai người cũng không tệ

- Cậu nghĩ tôi là ai

- À....Phương Vy đâu rồi

- Đi siêu thị

- À...thì ra vậy. cậu nói hai người...còn ai nữa

- Hạ My

- Cái gì, cậu để hai người đó đi với nhau sao?

- Sao?

- Cậu không sợ Hạ My cô ta giở trò với Phương Vy sao?

- Sao?

- Cậu ngốc thật hay giả ngốc vậy

-....

- Cậu nghĩ Hạ My cô ta đơn giản chỉ trở về đây học sao

-....

- Phương Vy có chuyện thì cậu đừng có hối hận

- Tôi về rồi, Hàn Sơ Vũ cậu đến rồi sao? – Vy tay xách đống đồ nhưng vẫn không quên chào hỏi

- Cậu về rồi sao, để tôi giúp cậu – Vũ chạy ra xách phụ đống đồ vào bếp rồi giúp Vy nấu nướng trong bếp

Hai người xào nấu, sau một hồi thì cũng có kết quả....một bàn ăn thơm nghi ngút, thịnh soạn...nhìn mà thèm

Tôi Yêu Anh, Chàng Trai Băng LãnhTác giả: Thùy Xíu7h15 phút tại nhà họ Trần A....a....a, tiếng hét thất thanh của một cô tiểu thư vang cả ra khắp một khu biệt thự, thấy vậy bà Trần vội vã từ trong phòng khách chạy ra -Tiểu Vy à có chuyện gì thế??? – bà Trần vẻ mặt bàng hoàng -Mẹ à tại sao mẹ lại ko gọi con dậy a~~!! – hôm nay là ngày con đi nhận lớp mà mẹ, lỡ trễ thì sao- Trần Phương Vy giọng đầy lo lắng -Con quên sao, hôm nay ba hẹn với hiệu trưởng Mã là 8h chúng ta mới đến mà -à....con quên mất... Sau khi ăn sáng xong Vy chạy về phòng thay quần áo để chuẩn bị đi nhận học, 7h45p" Vy bước xuống tầng với một bộ váy trắng đơn giản triết eo, hai dây được buộc lại gọn gàng không quá cầu kì, kiêu sa nhưng đủ để " hớp hồn" bọn con trai.....Vy chạy đến chỗ ông Trần rồi cười tinh nghịch - Ba à!ba thấy con gái ba thế nào - Con gái ta là đẹp nhất rồi – Ông Trần mỉm cười đáp lại Vy cười rồi ôm lấy tay ba- Chúng ta đi thôi không trễ giờ -Được rồi con gái Băng và cha đi đến trường A.P- một ngôi trường mang tầm cỡ quốc tế chỉ dành riêng cho con… Mới sáng sớm Khánh đã thức dậy, vì hôm nay là chủ nhật nên được nghỉ....vẫn chưa thấy Vy đâu, Khánh chạy lên phòng định gọi cô dậy nhưng đã không thấy Vy đâu....và cậu rút điện thoại nhấn dòng số quen thuộc- Alô! có chuyện gì sao? – đầu dây bên kia bắt máy- Cô đi đâu vậy?- Tôi ra ngoài có chút việc....anh gọi cho tôi có chuyện gì sao?- Tại không thấy cô nên gọi...- Chỉ vậy thôi à- Vậy thôi- Vậy tôi cúp máy- À...hết đồ ăn rồi- Được rồi lát tôi qua siêu thị mua....- Lát cô về đi tôi đưa cô đi- Được rồi, tôi cúp máy đây-....Vài phút sau, đã có tiếng nhấn chuông cửa- Không lẽ cô ta về nhanh vậy sao – Khánh lẩm bẩm rồi ra mở cửa – Cô về nhanh vậy sao?? – Nhưng mở cửa ra, không phải Vy mà là Hạ My- Anh Khánh, là em – Cô ta chưng ra bộ mặt thánh thiện phát buồn nôn- Em đến có chuyện gì?- Em đến chơi không được sao....không hoan nghênh em sao?- Không phải....em vào nhà đi- À hì – Cô ta vào nhà một cách tự nhiên- Em uống nước đi – Khánh vào trong bếp cầm ra một cốc nước lọc đặt lên bàn- Em cảm ơn – Hạ My lấy cốc nước uống một hơi- Không có gì- Phương Vy, cậu ấy không có nhà sao?- Cô ấy vừa ra ngoài, một lát nữa sẽ về- Tôi về rồi – Vy vừa bước vào nhà, thấy Hạ My – Hạ My cậu đến chơi sao- Tôi vừa tới....- Vậy hai người nói chuyện, tôi đi siêu thị mua chút đồ- Tôi trở cô đi- Không cần hai người cứ nói chuyện đi- Để tôi đi với cậu – Hạ My lên tiếng- Không cần, cậu cứ ở đó chơi đi, tôi đi một lát rồi về- Không sao, để tôi đi với cậu- Vậy được rồi, mình điHai người ra ngoài, đi taxi đến một siêu thj gần đấy....hai người cùng nhau đi nhưng cứ như là kẻ thù không ai nói với ai câu nào....bề ngoài có vẻ là không có chuyện gì nhưng trong thâm tâm họ mới biết lương tâm của hai người họ đang chiến tranh dữ dội thế nào....tới quầy thực phẩm Vy thấy ớt có vẻ xanh tiện tay vớ luôn một túi, thấy vậy Hạ My ngăn lại- Phương Vy, anh Khánh không ăn được ớt xanh đâu- Tôi đâu có mua cho mình cậu ta ăn- À ừ...-... - Vy đẩy xe đi tiếp chọn đồ, trong lòng có chút khó chịu – Cô ta còn quan tâm anh ta như vậy sao***Lúc này Khánh đang ngồi ở nhà, lại có tiếng chuông cửa, cậu chạy ra mở cửa- Hai người về sớm.....- Chưa nói hết câu thì đập vào mắt cậu là hình ảnh một cậu thanh niên đang cầm một túi hoa quả- Hai người nào....là tôi – Hàn Sơ Vũ có vẻ hơi ngạc nhiên- Cậu đi đâu đây- Là Phương Vy mời tôi đến- Mời cậu sao?- Sao? Tính không cho tôi vào nhà hay sao?- Vào đi – Khánh tránh người- Woa! nhà của hai người cũng không tệ- Cậu nghĩ tôi là ai- À....Phương Vy đâu rồi- Đi siêu thị- À...thì ra vậy. cậu nói hai người...còn ai nữa- Hạ My- Cái gì, cậu để hai người đó đi với nhau sao?- Sao?- Cậu không sợ Hạ My cô ta giở trò với Phương Vy sao?- Sao?- Cậu ngốc thật hay giả ngốc vậy-....- Cậu nghĩ Hạ My cô ta đơn giản chỉ trở về đây học sao-....- Phương Vy có chuyện thì cậu đừng có hối hận- Tôi về rồi, Hàn Sơ Vũ cậu đến rồi sao? – Vy tay xách đống đồ nhưng vẫn không quên chào hỏi- Cậu về rồi sao, để tôi giúp cậu – Vũ chạy ra xách phụ đống đồ vào bếp rồi giúp Vy nấu nướng trong bếpHai người xào nấu, sau một hồi thì cũng có kết quả....một bàn ăn thơm nghi ngút, thịnh soạn...nhìn mà thèm

Chương 44